Sau Khi Sống Lại, Bà Cô Huyền Môn Phong Thần
Chương 48:
Chá Mật
04/09/2024
Hoắc Bình Tâm đi theo phía sau, cau mày hỏi: “Có chuyện gì xảy ra?”
Nguyệt Thích cũng không rõ tình hình: “Có lẽ bùa nổ hỏng trước khi sử dụng.”
Nhưng không đúng, lúc dán lên rõ ràng vẫn còn tốt, không thể nào hỏng được.
Nếu không phải là hỏng, thì bây giờ là chuyện gì?
Việc phá cửa không thành khiến Hoắc Bình Tâm cảm thấy mệt mỏi, bà ta thở dài: “Trời cũng đã khuya, mọi người về phòng nghỉ ngơi đi, có gì ngày mai nói tiếp.”
Mọi người cũng mệt mỏi, lập tức gật đầu đồng ý.
“Hoắc Yến Thanh, có giỏi thì ngày mai đừng ra khỏi phòng.”
Hoắc Tiểu Lôi không cam lòng, mạnh mẽ đập cửa mấy cái rồi mới cùng những người khác về phòng ngủ.
Sáng hôm sau, Hoắc Yến Thanh mở cửa phòng, lập tức có hai vệ sĩ lao về phía cô.
Cô linh hoạt né tránh, nhanh chóng lách qua giữa hai người, đồng thời giơ tay ấn mạnh vào huyệt não của họ.
Hai vệ sĩ không kịp phản ứng, đầu đột nhiên đau nhói, sau đó ngã gục xuống đất.
Hoắc Yến Thanh phớt lờ hai người nằm trên sàn, đi về phía cầu thang.
Người dưới lầu nghe thấy tiếng bước chân lập tức ngẩng đầu, chỉ thấy mỗi mình Hoắc Yến Thanh đi xuống. Hoắc Tiểu Lôi đứng dậy, tức giận hỏi: “Vệ sĩ đâu?”
Hoắc Yến Thanh nhếch môi cười: “Họ đang ngủ rồi.”
Hoắc Bình Tâm và Nguyệt Thích cau mày.
Hoắc Tiểu Lôi chửi rủa: “Chết tiệt, tao thuê tụi nó đến để làm việc, chứ không phải để ngủ, đợi tụi nó tỉnh, tao phải sa thải rồi đuổi đi ngay mới được.”
Hoắc Yến Thanh bước xuống cầu thang, trực tiếp đi ra cửa phòng khách.
“Hoắc Yến Thanh, mày không được rời khỏi đây.”
Hoắc Tiểu Lôi tiến lên đuổi theo.
Hoắc Yến Thanh nghiêng đầu nhìn chú ta: “Muốn chết thì đến đây.”
Ánh mắt lạnh lẽo của cô khiến Hoắc Tiểu Lôi lập tức dừng bước. Nhớ lại sức mạnh mà Hoắc Yến Thanh đã dùng để bóp cổ Hoắc Lực Hành đêm qua, chú ta không ngừng run rẩy, sợ Hoắc Yến Thanh sẽ bất ngờ phát điên giết chú ta.
Hoắc Yến Thanh cười lạnh, rời khỏi biệt thự nhà họ Hoắc, đi đến cổng khu biệt thự để bắt taxi.
Cô vừa mới bước lên xe, phía sau một chiếc xe thể thao đang tiến vào khu biệt thự bỗng dừng lại đột ngột.
Ngồi trên chiếc xe thể thao chính là Giải Tĩnh và Hoa Vi Nghĩa, hai người mà cô đã gặp tại thôn Vạn Cổ vài ngày trước.
Hoa Vi Nghĩa kích động chỉ vào Hoắc Yến Thanh đang ngồi trên taxi: “A Tĩnh, đó không phải là đại sư mà chúng ta gặp ở thôn Vạn Cổ sao?”
