Sau Khi Sống Lại Bị Ép Tương Tác Tốt [Giới Giải Trí]
Chương 76: Phiên ngoại 1: Ô Bạch (1)
Miêu Giới Đệ Nhất Lỗ
04/06/2023
Bạch Đường Sinh và Ô bách Chu nghỉ ngơi đến tận cuối năm, hai người đi
chơi tứ phương, đi đến mọi địa điểm du lịch nổi tiếng ở nước ngoài chơi
một lần. Cũng không phải là trong nước chơi không vui, chẳng qua là xác
suất bị nhận ra trong nước quá lớn, không thể nào chơi thoải mái được.
Dù vậy, trong mấy tháng khi bọn họ du lịch thả lỏng này thỉnh thoảng vẫn sẽ bị fan hâm mộ đưa lên hot search. Cái gì mà [ Uầy, tui ở đảo XX vô tình gặp được Bạch Bạch và thầy Ô, hai người ngọt ngào tay nắm tay... ] [ Hôm nay tôi ở XXX tình cờ gặp Bạch Bạch với thầy Ô, còn xin cả chữ ký chụp chung, đời này không còn gì tiếc nuối hu hu. ]
Việc vô tình gặp được như thế nhiều vô số kể, sau lần thứ ba, fan bắt đầu suy đoán địa điểm kế tiếp hai người sẽ đi đâu...
Trong khoảng thời gian này, Sóng dữ cũng đã công chiếu, hướng bình luận vô cùng tốt. Duy chỉ có khâu cuối cùng Ô Bách Chu vì bị thương mà không còn cách nào phải dùng thế thân, có chút khuyết điểm nhỏ nhặt.
Nhưng các fan cũng vô cùng bao dung.
[ Nữ chính bộ này chẳng qua là dùng để qua thẩm định thôi phải không, rõ ràng giữa Bạch Bạch với thầy Ô đầy "Tình anh em xã hội chủ nghĩa". ]
[ Bạch Bạch vậy mà lại khen dáng người của cô gái khác, chắc là muốn tối về nhà không xuống được giường đây mà ha ha ha ha. ]
[ Tui cảm thấy thầy Ô rất đáng nghi nhá..., có khi nào ảnh chính là người bắt cóc cha không? ]
[ Đm, thật sự là thầy Ô! ]
[ Thầy Ô à mối tình đầu của anh chẳng lẽ không phải Bạch Bạch ư, làm sao lại lòi ra thêm một mối tình đầu đã chết thế (đầu chó)! ]
[ Ha ha ha cha Bạch Bạch hại chết mối tình đầu của anh, cha nợ con trả, lấy Bạch Bạch đi! ]
[ Đừng đánh nữa, mối tình đầu đã chết rồi, bồi thường Bạch Bạch cho anh đấy, muốn làm sao thì làm há há há. ]
Lúc này Bạch Đường Sinh quả là bị Ô Bách Chu đặt trên giường muốn mà muốn làm gì thì làm thật, Bạch Đường Sinh thở hổn hển: "Anh có thể... Chậm một chút hay không... A..."
Mặt cậu chôn trong gối, áo gối không biết là bị mồ hôi hay nước mắt trên mặt làm cho ướt từng mảng.
Tốc độ của Ô Bách Chu chậm lại, câu lấy cằm cậu nghiêng người cúi xuống hôn.
"Đừng vùi trong gối, cẩn thận ngộp. "
Bạch Đường Sinh nghe lời nghiêng đầu nằm trên gối, cảm nhận khoái cảm liên tục không ngừng truyền đến trong cơ thể. Ô Bách Chu hôn xuống dọc theo cổ cậu, Bạch Đường Sinh ách giọng nói: "Anh nhẹ chút, ngày mai còn phải quay chương trình, đừng để lại dấu...."
Ô Bách Chu nghe vậy cố ý cắn lên gáy cậu, lại dùng thêm chút lực, "Sợ cái gì, có ai không biết em là của tôi đâu, hửm? "
Nói thì nói như vậy, song cuối cùng Ô Bách Chu vẫn đau lòng, làm một lần rồi thôi. Nơi dễ lộ ra ngoài khi mặc quần áo cũng không để lại dấu gì, chỉ có trên gáy còn một vết răng nhợt nhạt, nhưng đoán chừng đến ngày mai cũng sẽ biến mất.
