Sau Khi Ngủ Với Thầy Giáo Thầm Mến
Chương 38: .1: Ghen Tuông Và Tức Giận: Huyệt Thiếu Thao Nên Trống Rỗng? Nhanh Như Vậy Đã Dụ Dỗ Người Khác?
Kiều Đồn Tiểu Nãi Cẩu
16/02/2024
Đột nhiên cô quyết định đi nghỉ ở thành phố K, dù nhất thời xúc động nhưng cô cũng đã suy nghĩ rất lâu.
Từ khi cô biết video làm tình của mình bị phát tán, mặc dù Tiêu Minh đã nói rằng sẽ giúp cô giải quyết nhưng cô luôn cảm thấy ánh mắt của người xung quanh nhìn cô đã thay đổi, ngay cả những người bạn cùng phòng bình thường có quan hệ khá tốt với Tống Tử Thiên cũng bàn tán sau lưng cô.
Những ánh mắt đáng sợ đó truyền đến từ bốn phương tám hướng đóng dán vào lưng Tống Tử Thiên, khiến cô không còn chỗ nào để trốn.
Cùng lúc đ,. sau khi vui sướng trong nhà tắm, Tống Tử Thiên bắt đầu niềm nở hơn với Tiêu Minh, nhưng mấy ngày nay anh không gặp cô còn nói rằng bận, cho nên trừ trên giờ lên lớp của anh, họ vẫn như người xa lạ giống ngày trước, trên mạng, anh sẽ nhắn vài lời quan tâm cô, thậm chí còn đặt hàng mua tặng cho cô những chiếc vòng cổ xinh đẹp và những bộ nội y tình thú.
Tống Tử Thiên cầm món quà mà không hề cảm thấy dễ chịu, cô không muốn những thứ này, cô chỉ muốn một cái ôm ấm áp từ Tiêu Minh.
Hai điều đè nặng trong lòng, cô cảm thấy tâm trạng không tốt nên chọn một nơi non xanh nước biếc để nghỉ dưỡng cuối tuần cho khuây khỏa.
Nhưng… Tống Tử Thiên cũng không phải đến đây một mình.
“Tống Tử Thiên, sao em không đi ngâm mình trước, đang đợi anh sao?”
Một giọng nam trong trẻo truyền đến từ phía sau, Tống Tử Thiên quay đầu lại nhìn Tạ Sở.
Khi ở trong trường học có người chỉ trỏ cô, Tạ Sở sẽ ra mặt bảo vệ cô, suýt chút nữa còn đánh nhau với đám người kia nhưng may mà Tống Tử Thiên kịp ngăn lại.
Tống Tử Thiên mời Tạ Sợ ăn cơm và cảm ơn Tạ Sở đã đưa cô về ký túc xá lần trước, rõ ràng Tạ Sở cũng biết tin đồn nhưng anh ta không hề nghi ngờ nhân cách cô mà ngược lại còn an ủi cô, trong lòng Tống Tử Thiên cảm thấy rất ấm áp, sau khi trò chuyện với Tạ Sở một lúc lâu, cô phát hiện anh không dữ dằn như cô nghĩ mà ngược lại rất dịu dàng, sau khi trò chuyện, Cô thản nhiên kể về kế hoạch đi chơi để xả hơi.
Tạ Sở tích cực nói rằng một vài người bạn của anh ta đang dự định đi leo núi vào cuối tuần, họ đều là bạn học cấp ba, cả nam lẫn nữ, về cơ bản đều quen biết Tống Tử Thiên nên có thể đi cùng nhau, đi chơi thì càng đông càng náo nhiệt.
Tống Tử Thiên cũng như bị thần sai quỷ khiến mà bị Tạ Sở thuyết phục. Hơn nữa cô cũng muốn có người bên cạnh để nói chuyện mà không dùng ánh mắt khác thường đối với cô.
Trên đường đi Tạ Sở dùng mọi cách quan tâm Tống Tử Thiên, việc anh ta muốn theo đuổi cô rõ ràng như vậy khiến Tống Tử Thiên cảm thấy khá xấu hổ.
“À…? Được, cùng nhau đi.”
Tổng Tử Thiên khó có thể nói rằng chính cô chỉ đang suy nghĩ và không nghe anh ta đang nói gì cho nên mới vô thức đáp ứng anh ta.
