Sau Khi Nhận Nhầm Nam Thần, Tôi Đã Bị Chú Ý
Chương 1: Nam thần
Bất Tài Như Phó
19/04/2022
Editor + Beta: Gà Lười Cận Thị
[17.04.2022]
Chương 1: Nam thần.
Tại một ngôi trường bồi dưỡng nhân tài - Nhất Trung.
Các lớp đang trong thời gian tự học buổi tối, lớp học sạch sẽ và yên tĩnh, hầu như toàn bộ các lớp trong trường đều sáng đèn.
Trong lớp có khoảng năm mươi, sáu mươi học sinh, các học sinh mặc bộ đồng phục mùa thu màu xanh đậm cúi đầu cắm cụi làm bài, không cần biết đang có đang học nghiêm túc hay không, nhưng cái tay cầm bút vẫn luôn không nhấc khỏi bàn.
Không phải là các học sinh ai nấy cũng muốn nghiêm túc giải đề, mà là bởi vì người đàn ông trung niên khoảng 40 tuổi đang ngồi trên bục giảng kia kìa.
Người này là thầy chủ nhiệm ma quỷ nổi tiếng trong trường, có ông trấn giữ lớp học thì sẽ không có một tên yêu ma nhỏ bé nào dám làm loạn ở đây.
Kiều Nam Gia ngồi yên tại chỗ không nhúc nhích.
Cô là học sinh ưu tú nhất trong lớp 3 khối 11, giáo viên nào gặp cô cũng phải khen cô thông minh và chăm chỉ.
Điều kỳ lạ là, cô đã nhìn chằm chằm đề Toán học từ nãy đến giờ.
Bạn cùng bàn của cô đang bị câu cuối bài toán hình làm khó, lén liếc nhìn cô một cái, muốn mở miệng cầu xin học bá giúp đỡ thì cậu đột nhiên nhìn thấy --
Kiều Nam Gia nhìn đề thi nở nụ cười rạng rỡ, chỉ thiếu chút nữa bật cười thành tiếng.
Bạn học Cá muối lập tức ngây người: "... Mẹ nó."
Bây giờ học bá ai cũng biến thái như vậy hết hả!?
Kiều Nam Gia đắm mình trong sự sung sướng, không hề hay biết ánh mắt như nhìn quái vật của bạn cùng bàn.
Cuối cùng.
Ngày này cũng tới.
Weibo của nam thần đứng đầu toàn khối!!
Gò má trắng như tuyết của cô ửng đỏ, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, Kiều Nam Gia cố nén lại tâm trạng kích động muốn bùng nổ, cố gắng bình tĩnh chạm hai cái vào màn hình điện thoại.
Màn hình sáng lên, điện thoại đang mở giao diện Weibo, trong đó đang mở trang Weibo của cá nhân của nam thần.
Mộc Bạch Phiền.
Kiều Nam Gia vô cùng kích động, ngón tay run rẩy, chậm rãi nhấn nút [Theo dõi].
Đã nhấn theo dõi.
Là người duy nhất không phải tài khoản rác theo dõi nam thần.
Sửa lại biệt danh là [Nam thần].
Tâm trạng vui sướng của cô bây giờ có thể nói là sánh ngang với sự sung sướng tột độ của những bạn fans lâu năm khi biết được tin idol nhà mình lập tài khoản Weibo vậy.
Từ nay về sau,
Cô, Kiều Nam Gia,
Sẽ chăm chỉ trở thành liếm cẩu.
Không vì bị lạnh nhạt mà bỏ cuộc, quyết tâm kiên trì tới cùng.
Tin nhắn có thể viết thành bài luận văn, tất cả chỉ để làm bạn với nam thần!
...
Trong đầu tưởng tượng ra hàng nghìn viễn cảnh tốt đẹp, Kiều Nam Gia lướt xem trang Weibo của nam thần.
Một giờ trước, Mộc Bạch Phiền đăng tải trạng thái: [Quán ăn gần trường nay có khuyến mãi lớn: Toàn bộ các món ăn đều được thêm rau thơm.]
Cô kiềm chế sự thôi thúc của con tim muốn mình nhấn like bài đăng của cậu, chậm rãi lướt tiếp.
Lướt qua vài dòng trạng thái, tất cả cô đều đọc không hiểu lắm.
Thời gian đăng ký tài khoản là ba năm trước, tổng cộng chỉ có mười mấy bài đăng, các bài đăng cách đều nhau một, hai tháng. Nếu không phải trên Weibo hiển thị thời gian đăng nhập gần đây thì Kiều Nam Gia suýt đã tưởng là tài khoản này đã bị đóng gói ném xuống mương rồi đó chứ.
Không ngờ cuộc sống thường ngày của nam thần hào hoa phong nhã, ôn tồn lễ độ lại như vậy, ở trên Weibo cá nhân lén lút đăng những dòng trạng thái táo bạo như thế.
