Sau Khi Nữ Ma Đầu Phá Vỡ Phong Ấn
Chương 44: Quỳ Xuống! Bái Ta Làm Thầy (3)
Hoa Xuân Noãn
21/06/2024
Ánh mắt Trì Lâm nhìn về phương xa, tựa hồ đang nhớ lại điều gì đó, sau đó anh mở miệng nói: " Sư phụ, hắn đối với ta đương nhiên là rất tốt. "
Sẽ mỗi ngày quan tâm anh ăn có được hay không? Mặc có ấm không? Tự mình xuống bếp nấu cơm cho anh ăn, hơn nữa chỉ có hai người bọn họ ngồi cùng một bàn.
Nhưng hắn cũng sẽ không giống như dạy những đệ tử khác dạy anh ấy pháp thuật, dạy anh ấy tu luyện như thế nào.
Anh đi cùng những đệ tử trong cung cùng nhau đến trường luyện công học tập, có người không hiểu muốn ở trà dư tửu hậu thỉnh giáo anh ấy, nhưng sư phụ cũng sẽ không cùng anh ấy thụ nghiệp giải thích nghi hoặc, thậm chí sẽ nói với anh ấy: " Những thứ này ngươi đều có thể không cần học. "
Sau đó còn nói: " Sư phụ có thể bảo vệ ngươi cả đời bình an. "
Nhưng anh ấy muốn học a! Anh cũng muốn giống như các sư huynh đệ khác học được thuật pháp thượng thừa ( rất giỏi ), đến tuổi là có thể xuống núi rèn luyện trảm yêu trừ ma, trừng ác dương thiện.
Nhưng mà sư phụ lại không cho anh ấy xuống núi, sư phụ tựa hồ hy vọng anh có thể vĩnh viễn làm bạn bên cạnh hắn mãi mãi.
Đương nhiên anh cũng làm được, chỉ là nội tâm của anh ấy lại chờ đợi có thể xuống núi.
Ninh Cửu Vi nghe Trì Lâm nói như vậy, tựa hồ không vui lắm, cô bĩu môi còn hừ một tiếng, nghĩ thầm, tiểu tử này có cái gì tốt? Sao Nam Phổ Vân lại đối tốt với tiểu tử này như vậy?
Trì Lâm tiểu tử ngoại trừ lớn lên tuấn điểm, tu vi thì không được, thiên phú cũng giống như không đủ, căn cốt... Cô từ trên xuống dưới đánh giá Trì Lâm, ở trên người anh thậm chí có vài thứ làm cô cũng nhìn không rõ!
Cái gì vậy? Cai gì khiến Trì Lâm tiểu tử này bị che khuất vậy?
Ninh Cửu Vi hơi kéo Trì Lâm lại nhìn xem. Trì Lâm giãy thoát, kết quả quần áo lá cây trên người anh ấy vừa giãy liền rách, anh đành phải bất động.
Vì thế Ninh Cửu Vi tiến đến trên người anh ngửi, ngửi đông ngửi tây, Trì Lâm chê cười cô, nói cô là chó sao?
Không nói còn tốt, vừa nói cô thật đúng là chó điên, há mồm cắn một miếng trên cánh tay anh, sau đó ồ một tiếng nói: " Trên người ngươi có mùi hoa hòe nhàn nhạt. "
Trì Lâm nào quản cái gì mùi thơm, anh chỉ là cảm thấy đau, bị trước mắt nữ ma đầu, nga không! Là chó điên chó dữ cắn ngược lại hít một ngụm khí lạnh.
Anh dùng sức rút tay về, Ninh Cửu Vi cũng buông lỏng Trì Lâm ra, sau đó phất phất tay dùng giọng điệu ra lệnh nói với Trì Lâm: " Đi đi đi, cô ơi, cháu đói bụng rồi, vào rừng đánh một con gà rừng cho cháu ăn. "
Trì Lâm cũng đói bụng, không nói thêm gì, anh liền đi tìm đồ ăn.
Kết quả, Trì Lâm đi vào trong rừng nửa ngày cũng không trở về.
--------------------
Sẽ mỗi ngày quan tâm anh ăn có được hay không? Mặc có ấm không? Tự mình xuống bếp nấu cơm cho anh ăn, hơn nữa chỉ có hai người bọn họ ngồi cùng một bàn.
Nhưng hắn cũng sẽ không giống như dạy những đệ tử khác dạy anh ấy pháp thuật, dạy anh ấy tu luyện như thế nào.
Anh đi cùng những đệ tử trong cung cùng nhau đến trường luyện công học tập, có người không hiểu muốn ở trà dư tửu hậu thỉnh giáo anh ấy, nhưng sư phụ cũng sẽ không cùng anh ấy thụ nghiệp giải thích nghi hoặc, thậm chí sẽ nói với anh ấy: " Những thứ này ngươi đều có thể không cần học. "
Sau đó còn nói: " Sư phụ có thể bảo vệ ngươi cả đời bình an. "
Nhưng anh ấy muốn học a! Anh cũng muốn giống như các sư huynh đệ khác học được thuật pháp thượng thừa ( rất giỏi ), đến tuổi là có thể xuống núi rèn luyện trảm yêu trừ ma, trừng ác dương thiện.
Nhưng mà sư phụ lại không cho anh ấy xuống núi, sư phụ tựa hồ hy vọng anh có thể vĩnh viễn làm bạn bên cạnh hắn mãi mãi.
Đương nhiên anh cũng làm được, chỉ là nội tâm của anh ấy lại chờ đợi có thể xuống núi.
Ninh Cửu Vi nghe Trì Lâm nói như vậy, tựa hồ không vui lắm, cô bĩu môi còn hừ một tiếng, nghĩ thầm, tiểu tử này có cái gì tốt? Sao Nam Phổ Vân lại đối tốt với tiểu tử này như vậy?
Trì Lâm tiểu tử ngoại trừ lớn lên tuấn điểm, tu vi thì không được, thiên phú cũng giống như không đủ, căn cốt... Cô từ trên xuống dưới đánh giá Trì Lâm, ở trên người anh thậm chí có vài thứ làm cô cũng nhìn không rõ!
Cái gì vậy? Cai gì khiến Trì Lâm tiểu tử này bị che khuất vậy?
Ninh Cửu Vi hơi kéo Trì Lâm lại nhìn xem. Trì Lâm giãy thoát, kết quả quần áo lá cây trên người anh ấy vừa giãy liền rách, anh đành phải bất động.
Vì thế Ninh Cửu Vi tiến đến trên người anh ngửi, ngửi đông ngửi tây, Trì Lâm chê cười cô, nói cô là chó sao?
Không nói còn tốt, vừa nói cô thật đúng là chó điên, há mồm cắn một miếng trên cánh tay anh, sau đó ồ một tiếng nói: " Trên người ngươi có mùi hoa hòe nhàn nhạt. "
Trì Lâm nào quản cái gì mùi thơm, anh chỉ là cảm thấy đau, bị trước mắt nữ ma đầu, nga không! Là chó điên chó dữ cắn ngược lại hít một ngụm khí lạnh.
Anh dùng sức rút tay về, Ninh Cửu Vi cũng buông lỏng Trì Lâm ra, sau đó phất phất tay dùng giọng điệu ra lệnh nói với Trì Lâm: " Đi đi đi, cô ơi, cháu đói bụng rồi, vào rừng đánh một con gà rừng cho cháu ăn. "
Trì Lâm cũng đói bụng, không nói thêm gì, anh liền đi tìm đồ ăn.
Kết quả, Trì Lâm đi vào trong rừng nửa ngày cũng không trở về.
--------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.