Nhiệt độ cơ thể Bạch Đường Sinh một năm bốn mùa đều thấp, đặc biệt là khi đến mùa đông, tứ chi lạnh buốt. Ngâm mình ngâm chân cũng chẳng có tác dụng gì, ngâm chưa được bao lâu cũng lại lạnh ngắt.
Về sau Ô Bách Chu đến khoảng thời gian đó sẽ đè cậu trên giường, bởi vì mỗi khi làm xong tứ chi Bạch Đường Sinh sẽ ấm áp rất lâu. Lúc ngủ Ô Bách Chu cũng ôm cậu ngủ, Bạch Đường Sinh thích vói tay vào trong đồ ngủ của Ô Bách Chu, đặt tay trên eo hoặc là lưng hắn, cả đêm cũng không lạnh.
Ô Bách Chu đã tỉnh từ sớm, cameraman của ekip chương trình đã đến, Ô Bách Chu mặc một bộ đồ thoải mái ra mở cửa cho họ.
MC chương trình vừa tiến vào đã bắt đầu cảm thán: "Điều kiện ở đây cũng quá tốt rồi, còn có cả một khu vườn nhỏ nữa..."
Ô Bách Chu gật đầu: "Ở đây tính riêng tư tốt."
Người dẫn chương trình nhìn mấy lần rồi sau đó bắt đầu nói chính sự: "Thầy Bạch đâu rồi?"
"Tối hôm qua ngủ muộn quá, em ấy vẫn chưa tỉnh." Ô Bách Chu nhờ dì Mai đến rót trà cho mấy người họ.
"Cảm ơn... " MC chương trình nhận trà, ngược lại rất muốn hỏi vì sao mà ngủ muộn. Song thấy vẻ mặt bình tĩnh của Ô Bách Chu, cuối cùng vẫn không có can đảm hỏi thành lời.
"Tôi có thể quay thầy Bạch chút không?" MC cười hỏi.
"Có thể."
Ô Bách Chu cũng không sợ bọn họ quay phải thứ gì không nên quay. Tối hôm qua làm xong hắn đã mặc đồ ngủ cho Bạch Đường Sinh, ống dài quần dài, cổ áo cũng rất kín, chẳng nhìn thấy được gì.
MC chương trình dẫn quay phim vào phòng ngủ, Bạch Đường Sinh đang nằm nghiêng trên giường, như là nghe thấy tiếng động, cậu mơ mơ màng hé mắt: "Anh..."
Người dẫn chương trình nở nụ cười: "Ngày thường thầy Bạch đều gọi thầy vậy sao?"
"Không có, tùy em ấy thích gì. Có đôi khi gọi tên tôi, có lúc gọi tôi là... Thầy Ô, có lúc lại gọi anh."
Ô Bách Chu tiến lên ngồi bên mép giường, cúi đầu hôn một cái lên mặt Bạch Đường Sinh: "Dậy đi nào."
"Ưm..." Bạch Đường Sinh kéo âm cuối thật dài, vươn tay câu lấy cổ Ô Bách Chu hôn một cái, mới mượn lực từ trên giường ngồi dậy, mắt chỉ mới mở một nửa.
Lúc này cậu mới phát hiện ra trong phòng có nhiều thêm mấy người, Bạch Đường Sinh tỉnh táo chút ít: "Đến sớm như vậy sao?"
MC chương trình nở nụ cười: "Chào buổi sáng thầy Bạch nhé!"
"Chào buổi sáng."
Bạch Đường Sinh nhớ tới hành động mới vừa rồi của mình mà lỗ tai thoáng ửng đỏ, không một tiếng động ngắt Ô Bách Chu một cái, cái người này vậy mà lại không nhắc nhở cậu.
Ô Bách Chu câu môi cười: "Dậy đi, tôi đi bóp kem đánh răng cho em."