Toàn bộ lý trí của Kiều Nam Gia bị bột giặt OMO đánh bay sạch sẽ rồi.
Người con trai này trong mắt cô, dù làm chuyện gì cũng vô cùng hoàn hảo, thậm chí cô còn cảm thấy trang Weibo thô tục của anh đều là biểu hiện của trí tuệ tình dục.
Kiều Nam Gia: Tôi mê muội quá rồi huhu QAQ
Vì để nội tâm nóng như nước sôi của mình bình tĩnh lại, Kiều Nam Gia dứt khoát tắt điện thoại, bắt đầu tập trung vào đề thi Toán. Có lẽ bởi vì nam thần đã tiếp thêm năng lượng cho cô nên Kiều Nam Gia làm xong đề trong niềm vui sướng hân hoan với tốc độ rất nhanh.
Vì để khen thưởng hiệu suất đặc biệt tốt của mình hôm nên, cô quyết định lấy đề Tiếng Anh ra làm để thay đổi tư duy.
Thời điểm đang làm phần reading thì có người gửi tin nhắn đến cho cô, màn hình điện thoại sáng lên.
"Thật hay giả vậy!?"
Tin nhắn của Thư Ấu. Hai người là bạn cùng bàn từ hồi cấp hai, cho dù lên cấp ba không học chung một khoa, Thư Ấu ở khoa Văn, cô ở khoa Lý, nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến tình chị em gắn bó giữa các cô.
Không lâu trước đây, có một học sinh ở trường khác, sau khi kết thúc giờ tự học ở trường, đang trên đường về nhà thì gặp tai nạn xe cộ do trời tối nên không kịp nhìn thấy để né tránh, người nhà đã báo cáo sự việc này lên nhà trường. Sự việc vừa được báo đài đưa tin, nhà trường đã đổi tất cả tiết tự học bắt buộc thành tự nguyện đăng ký, còn phải ký thỏa thuận rằng bên nhà trường sẽ không chịu trách nhiệm khi có chuyện xảy ra nếu học sinh không phải là nội trú hay nhà ở gần trường.
Kết quả là, hiển nhiên số lượng học sinh đăng ký giờ tự học đã ít đi rất nhiều, bây giờ chỉ cần một phòng học rộng lớn cũng đủ để tất cả học sinh đăng ký tự ở lại học thoải mái.
Thư Ấu vốn không thích học tập, cô cho rằng thà về nhà chơi game còn hơn lãng phí thời gian ở lại trường.
Một tiếng trước Kiều Nam Gia đã gửi tin nhắn cho cô, cô chơi game xong mới nhìn thấy.
[Kiều Nam Gia: Tớ không tin được là tớ đã theo dõi Weibo cá nhân của nam thần!! Nam thần cứ như tiếp thêm năng lượng cho tớ, làm tớ thấy mấy bộ đề thi hôm nay có hơi dễ!]
[Thư Ấu:... Cậu đúng là biến thái.]
[Kiều Nam Gia: Cậu ấy siêu cấp đẹp trai!]
[Thư Ấu: Không phải tớ muốn đả kích cậu, nhưng mà khiếu thẩm mĩ của cậu thật sự có vấn đề. Loại đàn ông chỉ biết học thì có cái gì hay ho chứ, gió thổi nhẹ thôi đã đứng không vững, có cái gì để thích chứ trời.]
[Kiều Nam Gia: Cậu không hiểu đâu.]
[Thư Ấu: Đương nhiên tớ không hiểu rồi. Người mà có thể làm tớ kích động giống như cậu bây giờ chỉ có thể là Bách Nhiên, chỉ có cậu ta mà thôi!]
Nhắc tới Bách Nhiên, cũng là một người ai cũng nghe nói đến.
Một người là Bách Ngạn, một người là Bách Nhiên; một người là học bá đứng đầu toàn khối, một người là học tra khét tiếng nhất trường; một người thành tích học tập nổi bật, một người ngoại trừ thành tích học tập thì cái gì cũng nổi bật.
Hai người đều rất gây chú ý, biệt danh "Song Bách Nhất Trung" cũng từ đây mà lan truyền rộng rãi.
Nhưng mà về sự thật thì, Bách Ngạn có chút thua kém Bách Nhiên về danh tiếng trong trường.
Bạn học Bách Nhiên lúc nào cũng nằm ngủ, dù là trong lớp hay ngoài lớp, chỉ cần chỗ nào có cậu thì xung quanh đó không có bóng người nào, cho dù chỉ nằm ngủ thì cũng không ai dám bén mảng lại gần. Các bạn nữ xung quanh chỉ dám lén lúc ngại ngùng ngắm nhìn cậu, sợ giáo viên phát hiện ra thì các cô sẽ bị trách mắng trước toàn trường.
