Sau Khi Nữ Ma Đầu Phá Vỡ Phong Ấn
Chương 50: Ngươi Không Theo Cũng Phải Theo! (3)
Hoa Xuân Noãn
21/06/2024
Cỏ kia cũng là anh trải cho cô, đương nhiên là nữ ma đầu bảo anh trải cho cô ấy mà không phải là anh tự nguyện.
Mấy đêm ngủ thiếp đi, cỏ đã không còn mềm mại thơm ngon, anh nghĩ, chờ ngày mai thời tiết tốt, anh có thể đi ra ngoài cắt một ít trở về một lần nữa cho cô đổi, trải cho Ninh Cửu Vi nằm.
A, còn có Ninh Cửu Vi cô ấy muốn ăn gà rừng, tiếp theo, không cần cô nói, anh cũng sẽ một lần nữa đi cho cô bắt tới.
Anh nhìn Ninh Cửu Vi ngủ thiếp đi. Trải qua một khoảng thời gian ở chung, anh phát hiện dường như bất kể thế nào, bất kể xảy ra chuyện gì, Ninh Cửu Vi cô ấy đều có thể ngủ rất ngon, ngủ thiếp đi tựa hồ như là nằm mơ, trong miệng cô ấy không ngừng lặp lại hô: " Sư phụ, sư phụ... " Một hồi lại là " Nghĩa phụ, nghĩa phụ... "
Ninh Cửu Vi mơ một giấc mộng thật dài, nói là mộng lại tựa hồ không phải mộng, mà là chuyện cũ rõ mồn một trước mắt, nổi lên trong lòng.
Cô ấy cuối cùng vẫn là phụ lòng tin của nghĩa phụ đối với mình.
Đó là một đêm mưa to gió lớn, mười hai tuổi Ninh Cửu Vi bị người trong Tiên môn đuổi giết, một đường tránh né đuổi giết, một mình đi tới Ma giới bên bờ sông Xích Thủy.
Qua sông Xích Thủy tới bờ bên kia chính là Ma giới.
Bầu trời Ma giới nếu như không thắp sáng châu quang tinh đăng phiêu phù trên không trung, liền vĩnh viễn là âm u như vậy, xám xịt như vậy, mà Ma Tôn Thất Tinh Dạ lại luôn một thân hồng y như máu, địa phương hắn đến thường xuyên sẽ sáng lên một mảnh hồng quang.
Như tàn dương như máu, thê diễm mà tuyệt đẹp.
Hắn một thân hồng y như máu, mặt mày tràn đầy tà khí, nhưng cũng tuấn mỹ tuyệt diễm, độc nhất vô nhị, ngay cả Nhất Xuyên Sơn cùng hắn rất giống, nhưng cũng so ra kém phong thái nghĩa phụ hắn năm đó.
Thất Tinh Dạ cùng Nam Phổ Vân chính là hai loại thái cực đối lập nhau, một người toàn thân đỏ rực, người kia lại trắng tinh, tựa như nốt ruồi chu sa trong tim và vầng trăng cô độc giữa bầu trời.
Thất Tinh Dạ hắn đạp xích thủy mà đến, lá phong đầy trời phiêu linh.
Dưới chân Xích Thủy Hà bởi vì hắn đến mà trở nên càng đỏ, giống máu chảy thành sông. Dưới lòng sông thi cốt sâm sâm, kia dưới sông chôn vùi đều là muốn khiêu chiến Ma Tôn quyền uy nhưng có tới thì không có về thi cốt của người.
Dù có vô số người mất mạng, nhưng vẫn có người tre già măng mọc mà đến.
Từ xưa, chính và tà không thể cùng tồn tại.
Ninh Cửu Vi bị người trong Tiên Môn đánh ngã trên mặt đất phun đầy máu tươi thì Thất Tinh Dạ hắn cũng vừa lúc bước qua Xích Thủy Hà nhẹ nhàng bay xuống bờ sông.
Vì vậy mà Ninh Cửu Vi liền bò qua ôm lấy đùi hắn, ngửa một khuôn mặt nhỏ nhắn đẫm máu trông mong hô to: " Cứu, cứu ta! "
Trước kia, khi gặp sư phụ, cô còn tưởng rằng hắn cũng là tới đòi nợ cô ấy, cho nên phản ứng đầu tiên là co cẳng muốn chạy, nhưng lại bị sư phụ nhẹ nhàng chỉ một ngón tay liền dừng lại.
Sư phụ ôn nhu cười vươn hai tay về phía cô, khi đó cô cảm thấy đó là nụ cười đẹp nhất mà Ninh Cửu Vi cô từng được thấy trong đời, cũng ôn nhu nhất.
Mà khi gặp Thất Tinh Dạ, cô lại vội vàng ôm đùi người ta.