Chương trình lần này hai người nhận gọi là "Một ngày của tình nhân", là một chương trình cho các cặp đôi, tất cả khách mời đều là vợ chồng hoặc người yêu. Sau đó ekip chương trình sẽ cho cameraman và MC đến nhà khách mời, tiến hành quay trong một ngày.
Vì hai người đã nghỉ ngơi nửa năm, lại thêm rất nhiều fan nói muốn bọn họ quay show giải trí. Vừa hay ekip chương trình "Một ngày của tình nhân" ngỏ lời mời, hai người cũng thuận thế đồng ý.
Dù sao cũng chỉ quay một ngày, bọn họ cũng không cần làm gì, chỉ cần thể hiện cuộc sống ở chung hằng ngày trước camera là được.
Nghĩ tới đây, Bạch Đường Sinh cũng thả lỏng lại. Bây giờ có ai mà không biết quan hệ của hai người họ? Chút thân mật trước camera cũng rất bình thường.
Bạch Đường Sinh xuống giường, chân đạp lên dép lê Ô Bách Chu đã đặt ngay ngắn, MC khá ngạc nhiên với cách hai người sống chung: "Bình thường thầy Ô là người săn sóc như vậy sao?"
Bạch Đường Sinh vào nhà vệ sinh, nhận lấy bàn chải có kem đánh răng vị cam Ô Bách Chu đã bóp, "Thật ra thầy Ô là một người rất dịu dàng, cũng rất chu đáo."
MC nở nụ cười: "Người khác có lẽ không có phúc cảm nhận được dịu dàng của thầy Ô rồi. "
Bạch Đường Sinh nở nụ cười, đương nhiên, đây là đặc quyền của riêng cậu.
Ô Bách Chu vẫn luôn không nói lời nào, nhưng bình thường ngoại trừ khi hắn đối mặt Bạch Đường Sinh ra thì cũng kiệm lời. MC cũng không hề vội vàng bắt chuyện với hắn, ngược lại luôn tìm chủ đề với Bạch Đường Sinh.
"Thầy Bạch trừ dùng sữa rửa mặt ra thì bản thân không dưỡng da sao?"
"Không dưỡng da, phiền lắm." Bạch Đường Sinh lắc đầu, rút khăn mặt ra lau hết vệt nước trên mặt đi.
"Hôm nay buổi sáng ăn gì vậy?" Bạch Đường Sinh hỏi Ô Bách Chu.
"Sủi cảo. "
Bạch Đường Sinh đến bên cạnh Ô Bách Chu, tay vừa nâng lên lại hạ xuống, cậu nhìn camera, trong lòng thở dài. Nói là ở chung hằng ngày là được, nhưng thật ra dựa theo bình thường của cậu và Ô Bách Chu thì lúc này cậu đã ôm lấy trao cho hắn một nụ hôn vị cam rồi.
Ô Bách Chu tất nhiên nhìn ra Bạch Đường Sinh đang nghĩ gì, hắn kiềm chế xúc động muốn kéo người ta vào trong lòng, chỉ đưa tay xoa xoa tóc Bạch Đường Sinh, sau đó dắt tay cậu đi xuống lầu.
Cameraman theo phía sau, Bạch Đường Sinh nhỏ giọng nói bên tai Ô Bách Chu: "Lần đầu tiên tham gia kiểu chương trình này, cảm giác thật kỳ quái."
Ô Bách Chu bất động thanh sắc: "Vậy làm sao đây, không quay nữa nhé?"
Không quay thì không thể nào, Bạch Đường Sinh không được tự nhiên trong chốc lát lại thôi, cậu mời MC ngồi vào bàn ăn: "Cùng ăn đi, sủi cảo này là tôi và thầy Ô cùng gói đấy."
"Uầy!" MC cảm thán một tiếng: "Tôi có phúc ăn được sủi cảo thầy Bạch và thầy Ô gói, chắc là bị fan của hai người ghen tỵ chết luôn."
Bạch Đường Sinh dùng đĩa bỏ vào thêm vài phần, chia cho cameraman. MC nhìn mà thấy nhịn không được nói ra: "Thật ra thầy Bạch cũng là một người rất dịu dàng đấy."