Nhưng nói đến độ hoan nghênh, thì Bách Nhiên quả thật không khác gì một minh tinh.
Trên diễn đàn trường, hơn một nửa số bài đăng đều liên quan đến cậu, ai có nhu cầu muốn tìm gợi ý cho lời tỏ tình với crush thì chỉ cần lên đó cũng có vô số bài đăng các bạn nữ tỏ tình với Bách Nhiên, tất cả đều có thể lấy làm tư liệu tham khảo.
Bùng nổ nhất chính là lúc Bách Nhiên chơi bóng rổ, ngay cả nữ sinh của trường khác cũng lén trèo tường qua đây chỉ để nhìn phong thái ngầu lòi của cậu.
Kết quả không lâu sau thì chỗ bức tường đó bị sập.
Không còn cách nào khác, ai biểu cậu ta quá đẹp trai làm gì.
Cho dù chỉ nằm ngủ, mặc đồng phục giống hệt những người khác, nhưng vẫn vô cùng nổi bật trong đám đông, làm cho các bạn học nam ngồi đằng trước giống như mấy quả dưa hấu vậy.
Không biết hôm nay Bách Nhiên bị quỷ xui khiến gì mà lại chạy đến lớp tự học, các nhóm nữ sinh tốp ba tốp bảy đều tụ hội lại đây, vui vẻ như lễ hội.
Trong ánh mắt đói khát của các bạn nữ, bạn học Bách Nhiên ngồi trong góc nằm ngủ bất động, an tĩnh như một ngôi mộ trăm năm.
Kiều Nam Gia: "..."
Cô không hứng thú xoay người lại, tiếp tục lướt xem Weibo của nam thần.
Để tỏ vẻ lễ phép, Kiều Nam Gia chọn cách nhắn tin riêng qua wechat, cẩn thận nói rõ mình là fan nhỏ của cậu, thật xin lỗi vì đã làm phiền cậu, hứa rằng sẽ không làm phiền cuộc sống của cậu cũng như đem tài khoản cá nhân của cậu đi nói lung tung, hy vọng cậu sẽ không tức giận vì cô đã đến làm phiền cậu.
Một đoạn văn ngắn ngủn, chỉ vài dòng chữ đơn giản mà Kiều Nam Gia đã xoá đi đánh lại mấy lần, thiếu chút nữa moi hết chất xám trong não ra để sử dụng, lúc tiếng chuông vào học vang lên mới vội vàng nhấn gửi đi.
...
Điện thoại liên tục rung lên thành công phá đám giấc ngủ của Bách Nhiên.
Cậu chậm rãi ngồi dậy, híp mắt, mất kiên nhẫn cầm điện thoại lên, cảm giác bụng trống rỗng làm cậu thấy phiền não không thôi.
Bệnh viêm da dày đã lâu không tái phát, nay lại ngo ngoe rục rịch muốn ngôi lên hành chết cậu.
Cậu nhìn thoáng qua đồng hồ, còn chưa tới giờ tan học.
"... Chậc."
Nữ sinh xung quanh hoàn toàn quên mất các cô đang ở lớp tự học, cứ thế ngồi ngẩn ngơ nhìn lén cậu.
Ngón tay thon dài nắm chặt điện thoại, hầu kết lộ rõ, mái tóc đen hơn lộn xộn, vài sợi xõa xuống trán che khuất con ngươi đang bực bội của cậu, môi mỏng mím chặt, gương mặt không một góc chết.
Nếu nói gương mặt cậu chỗ nào đẹp nhất, thì chính là đôi mắt.
Đuôi mắt hơi xếch, hốc mắt hơi sâu, đôi mắt hẹp dài, cho dù biểu cảm rất lạnh lùng nhưng đôi mắt vẫn có vài phần kiều diễm như cánh hoa anh đào tháng tư.
Cậu cúi đầu, không có biểu cảm dư thừa nào, nhưng đường cong gương mặt rất sắc sảo, gương mặt quá mức đẹp trai, giống y hệt hồ ly tinh.
Bách Nhiên rất ít cười, cho dù có cười thì chỉ có cười lạnh, cười khinh bỉ, cười mỉa mai, cười trào phúng.
Còn phần lớn thời gian thì cậu giống như một chú nhím, đối xử với các bạn học dù nam hay nữ đều rất không khách khí. Nhưng mà nhờ có điểm khó ưa này nên Bách Nhiên mới không bị các bạn nữ chặn đường kabe-don thường xuyên khi đi học.
Cậu không dễ tức giận, nhưng ai cũng biết cậu rất khó ở.
Giống như bây giờ.
Bách Nhiên lạnh mặt xóa hết thông báo dư thừa trên weibo, rồi lại nhìn tin nhắn mới nhất được gửi đến bên wechat, là từ một cô hồn có tên Nam Hữu Gia Ngư.
