Sau Khi Nữ Ma Đầu Phá Vỡ Phong Ấn
Chương 40: Hắc Thủy Đầm Lầy (3)
Hoa Xuân Noãn
21/06/2024
Quần áo trên người Trì Lam đã bị xé rách, giờ phút này ở trước mặt Ninh Cửu Vi chỉ còn là một thân thể trần trụi, không có một mảnh vải che thân.
Trên ngực anh còn có năm dấu ngón tay đỏ tươi.
Anh dụi mắt mơ mơ màng màng tỉnh lại, liền cảm thấy thân thể lạnh lẽo, run lẩy bẩy khiến người ta phát run, lại nhìn, quần áo trên người mình không biết từ lúc nào đã hoàn toàn biến mất, giống như sấm sét giữa trời quang đánh thẳng vào đầu anh.
Quần áo của anh đâu? Đi đâu hết rồi?
Mà nữ ma đầu trước mặt đang giơ tay vừa lau vết máu trên khóe miệng, vừa nhìn chằm chằm Trì Lâm anh.
Ánh mắt kia mang theo nụ cười, nụ cười ủ rũ, lộ vẻ tà khí, " Tỉnh rồi? "
Trì Lâm ngượng ngùng ôm thân thể trốn về phía sau, nhìn Ninh Cửu Vi quả thực giống như nhìn sài lang hổ báo. Anh giơ tay, một đôi tay run rẩy chỉ vào Ninh Cửu Vi, " Nữ, nữ ma đầu, cô, cô tối hôm qua đối với ta làm cái gì? "
Ninh Cửu Vi khẽ ừ một tiếng, đuôi lông mày nhướng lên, " Ngươi quên hết rồi à? "
Đầu óc Trì Lâm lúc này rất hỗn loạn, chỉ nghe Ninh Cửu Vi nói:
" Không sao, ta sẽ giúp ngươi nhớ lại một lần nữa. "
Cô cười thuận miệng nói: " Ha ha ha, ta thú tính đại phát xé nát quần áo của ngươi. Đối với ngươi như vậy lại như vậy, ngươi trốn ta đuổi, nhưng ngươi cuối cùng là chắp cánh cũng khó bay, trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của ta.
Thậm chí ta còn thiếu chút nữa móc tim của ngươi, bất quá Nhật Nguyệt thần đao thật đúng là hộ ngươi sốt ruột, thanh nhật đao kia của ngươi thiếu chút nữa đem ta đâm chết! "
Nhưng cũng may, dù sau khi cô nổi điên tu vi sẽ trong nháy mắt ngắn ngủi tăng lên nhiều, cùng Nhật Nguyệt thần đao đánh nhau, cuối cùng vẫn là quy về yên tĩnh.
Cô dừng lại, nhìn Trì Lâm đột nhiên đổi đề tài: " Nhìn không ra, dáng người tiểu tử ngươi cũng rất tốt đó! Em trai của ngươi to gan hơn ngươi nhiều. "
Trì Lâm nhịn không được chửi ầm lên, " Nữ ma đầu, cô cô cô hèn hạ vô sỉ lại hạ lưu. "
Ninh Cửu Vi khẽ a một tiếng, " Tốt xấu gì thì hôm qua bà cô ta cũng nổi điên cứu ngươi ra khỏi đầm lầy Hắc Thủy, ngươi cũng không biết ơn báo đáp sao? "
Tối hôm qua cô phát điên, đau lòng khó chịu làm cho hôm nay sức cùng lực kiệt, lười cùng anh nói nhảm, vì thế vung tay lên nói với Trì Lâm: " Ta đói bụng, ra ngoài tìm chút đồ ăn cho ta đi. "
Trì Lâm không chút nghĩ ngợi quay đầu bỏ chạy, anh không cần ở lại đây nữa, không cần ở bên cạnh nữ ma đầu kia. Anh muốn thoát đi, thoát khỏi nữ ma đầu tà ác kia.
Trên ngực anh còn có năm dấu ngón tay đỏ tươi.
Anh dụi mắt mơ mơ màng màng tỉnh lại, liền cảm thấy thân thể lạnh lẽo, run lẩy bẩy khiến người ta phát run, lại nhìn, quần áo trên người mình không biết từ lúc nào đã hoàn toàn biến mất, giống như sấm sét giữa trời quang đánh thẳng vào đầu anh.
Quần áo của anh đâu? Đi đâu hết rồi?
Mà nữ ma đầu trước mặt đang giơ tay vừa lau vết máu trên khóe miệng, vừa nhìn chằm chằm Trì Lâm anh.
Ánh mắt kia mang theo nụ cười, nụ cười ủ rũ, lộ vẻ tà khí, " Tỉnh rồi? "
Trì Lâm ngượng ngùng ôm thân thể trốn về phía sau, nhìn Ninh Cửu Vi quả thực giống như nhìn sài lang hổ báo. Anh giơ tay, một đôi tay run rẩy chỉ vào Ninh Cửu Vi, " Nữ, nữ ma đầu, cô, cô tối hôm qua đối với ta làm cái gì? "
Ninh Cửu Vi khẽ ừ một tiếng, đuôi lông mày nhướng lên, " Ngươi quên hết rồi à? "
Đầu óc Trì Lâm lúc này rất hỗn loạn, chỉ nghe Ninh Cửu Vi nói:
" Không sao, ta sẽ giúp ngươi nhớ lại một lần nữa. "
Cô cười thuận miệng nói: " Ha ha ha, ta thú tính đại phát xé nát quần áo của ngươi. Đối với ngươi như vậy lại như vậy, ngươi trốn ta đuổi, nhưng ngươi cuối cùng là chắp cánh cũng khó bay, trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của ta.
Thậm chí ta còn thiếu chút nữa móc tim của ngươi, bất quá Nhật Nguyệt thần đao thật đúng là hộ ngươi sốt ruột, thanh nhật đao kia của ngươi thiếu chút nữa đem ta đâm chết! "
Nhưng cũng may, dù sau khi cô nổi điên tu vi sẽ trong nháy mắt ngắn ngủi tăng lên nhiều, cùng Nhật Nguyệt thần đao đánh nhau, cuối cùng vẫn là quy về yên tĩnh.
Cô dừng lại, nhìn Trì Lâm đột nhiên đổi đề tài: " Nhìn không ra, dáng người tiểu tử ngươi cũng rất tốt đó! Em trai của ngươi to gan hơn ngươi nhiều. "
Trì Lâm nhịn không được chửi ầm lên, " Nữ ma đầu, cô cô cô hèn hạ vô sỉ lại hạ lưu. "
Ninh Cửu Vi khẽ a một tiếng, " Tốt xấu gì thì hôm qua bà cô ta cũng nổi điên cứu ngươi ra khỏi đầm lầy Hắc Thủy, ngươi cũng không biết ơn báo đáp sao? "
Tối hôm qua cô phát điên, đau lòng khó chịu làm cho hôm nay sức cùng lực kiệt, lười cùng anh nói nhảm, vì thế vung tay lên nói với Trì Lâm: " Ta đói bụng, ra ngoài tìm chút đồ ăn cho ta đi. "
Trì Lâm không chút nghĩ ngợi quay đầu bỏ chạy, anh không cần ở lại đây nữa, không cần ở bên cạnh nữ ma đầu kia. Anh muốn thoát đi, thoát khỏi nữ ma đầu tà ác kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.