Ánh mắt Ô Bách Chu chuyên chú nhìn về phía Bạch Đường Sinh, khóe miệng khẽ câu lên, "Ừ, em ấy rất tốt. "
"Đây là nhân cây tể thái... Thầy Ô thích nhân bánh này sao?" MC: "Tôi thấy rất ít người thích nhân cây tể thái."
"Đường Sinh thích. " Ô Bách Chu gắp một viên sủi cảo vào miệng: "Vì vậy tôi cũng thích. "
Bạch Đường Sinh chia sủi cảo xong thì trở về bàn ăn, phát hiện nét mặt MC chương trình đầy tươi cười, không khỏi hỏi: "Đây là nói tới chuyện vui vẻ gì thế?"
"Không có gì."
Ô Bách Chu cười gắp một viên sủi cảo đút tới miệng Bạch Đường Sinh, cậu há miệng ăn rồi cũng không hỏi nhiều, dù sao sau khi chiếu cậu sẽ thấy.
"Thường sau khi ăn sáng xong hai người làm gì?"
Bạch Đường Sinh ngẫm nghĩ: "Bình thường thầy Ô vào trong vườn ngồi đọc sách, nếu như tôi rời giường thì theo cùng anh ấy, nếu không rời giường... Thì còn ngủ. "
Ô Bách Chu nhìn cậu một cái, Bạch Đường Sinh đã sửa sự thật đi một chút. Ngày thường Ô Bách Chu dậy rất sớm, cũng đúng thật là sẽ ra vườn đọc sách, nếu Bạch Đường Sinh không buồn ngủ thì sẽ theo hắn, nếu như cậu buồn ngủ thì cũng không nằm trên giường...
Mà là cùng vào vườn với Ô Bách Chu, Ô Bách Chu ngồi ở trên ghế treo đọc sách, cậu thì làm ổ ngủ trong lòng Ô Bách Chu.
Trong thời gian kế tiếp cho đến chiều thì không cần MC, chỉ cần camera luôn đi theo quay hai người là được.
Bạch Đường Sinh hoàn toàn thả cánh cho bản thân, thỉnh thoảng lại làm chút chuyện mờ ám với thầy Ô. Sờ eo một cái, nắm tay một cái cũng là chuyện bình thường.
Ô Bách Chu cầm sách đi vào khu vườn nhỏ, vì là mùa đông nên ánh mặt trời chiếu lên người cũng rất thoải mái. Ô Bách Chu ngồi đọc sách, Bạch Đường Sinh dựa vào người hắn, một tay cầm lấy tay Ô Bách Chu đùa nghịch, tay kia cầm điện thoại lướt Weibo.
Hai người tuy không có trao đổi gì, song dù là ai cũng có thể nhìn ra được giữa hai người bất giác toát ra sự yêu chiều.
Bạch Đường Sinh thỉnh thoảng sẽ hôn một cái lên cái tay bị mình nắm lấy kia của Ô Bách Chu, ánh mắt Ô Bách Chu cũng thường xuyên dời khỏi trang sách, rũ mi nhìn ngắm khuôn mặt tinh xảo của Bạch Đường Sinh. Khi ấy dưới đáy mắt hắn sẽ ánh lên chút dịu dàng.
Bạch Đường Sinh nghịch điện thoại một hồi lại bắt đầu mệt rã rời, tuy tối hôm qua chỉ làm một lần, nhưng không kìm được làm đến khuya, thời gian cũng dài...
Cậu bỏ điện thoại xuống: "Ưm... Em ngủ một lát."
"Được." Ô Bách Chu ôm người Bạch Đường Sinh, đặt một nụ hôn bên tai cậu.
Bạch Đường Sinh hơi điều chỉnh tư thế của mình, đầu gối trên chân Ô Bách Chu, đưa lưng về phía ánh mặt trời chôn mặt trong bụng Ô Bách Chu, nhịp thở dần chậm lại.
Ô Bách Chu đặt sách trên người Bạch Đường Sinh, một tay lật xem, tay kia nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc Bạch Đường Sinh.
