Sau Khi Nữ Ma Đầu Phá Vỡ Phong Ấn
Chương 5: Huân Phong Từ Nam Chí, Xuy Ngã Trì Thượng Lâm (1)
Hoa Xuân Noãn
18/06/2024
===============
Phàm nhân nếu không tu tiên, người có thể sống trăm tuổi đã ít lại càng ít, phàm thế gian này nhiều nhất chính là sinh lão bệnh tử.
Nghĩ như thế, người này cũng không biết đã thay đổi bao nhiêu đời, không biết cô tựa hồ cũng đúng là bình thường, hơn nữa trước kia cho dù biết đại danh của cô ấy, cũng có vài người căn bản chưa từng thấy qua cô. Dù sao trên đời truyền bá những bức họa kia của cô, ba đầu sáu tay, chuông đồng mắt to hung tướng gì lộ ra đều có! Cùng cô tư thế oai hùng hiên ngang, tướng mạo tươi đẹp diễm liệt một chút cũng không tương xứng có được hay không!!!
Nhưng trong lòng không khỏi vẫn là nhiều ít có chút cảm giác chênh lệch a! Dù sao danh tiếng của cô cũng đã từng rất lớn, tuy rằng là khét tiếng.
Trước kia Ninh Cửu Vi từ sau khi thành nữ ma đầu kia đều là đi ngang, ăn cơm ai còn dám đòi tiền cô? A, cô không đòi ngược lại bọn họ đã là không tệ rồi.
Ninh Cửu Vi xem xét cái kia mấy cái đại hán cùng tiểu nhị xắn tay áo lên đem tóc dài vung lên, lại vỗ trong tay bị cô kiềm chế chàng trai nói:
" Đến, ngươi nói với bọn họ một chút, ta là ai? "
Anh vô cùng không tình nguyện, nhưng không đợi anh mở miệng, trong quán rượu ngược lại có một người bị động tĩnh bên này của Ninh Cửu Vi hấp dẫn tới nhận ra cô ấy trước.
Người nọ một thân thanh y, bất quá hai mươi bảy hai mươi tám tuổi dáng vẻ, cầm trong tay trường kiếm nhìn qua cũng là cái người tu tiên. Hắn nhìn về phía Ninh Cửu Vi, đánh giá từ trên xuống dưới một phen, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên trán Ninh Cửu Vi, chỉ vào cô nói: " Ngươi là nữ ma đầu Thiên Phù Quân năm đó! "
Ninh Cửu Vi hừ hừ một tiếng, hài lòng vuốt mái tóc dài rơi xuống trán nói: " Coi như tiểu tử ngươi có kiến thức! "
Mọi người trong quán rượu vừa nghe là nữ ma đầu Thiên Phù Quân, một hai người đều lộ vẻ hoảng sợ, cơm cũng không ăn, rượu cũng không uống, chỉ là nghe được danh tiếng của cô ấy liền bị dọa tè ra quần chạy trối chết, tiểu nhị cũng không dám đòi tiền cô.
Tuy rằng Ninh Cửu Vi biến mất thế gian trăm năm, nhưng ở thế gian này còn lưu truyền những chuyện ác cô đã từng làm, trên phố những chuyện kể kia thường thường sẽ đem "Sự tích quang huy" của cô ấy lấy ra nói một chút.
Ninh Cửu Vi hơi nhìn bọn họ chạy đi, không khỏi vẫy tay kêu to: " Ai ai ai, các ngươi đều chạy làm gì? Ta lại không nghĩ đối với các ngươi thế nào! " Cô thở dài, vỗ vỗ tay cầm lấy chàng trai cũng muốn rời đi.
Chỉ là người vừa mới nhận ra Ninh Cửu Vi bỗng nhiên một kiếm ngăn lại.
Phàm nhân nếu không tu tiên, người có thể sống trăm tuổi đã ít lại càng ít, phàm thế gian này nhiều nhất chính là sinh lão bệnh tử.
Nghĩ như thế, người này cũng không biết đã thay đổi bao nhiêu đời, không biết cô tựa hồ cũng đúng là bình thường, hơn nữa trước kia cho dù biết đại danh của cô ấy, cũng có vài người căn bản chưa từng thấy qua cô. Dù sao trên đời truyền bá những bức họa kia của cô, ba đầu sáu tay, chuông đồng mắt to hung tướng gì lộ ra đều có! Cùng cô tư thế oai hùng hiên ngang, tướng mạo tươi đẹp diễm liệt một chút cũng không tương xứng có được hay không!!!
Nhưng trong lòng không khỏi vẫn là nhiều ít có chút cảm giác chênh lệch a! Dù sao danh tiếng của cô cũng đã từng rất lớn, tuy rằng là khét tiếng.
Trước kia Ninh Cửu Vi từ sau khi thành nữ ma đầu kia đều là đi ngang, ăn cơm ai còn dám đòi tiền cô? A, cô không đòi ngược lại bọn họ đã là không tệ rồi.
Ninh Cửu Vi xem xét cái kia mấy cái đại hán cùng tiểu nhị xắn tay áo lên đem tóc dài vung lên, lại vỗ trong tay bị cô kiềm chế chàng trai nói:
" Đến, ngươi nói với bọn họ một chút, ta là ai? "
Anh vô cùng không tình nguyện, nhưng không đợi anh mở miệng, trong quán rượu ngược lại có một người bị động tĩnh bên này của Ninh Cửu Vi hấp dẫn tới nhận ra cô ấy trước.
Người nọ một thân thanh y, bất quá hai mươi bảy hai mươi tám tuổi dáng vẻ, cầm trong tay trường kiếm nhìn qua cũng là cái người tu tiên. Hắn nhìn về phía Ninh Cửu Vi, đánh giá từ trên xuống dưới một phen, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên trán Ninh Cửu Vi, chỉ vào cô nói: " Ngươi là nữ ma đầu Thiên Phù Quân năm đó! "
Ninh Cửu Vi hừ hừ một tiếng, hài lòng vuốt mái tóc dài rơi xuống trán nói: " Coi như tiểu tử ngươi có kiến thức! "
Mọi người trong quán rượu vừa nghe là nữ ma đầu Thiên Phù Quân, một hai người đều lộ vẻ hoảng sợ, cơm cũng không ăn, rượu cũng không uống, chỉ là nghe được danh tiếng của cô ấy liền bị dọa tè ra quần chạy trối chết, tiểu nhị cũng không dám đòi tiền cô.
Tuy rằng Ninh Cửu Vi biến mất thế gian trăm năm, nhưng ở thế gian này còn lưu truyền những chuyện ác cô đã từng làm, trên phố những chuyện kể kia thường thường sẽ đem "Sự tích quang huy" của cô ấy lấy ra nói một chút.
Ninh Cửu Vi hơi nhìn bọn họ chạy đi, không khỏi vẫy tay kêu to: " Ai ai ai, các ngươi đều chạy làm gì? Ta lại không nghĩ đối với các ngươi thế nào! " Cô thở dài, vỗ vỗ tay cầm lấy chàng trai cũng muốn rời đi.
Chỉ là người vừa mới nhận ra Ninh Cửu Vi bỗng nhiên một kiếm ngăn lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.