Sau Khi Sống Lại, Bà Cô Huyền Môn Phong Thần
Chương 43:
Chá Mật
04/09/2024
Nếu là người trẻ khác, chắc chắn sẽ không dám đối diện với bà ta, nhưng đối phương không chỉ nhìn thẳng vào bà ta mà trong mắt còn mang theo vẻ giễu cợt.
Hoắc Bình Tâm vốn không thích bị người khác thách thức quyền uy, mặt lập tức trầm xuống, gọi nữ đạo sĩ trẻ phía sau: “Nguyệt Thích.”
Nguyệt Thích đáp: “Học trò đây ạ.”
“Con nhìn tướng mặt nó xem có gì đặc biệt không?”
Hoắc Bình Tâm tinh thông phong thủy nhưng không biết xem tướng, học trò của bà ta thì khác, không chỉ biết xem phong thủy mà còn giỏi xem tướng, thậm chí xem tướng còn giỏi hơn cả phong thủy.
Ánh mắt của Nguyệt Thích lướt qua khuôn mặt của Hoắc Yến Thanh một vòng, nói với giọng điềm tĩnh: “Mắt hồ ly, mũi đẹp, cằm nhọn, tai mỏng, đây đều là những đặc trưng tướng mạo của kẻ sẽ gây ra tai họa. Loại người này ở lại nhà họ Hoắc chỉ mang đến vận xấu, thậm chí có thể dẫn đến rất nhiều tai họa cho gia đình. Nhưng nếu làm tình nhân của người giàu thì lại có thể mang đến lợi ích to lớn cho nhà họ Hoắc.”
Lời vừa dứt, Hoắc Ấu Di và Mạnh Thiên Lan liếc nhìn nhau, khóe miệng nở một nụ cười gian tà khó thấy.
“Phụt…”
Hoắc Yến Thanh cười thành tiếng: “Lời của cô chỉ lừa được những kẻ không biết gì thôi. Đại sư Nguyệt Thích, trước khi nói dối, cô có thể không để thẻ ngân hàng mà Mạnh Thiên Lan đưa cho cô vào túi vải bên hông được không? Như vậy rất dễ bị người khác phát hiện ra là cô nói dối, rồi cũng biết là cô bị Mạnh Thiên Lan mua chuộc để lừa người khác đó nha.”
“…!”
Nguyệt Thích hoảng sợ trong lòng.
Làm sao Hoắc Yến Thanh biết được Mạnh Thiên Lan đưa cho cô ả một cái thẻ ngân hàng có năm mươi vạn trong đó, và làm sao biết được cô ả giấu nó trong túi vải bên hông?
Mạnh Thiên Lan cũng giật mình, vội vàng bật dậy phủ nhận: “Đại sư Nguyệt Thích là một đại sư bói toán có tiếng, nếu cô ấy ra tay thì không có chuyện không chính xác, sao có thể vì chuyện nhỏ nhặt mà nói dối để hủy hoại danh tiếng của mình. Tao lại càng không thể vì mày mà phá hỏng danh tiếng của đại sư Nguyệt Thích.”
Thực ra, nếu bà ta không lên tiếng, những người khác cũng sẽ không tin Nguyệt Thích vì tiền mà làm ra chuyện hại người hại mình.
Hoắc Bình Tâm trầm mặt: “Học trò của tôi là người ngay thẳng, tuyệt đối không làm việc tổn hại danh tiếng.”
Hoắc Yến Thanh nhướn mày: “Vậy sao bà không lục soát túi vải của học trò cưng bà để chứng minh trong sạch nhỉ?”
Hoắc Bình Tâm vốn không thích bị người khác thách thức quyền uy, mặt lập tức trầm xuống, gọi nữ đạo sĩ trẻ phía sau: “Nguyệt Thích.”
Nguyệt Thích đáp: “Học trò đây ạ.”
“Con nhìn tướng mặt nó xem có gì đặc biệt không?”
Hoắc Bình Tâm tinh thông phong thủy nhưng không biết xem tướng, học trò của bà ta thì khác, không chỉ biết xem phong thủy mà còn giỏi xem tướng, thậm chí xem tướng còn giỏi hơn cả phong thủy.
Ánh mắt của Nguyệt Thích lướt qua khuôn mặt của Hoắc Yến Thanh một vòng, nói với giọng điềm tĩnh: “Mắt hồ ly, mũi đẹp, cằm nhọn, tai mỏng, đây đều là những đặc trưng tướng mạo của kẻ sẽ gây ra tai họa. Loại người này ở lại nhà họ Hoắc chỉ mang đến vận xấu, thậm chí có thể dẫn đến rất nhiều tai họa cho gia đình. Nhưng nếu làm tình nhân của người giàu thì lại có thể mang đến lợi ích to lớn cho nhà họ Hoắc.”
Lời vừa dứt, Hoắc Ấu Di và Mạnh Thiên Lan liếc nhìn nhau, khóe miệng nở một nụ cười gian tà khó thấy.
“Phụt…”
Hoắc Yến Thanh cười thành tiếng: “Lời của cô chỉ lừa được những kẻ không biết gì thôi. Đại sư Nguyệt Thích, trước khi nói dối, cô có thể không để thẻ ngân hàng mà Mạnh Thiên Lan đưa cho cô vào túi vải bên hông được không? Như vậy rất dễ bị người khác phát hiện ra là cô nói dối, rồi cũng biết là cô bị Mạnh Thiên Lan mua chuộc để lừa người khác đó nha.”
“…!”
Nguyệt Thích hoảng sợ trong lòng.
Làm sao Hoắc Yến Thanh biết được Mạnh Thiên Lan đưa cho cô ả một cái thẻ ngân hàng có năm mươi vạn trong đó, và làm sao biết được cô ả giấu nó trong túi vải bên hông?
Mạnh Thiên Lan cũng giật mình, vội vàng bật dậy phủ nhận: “Đại sư Nguyệt Thích là một đại sư bói toán có tiếng, nếu cô ấy ra tay thì không có chuyện không chính xác, sao có thể vì chuyện nhỏ nhặt mà nói dối để hủy hoại danh tiếng của mình. Tao lại càng không thể vì mày mà phá hỏng danh tiếng của đại sư Nguyệt Thích.”
Thực ra, nếu bà ta không lên tiếng, những người khác cũng sẽ không tin Nguyệt Thích vì tiền mà làm ra chuyện hại người hại mình.
Hoắc Bình Tâm trầm mặt: “Học trò của tôi là người ngay thẳng, tuyệt đối không làm việc tổn hại danh tiếng.”
Hoắc Yến Thanh nhướn mày: “Vậy sao bà không lục soát túi vải của học trò cưng bà để chứng minh trong sạch nhỉ?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.