Trong nhất thời, cả khu vườn sau nhà chỉ còn lại tiếng lật sách sàn sạt.
Trên bầu quanh quẩn vài con chim nhạn bay về phương nam, còn có cây cối hoa cỏ xung quanh, không thứ gì là không đắm chìm trong ấm áp của hai người.
Dù vậy, trong mấy tháng khi bọn họ du lịch thả lỏng này thỉnh thoảng vẫn sẽ bị fan hâm mộ đưa lên hot search. Cái gì mà [ Uầy, tui ở đảo XX vô tình gặp được Bạch Bạch và thầy Ô, hai người ngọt ngào tay nắm tay... ] [ Hôm nay tôi ở XXX tình cờ gặp Bạch Bạch với thầy Ô, còn xin cả chữ ký chụp chung, đời này không còn gì tiếc nuối hu hu. ]
Việc vô tình gặp được như thế nhiều vô số kể, sau lần thứ ba, fan bắt đầu suy đoán địa điểm kế tiếp hai người sẽ đi đâu...
Trong khoảng thời gian này, Sóng dữ cũng đã công chiếu, hướng bình luận vô cùng tốt. Duy chỉ có khâu cuối cùng Ô Bách Chu vì bị thương mà không còn cách nào phải dùng thế thân, có chút khuyết điểm nhỏ nhặt.
Nhưng các fan cũng vô cùng bao dung.
[ Nữ chính bộ này chẳng qua là dùng để qua thẩm định thôi phải không, rõ ràng giữa Bạch Bạch với thầy Ô đầy "Tình anh em xã hội chủ nghĩa". ]
[ Bạch Bạch vậy mà lại khen dáng người của cô gái khác, chắc là muốn tối về nhà không xuống được giường đây mà ha ha ha ha. ]
[ Tui cảm thấy thầy Ô rất đáng nghi nhá..., có khi nào ảnh chính là người bắt cóc cha không? ]
[ Đm, thật sự là thầy Ô! ]
[ Thầy Ô à mối tình đầu của anh chẳng lẽ không phải Bạch Bạch ư, làm sao lại lòi ra thêm một mối tình đầu đã chết thế (đầu chó)! ]
[ Ha ha ha cha Bạch Bạch hại chết mối tình đầu của anh, cha nợ con trả, lấy Bạch Bạch đi! ]
[ Đừng đánh nữa, mối tình đầu đã chết rồi, bồi thường Bạch Bạch cho anh đấy, muốn làm sao thì làm há há há. ]
Lúc này Bạch Đường Sinh quả là bị Ô Bách Chu đặt trên giường muốn mà muốn làm gì thì làm thật, Bạch Đường Sinh thở hổn hển: "Anh có thể... Chậm một chút hay không... A..."
Mặt cậu chôn trong gối, áo gối không biết là bị mồ hôi hay nước mắt trên mặt làm cho ướt từng mảng.
Tốc độ của Ô Bách Chu chậm lại, câu lấy cằm cậu nghiêng người cúi xuống hôn.
"Đừng vùi trong gối, cẩn thận ngộp. "
Bạch Đường Sinh nghe lời nghiêng đầu nằm trên gối, cảm nhận khoái cảm liên tục không ngừng truyền đến trong cơ thể. Ô Bách Chu hôn xuống dọc theo cổ cậu, Bạch Đường Sinh ách giọng nói: "Anh nhẹ chút, ngày mai còn phải quay chương trình, đừng để lại dấu...."
Ô Bách Chu nghe vậy cố ý cắn lên gáy cậu, lại dùng thêm chút lực, "Sợ cái gì, có ai không biết em là của tôi đâu, hửm? "
Nói thì nói như vậy, song cuối cùng Ô Bách Chu vẫn đau lòng, làm một lần rồi thôi. Nơi dễ lộ ra ngoài khi mặc quần áo cũng không để lại dấu gì, chỉ có trên gáy còn một vết răng nhợt nhạt, nhưng đoán chừng đến ngày mai cũng sẽ biến mất.