Không biết quỷ cô hồn này ở đâu ra dám chạy đến "sờ gáy" cậu đây.
Tâm trạng xấu + đang đói bụng, nhiệt độ xung quanh Bách Nhiên liên tục hạ xuống, áp lực đến mức các nữ sinh không dám xì xào bàn tán nữa.
Cậu trực tiếp muốn kéo quỷ cô hồn kia vào danh sách đen.
Tài khoản Weibo này không ai được phép biết đến, cũng chẳng có thông tin nào liên quan đến cậu trong tài khoản này, không biết làm sao tên tiểu quỷ kia đánh hơi được mà lếch đến đây.
Bách Nhiên chuẩn bị kéo đen thì lại trượt tay nhấn qua trang weibo của đối phương.
Cậu dứt khoát lướt xem luôn.
Đối phương đăng cả trăm trạng thái, hầu hết đều là những hoạt động sinh hoạt thường ngày. Học tập, vui chơi, nhà ăn, tiệm cơm nhỏ gần trường,.... Một đống hình ảnh nhảm nhí được đăng lên, ngập tràn hơi thở của con người.
Đặc biệt là mấy hôm trước đối phương còn chụp ảnh một tiệm cơm nhỏ gần trường Nhất Trung, màu sắc hương vị món ăn đều rất hấp dẫn, cách bày trí đơn giản nhưng nhìn rất ngon miệng.
Nhìn một hồi, cái bụng của cậu lại réo lên.
"..."
Bách Nhiên quyết định ăn no đã rồi tính tiếp.
...
Lúc đang học Kiều Nam Gia có hơi phân tâm, cô liên tục chú ý đến điện thoại, muốn xem coi nam thần có kéo cô vào danh sách đen hay trả lời tin nhắn của cô không.
Sau khi về đến nhà, lại tiếp tục giải đề, nhưng lần này hiệu suất rõ ràng đã giảm đi.
Từ đêm tối đến gần nửa đêm, cuối cùng cô kiên trì không nổi nữa, đi theo Chu Công đánh cờ.
...
Một ngày nữa lại trôi qua.
Sáng sớm.
Chuông báo thức vang lên ầm ĩ, Kiều Nam Gia vội vàng giật đầu dậy coi thông báo weibo.
Vẫn không có thông báo mới.
Không bị kéo vào danh sách đen, cũng không có trả lời.
Cô an ủi bản thân, mấy tháng nam thần mới đăng weibo một lần, có lẽ phải ít nhất một tháng nữa cậu mới phát hiện có người gửi tin nhắn cho cậu.
Nghĩ như vậy, Kiều Nam Gia trở mình, trùm chăn gửi tin nhắn cho cậu.
[Nam Hữu Gia Ngư: Chào buổi sáng!????????]
Thời tiết đầu thu ở thành phố hơi se lạnh, hai người trước còn có một trận mưa rào, hôm nay độ ẩm cao hơn mấy độ, ánh nắng nhẹ nhàng, hai cây bên đường rụng đầy lá khô, rơi đầy trên đường đi.
Kiều Nam Gia dậy sớm, chậm rì rì đi đến trường học.
Khi đi ngang qua quán ăn gần trường thì bỗng nhiên phát hiện nhiều quán ăn ở đây đóng chặt cửa. Kiều Nam Gia sửng sốt, sau đó đã nghe thấy mấy ông cụ đi dạo kế bên bàn tán về chuyện này.
"Quán cơm này không hợp vệ sinh, đêm khuya hôm qua đã bị niêm phong rồi."
"Ai da, cả con phố này đều bị tra xét, phát hiện ra có nhiều quán ăn không đạt tiêu chuẩn vệ sinh an toàn."
"Ăn đồ ăn không sạch rất dễ bị đau dạ dày."
Những quán ăn này vệ sinh không sạch sẽ?
Tiệm cơm nhỏ cô thích nhất cũng trúng thưởng, trách không được ngày hôm đó khi đi ăn về cô lại bị tiêu chảy, lúc đó trùng hợp bà dì cũng tới, cô còn cho rằng do cơ thể không khỏe nên bới bị như vậy.
Lúc này cô xóa bài đăng đó trên weibo.
Cô xoa xoa đầu, xoay người rời đi.
...
Hôm nay là ngày đặc biệt -- đối với đông đảo nữ sinh Nhất Trung.
Học kỳ này, Bách Nhiên chưa từng trốn học một buổi nào, hôm nay lại đột nhiên không thấy đâu.
Diễn đàn trường lập tức tràn ngập các bài đăng, đại loại như là: [Bạn học Bách không còn thở chung bầu không khí với tôi nữa, tôi bắt đầu nhớ cậu ấy rồi.]
Tác giả có lời muốn nói:
Hôm nay quán ăn gần trường có thưởng lớn.