Tạ Sở lập tức vui vẻ, Tống Tử Thiên chủ động chờ anh ta để cùng ngâm suối nước nóng, đây là một khởi đầu tốt.
Một nhóm người họ bao một hồ suối nước nóng, nhưng lúc này những người khác đã đi ra ngoài nên hiện tại chỉ còn hai người.
Nghĩ đến đây, Tống Tử Thiên cảm thấy hơi luống cuống, không đợi Tạ Sở đi tới, cô đã duỗi thẳng đôi chân thon thả vào trong suối nước nóng.
Nước trong suối khá nóng khiến cho Tống Tử Thiên nhất thời chưa que nên theo bản năng run lên một chút, suýt chút nữa trượt chân ngã xuống.
“Cẩn thận.”
Tạ Sở nhanh tay nhanh mắt, vội vàng kéo Tống Tử Thiên ôm vào trong lòng.
Hai người dựa vào rất gần, bàn tay to lớn của Tạ Sở ôm lấy eo cô, hô hấp dồn dập, đột nhiên bầu không khí trở lên ái muội.
Nhìn thấy Tạ Sở cúi đầu tiến sát lại vào cô giống như muốn hôn cô thì trong đầu Tống Tử Thiên bỗng dưng hiện lên khuôn mặt lúc thì lạnh lùng lúc thì mê đắm của Tiêu Minh.
Cô cảm thấy trong lòng chua xót, cô quay đầu đẩy Tạ Sở ra.
“Cảm ơn… Tạ Sở, anh buông tôi ra trước.”
Tống Tử Thiên bị Tạ Sở ôm chặt trong lòng, bộ ngực mềm mại trong áo choàng tắm đè lên cơ ngực trần trụi của Tạ Sở, Tống Tử Thiên đột nhiên nhận ra tình huống hiện tại thật sắc tình.
“Anh sẽ không buông ra, Tử Thiên…” Tạ Sở lại nhìn cô đầy ẩn ý, buột miệng nói: “Em sẽ cho anh một cơ hội chứ?”
“Cái gì… Cơ hội.”
“Cơ hội đối xử tốt với em.”
“Tôi… Tôi đã có người tôi thích.”
Tạ Sở im lặng vài giây nhưng vẫn không hề buông Tống Tử Thiên ra, anh ta kiên quyết nói: “Không thành vấn đề, em cứ cùng anh thử xem, em sẽ thích anh.”
Từ khi cô biết video làm tình của mình bị phát tán, mặc dù Tiêu Minh đã nói rằng sẽ giúp cô giải quyết nhưng cô luôn cảm thấy ánh mắt của người xung quanh nhìn cô đã thay đổi, ngay cả những người bạn cùng phòng bình thường có quan hệ khá tốt với Tống Tử Thiên cũng bàn tán sau lưng cô.
Những ánh mắt đáng sợ đó truyền đến từ bốn phương tám hướng đóng dán vào lưng Tống Tử Thiên, khiến cô không còn chỗ nào để trốn.
Cùng lúc đ,. sau khi vui sướng trong nhà tắm, Tống Tử Thiên bắt đầu niềm nở hơn với Tiêu Minh, nhưng mấy ngày nay anh không gặp cô còn nói rằng bận, cho nên trừ trên giờ lên lớp của anh, họ vẫn như người xa lạ giống ngày trước, trên mạng, anh sẽ nhắn vài lời quan tâm cô, thậm chí còn đặt hàng mua tặng cho cô những chiếc vòng cổ xinh đẹp và những bộ nội y tình thú.
Tống Tử Thiên cầm món quà mà không hề cảm thấy dễ chịu, cô không muốn những thứ này, cô chỉ muốn một cái ôm ấm áp từ Tiêu Minh.
Hai điều đè nặng trong lòng, cô cảm thấy tâm trạng không tốt nên chọn một nơi non xanh nước biếc để nghỉ dưỡng cuối tuần cho khuây khỏa.
Nhưng… Tống Tử Thiên cũng không phải đến đây một mình.
“Tống Tử Thiên, sao em không đi ngâm mình trước, đang đợi anh sao?”
Một giọng nam trong trẻo truyền đến từ phía sau, Tống Tử Thiên quay đầu lại nhìn Tạ Sở.
