Sau Khi Say Rượu Tôi Vào Nhầm Nhà Hàng Xóm
Chương 52:
Thanh Thanh Mạn
20/11/2023
Nhưng hiện tại Liễu Nhứ có thể cảm nhận được vật nóng bỏng đang cạ vào nơi riêng tư của mình, không mảnh mai như ngón tay, thậm chí thứ đó còn đang cố gắng chen vào trong cơ thể cô.
Liễu Nhứ lấy lại một chút lý trí từ trong dục vọng, cô mở mắt ra, nhìn xuống dưới.
Chỉ thấy Mạnh Lễ đang cầm côn thịt màu đỏ tím áp vào lỗ nhỏ ẩm ướt của cô, đẩy nó vào trong.
“A...Lưu manh...” Liễu Nhứ sợ tới mức hét lên, cô cầm cái gối ở bên cạnh ném về phía dương vật của Mạnh Lễ, “Đánh chết anh...Tôi đánh chết anh...”
“Bạch bạch bạch”, liên tiếp mấy lần cô mới bỏ qua.
“Hừ...” Dưới háng tê rần, Mạnh Lễ cau mày kêu lên.
Anh cụp mắt nhìn dương vật của mình mãi mới cứng lên được một chút thì bị người phụ nữ này làm cho mềm oặt, sắc mặt u ám đến đáng sợ.
Mạnh Lễ xanh mặt, giận dữ rống to: “Liễu Nhứ, cô không nghĩ cho cuộc đời sau này của tôi sao?”
Sau khi người đàn ông rống lên, Liễu Nhứ mới bình tĩnh lại, cô nhận ra vừa rồi bản thân xúc động quá nên đã đập lên dương vật của người đàn ông.
Cô liếc xuống dương vật dưới háng của người đàn ông, nhìn thấy nó mềm nhũn không có sức sống, Liễu Nhứ siết chặt tay, bắt đầu sợ hãi.
Sẽ không phải bồi thường tiền nữa chứ?
“Anh...Anh Mạnh, anh không sao chứ?” Liễu Nhứ thận trọng hỏi.
Hình như vừa rồi cô cũng không dùng nhiều lực, hơn nữa cái gối kia rất mềm, chắc sẽ không đụng quá mạnh.
Mạnh Lễ nhướng mày nhìn về phía Liễu Nhứ, ánh mắt lạnh lùng, giọng điệu lãnh đạm, dáng vẻ như muốn giết chết người khác: “Cô nói xem?”
Quanh người đàn ông toát ra một luồng khí lạnh, lạnh đến mức khiến Liễu Nhứ run lên, cô rùng mình nói: “Anh...Anh Mạnh, nếu không thì tôi cho anh sờ thêm ba phút nữa nhé, xem nó có cứng lên được nữa không?”
“Hừ!” Mạnh Lễ hừ lạnh, “Cô sờ thử đi, sờ xem nó có thể cứng được nữa không?”
Liễu Nhứ vươn bàn tay nhỏ bé của mình, run rẩy nắm lấy dương vật mềm nhũn của người đàn ông, vuốt ve nhẹ nhàng.
Sau ba phút, dương vật vẫn mềm như cũ, đầu rũ xuống, không có một chút sức sống nào.
Mềm quá, cảm giác còn mềm hơn so với lần đầu tiên cô chạm vào, sẽ không bị phế hoàn toàn chứ?
Liễu Nhứ hơi sợ, cô ngước mắt nhìn khuôn mặt lạnh như băng của Mạnh Lễ, căng thẳng nuốt nước miếng.
Tâm trạng của anh Mạnh có vẻ rất tệ, Liễu Nhứ cảm thấy nếu mình là đàn ông thì chắc chắn anh Mạnh sẽ đè cô xuống, đánh cô ngay bây giờ.
Nếu anh Mạnh thực sự không thể cương được, vậy người chịu khổ cuối cùng không phải là mình sao?
Liễu Nhứ suy nghĩ một lúc, quyết định dốc hết toàn lực.
Cô dịch mông, nhích lại gần Mạnh Lễ, chậm rãi dang hai chân ra, để lộ âm hộ hồng hào ướt át, đối diện với đũng quần của người đàn ông.
Cô đỏ mặt, nói nhỏ: “Anh Mạnh, anh đừng nổi giận, tôi cho anh cọ, anh dùng dương vật cọ tôi đi, tôi...Tôi sẽ không đánh anh.”
Chỉ là cọ thôi mà, cọ cứng cũng không thể đứng thẳng.
Cho dù anh cương lên thì cô cũng sẽ bỏ chạy ngay lập tức, như vậy anh sẽ không vào được.
Liễu Nhứ cảm thấy với phẩm chất của anh thì chắc chắn anh sẽ không ép buộc cô làm chuyện này.
Chỉ cần cô không muốn thì anh sẽ không ép cô, đây chính là cưỡng hiếp, đến lúc đó cô kiện anh, anh sẽ phải ngồi tù.
Liễu Nhứ cảm thấy chắc chắn Mạnh Lễ sẽ không làm ra chuyện hủy hoại tương lai của bản thân, cũng chỉ là cọ thôi, không mất một miếng thịt nào, cô có thể miễn cưỡng tiếp nhận.