Tại sao Kiều Nam Gia lại xóa bài đăng weibo đó?
Tại sao Bách Nhiên không đi học?
[17.04.2022]
Chương 1: Nam thần.
Tại một ngôi trường bồi dưỡng nhân tài - Nhất Trung.
Các lớp đang trong thời gian tự học buổi tối, lớp học sạch sẽ và yên tĩnh, hầu như toàn bộ các lớp trong trường đều sáng đèn.
Trong lớp có khoảng năm mươi, sáu mươi học sinh, các học sinh mặc bộ đồng phục mùa thu màu xanh đậm cúi đầu cắm cụi làm bài, không cần biết đang có đang học nghiêm túc hay không, nhưng cái tay cầm bút vẫn luôn không nhấc khỏi bàn.
Không phải là các học sinh ai nấy cũng muốn nghiêm túc giải đề, mà là bởi vì người đàn ông trung niên khoảng 40 tuổi đang ngồi trên bục giảng kia kìa.
Người này là thầy chủ nhiệm ma quỷ nổi tiếng trong trường, có ông trấn giữ lớp học thì sẽ không có một tên yêu ma nhỏ bé nào dám làm loạn ở đây.
Kiều Nam Gia ngồi yên tại chỗ không nhúc nhích.
Cô là học sinh ưu tú nhất trong lớp 3 khối 11, giáo viên nào gặp cô cũng phải khen cô thông minh và chăm chỉ.
Điều kỳ lạ là, cô đã nhìn chằm chằm đề Toán học từ nãy đến giờ.
Bạn cùng bàn của cô đang bị câu cuối bài toán hình làm khó, lén liếc nhìn cô một cái, muốn mở miệng cầu xin học bá giúp đỡ thì cậu đột nhiên nhìn thấy --
Kiều Nam Gia nhìn đề thi nở nụ cười rạng rỡ, chỉ thiếu chút nữa bật cười thành tiếng.
Bạn học Cá muối lập tức ngây người: "... Mẹ nó."
Bây giờ học bá ai cũng biến thái như vậy hết hả!?
Kiều Nam Gia đắm mình trong sự sung sướng, không hề hay biết ánh mắt như nhìn quái vật của bạn cùng bàn.
Cuối cùng.
Ngày này cũng tới.
Weibo của nam thần đứng đầu toàn khối!!
Gò má trắng như tuyết của cô ửng đỏ, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, Kiều Nam Gia cố nén lại tâm trạng kích động muốn bùng nổ, cố gắng bình tĩnh chạm hai cái vào màn hình điện thoại.
Màn hình sáng lên, điện thoại đang mở giao diện Weibo, trong đó đang mở trang Weibo của cá nhân của nam thần.
Mộc Bạch Phiền.
Kiều Nam Gia vô cùng kích động, ngón tay run rẩy, chậm rãi nhấn nút [Theo dõi].
Đã nhấn theo dõi.
Là người duy nhất không phải tài khoản rác theo dõi nam thần.
Sửa lại biệt danh là [Nam thần].
Tâm trạng vui sướng của cô bây giờ có thể nói là sánh ngang với sự sung sướng tột độ của những bạn fans lâu năm khi biết được tin idol nhà mình lập tài khoản Weibo vậy.
Từ nay về sau,
Cô, Kiều Nam Gia,
Sẽ chăm chỉ trở thành liếm cẩu.
Không vì bị lạnh nhạt mà bỏ cuộc, quyết tâm kiên trì tới cùng.
Tin nhắn có thể viết thành bài luận văn, tất cả chỉ để làm bạn với nam thần!
...
Trong đầu tưởng tượng ra hàng nghìn viễn cảnh tốt đẹp, Kiều Nam Gia lướt xem trang Weibo của nam thần.
Một giờ trước, Mộc Bạch Phiền đăng tải trạng thái: [Quán ăn gần trường nay có khuyến mãi lớn: Toàn bộ các món ăn đều được thêm rau thơm.]
Cô kiềm chế sự thôi thúc của con tim muốn mình nhấn like bài đăng của cậu, chậm rãi lướt tiếp.
Lướt qua vài dòng trạng thái, tất cả cô đều đọc không hiểu lắm.
Thời gian đăng ký tài khoản là ba năm trước, tổng cộng chỉ có mười mấy bài đăng, các bài đăng cách đều nhau một, hai tháng. Nếu không phải trên Weibo hiển thị thời gian đăng nhập gần đây thì Kiều Nam Gia suýt đã tưởng là tài khoản này đã bị đóng gói ném xuống mương rồi đó chứ.
Không ngờ cuộc sống thường ngày của nam thần hào hoa phong nhã, ôn tồn lễ độ lại như vậy, ở trên Weibo cá nhân lén lút đăng những dòng trạng thái táo bạo như thế.
