Sau Khi Nữ Thanh Niên Trí Thức Bị Đọc Tâm
Chương 3: Ăn No Rồi Tính
Lương Thần Mỹ Cảnh 111
29/05/2024
Lê Thanh Ca choáng váng lảo đảo, thân thể này đã hai hôm chưa được một miếng cơm vào bụng, đói đến đứng không vững rồi.
Ăn là chuyện quan trọng nhất lúc này, mọi việc đợi cô ăn no rồi tính tiếp.
Lê Thanh Ca bước nhanh về phía khu nhà ống thấp bé, mở một cánh cửa ở tầng một rồi đóng sầm lại, cài then.
Mặc cho ba mẹ con kia đạp cửa gào thét, cô lờ đi như điếc rồi.
Cô nhìn quanh một lượt gian nhà này.
Đây là một kiểu căn hộ nhỏ có hai phòng ngủ và một phòng khách.
Ngày thường cha ruột cùng mẹ kế một gian, hai cô con gái cưng của họ một gian.
Còn cô con riêng khổn khổ là nguyên thân đây thì chỉ có thể ngủ trên một tấm ván gỗ kê ngoài phòng khách, ban ngày dựng lên cất đi.
Phòng khách có một bàn tròn và mấy chiếc ghế, tủ đựng đồ bên cạnh có chiếc máy thu thanh.
Đó là đồ cưới mà An Phượng Lan chuẩn bị sẵn cho con lớn của mình.
Bà ta không biết, cả khu này ai nhắc tới con gái bà ta đều biến sắc ngay tại trận, chẳng ai muốn cưới một cô ả lưu manh về làm dâu nhà mình, để cô ả quậy cho trong ngoài không được yên cả.
Có thể nói, danh tiếng của ba mẹ con nhà này trong toàn khu đã thối nát như nhà xí công cộng.
Chắc chỉ có ba người bọn họ mặt dày không cảm thấy có vấn đề gì, còn thấy hài lòng.
Bản tính An Phượng Lan vừa keo kiệt lại vừa cay nghiệt hà khắc, tâm địa ác độc, tham lam ích kỉ.
Người ta đùa rằng, con gà nhà ai vô tình đi ngang qua cửa nhà An Phượng Lan, tối thiểu cũng phải mất mấy cái lông.
Trong cả khu này, bà ta nổi tiếng độc mồm, mắng rất ác, không ai đấu lại.
Ai bất hạnh bị bà ta bám lấy, không cần biết có lý hay không, bà ta cứ dốc sức càn quấy.
Kiểu gì cũng phải véo được một chút ích lợi từ người ta mới chịu thôi.
Hàng xóm láng giềng thấy bà ta đều muốn né tránh.
An Phượng Lan lại cảm thấy hết sức đắc ý, cho rằng mình là một tay cừ khôi trong việc vun vén gia đình và đấu khẩu.
…
Trong bếp, Lê Thanh Ca đã tìm được gạo và rau, còn tìm được một miếng thịt khô, cô vội vàng rửa rau xào rau và nấu cơm.
Miếng thịt khô kia, An Phượng Lan vốn định giữ lại cho chồng mình là Lê Minh bồi bổ sức khỏe.
Bà ta tính, mỗi ngày cắt một miếng dùng, tảng thịt khô này chắc phải đủ dùng trong một tháng.
Lê Thanh Ca chẳng quan tâm đến những điều đó nữa, cô nhanh nhẹn cắt nhỏ cả tảng thịt.
An Phượng Lan mà thấy, có khi đã ngất xỉu vì tiếc của rồi.
Làm một đĩa rau xào thịt khô, một đĩa trứng gà xào cà chua, một nồi cơm tẻ.
Ăn là chuyện quan trọng nhất lúc này, mọi việc đợi cô ăn no rồi tính tiếp.
Lê Thanh Ca bước nhanh về phía khu nhà ống thấp bé, mở một cánh cửa ở tầng một rồi đóng sầm lại, cài then.
Mặc cho ba mẹ con kia đạp cửa gào thét, cô lờ đi như điếc rồi.
Cô nhìn quanh một lượt gian nhà này.
Đây là một kiểu căn hộ nhỏ có hai phòng ngủ và một phòng khách.
Ngày thường cha ruột cùng mẹ kế một gian, hai cô con gái cưng của họ một gian.
Còn cô con riêng khổn khổ là nguyên thân đây thì chỉ có thể ngủ trên một tấm ván gỗ kê ngoài phòng khách, ban ngày dựng lên cất đi.
Phòng khách có một bàn tròn và mấy chiếc ghế, tủ đựng đồ bên cạnh có chiếc máy thu thanh.
Đó là đồ cưới mà An Phượng Lan chuẩn bị sẵn cho con lớn của mình.
Bà ta không biết, cả khu này ai nhắc tới con gái bà ta đều biến sắc ngay tại trận, chẳng ai muốn cưới một cô ả lưu manh về làm dâu nhà mình, để cô ả quậy cho trong ngoài không được yên cả.
Có thể nói, danh tiếng của ba mẹ con nhà này trong toàn khu đã thối nát như nhà xí công cộng.
Chắc chỉ có ba người bọn họ mặt dày không cảm thấy có vấn đề gì, còn thấy hài lòng.
Bản tính An Phượng Lan vừa keo kiệt lại vừa cay nghiệt hà khắc, tâm địa ác độc, tham lam ích kỉ.
Người ta đùa rằng, con gà nhà ai vô tình đi ngang qua cửa nhà An Phượng Lan, tối thiểu cũng phải mất mấy cái lông.
Trong cả khu này, bà ta nổi tiếng độc mồm, mắng rất ác, không ai đấu lại.
Ai bất hạnh bị bà ta bám lấy, không cần biết có lý hay không, bà ta cứ dốc sức càn quấy.
Kiểu gì cũng phải véo được một chút ích lợi từ người ta mới chịu thôi.
Hàng xóm láng giềng thấy bà ta đều muốn né tránh.
An Phượng Lan lại cảm thấy hết sức đắc ý, cho rằng mình là một tay cừ khôi trong việc vun vén gia đình và đấu khẩu.
…
Trong bếp, Lê Thanh Ca đã tìm được gạo và rau, còn tìm được một miếng thịt khô, cô vội vàng rửa rau xào rau và nấu cơm.
Miếng thịt khô kia, An Phượng Lan vốn định giữ lại cho chồng mình là Lê Minh bồi bổ sức khỏe.
Bà ta tính, mỗi ngày cắt một miếng dùng, tảng thịt khô này chắc phải đủ dùng trong một tháng.
Lê Thanh Ca chẳng quan tâm đến những điều đó nữa, cô nhanh nhẹn cắt nhỏ cả tảng thịt.
An Phượng Lan mà thấy, có khi đã ngất xỉu vì tiếc của rồi.
Làm một đĩa rau xào thịt khô, một đĩa trứng gà xào cà chua, một nồi cơm tẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.