Ngay từ đầu thái độ của cô đối với bọn họ đã bất đồng.
Mà kết cục cuối cùng cũng ngoài dự liệu của bản thân.
--------------------
Ha ha ha.
Mấy đêm ngủ thiếp đi, cỏ đã không còn mềm mại thơm ngon, anh nghĩ, chờ ngày mai thời tiết tốt, anh có thể đi ra ngoài cắt một ít trở về một lần nữa cho cô đổi, trải cho Ninh Cửu Vi nằm.
A, còn có Ninh Cửu Vi cô ấy muốn ăn gà rừng, tiếp theo, không cần cô nói, anh cũng sẽ một lần nữa đi cho cô bắt tới.
Anh nhìn Ninh Cửu Vi ngủ thiếp đi. Trải qua một khoảng thời gian ở chung, anh phát hiện dường như bất kể thế nào, bất kể xảy ra chuyện gì, Ninh Cửu Vi cô ấy đều có thể ngủ rất ngon, ngủ thiếp đi tựa hồ như là nằm mơ, trong miệng cô ấy không ngừng lặp lại hô: " Sư phụ, sư phụ... " Một hồi lại là " Nghĩa phụ, nghĩa phụ... "
Ninh Cửu Vi mơ một giấc mộng thật dài, nói là mộng lại tựa hồ không phải mộng, mà là chuyện cũ rõ mồn một trước mắt, nổi lên trong lòng.
Cô ấy cuối cùng vẫn là phụ lòng tin của nghĩa phụ đối với mình.
Đó là một đêm mưa to gió lớn, mười hai tuổi Ninh Cửu Vi bị người trong Tiên môn đuổi giết, một đường tránh né đuổi giết, một mình đi tới Ma giới bên bờ sông Xích Thủy.
Qua sông Xích Thủy tới bờ bên kia chính là Ma giới.
Bầu trời Ma giới nếu như không thắp sáng châu quang tinh đăng phiêu phù trên không trung, liền vĩnh viễn là âm u như vậy, xám xịt như vậy, mà Ma Tôn Thất Tinh Dạ lại luôn một thân hồng y như máu, địa phương hắn đến thường xuyên sẽ sáng lên một mảnh hồng quang.
Như tàn dương như máu, thê diễm mà tuyệt đẹp.
Hắn một thân hồng y như máu, mặt mày tràn đầy tà khí, nhưng cũng tuấn mỹ tuyệt diễm, độc nhất vô nhị, ngay cả Nhất Xuyên Sơn cùng hắn rất giống, nhưng cũng so ra kém phong thái nghĩa phụ hắn năm đó.
Thất Tinh Dạ cùng Nam Phổ Vân chính là hai loại thái cực đối lập nhau, một người toàn thân đỏ rực, người kia lại trắng tinh, tựa như nốt ruồi chu sa trong tim và vầng trăng cô độc giữa bầu trời.
Thất Tinh Dạ hắn đạp xích thủy mà đến, lá phong đầy trời phiêu linh.
Dưới chân Xích Thủy Hà bởi vì hắn đến mà trở nên càng đỏ, giống máu chảy thành sông. Dưới lòng sông thi cốt sâm sâm, kia dưới sông chôn vùi đều là muốn khiêu chiến Ma Tôn quyền uy nhưng có tới thì không có về thi cốt của người.
Dù có vô số người mất mạng, nhưng vẫn có người tre già măng mọc mà đến.
Từ xưa, chính và tà không thể cùng tồn tại.
Ninh Cửu Vi bị người trong Tiên Môn đánh ngã trên mặt đất phun đầy máu tươi thì Thất Tinh Dạ hắn cũng vừa lúc bước qua Xích Thủy Hà nhẹ nhàng bay xuống bờ sông.
Vì vậy mà Ninh Cửu Vi liền bò qua ôm lấy đùi hắn, ngửa một khuôn mặt nhỏ nhắn đẫm máu trông mong hô to: " Cứu, cứu ta! "
Trước kia, khi gặp sư phụ, cô còn tưởng rằng hắn cũng là tới đòi nợ cô ấy, cho nên phản ứng đầu tiên là co cẳng muốn chạy, nhưng lại bị sư phụ nhẹ nhàng chỉ một ngón tay liền dừng lại.
Sư phụ ôn nhu cười vươn hai tay về phía cô, khi đó cô cảm thấy đó là nụ cười đẹp nhất mà Ninh Cửu Vi cô từng được thấy trong đời, cũng ôn nhu nhất.
Mà khi gặp Thất Tinh Dạ, cô lại vội vàng ôm đùi người ta.
Ngay từ đầu thái độ của cô đối với bọn họ đã bất đồng.
Mà kết cục cuối cùng cũng ngoài dự liệu của bản thân.
--------------------
Ha ha ha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.