Toàn bộ lý trí của Kiều Nam Gia bị bột giặt OMO đánh bay sạch sẽ rồi.
Người con trai này trong mắt cô, dù làm chuyện gì cũng vô cùng hoàn hảo, thậm chí cô còn cảm thấy trang Weibo thô tục của anh đều là biểu hiện của trí tuệ tình dục.
Kiều Nam Gia: Tôi mê muội quá rồi huhu QAQ
Vì để nội tâm nóng như nước sôi của mình bình tĩnh lại, Kiều Nam Gia dứt khoát tắt điện thoại, bắt đầu tập trung vào đề thi Toán. Có lẽ bởi vì nam thần đã tiếp thêm năng lượng cho cô nên Kiều Nam Gia làm xong đề trong niềm vui sướng hân hoan với tốc độ rất nhanh.
Vì để khen thưởng hiệu suất đặc biệt tốt của mình hôm nên, cô quyết định lấy đề Tiếng Anh ra làm để thay đổi tư duy.
Thời điểm đang làm phần reading thì có người gửi tin nhắn đến cho cô, màn hình điện thoại sáng lên.
"Thật hay giả vậy!?"
Tin nhắn của Thư Ấu. Hai người là bạn cùng bàn từ hồi cấp hai, cho dù lên cấp ba không học chung một khoa, Thư Ấu ở khoa Văn, cô ở khoa Lý, nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến tình chị em gắn bó giữa các cô.
Không lâu trước đây, có một học sinh ở trường khác, sau khi kết thúc giờ tự học ở trường, đang trên đường về nhà thì gặp tai nạn xe cộ do trời tối nên không kịp nhìn thấy để né tránh, người nhà đã báo cáo sự việc này lên nhà trường. Sự việc vừa được báo đài đưa tin, nhà trường đã đổi tất cả tiết tự học bắt buộc thành tự nguyện đăng ký, còn phải ký thỏa thuận rằng bên nhà trường sẽ không chịu trách nhiệm khi có chuyện xảy ra nếu học sinh không phải là nội trú hay nhà ở gần trường.
Kết quả là, hiển nhiên số lượng học sinh đăng ký giờ tự học đã ít đi rất nhiều, bây giờ chỉ cần một phòng học rộng lớn cũng đủ để tất cả học sinh đăng ký tự ở lại học thoải mái.
Thư Ấu vốn không thích học tập, cô cho rằng thà về nhà chơi game còn hơn lãng phí thời gian ở lại trường.
Một tiếng trước Kiều Nam Gia đã gửi tin nhắn cho cô, cô chơi game xong mới nhìn thấy.
[Kiều Nam Gia: Tớ không tin được là tớ đã theo dõi Weibo cá nhân của nam thần!! Nam thần cứ như tiếp thêm năng lượng cho tớ, làm tớ thấy mấy bộ đề thi hôm nay có hơi dễ!]
[Thư Ấu:... Cậu đúng là biến thái.]
[Kiều Nam Gia: Cậu ấy siêu cấp đẹp trai!]
[Thư Ấu: Không phải tớ muốn đả kích cậu, nhưng mà khiếu thẩm mĩ của cậu thật sự có vấn đề. Loại đàn ông chỉ biết học thì có cái gì hay ho chứ, gió thổi nhẹ thôi đã đứng không vững, có cái gì để thích chứ trời.]
[Kiều Nam Gia: Cậu không hiểu đâu.]
[Thư Ấu: Đương nhiên tớ không hiểu rồi. Người mà có thể làm tớ kích động giống như cậu bây giờ chỉ có thể là Bách Nhiên, chỉ có cậu ta mà thôi!]
Nhắc tới Bách Nhiên, cũng là một người ai cũng nghe nói đến.
Một người là Bách Ngạn, một người là Bách Nhiên; một người là học bá đứng đầu toàn khối, một người là học tra khét tiếng nhất trường; một người thành tích học tập nổi bật, một người ngoại trừ thành tích học tập thì cái gì cũng nổi bật.
Hai người đều rất gây chú ý, biệt danh "Song Bách Nhất Trung" cũng từ đây mà lan truyền rộng rãi.
Nhưng mà về sự thật thì, Bách Ngạn có chút thua kém Bách Nhiên về danh tiếng trong trường.
Bạn học Bách Nhiên lúc nào cũng nằm ngủ, dù là trong lớp hay ngoài lớp, chỉ cần chỗ nào có cậu thì xung quanh đó không có bóng người nào, cho dù chỉ nằm ngủ thì cũng không ai dám bén mảng lại gần. Các bạn nữ xung quanh chỉ dám lén lúc ngại ngùng ngắm nhìn cậu, sợ giáo viên phát hiện ra thì các cô sẽ bị trách mắng trước toàn trường.
Nhưng nói đến độ hoan nghênh, thì Bách Nhiên quả thật không khác gì một minh tinh.