Nhiệt độ cơ thể Bạch Đường Sinh một năm bốn mùa đều thấp, đặc biệt là khi đến mùa đông, tứ chi lạnh buốt. Ngâm mình ngâm chân cũng chẳng có tác dụng gì, ngâm chưa được bao lâu cũng lại lạnh ngắt.
Về sau Ô Bách Chu đến khoảng thời gian đó sẽ đè cậu trên giường, bởi vì mỗi khi làm xong tứ chi Bạch Đường Sinh sẽ ấm áp rất lâu. Lúc ngủ Ô Bách Chu cũng ôm cậu ngủ, Bạch Đường Sinh thích vói tay vào trong đồ ngủ của Ô Bách Chu, đặt tay trên eo hoặc là lưng hắn, cả đêm cũng không lạnh.
Ô Bách Chu đã tỉnh từ sớm, cameraman của ekip chương trình đã đến, Ô Bách Chu mặc một bộ đồ thoải mái ra mở cửa cho họ.
MC chương trình vừa tiến vào đã bắt đầu cảm thán: "Điều kiện ở đây cũng quá tốt rồi, còn có cả một khu vườn nhỏ nữa..."
Ô Bách Chu gật đầu: "Ở đây tính riêng tư tốt."
Người dẫn chương trình nhìn mấy lần rồi sau đó bắt đầu nói chính sự: "Thầy Bạch đâu rồi?"
"Tối hôm qua ngủ muộn quá, em ấy vẫn chưa tỉnh." Ô Bách Chu nhờ dì Mai đến rót trà cho mấy người họ.
"Cảm ơn... " MC chương trình nhận trà, ngược lại rất muốn hỏi vì sao mà ngủ muộn. Song thấy vẻ mặt bình tĩnh của Ô Bách Chu, cuối cùng vẫn không có can đảm hỏi thành lời.
"Tôi có thể quay thầy Bạch chút không?" MC cười hỏi.
"Có thể."
Ô Bách Chu cũng không sợ bọn họ quay phải thứ gì không nên quay. Tối hôm qua làm xong hắn đã mặc đồ ngủ cho Bạch Đường Sinh, ống dài quần dài, cổ áo cũng rất kín, chẳng nhìn thấy được gì.
MC chương trình dẫn quay phim vào phòng ngủ, Bạch Đường Sinh đang nằm nghiêng trên giường, như là nghe thấy tiếng động, cậu mơ mơ màng hé mắt: "Anh..."
Người dẫn chương trình nở nụ cười: "Ngày thường thầy Bạch đều gọi thầy vậy sao?"
"Không có, tùy em ấy thích gì. Có đôi khi gọi tên tôi, có lúc gọi tôi là... Thầy Ô, có lúc lại gọi anh."
Ô Bách Chu tiến lên ngồi bên mép giường, cúi đầu hôn một cái lên mặt Bạch Đường Sinh: "Dậy đi nào."
"Ưm..." Bạch Đường Sinh kéo âm cuối thật dài, vươn tay câu lấy cổ Ô Bách Chu hôn một cái, mới mượn lực từ trên giường ngồi dậy, mắt chỉ mới mở một nửa.
Lúc này cậu mới phát hiện ra trong phòng có nhiều thêm mấy người, Bạch Đường Sinh tỉnh táo chút ít: "Đến sớm như vậy sao?"
MC chương trình nở nụ cười: "Chào buổi sáng thầy Bạch nhé!"
"Chào buổi sáng."
Bạch Đường Sinh nhớ tới hành động mới vừa rồi của mình mà lỗ tai thoáng ửng đỏ, không một tiếng động ngắt Ô Bách Chu một cái, cái người này vậy mà lại không nhắc nhở cậu.
Ô Bách Chu câu môi cười: "Dậy đi, tôi đi bóp kem đánh răng cho em."
Chương trình lần này hai người nhận gọi là "Một ngày của tình nhân", là một chương trình cho các cặp đôi, tất cả khách mời đều là vợ chồng hoặc người yêu. Sau đó ekip chương trình sẽ cho cameraman và MC đến nhà khách mời, tiến hành quay trong một ngày.