Khi ở trong trường học có người chỉ trỏ cô, Tạ Sở sẽ ra mặt bảo vệ cô, suýt chút nữa còn đánh nhau với đám người kia nhưng may mà Tống Tử Thiên kịp ngăn lại.
Tống Tử Thiên mời Tạ Sợ ăn cơm và cảm ơn Tạ Sở đã đưa cô về ký túc xá lần trước, rõ ràng Tạ Sở cũng biết tin đồn nhưng anh ta không hề nghi ngờ nhân cách cô mà ngược lại còn an ủi cô, trong lòng Tống Tử Thiên cảm thấy rất ấm áp, sau khi trò chuyện với Tạ Sở một lúc lâu, cô phát hiện anh không dữ dằn như cô nghĩ mà ngược lại rất dịu dàng, sau khi trò chuyện, Cô thản nhiên kể về kế hoạch đi chơi để xả hơi.
Tạ Sở tích cực nói rằng một vài người bạn của anh ta đang dự định đi leo núi vào cuối tuần, họ đều là bạn học cấp ba, cả nam lẫn nữ, về cơ bản đều quen biết Tống Tử Thiên nên có thể đi cùng nhau, đi chơi thì càng đông càng náo nhiệt.
Tống Tử Thiên cũng như bị thần sai quỷ khiến mà bị Tạ Sở thuyết phục. Hơn nữa cô cũng muốn có người bên cạnh để nói chuyện mà không dùng ánh mắt khác thường đối với cô.
Trên đường đi Tạ Sở dùng mọi cách quan tâm Tống Tử Thiên, việc anh ta muốn theo đuổi cô rõ ràng như vậy khiến Tống Tử Thiên cảm thấy khá xấu hổ.
“À…? Được, cùng nhau đi.”
Tổng Tử Thiên khó có thể nói rằng chính cô chỉ đang suy nghĩ và không nghe anh ta đang nói gì cho nên mới vô thức đáp ứng anh ta.
Tạ Sở lập tức vui vẻ, Tống Tử Thiên chủ động chờ anh ta để cùng ngâm suối nước nóng, đây là một khởi đầu tốt.
Một nhóm người họ bao một hồ suối nước nóng, nhưng lúc này những người khác đã đi ra ngoài nên hiện tại chỉ còn hai người.
Nghĩ đến đây, Tống Tử Thiên cảm thấy hơi luống cuống, không đợi Tạ Sở đi tới, cô đã duỗi thẳng đôi chân thon thả vào trong suối nước nóng.
Nước trong suối khá nóng khiến cho Tống Tử Thiên nhất thời chưa que nên theo bản năng run lên một chút, suýt chút nữa trượt chân ngã xuống.
“Cẩn thận.”
Tạ Sở nhanh tay nhanh mắt, vội vàng kéo Tống Tử Thiên ôm vào trong lòng.
Hai người dựa vào rất gần, bàn tay to lớn của Tạ Sở ôm lấy eo cô, hô hấp dồn dập, đột nhiên bầu không khí trở lên ái muội.
Nhìn thấy Tạ Sở cúi đầu tiến sát lại vào cô giống như muốn hôn cô thì trong đầu Tống Tử Thiên bỗng dưng hiện lên khuôn mặt lúc thì lạnh lùng lúc thì mê đắm của Tiêu Minh.
Cô cảm thấy trong lòng chua xót, cô quay đầu đẩy Tạ Sở ra.
“Cảm ơn… Tạ Sở, anh buông tôi ra trước.”
Tống Tử Thiên bị Tạ Sở ôm chặt trong lòng, bộ ngực mềm mại trong áo choàng tắm đè lên cơ ngực trần trụi của Tạ Sở, Tống Tử Thiên đột nhiên nhận ra tình huống hiện tại thật sắc tình.
“Anh sẽ không buông ra, Tử Thiên…” Tạ Sở lại nhìn cô đầy ẩn ý, buột miệng nói: “Em sẽ cho anh một cơ hội chứ?”
“Cái gì… Cơ hội.”
“Cơ hội đối xử tốt với em.”
“Tôi… Tôi đã có người tôi thích.”
Tạ Sở im lặng vài giây nhưng vẫn không hề buông Tống Tử Thiên ra, anh ta kiên quyết nói: “Không thành vấn đề, em cứ cùng anh thử xem, em sẽ thích anh.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.