Sau Khi Say Rượu Tôi Vào Nhầm Nhà Hàng Xóm
Chương 116: Hai Người Chuẩn Bị Kết Hôn Sao?
Thanh Thanh Mạn
23/11/2023
Mạnh Lễ bị bệnh dạ dày từ trước, tối nay lại uống nhiều rượu như không muốn sống, trực tiếp khiến dạ dày bị xuất huyết.
Bệnh dạ dày của anh là bệnh cũ, vừa mới tái phát không lâu, bây giờ lại tái phát, thậm chí còn nghiêm trọng hơn.
Nghiêm trọng đến mức phải phẫu thuật.
Một ca cấp cứu được sắp xếp vào đêm hôm đó, ca phẫu thuật được thực hiện suốt cả đêm, sáng sớm hôm sau, Mạnh Lễ mới được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật.
Sau ca phẫu thuật, Mạnh Lễ lâm vào trạng thái hôn mê, mãi cho đến ngày hôm sau mới tỉnh lại.
Triệu Tễ coi như là một người anh em tốt, ở bệnh viện chăm sóc Mạnh Lễ một ngày một đêm.
Đợi đến khi người tỉnh, Triệu Tễ tìm một y tá đáng tin cậy để chăm sóc Mạnh Lễ, lúc này mới về nhà nghỉ ngơi.
Mẹ Mạnh Lễ mất sớm, còn cha của Mạnh Lễ, hình như Mạnh Lễ không muốn nhắc tới, cho nên trong thời gian Mạnh Lễ nằm viện, không một người thân nào đến chăm sóc anh.
Sau đó, Triệu Tễ đến thăm Mạnh Lễ một tuần một lần, không đến mức để Mạnh Lễ cô đơn, bị bệnh, ngay cả bạn bè cũng không đến thăm.
Bảy ngày sau ngày phẫu thuật, Mạnh Lễ vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, vẫn phải nằm viện.
Cả ngày ở trong phòng bệnh cũng không tốt, hôm nay, Mạnh Lễ nhờ y tá đẩy mình xuống lầu phơi nắng, hít thở không khí trong lành.
Khi y tá đẩy Mạnh Lễ ra hành lang, anh gặp Liễu Nhứ.
Gần đây Liễu Nhứ cảm thấy người không khỏe, triệu chứng ốm nghén nghiêm trọng hơn cho nên đến bệnh viện gặp bác sĩ.
Cô đi một mình, không nói cho Tiêu Bạch biết, dù sao thì cũng không phải bị bệnh nặng.
Khi nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt, xanh xao, hốc hác của người đàn ông, hơn nữa còn ngồi xe lăn, Liễu Nhứ vô cùng kinh ngạc.
Liễu Nhứ ngạc nhiên nói, “Anh Mạnh, anh sao vậy?”
Mạnh Lễ cũng sửng sốt, anh không ngờ mình sẽ gặp Liễu Nhứ ở đây.
“Uống nhiều rượu quá nên nhập viện.” Mạnh Lễ nói một cách bình tĩnh, giống như chỉ đang bị cảm nhẹ.
Liễu Nhứ biết Mạnh Lễ bị bệnh dạ dày, mấy tháng trước anh còn phải nằm viện vì đau dạ dày, mà cô chính là người chăm sóc anh.
Liễu Nhứ không ngờ Mạnh Lễ lại uống nhiều rượu như vậy dù đã biết mình có vấn đề về dạ dày, chẳng lẽ anh gặp chuyện?
Làm ăn thất bại?
Liễu Nhứ nhìn người đàn ông tiều tụy trước mặt, thoáng chốc cảm thấy đồng cảm với anh.
Cô nhìn người bên cạnh mặc đồng phục y tá, cảm thấy anh Mạnh là một người đáng thương, ốm đau mà không có người chăm sóc.
Lần trước anh bị đau dạ dày, không có ai đến thăm anh, anh thực sự rất cô đơn.
Dù sao cũng quen biết, Liễu Nhứ quan tâm hỏi han vài câu: “Anh Mạnh, anh không còn là trẻ con nữa, dạ dày có vấn đề thì đừng uống rượu, yêu thương cơ thể của mình nhiều hơn đi ạ.”
Mạnh Lễ bình tĩnh nhìn Liễu Nhứ, một lúc sau, anh mở miệng hỏi: “Cô Liễu, cô có thể đẩy tôi xuống lầu đi dạo được không?”
Hiện tại dáng vẻ của Mạnh Lễ tiều tụy, bơ phờ, dáng người gầy gò, trông đáng thương đến mức khiến người ta không đành lòng từ chối.
Cuối cùng Liễu Nhứ vẫn đồng ý với yêu cầu của Mạnh Lễ.