Vì hai người đã nghỉ ngơi nửa năm, lại thêm rất nhiều fan nói muốn bọn họ quay show giải trí. Vừa hay ekip chương trình "Một ngày của tình nhân" ngỏ lời mời, hai người cũng thuận thế đồng ý.
Dù sao cũng chỉ quay một ngày, bọn họ cũng không cần làm gì, chỉ cần thể hiện cuộc sống ở chung hằng ngày trước camera là được.
Nghĩ tới đây, Bạch Đường Sinh cũng thả lỏng lại. Bây giờ có ai mà không biết quan hệ của hai người họ? Chút thân mật trước camera cũng rất bình thường.
Bạch Đường Sinh xuống giường, chân đạp lên dép lê Ô Bách Chu đã đặt ngay ngắn, MC khá ngạc nhiên với cách hai người sống chung: "Bình thường thầy Ô là người săn sóc như vậy sao?"
Bạch Đường Sinh vào nhà vệ sinh, nhận lấy bàn chải có kem đánh răng vị cam Ô Bách Chu đã bóp, "Thật ra thầy Ô là một người rất dịu dàng, cũng rất chu đáo."
MC nở nụ cười: "Người khác có lẽ không có phúc cảm nhận được dịu dàng của thầy Ô rồi. "
Bạch Đường Sinh nở nụ cười, đương nhiên, đây là đặc quyền của riêng cậu.
Ô Bách Chu vẫn luôn không nói lời nào, nhưng bình thường ngoại trừ khi hắn đối mặt Bạch Đường Sinh ra thì cũng kiệm lời. MC cũng không hề vội vàng bắt chuyện với hắn, ngược lại luôn tìm chủ đề với Bạch Đường Sinh.
"Thầy Bạch trừ dùng sữa rửa mặt ra thì bản thân không dưỡng da sao?"
"Không dưỡng da, phiền lắm." Bạch Đường Sinh lắc đầu, rút khăn mặt ra lau hết vệt nước trên mặt đi.
"Hôm nay buổi sáng ăn gì vậy?" Bạch Đường Sinh hỏi Ô Bách Chu.
"Sủi cảo. "
Bạch Đường Sinh đến bên cạnh Ô Bách Chu, tay vừa nâng lên lại hạ xuống, cậu nhìn camera, trong lòng thở dài. Nói là ở chung hằng ngày là được, nhưng thật ra dựa theo bình thường của cậu và Ô Bách Chu thì lúc này cậu đã ôm lấy trao cho hắn một nụ hôn vị cam rồi.
Ô Bách Chu tất nhiên nhìn ra Bạch Đường Sinh đang nghĩ gì, hắn kiềm chế xúc động muốn kéo người ta vào trong lòng, chỉ đưa tay xoa xoa tóc Bạch Đường Sinh, sau đó dắt tay cậu đi xuống lầu.
Cameraman theo phía sau, Bạch Đường Sinh nhỏ giọng nói bên tai Ô Bách Chu: "Lần đầu tiên tham gia kiểu chương trình này, cảm giác thật kỳ quái."
Ô Bách Chu bất động thanh sắc: "Vậy làm sao đây, không quay nữa nhé?"
Không quay thì không thể nào, Bạch Đường Sinh không được tự nhiên trong chốc lát lại thôi, cậu mời MC ngồi vào bàn ăn: "Cùng ăn đi, sủi cảo này là tôi và thầy Ô cùng gói đấy."
"Uầy!" MC cảm thán một tiếng: "Tôi có phúc ăn được sủi cảo thầy Bạch và thầy Ô gói, chắc là bị fan của hai người ghen tỵ chết luôn."
Bạch Đường Sinh dùng đĩa bỏ vào thêm vài phần, chia cho cameraman. MC nhìn mà thấy nhịn không được nói ra: "Thật ra thầy Bạch cũng là một người rất dịu dàng đấy."
Ánh mắt Ô Bách Chu chuyên chú nhìn về phía Bạch Đường Sinh, khóe miệng khẽ câu lên, "Ừ, em ấy rất tốt. "
"Đây là nhân cây tể thái... Thầy Ô thích nhân bánh này sao?" MC: "Tôi thấy rất ít người thích nhân cây tể thái."