Trên diễn đàn trường, hơn một nửa số bài đăng đều liên quan đến cậu, ai có nhu cầu muốn tìm gợi ý cho lời tỏ tình với crush thì chỉ cần lên đó cũng có vô số bài đăng các bạn nữ tỏ tình với Bách Nhiên, tất cả đều có thể lấy làm tư liệu tham khảo.
Bùng nổ nhất chính là lúc Bách Nhiên chơi bóng rổ, ngay cả nữ sinh của trường khác cũng lén trèo tường qua đây chỉ để nhìn phong thái ngầu lòi của cậu.
Kết quả không lâu sau thì chỗ bức tường đó bị sập.
Không còn cách nào khác, ai biểu cậu ta quá đẹp trai làm gì.
Cho dù chỉ nằm ngủ, mặc đồng phục giống hệt những người khác, nhưng vẫn vô cùng nổi bật trong đám đông, làm cho các bạn học nam ngồi đằng trước giống như mấy quả dưa hấu vậy.
Không biết hôm nay Bách Nhiên bị quỷ xui khiến gì mà lại chạy đến lớp tự học, các nhóm nữ sinh tốp ba tốp bảy đều tụ hội lại đây, vui vẻ như lễ hội.
Trong ánh mắt đói khát của các bạn nữ, bạn học Bách Nhiên ngồi trong góc nằm ngủ bất động, an tĩnh như một ngôi mộ trăm năm.
Kiều Nam Gia: "..."
Cô không hứng thú xoay người lại, tiếp tục lướt xem Weibo của nam thần.
Để tỏ vẻ lễ phép, Kiều Nam Gia chọn cách nhắn tin riêng qua wechat, cẩn thận nói rõ mình là fan nhỏ của cậu, thật xin lỗi vì đã làm phiền cậu, hứa rằng sẽ không làm phiền cuộc sống của cậu cũng như đem tài khoản cá nhân của cậu đi nói lung tung, hy vọng cậu sẽ không tức giận vì cô đã đến làm phiền cậu.
Một đoạn văn ngắn ngủn, chỉ vài dòng chữ đơn giản mà Kiều Nam Gia đã xoá đi đánh lại mấy lần, thiếu chút nữa moi hết chất xám trong não ra để sử dụng, lúc tiếng chuông vào học vang lên mới vội vàng nhấn gửi đi.
...
Điện thoại liên tục rung lên thành công phá đám giấc ngủ của Bách Nhiên.
Cậu chậm rãi ngồi dậy, híp mắt, mất kiên nhẫn cầm điện thoại lên, cảm giác bụng trống rỗng làm cậu thấy phiền não không thôi.
Bệnh viêm da dày đã lâu không tái phát, nay lại ngo ngoe rục rịch muốn ngôi lên hành chết cậu.
Cậu nhìn thoáng qua đồng hồ, còn chưa tới giờ tan học.
"... Chậc."
Nữ sinh xung quanh hoàn toàn quên mất các cô đang ở lớp tự học, cứ thế ngồi ngẩn ngơ nhìn lén cậu.
Ngón tay thon dài nắm chặt điện thoại, hầu kết lộ rõ, mái tóc đen hơn lộn xộn, vài sợi xõa xuống trán che khuất con ngươi đang bực bội của cậu, môi mỏng mím chặt, gương mặt không một góc chết.
Nếu nói gương mặt cậu chỗ nào đẹp nhất, thì chính là đôi mắt.
Đuôi mắt hơi xếch, hốc mắt hơi sâu, đôi mắt hẹp dài, cho dù biểu cảm rất lạnh lùng nhưng đôi mắt vẫn có vài phần kiều diễm như cánh hoa anh đào tháng tư.
Cậu cúi đầu, không có biểu cảm dư thừa nào, nhưng đường cong gương mặt rất sắc sảo, gương mặt quá mức đẹp trai, giống y hệt hồ ly tinh.
Bách Nhiên rất ít cười, cho dù có cười thì chỉ có cười lạnh, cười khinh bỉ, cười mỉa mai, cười trào phúng.
Còn phần lớn thời gian thì cậu giống như một chú nhím, đối xử với các bạn học dù nam hay nữ đều rất không khách khí. Nhưng mà nhờ có điểm khó ưa này nên Bách Nhiên mới không bị các bạn nữ chặn đường kabe-don thường xuyên khi đi học.
Cậu không dễ tức giận, nhưng ai cũng biết cậu rất khó ở.
Giống như bây giờ.
Bách Nhiên lạnh mặt xóa hết thông báo dư thừa trên weibo, rồi lại nhìn tin nhắn mới nhất được gửi đến bên wechat, là từ một cô hồn có tên Nam Hữu Gia Ngư.
Không biết quỷ cô hồn này ở đâu ra dám chạy đến "sờ gáy" cậu đây.
