Sau Khi Ngủ Với Thầy Giáo Thầm Mến
Chương 13: .2: Lên Đỉnh, Xuất Tinh, Sao Thầy Tiêu Lại Hung Dữ Như Vậy Chứ? (H)
Kiều Đồn Tiểu Nãi Cẩu
16/02/2024
“Ưm… Tiểu huyệt trở nên rất kỳ lạ… A ưm a sắp đâm vào tim mất… Ưm sướng quá… Dương vật to lớn bên trong âm hộ rất sướng…”
Những lời dâm đãng vốn chỉ có ở trong mơ, giờ đã tràn ra khỏi đôi môi đang khép chặt của Tống Tử Thiên, cô bắt đầu vặn vẹo vòng eo thon thả của mình mà không cần sự hướng dẫn nào, đồng thời duỗi hai chân ra, thay đổi góc độ để dương vật của người đàn ông, dễ đạt đến khoái cảm hơn.
Trong sự công kích giống như thuỷ triều, từng đợt khoái cảm lại ập đến, âm hộ non nớt mềm mại của cô cảm nhận được rõ ràng hình dạng của dương vật, gân xanh nổi lên cào cấu lấy thành bên trong khiến cả cơ thể cô run lên.
Tiêu Minh thấy cô đã quen với việc này, Tiêu Minh buông lỏng người, chỉ dùng sức lực để đẩy eo hung hăng đâm sâu vào bên trong âm hộ, tàn nhẫn rút ra đâm vào mấy chục lần đến mức hai môi âm hộ mảnh mai bị cọ xát tới nỗi sưng đỏ, dâm thủy bóng nhờn tràn ra.
Dương vật bị kích thích đến mức muốn xuất tinh mấy lần, Tiêu Minh chậm lại một chút để kéo dài khoái cảm, thay đổi góc độ từ sâu thành nông dần, điều chỉnh kỹ năng tấn công vào những điểm sướng của Tống Tử Thiên.
Dương vật sưng tấy và cứng ngắc nhờ kĩ năng của Tiêu Minh mà còn dài hơn, Tống Tử Thiên đã lên đỉnh mấy lần, anh vẫn tràn trề tinh lực mạnh mẽ dùng đầu dương vật của mình để nghiền nát trái tim nóng bỏng của Tống Tử Thiên, cuối cùng là chạm đến cực điểm, dương vật hơi giật giật, dòng tinh nóng hổi phun ra.
Trước một giây Tiêu Minh bắn tinh thì anh đã rút dương vật của mình ra, một tiếng bóc vang lên, dòng tinh trào ra khắp âm hộ đỏ hỏn của Tống Tử Thiên.
Bởi vì trước khi xuất tinh chạy nước rút với tần suất cao khiến Tống Tử Thiên cũng lên đỉnh, phun ra một lượng lớn mật dịch, hoa huyệt co thắt, tâm trí tối sầm lại, bên trong nở rộ như pháo hoa.
Tiêu Minh ngồi trên ghế, nhìn cặp ngực của Tống Tử Thiên phập phồng theo nhịp thở gấp gáp trong lúc cao trào, cô nằm trên bàn dang rộng hai chân ra, tinh dịch mà anh bắn bên trong cô đang chảy ra, dọc xuống bàn, tạo thành một vũng nhỏ màu trắng.
Dư vị của cao trào dần hết, Tống Tử Thiên chậm rãi khôi phục lại ý thức, cô nhận ra Tiêu Minh đã dừng lại.
Cô nhìn xuống chất dịch màu trắng đục như sữa trong hoa huyệt của mình, cứ ngỡ là chảy từ bên trong ra, sợ tới múc rùng mình: “Thầy Tiêu, thầy… Xuất tinh vào bên trong em?”
“Ừ, em giữ chặt quá, tôi không kịp rút ra, nên đã xuất vào bên trong.” Đôi mắt Tiêu Minh loé sáng, anh quyết định trêu chọc cô một tí.
“Hả, sao lại xuất vào bên trong… Nhỡ em mang thai thì sao?” Tống Tử Thiên sợ tới mức trợn tròn mắt.
Tiêu Minh mím môi, thản nhiên nói: “Làm sao bây giờ? bạn học Tiểu Tống thích thầy lắm, chẳng lẻ không muốn sinh con cho thầy sao? Lúc mang thai, bụng to rồi lại bị thầy thao.”
Trêu cô, lại tiếp tục trêu cô.
“Như, như vậy sao được…” Khuôn mặt hồng hào của Tống Tử Thiên trở nên trắng bệch.
“Sao lại không được, sau khi sinh đứa nhỏ xong, chăm sóc cho bản thân mình, một bên cho con bú, một bên bị thầy thao, còn có thể bị phun sữa, bạn học Tiểu Tống, em không muốn phun sữa cho thầy uống à?” Tiêu Minh hơi nhướn mày.
“Cái gì? Thầy Tiêu… Sao thầy có thể như thế…”
Tống Tử Thiên sợ tới mức nước mắt không ngừng rơi, cô biết sau khi uống thuốc tránh thai khẩn cấp chắc chắn sẽ không sao, nhưng mà, tại sao thầy Tiêu lại nói những lời như vậy, trời ạ, ba suy nghĩ của cô bây giờ là…không tốt, sụp đổ, tốt hay xấu, đây… Đây là thầy Tiêu mà cô vẫn luôn vô cùng ngưỡng mộ ư?
Ánh nắng ngoài cửa sổ từ bên cạnh chiếu vào, cả khuôn mặt của người đàn ông đẹp trai trước mắt bị sống mũi thẳng tắp chia làm hai phần, một nửa là ánh nắng mặt trời, một nửa ở trong bóng tối.