"Đường Sinh thích. " Ô Bách Chu gắp một viên sủi cảo vào miệng: "Vì vậy tôi cũng thích. "
Bạch Đường Sinh chia sủi cảo xong thì trở về bàn ăn, phát hiện nét mặt MC chương trình đầy tươi cười, không khỏi hỏi: "Đây là nói tới chuyện vui vẻ gì thế?"
"Không có gì."
Ô Bách Chu cười gắp một viên sủi cảo đút tới miệng Bạch Đường Sinh, cậu há miệng ăn rồi cũng không hỏi nhiều, dù sao sau khi chiếu cậu sẽ thấy.
"Thường sau khi ăn sáng xong hai người làm gì?"
Bạch Đường Sinh ngẫm nghĩ: "Bình thường thầy Ô vào trong vườn ngồi đọc sách, nếu như tôi rời giường thì theo cùng anh ấy, nếu không rời giường... Thì còn ngủ. "
Ô Bách Chu nhìn cậu một cái, Bạch Đường Sinh đã sửa sự thật đi một chút. Ngày thường Ô Bách Chu dậy rất sớm, cũng đúng thật là sẽ ra vườn đọc sách, nếu Bạch Đường Sinh không buồn ngủ thì sẽ theo hắn, nếu như cậu buồn ngủ thì cũng không nằm trên giường...
Mà là cùng vào vườn với Ô Bách Chu, Ô Bách Chu ngồi ở trên ghế treo đọc sách, cậu thì làm ổ ngủ trong lòng Ô Bách Chu.
Trong thời gian kế tiếp cho đến chiều thì không cần MC, chỉ cần camera luôn đi theo quay hai người là được.
Bạch Đường Sinh hoàn toàn thả cánh cho bản thân, thỉnh thoảng lại làm chút chuyện mờ ám với thầy Ô. Sờ eo một cái, nắm tay một cái cũng là chuyện bình thường.
Ô Bách Chu cầm sách đi vào khu vườn nhỏ, vì là mùa đông nên ánh mặt trời chiếu lên người cũng rất thoải mái. Ô Bách Chu ngồi đọc sách, Bạch Đường Sinh dựa vào người hắn, một tay cầm lấy tay Ô Bách Chu đùa nghịch, tay kia cầm điện thoại lướt Weibo.
Hai người tuy không có trao đổi gì, song dù là ai cũng có thể nhìn ra được giữa hai người bất giác toát ra sự yêu chiều.
Bạch Đường Sinh thỉnh thoảng sẽ hôn một cái lên cái tay bị mình nắm lấy kia của Ô Bách Chu, ánh mắt Ô Bách Chu cũng thường xuyên dời khỏi trang sách, rũ mi nhìn ngắm khuôn mặt tinh xảo của Bạch Đường Sinh. Khi ấy dưới đáy mắt hắn sẽ ánh lên chút dịu dàng.
Bạch Đường Sinh nghịch điện thoại một hồi lại bắt đầu mệt rã rời, tuy tối hôm qua chỉ làm một lần, nhưng không kìm được làm đến khuya, thời gian cũng dài...
Cậu bỏ điện thoại xuống: "Ưm... Em ngủ một lát."
"Được." Ô Bách Chu ôm người Bạch Đường Sinh, đặt một nụ hôn bên tai cậu.
Bạch Đường Sinh hơi điều chỉnh tư thế của mình, đầu gối trên chân Ô Bách Chu, đưa lưng về phía ánh mặt trời chôn mặt trong bụng Ô Bách Chu, nhịp thở dần chậm lại.
Ô Bách Chu đặt sách trên người Bạch Đường Sinh, một tay lật xem, tay kia nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc Bạch Đường Sinh.
Trong nhất thời, cả khu vườn sau nhà chỉ còn lại tiếng lật sách sàn sạt.
Trên bầu quanh quẩn vài con chim nhạn bay về phương nam, còn có cây cối hoa cỏ xung quanh, không thứ gì là không đắm chìm trong ấm áp của hai người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.