Sau Khi Ngủ Với Đại Lão, Tôi Chạy
Chương 21: Tàn Ác
Thư Thư Thư
10/11/2023
Bình thường khi bọn cô rảnh rỗi sẽ dành phần lớn thời gian ở chung với nhau, Cam Điềm và La Xuy Tử không thích đọc tiểu thuyết xem ti vi, Cam Điềm dành thời gian để xem các cơ quan cổ mộ và tri thức về đồ cổ làm bằng ngọc thạch, La Xuy Tử thích đọc mấy quyển sách liên quan tới phong thuỷ, bát quái và nhìn tướng đoán mệnh.
Trong ba người bọn cô, chỉ có một mình Tiểu Bát thích đọc các thể loại tiểu thuyết, các tiểu thuyết thể loại huyền ảo, đô thị thần quái đã không còn thỏa mãn được cậu ta.
Cậu ta cũng say sưa đọc lướt qua các tiểu thuyết như cô vợ nhỏ của tổng giám đốc bá đạo, Vương phi của Vương gia ngoan độc... trong phạm vi ngôn tình.
Nếu là tiểu thuyết mà Tiểu Bát đã đọc qua, vậy chắc chắn cậu ta là người hiểu rõ nhất về cốt truyện và cơ cấu thế giới của tiểu thuyết này.
Cam Điềm suy nghĩ một lúc rồi nhìn La Xuy Tử: "Cậu nói xem, phải làm như thế nào thì mới có thể tìm được Tiểu Bát?"
"Không biết nữa." La Xuy Tử nhún vai một cái, tiếp tục ăn thịt của cậu ấy.
Cô sợ La Xuy Tử sẽ ăn sạch thịt, thế nên Cam Điềm cũng tiếp tục ăn, vừa ăn vừa nghĩ, cuối cùng nghĩ ra được một chiêu, cô nói với La Xuy Tử:
"Tôi và cậu cùng xuyên qua người có vóc dáng giống chính mình bảy tám phần, chúng ta nghĩ kỹ lại xem, có phải chúng ta có quen người có dáng dấp nhỏ con giống Tiểu Bát bảy tám phần không."
La Xuy Tử cảm thấy phương pháp này có thể thực hiện được nên gật đầu đồng ý.
Cam Điềm tìm tòi trong trí nhớ được nguyên chủ một lúc nhưng không có kết quả.
Cô cho rằng La Xuy Tử cũng đang nghiêm túc suy nghĩ, kết quả nhận ra cậu ấy chỉ trả lời mình cho có lệ thôi, sau đó vội vàng ăn thịt đã nhúng.
Cam Điềm nhắm mắt nén sự tức giận, bưng toàn bộ thịt tới trước mặt mình để bảo vệ rồi nói với La Xuy Tử: "Cậu ăn rau đi, đừng ăn thịt nữa."
La Xuy Tử: "..." Vãi, ăn lẩu mà không cho ăn thịt, đúng là cực kỳ tàn ác!
Hai người cùng nhau suy nghĩ một lúc nhưng vẫn không có kết quả, La Xuy Tử buồn bực nói: "Chị đại, ăn no trước rồi nói, có việc nào quan trọng bằng việc lấp đầy bao tử chứ?"
Thế là những chuyện khác đều được gạt sang một bên, Cam Điềm và La Xuy Tử bắt đầu cướp đồ ăn thức uống suốt nửa tiếng.
Ăn no rồi vuốt bụng ợ một tiếng đầy thỏa mãn, vì thế mà càng lười nghĩ đến chuyện chính.
Cam Điềm mệt mỏi nên vào nhà vệ sinh tắm trước, sau khi tắm xong thì nằm lên trên giường, bảo La Xuy Tử bôi thuốc cho chân chính mình thêm một lần nữa.
Trong ba người bọn cô, chỉ có một mình Tiểu Bát thích đọc các thể loại tiểu thuyết, các tiểu thuyết thể loại huyền ảo, đô thị thần quái đã không còn thỏa mãn được cậu ta.
Cậu ta cũng say sưa đọc lướt qua các tiểu thuyết như cô vợ nhỏ của tổng giám đốc bá đạo, Vương phi của Vương gia ngoan độc... trong phạm vi ngôn tình.
Nếu là tiểu thuyết mà Tiểu Bát đã đọc qua, vậy chắc chắn cậu ta là người hiểu rõ nhất về cốt truyện và cơ cấu thế giới của tiểu thuyết này.
Cam Điềm suy nghĩ một lúc rồi nhìn La Xuy Tử: "Cậu nói xem, phải làm như thế nào thì mới có thể tìm được Tiểu Bát?"
"Không biết nữa." La Xuy Tử nhún vai một cái, tiếp tục ăn thịt của cậu ấy.
Cô sợ La Xuy Tử sẽ ăn sạch thịt, thế nên Cam Điềm cũng tiếp tục ăn, vừa ăn vừa nghĩ, cuối cùng nghĩ ra được một chiêu, cô nói với La Xuy Tử:
"Tôi và cậu cùng xuyên qua người có vóc dáng giống chính mình bảy tám phần, chúng ta nghĩ kỹ lại xem, có phải chúng ta có quen người có dáng dấp nhỏ con giống Tiểu Bát bảy tám phần không."
La Xuy Tử cảm thấy phương pháp này có thể thực hiện được nên gật đầu đồng ý.
Cam Điềm tìm tòi trong trí nhớ được nguyên chủ một lúc nhưng không có kết quả.
Cô cho rằng La Xuy Tử cũng đang nghiêm túc suy nghĩ, kết quả nhận ra cậu ấy chỉ trả lời mình cho có lệ thôi, sau đó vội vàng ăn thịt đã nhúng.
Cam Điềm nhắm mắt nén sự tức giận, bưng toàn bộ thịt tới trước mặt mình để bảo vệ rồi nói với La Xuy Tử: "Cậu ăn rau đi, đừng ăn thịt nữa."
La Xuy Tử: "..." Vãi, ăn lẩu mà không cho ăn thịt, đúng là cực kỳ tàn ác!
Hai người cùng nhau suy nghĩ một lúc nhưng vẫn không có kết quả, La Xuy Tử buồn bực nói: "Chị đại, ăn no trước rồi nói, có việc nào quan trọng bằng việc lấp đầy bao tử chứ?"
Thế là những chuyện khác đều được gạt sang một bên, Cam Điềm và La Xuy Tử bắt đầu cướp đồ ăn thức uống suốt nửa tiếng.
Ăn no rồi vuốt bụng ợ một tiếng đầy thỏa mãn, vì thế mà càng lười nghĩ đến chuyện chính.
Cam Điềm mệt mỏi nên vào nhà vệ sinh tắm trước, sau khi tắm xong thì nằm lên trên giường, bảo La Xuy Tử bôi thuốc cho chân chính mình thêm một lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.