Tống Tử Thiên ngây người nhìn anh, đột nhiên cảm thấy anh thật xa lạ.
Nụ cười xấu xa và nghịch ngợm trên khoé mắt và lông mày của anh, đáng lẽ không nên xuất hiện trên gương mặt nam thần trong tâm trí của cô.
Những lời dâm đãng vốn chỉ có ở trong mơ, giờ đã tràn ra khỏi đôi môi đang khép chặt của Tống Tử Thiên, cô bắt đầu vặn vẹo vòng eo thon thả của mình mà không cần sự hướng dẫn nào, đồng thời duỗi hai chân ra, thay đổi góc độ để dương vật của người đàn ông, dễ đạt đến khoái cảm hơn.
Trong sự công kích giống như thuỷ triều, từng đợt khoái cảm lại ập đến, âm hộ non nớt mềm mại của cô cảm nhận được rõ ràng hình dạng của dương vật, gân xanh nổi lên cào cấu lấy thành bên trong khiến cả cơ thể cô run lên.
Tiêu Minh thấy cô đã quen với việc này, Tiêu Minh buông lỏng người, chỉ dùng sức lực để đẩy eo hung hăng đâm sâu vào bên trong âm hộ, tàn nhẫn rút ra đâm vào mấy chục lần đến mức hai môi âm hộ mảnh mai bị cọ xát tới nỗi sưng đỏ, dâm thủy bóng nhờn tràn ra.
Dương vật bị kích thích đến mức muốn xuất tinh mấy lần, Tiêu Minh chậm lại một chút để kéo dài khoái cảm, thay đổi góc độ từ sâu thành nông dần, điều chỉnh kỹ năng tấn công vào những điểm sướng của Tống Tử Thiên.
Dương vật sưng tấy và cứng ngắc nhờ kĩ năng của Tiêu Minh mà còn dài hơn, Tống Tử Thiên đã lên đỉnh mấy lần, anh vẫn tràn trề tinh lực mạnh mẽ dùng đầu dương vật của mình để nghiền nát trái tim nóng bỏng của Tống Tử Thiên, cuối cùng là chạm đến cực điểm, dương vật hơi giật giật, dòng tinh nóng hổi phun ra.
Trước một giây Tiêu Minh bắn tinh thì anh đã rút dương vật của mình ra, một tiếng bóc vang lên, dòng tinh trào ra khắp âm hộ đỏ hỏn của Tống Tử Thiên.
Bởi vì trước khi xuất tinh chạy nước rút với tần suất cao khiến Tống Tử Thiên cũng lên đỉnh, phun ra một lượng lớn mật dịch, hoa huyệt co thắt, tâm trí tối sầm lại, bên trong nở rộ như pháo hoa.
Tiêu Minh ngồi trên ghế, nhìn cặp ngực của Tống Tử Thiên phập phồng theo nhịp thở gấp gáp trong lúc cao trào, cô nằm trên bàn dang rộng hai chân ra, tinh dịch mà anh bắn bên trong cô đang chảy ra, dọc xuống bàn, tạo thành một vũng nhỏ màu trắng.
Dư vị của cao trào dần hết, Tống Tử Thiên chậm rãi khôi phục lại ý thức, cô nhận ra Tiêu Minh đã dừng lại.
Cô nhìn xuống chất dịch màu trắng đục như sữa trong hoa huyệt của mình, cứ ngỡ là chảy từ bên trong ra, sợ tới múc rùng mình: “Thầy Tiêu, thầy… Xuất tinh vào bên trong em?”
“Ừ, em giữ chặt quá, tôi không kịp rút ra, nên đã xuất vào bên trong.” Đôi mắt Tiêu Minh loé sáng, anh quyết định trêu chọc cô một tí.
“Hả, sao lại xuất vào bên trong… Nhỡ em mang thai thì sao?” Tống Tử Thiên sợ tới mức trợn tròn mắt.
Tiêu Minh mím môi, thản nhiên nói: “Làm sao bây giờ? bạn học Tiểu Tống thích thầy lắm, chẳng lẻ không muốn sinh con cho thầy sao? Lúc mang thai, bụng to rồi lại bị thầy thao.”
Trêu cô, lại tiếp tục trêu cô.
“Như, như vậy sao được…” Khuôn mặt hồng hào của Tống Tử Thiên trở nên trắng bệch.
“Sao lại không được, sau khi sinh đứa nhỏ xong, chăm sóc cho bản thân mình, một bên cho con bú, một bên bị thầy thao, còn có thể bị phun sữa, bạn học Tiểu Tống, em không muốn phun sữa cho thầy uống à?” Tiêu Minh hơi nhướn mày.
“Cái gì? Thầy Tiêu… Sao thầy có thể như thế…”
Tống Tử Thiên sợ tới mức nước mắt không ngừng rơi, cô biết sau khi uống thuốc tránh thai khẩn cấp chắc chắn sẽ không sao, nhưng mà, tại sao thầy Tiêu lại nói những lời như vậy, trời ạ, ba suy nghĩ của cô bây giờ là…không tốt, sụp đổ, tốt hay xấu, đây… Đây là thầy Tiêu mà cô vẫn luôn vô cùng ngưỡng mộ ư?
Ánh nắng ngoài cửa sổ từ bên cạnh chiếu vào, cả khuôn mặt của người đàn ông đẹp trai trước mắt bị sống mũi thẳng tắp chia làm hai phần, một nửa là ánh nắng mặt trời, một nửa ở trong bóng tối.
Tống Tử Thiên ngây người nhìn anh, đột nhiên cảm thấy anh thật xa lạ.
Nụ cười xấu xa và nghịch ngợm trên khoé mắt và lông mày của anh, đáng lẽ không nên xuất hiện trên gương mặt nam thần trong tâm trí của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.