Đợi lát nữa cọ xong rồi, cô tắm một lần nữa, mùi và dấu vết anh để lại sẽ biến mất, mọi thứ có thể trở lại như lúc ban đầu, tiếp tục làm như không có chuyện gì xảy ra.
Liễu Nhứ lấy lại một chút lý trí từ trong dục vọng, cô mở mắt ra, nhìn xuống dưới.
Chỉ thấy Mạnh Lễ đang cầm côn thịt màu đỏ tím áp vào lỗ nhỏ ẩm ướt của cô, đẩy nó vào trong.
“A...Lưu manh...” Liễu Nhứ sợ tới mức hét lên, cô cầm cái gối ở bên cạnh ném về phía dương vật của Mạnh Lễ, “Đánh chết anh...Tôi đánh chết anh...”
“Bạch bạch bạch”, liên tiếp mấy lần cô mới bỏ qua.
“Hừ...” Dưới háng tê rần, Mạnh Lễ cau mày kêu lên.
Anh cụp mắt nhìn dương vật của mình mãi mới cứng lên được một chút thì bị người phụ nữ này làm cho mềm oặt, sắc mặt u ám đến đáng sợ.
Mạnh Lễ xanh mặt, giận dữ rống to: “Liễu Nhứ, cô không nghĩ cho cuộc đời sau này của tôi sao?”
Sau khi người đàn ông rống lên, Liễu Nhứ mới bình tĩnh lại, cô nhận ra vừa rồi bản thân xúc động quá nên đã đập lên dương vật của người đàn ông.
Cô liếc xuống dương vật dưới háng của người đàn ông, nhìn thấy nó mềm nhũn không có sức sống, Liễu Nhứ siết chặt tay, bắt đầu sợ hãi.
Sẽ không phải bồi thường tiền nữa chứ?
“Anh...Anh Mạnh, anh không sao chứ?” Liễu Nhứ thận trọng hỏi.
Hình như vừa rồi cô cũng không dùng nhiều lực, hơn nữa cái gối kia rất mềm, chắc sẽ không đụng quá mạnh.
Mạnh Lễ nhướng mày nhìn về phía Liễu Nhứ, ánh mắt lạnh lùng, giọng điệu lãnh đạm, dáng vẻ như muốn giết chết người khác: “Cô nói xem?”
Quanh người đàn ông toát ra một luồng khí lạnh, lạnh đến mức khiến Liễu Nhứ run lên, cô rùng mình nói: “Anh...Anh Mạnh, nếu không thì tôi cho anh sờ thêm ba phút nữa nhé, xem nó có cứng lên được nữa không?”
“Hừ!” Mạnh Lễ hừ lạnh, “Cô sờ thử đi, sờ xem nó có thể cứng được nữa không?”
Liễu Nhứ vươn bàn tay nhỏ bé của mình, run rẩy nắm lấy dương vật mềm nhũn của người đàn ông, vuốt ve nhẹ nhàng.
Sau ba phút, dương vật vẫn mềm như cũ, đầu rũ xuống, không có một chút sức sống nào.
Mềm quá, cảm giác còn mềm hơn so với lần đầu tiên cô chạm vào, sẽ không bị phế hoàn toàn chứ?
Liễu Nhứ hơi sợ, cô ngước mắt nhìn khuôn mặt lạnh như băng của Mạnh Lễ, căng thẳng nuốt nước miếng.
Tâm trạng của anh Mạnh có vẻ rất tệ, Liễu Nhứ cảm thấy nếu mình là đàn ông thì chắc chắn anh Mạnh sẽ đè cô xuống, đánh cô ngay bây giờ.
Nếu anh Mạnh thực sự không thể cương được, vậy người chịu khổ cuối cùng không phải là mình sao?
Liễu Nhứ suy nghĩ một lúc, quyết định dốc hết toàn lực.
Cô dịch mông, nhích lại gần Mạnh Lễ, chậm rãi dang hai chân ra, để lộ âm hộ hồng hào ướt át, đối diện với đũng quần của người đàn ông.
Cô đỏ mặt, nói nhỏ: “Anh Mạnh, anh đừng nổi giận, tôi cho anh cọ, anh dùng dương vật cọ tôi đi, tôi...Tôi sẽ không đánh anh.”
Chỉ là cọ thôi mà, cọ cứng cũng không thể đứng thẳng.
Cho dù anh cương lên thì cô cũng sẽ bỏ chạy ngay lập tức, như vậy anh sẽ không vào được.
Liễu Nhứ cảm thấy với phẩm chất của anh thì chắc chắn anh sẽ không ép buộc cô làm chuyện này.
Chỉ cần cô không muốn thì anh sẽ không ép cô, đây chính là cưỡng hiếp, đến lúc đó cô kiện anh, anh sẽ phải ngồi tù.
Liễu Nhứ cảm thấy chắc chắn Mạnh Lễ sẽ không làm ra chuyện hủy hoại tương lai của bản thân, cũng chỉ là cọ thôi, không mất một miếng thịt nào, cô có thể miễn cưỡng tiếp nhận.
Đợi lát nữa cọ xong rồi, cô tắm một lần nữa, mùi và dấu vết anh để lại sẽ biến mất, mọi thứ có thể trở lại như lúc ban đầu, tiếp tục làm như không có chuyện gì xảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.