Giải Tĩnh vốn đang mệt mỏi nghe thấy vậy lập tức tỉnh táo ngay: “Ở đâu? Cô ấy ở đâu?”
Nguyệt Thích cũng không rõ tình hình: “Có lẽ bùa nổ hỏng trước khi sử dụng.”
Nhưng không đúng, lúc dán lên rõ ràng vẫn còn tốt, không thể nào hỏng được.
Nếu không phải là hỏng, thì bây giờ là chuyện gì?
Việc phá cửa không thành khiến Hoắc Bình Tâm cảm thấy mệt mỏi, bà ta thở dài: “Trời cũng đã khuya, mọi người về phòng nghỉ ngơi đi, có gì ngày mai nói tiếp.”
Mọi người cũng mệt mỏi, lập tức gật đầu đồng ý.
“Hoắc Yến Thanh, có giỏi thì ngày mai đừng ra khỏi phòng.”
Hoắc Tiểu Lôi không cam lòng, mạnh mẽ đập cửa mấy cái rồi mới cùng những người khác về phòng ngủ.
Sáng hôm sau, Hoắc Yến Thanh mở cửa phòng, lập tức có hai vệ sĩ lao về phía cô.
Cô linh hoạt né tránh, nhanh chóng lách qua giữa hai người, đồng thời giơ tay ấn mạnh vào huyệt não của họ.
Hai vệ sĩ không kịp phản ứng, đầu đột nhiên đau nhói, sau đó ngã gục xuống đất.
Hoắc Yến Thanh phớt lờ hai người nằm trên sàn, đi về phía cầu thang.
Người dưới lầu nghe thấy tiếng bước chân lập tức ngẩng đầu, chỉ thấy mỗi mình Hoắc Yến Thanh đi xuống. Hoắc Tiểu Lôi đứng dậy, tức giận hỏi: “Vệ sĩ đâu?”
Hoắc Yến Thanh nhếch môi cười: “Họ đang ngủ rồi.”
Hoắc Bình Tâm và Nguyệt Thích cau mày.
Hoắc Tiểu Lôi chửi rủa: “Chết tiệt, tao thuê tụi nó đến để làm việc, chứ không phải để ngủ, đợi tụi nó tỉnh, tao phải sa thải rồi đuổi đi ngay mới được.”
Hoắc Yến Thanh bước xuống cầu thang, trực tiếp đi ra cửa phòng khách.
“Hoắc Yến Thanh, mày không được rời khỏi đây.”
Hoắc Tiểu Lôi tiến lên đuổi theo.
Hoắc Yến Thanh nghiêng đầu nhìn chú ta: “Muốn chết thì đến đây.”
Ánh mắt lạnh lẽo của cô khiến Hoắc Tiểu Lôi lập tức dừng bước. Nhớ lại sức mạnh mà Hoắc Yến Thanh đã dùng để bóp cổ Hoắc Lực Hành đêm qua, chú ta không ngừng run rẩy, sợ Hoắc Yến Thanh sẽ bất ngờ phát điên giết chú ta.
Hoắc Yến Thanh cười lạnh, rời khỏi biệt thự nhà họ Hoắc, đi đến cổng khu biệt thự để bắt taxi.
Cô vừa mới bước lên xe, phía sau một chiếc xe thể thao đang tiến vào khu biệt thự bỗng dừng lại đột ngột.
Ngồi trên chiếc xe thể thao chính là Giải Tĩnh và Hoa Vi Nghĩa, hai người mà cô đã gặp tại thôn Vạn Cổ vài ngày trước.
Hoa Vi Nghĩa kích động chỉ vào Hoắc Yến Thanh đang ngồi trên taxi: “A Tĩnh, đó không phải là đại sư mà chúng ta gặp ở thôn Vạn Cổ sao?”
Giải Tĩnh vốn đang mệt mỏi nghe thấy vậy lập tức tỉnh táo ngay: “Ở đâu? Cô ấy ở đâu?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.