Liễu Nhứ đẩy Mạnh Lễ đi thang máy xuống lầu, chậm rãi đi đến gần bồn hoan.
Mạnh Lễ tìm chủ đề trước, anh hỏi: “Cô Liễu, hôm nay sao cô lại đến bệnh viện? Chỗ nào không khỏe sao?”
Sở dĩ hôm nay cô đến bệnh viện là có liên quan đến đứa bé, Liễu Nhứ cảm thấy không được tự nhiên không nói về đứa bé ở trước mặt Mạnh Lễ, dù sao thì người đàn ông trước mặt này cũng là cha của đứa bé, nhưng cô lại cố gắng hết sức để che giấu chuyện này.
Liễu Nhứ nhìn thẳng về phía trước, trả lời một cách không được tự nhiên, “À, em bé hơi nghịch, phản ứng của tôi lớn quá nên đến gặp bác sĩ.”
Vừa nhắc đến đứa bé, Mạnh Lễ bỗng im lặng, dù sao thì đứa bé này cũng không phải của anh.
Một lúc sau Mạnh Lễ mới hé môi, nhỏ giọng hỏi cô: “Bạn trai cô có đối xử tốt với cô không?”
“Khá tốt.”
Khoảng thời gian gần đây, Tiêu Bạch đối xử với Liễu Nhứ thật sự không tệ lắm.
Ánh mắt của Mạnh Lễ rơi vào hai con chim đang mổ nhau trên cành cây ở phía xa, khó khăn nói: “Có phải hai người chuẩn bị kết hôn rồi không?”
Vấn đề này thực sự làm khó Liễu Nhứ.
Bụng cô càng ngày càng to, chẳng bao lâu nữa mọi người sẽ biết Liễu Nhứ mang thai.
Mà Tiêu Bạch là bạn trai hiện tại của Liễu Nhứ, đương nhiên mọi người sẽ cho rằng đứa bé là của Tiêu Bạch.
Thật ra mấy ngày trước Tiêu Bạch từng đề cập với Liễu Nhứ chuyện đưa về nhà gặp cha mẹ.
Nhưng khi đó vẫn chưa phát hiện cô đã mang thai.
Hiện tại cô đang mang thai con của người khác, bảo Tiêu Bạch cưới cô thật sự không ổn.
Liễu Nhứ nghĩ, mình sẽ tự nuôi đứa bé này, cô sẽ không làm phiền Tiêu Bạch.
Cô cũng từng đề cập chuyện chia tay với Tiêu Bạch, nhưng Tiêu Bạch không đồng ý, anh ta chỉ nói anh ta sẽ lo liệu mọi chuyện, bảo cô yên tâm.
Bệnh dạ dày của anh là bệnh cũ, vừa mới tái phát không lâu, bây giờ lại tái phát, thậm chí còn nghiêm trọng hơn.
Nghiêm trọng đến mức phải phẫu thuật.
Một ca cấp cứu được sắp xếp vào đêm hôm đó, ca phẫu thuật được thực hiện suốt cả đêm, sáng sớm hôm sau, Mạnh Lễ mới được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật.
Sau ca phẫu thuật, Mạnh Lễ lâm vào trạng thái hôn mê, mãi cho đến ngày hôm sau mới tỉnh lại.
Triệu Tễ coi như là một người anh em tốt, ở bệnh viện chăm sóc Mạnh Lễ một ngày một đêm.
Đợi đến khi người tỉnh, Triệu Tễ tìm một y tá đáng tin cậy để chăm sóc Mạnh Lễ, lúc này mới về nhà nghỉ ngơi.
Mẹ Mạnh Lễ mất sớm, còn cha của Mạnh Lễ, hình như Mạnh Lễ không muốn nhắc tới, cho nên trong thời gian Mạnh Lễ nằm viện, không một người thân nào đến chăm sóc anh.
Sau đó, Triệu Tễ đến thăm Mạnh Lễ một tuần một lần, không đến mức để Mạnh Lễ cô đơn, bị bệnh, ngay cả bạn bè cũng không đến thăm.
Bảy ngày sau ngày phẫu thuật, Mạnh Lễ vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, vẫn phải nằm viện.
Cả ngày ở trong phòng bệnh cũng không tốt, hôm nay, Mạnh Lễ nhờ y tá đẩy mình xuống lầu phơi nắng, hít thở không khí trong lành.
Khi y tá đẩy Mạnh Lễ ra hành lang, anh gặp Liễu Nhứ.
Gần đây Liễu Nhứ cảm thấy người không khỏe, triệu chứng ốm nghén nghiêm trọng hơn cho nên đến bệnh viện gặp bác sĩ.
Cô đi một mình, không nói cho Tiêu Bạch biết, dù sao thì cũng không phải bị bệnh nặng.