Tâm trạng xấu + đang đói bụng, nhiệt độ xung quanh Bách Nhiên liên tục hạ xuống, áp lực đến mức các nữ sinh không dám xì xào bàn tán nữa.
Cậu trực tiếp muốn kéo quỷ cô hồn kia vào danh sách đen.
Tài khoản Weibo này không ai được phép biết đến, cũng chẳng có thông tin nào liên quan đến cậu trong tài khoản này, không biết làm sao tên tiểu quỷ kia đánh hơi được mà lếch đến đây.
Bách Nhiên chuẩn bị kéo đen thì lại trượt tay nhấn qua trang weibo của đối phương.
Cậu dứt khoát lướt xem luôn.
Đối phương đăng cả trăm trạng thái, hầu hết đều là những hoạt động sinh hoạt thường ngày. Học tập, vui chơi, nhà ăn, tiệm cơm nhỏ gần trường,.... Một đống hình ảnh nhảm nhí được đăng lên, ngập tràn hơi thở của con người.
Đặc biệt là mấy hôm trước đối phương còn chụp ảnh một tiệm cơm nhỏ gần trường Nhất Trung, màu sắc hương vị món ăn đều rất hấp dẫn, cách bày trí đơn giản nhưng nhìn rất ngon miệng.
Nhìn một hồi, cái bụng của cậu lại réo lên.
"..."
Bách Nhiên quyết định ăn no đã rồi tính tiếp.
...
Lúc đang học Kiều Nam Gia có hơi phân tâm, cô liên tục chú ý đến điện thoại, muốn xem coi nam thần có kéo cô vào danh sách đen hay trả lời tin nhắn của cô không.
Sau khi về đến nhà, lại tiếp tục giải đề, nhưng lần này hiệu suất rõ ràng đã giảm đi.
Từ đêm tối đến gần nửa đêm, cuối cùng cô kiên trì không nổi nữa, đi theo Chu Công đánh cờ.
...
Một ngày nữa lại trôi qua.
Sáng sớm.
Chuông báo thức vang lên ầm ĩ, Kiều Nam Gia vội vàng giật đầu dậy coi thông báo weibo.
Vẫn không có thông báo mới.
Không bị kéo vào danh sách đen, cũng không có trả lời.
Cô an ủi bản thân, mấy tháng nam thần mới đăng weibo một lần, có lẽ phải ít nhất một tháng nữa cậu mới phát hiện có người gửi tin nhắn cho cậu.
Nghĩ như vậy, Kiều Nam Gia trở mình, trùm chăn gửi tin nhắn cho cậu.
[Nam Hữu Gia Ngư: Chào buổi sáng!????????]
Thời tiết đầu thu ở thành phố hơi se lạnh, hai người trước còn có một trận mưa rào, hôm nay độ ẩm cao hơn mấy độ, ánh nắng nhẹ nhàng, hai cây bên đường rụng đầy lá khô, rơi đầy trên đường đi.
Kiều Nam Gia dậy sớm, chậm rì rì đi đến trường học.
Khi đi ngang qua quán ăn gần trường thì bỗng nhiên phát hiện nhiều quán ăn ở đây đóng chặt cửa. Kiều Nam Gia sửng sốt, sau đó đã nghe thấy mấy ông cụ đi dạo kế bên bàn tán về chuyện này.
"Quán cơm này không hợp vệ sinh, đêm khuya hôm qua đã bị niêm phong rồi."
"Ai da, cả con phố này đều bị tra xét, phát hiện ra có nhiều quán ăn không đạt tiêu chuẩn vệ sinh an toàn."
"Ăn đồ ăn không sạch rất dễ bị đau dạ dày."
Những quán ăn này vệ sinh không sạch sẽ?
Tiệm cơm nhỏ cô thích nhất cũng trúng thưởng, trách không được ngày hôm đó khi đi ăn về cô lại bị tiêu chảy, lúc đó trùng hợp bà dì cũng tới, cô còn cho rằng do cơ thể không khỏe nên bới bị như vậy.
Lúc này cô xóa bài đăng đó trên weibo.
Cô xoa xoa đầu, xoay người rời đi.
...
Hôm nay là ngày đặc biệt -- đối với đông đảo nữ sinh Nhất Trung.
Học kỳ này, Bách Nhiên chưa từng trốn học một buổi nào, hôm nay lại đột nhiên không thấy đâu.
Diễn đàn trường lập tức tràn ngập các bài đăng, đại loại như là: [Bạn học Bách không còn thở chung bầu không khí với tôi nữa, tôi bắt đầu nhớ cậu ấy rồi.]
Tác giả có lời muốn nói:
Hôm nay quán ăn gần trường có thưởng lớn.
Tại sao Kiều Nam Gia lại xóa bài đăng weibo đó?
Tại sao Bách Nhiên không đi học?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.