Khi nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt, xanh xao, hốc hác của người đàn ông, hơn nữa còn ngồi xe lăn, Liễu Nhứ vô cùng kinh ngạc.
Liễu Nhứ ngạc nhiên nói, “Anh Mạnh, anh sao vậy?”
Mạnh Lễ cũng sửng sốt, anh không ngờ mình sẽ gặp Liễu Nhứ ở đây.
“Uống nhiều rượu quá nên nhập viện.” Mạnh Lễ nói một cách bình tĩnh, giống như chỉ đang bị cảm nhẹ.
Liễu Nhứ biết Mạnh Lễ bị bệnh dạ dày, mấy tháng trước anh còn phải nằm viện vì đau dạ dày, mà cô chính là người chăm sóc anh.
Liễu Nhứ không ngờ Mạnh Lễ lại uống nhiều rượu như vậy dù đã biết mình có vấn đề về dạ dày, chẳng lẽ anh gặp chuyện?
Làm ăn thất bại?
Liễu Nhứ nhìn người đàn ông tiều tụy trước mặt, thoáng chốc cảm thấy đồng cảm với anh.
Cô nhìn người bên cạnh mặc đồng phục y tá, cảm thấy anh Mạnh là một người đáng thương, ốm đau mà không có người chăm sóc.
Lần trước anh bị đau dạ dày, không có ai đến thăm anh, anh thực sự rất cô đơn.
Dù sao cũng quen biết, Liễu Nhứ quan tâm hỏi han vài câu: “Anh Mạnh, anh không còn là trẻ con nữa, dạ dày có vấn đề thì đừng uống rượu, yêu thương cơ thể của mình nhiều hơn đi ạ.”
Mạnh Lễ bình tĩnh nhìn Liễu Nhứ, một lúc sau, anh mở miệng hỏi: “Cô Liễu, cô có thể đẩy tôi xuống lầu đi dạo được không?”
Hiện tại dáng vẻ của Mạnh Lễ tiều tụy, bơ phờ, dáng người gầy gò, trông đáng thương đến mức khiến người ta không đành lòng từ chối.
Cuối cùng Liễu Nhứ vẫn đồng ý với yêu cầu của Mạnh Lễ.
Liễu Nhứ đẩy Mạnh Lễ đi thang máy xuống lầu, chậm rãi đi đến gần bồn hoan.
Mạnh Lễ tìm chủ đề trước, anh hỏi: “Cô Liễu, hôm nay sao cô lại đến bệnh viện? Chỗ nào không khỏe sao?”
Sở dĩ hôm nay cô đến bệnh viện là có liên quan đến đứa bé, Liễu Nhứ cảm thấy không được tự nhiên không nói về đứa bé ở trước mặt Mạnh Lễ, dù sao thì người đàn ông trước mặt này cũng là cha của đứa bé, nhưng cô lại cố gắng hết sức để che giấu chuyện này.
Liễu Nhứ nhìn thẳng về phía trước, trả lời một cách không được tự nhiên, “À, em bé hơi nghịch, phản ứng của tôi lớn quá nên đến gặp bác sĩ.”
Vừa nhắc đến đứa bé, Mạnh Lễ bỗng im lặng, dù sao thì đứa bé này cũng không phải của anh.
Một lúc sau Mạnh Lễ mới hé môi, nhỏ giọng hỏi cô: “Bạn trai cô có đối xử tốt với cô không?”
“Khá tốt.”
Khoảng thời gian gần đây, Tiêu Bạch đối xử với Liễu Nhứ thật sự không tệ lắm.
Ánh mắt của Mạnh Lễ rơi vào hai con chim đang mổ nhau trên cành cây ở phía xa, khó khăn nói: “Có phải hai người chuẩn bị kết hôn rồi không?”
Vấn đề này thực sự làm khó Liễu Nhứ.
Bụng cô càng ngày càng to, chẳng bao lâu nữa mọi người sẽ biết Liễu Nhứ mang thai.
Mà Tiêu Bạch là bạn trai hiện tại của Liễu Nhứ, đương nhiên mọi người sẽ cho rằng đứa bé là của Tiêu Bạch.
Thật ra mấy ngày trước Tiêu Bạch từng đề cập với Liễu Nhứ chuyện đưa về nhà gặp cha mẹ.
Nhưng khi đó vẫn chưa phát hiện cô đã mang thai.
Hiện tại cô đang mang thai con của người khác, bảo Tiêu Bạch cưới cô thật sự không ổn.
Liễu Nhứ nghĩ, mình sẽ tự nuôi đứa bé này, cô sẽ không làm phiền Tiêu Bạch.
Cô cũng từng đề cập chuyện chia tay với Tiêu Bạch, nhưng Tiêu Bạch không đồng ý, anh ta chỉ nói anh ta sẽ lo liệu mọi chuyện, bảo cô yên tâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.