Sau Khi Tận Thế Tôi Được Bạn Trai Cũ Cứu
Chương 68: Nói cậu biết bí mật
Chu Quả Tử Đích Phế
29/11/2022
Hiện tại quyền uy của hắn bị Mạnh Giang Thiên chà đạp giảm xuống kịch liệt, nếu không vãn hồi một ít, chờ quân đội tìm được bọn họ thì chiến công của hắn sẽ giảm đi rất nhiều.
Hắn cần một lần ở trước mặt những người này, vì tiết mục bọn họ cùng Mạnh Giang Thiên giao chiến để vãn hồi cảm kích cùng sùng bái của những người này đối với hắn.
Hắn biết mình đánh không lại Mạnh Giang Thiên, nhưng hắn muốn biết chênh lệch giữa mình và Mạnh Giang Thiên có bao nhiêu.
Hôm nay hắn sẽ dốc hết toàn lực cùng Mạnh Giang Thiên đánh một trận, cho dù thất bại cũng phải thất bại có chí khí.
Mạnh Giang Thiên đang chơi vui vẻ dùng người sống câu zombie, hội trưởng học sinh lại đến quét sạch hứng thú của anh. Bị anh giày vò một ngày mà sao người này vẫn không nhớ?
Chắc là anh xuống tay quá nhẹ, phải cho loại người này một lần giày vò chân chính, bằng không sẽ giống như kẹo da trâu dính chặt không dứt.
Lạnh lùng nhìn hội trưởng học sinh một cái, trong mắt Mạnh Giang Thiên tràn đầy tính toán.
Hội trưởng học sinh bị ánh mắt của Mạnh Giang Thiên dọa đến mức lùi bước một chút, lại lập tức điều chỉnh tư thái giống như máy bay chiến đấu, không chút sợ hãi trừng mắt nhìn Mạnh Giang Thiên.
Đang chuẩn bị tiếp tục phát biểu chính nghĩa, nhưng căn bản Mạnh Giang Thiên không cho hắn cơ hội, tay kia chỉ về phía hội trưởng học sinh.
Một luồng gió mát cực nhanh bay về phía hội trưởng học sinh, nháy mắt bao vây toàn thân hắn.
"Mạnh Giang Thiên, cậu muốn làm gì!" Hội trưởng học sinh theo bản năng cảm thấy không ổn, dốc hết toàn lực điều động dị năng của bản thân.
Dòng nước xoay tròn cố gắng xua tan gió mát vây quanh mình, nhưng dòng nước của hắn đụng phải gió mát xoay tròn thì giống như trứng gà đụng vào tảng đá, nước bắn tung tóe bốn phía.
"Không tự lượng sức mình." Mạnh Giang Thiên cười trào phúng, ngón tay khẽ nhấc lên, hội trưởng học sinh không khống chế được bay lên trời.
Trong gió nhẹ, tay chân hội trưởng học sinh giãy dụa, dòng nước không ngừng va vào gió mát, lại bị gió thổi tán loạn.
Hội trưởng học sinh bị dòng nước của mình đầm ướt sũng mà vẫn không cách nào lay động được gió của anh.
Nhìn Mạnh Giang Thiên nhàn nhã ngồi không có một chút phòng ngự, cả người đều là sơ hở.
Hội trưởng học sinh híp mắt lại, dòng nước không đi công kích lốc xoáy nữa mà vặn thành một mũi tên nước, phá vỡ gió nhẹ rồi phi về phía Mạnh Giang Thiên.
Hội trưởng học sinh mỉm cười chờ mong nhìn mũi tên nước của mình xuyên thấu vào trái tim Mạnh Giang Thiên.
Khóe miệng Mạnh Giang Thiên nhếch lên cười lạnh, tay tùy ý vung lên, mũi tên nước nhìn như sắc bén trong nháy mắt vỡ vụn, rơi trên mặt đất rất nhanh đã bị mặt đất nóng bỏng bốc hơi không thấy.
Nụ cười của hội trưởng học sinh ngưng đọng trên mặt, Mạnh Giang Thiên mỉm cười, ngón tay chậm rãi đẩy về phía trước.
Hội trưởng học sinh bó tay không có biện pháp, nhìn mình chậm rãi dời ra khỏi phạm vi sân thượng, vừa cúi đầu đã nhìn thấy nam sinh dưới lầu hô to gọi nhỏ mặt đối mặt trao đổi với zombie.
Cảm giác nguy cơ khổng lồ bao phủ hội trưởng học sinh, hắn hoảng hốt nói nhanh với Mạnh Giang Thiên: "Mạnh Giang Thiên, cậu muốn làm gì? Tôi chính là dị năng giả! Cấp trên quy định là dị năng giả không thể giết dị năng giả. Nếu quân đội tìm được chúng ta xong biết cậu giết dị năng giả, cấp trên sẽ không bỏ qua cho cậu!"
"Cấp trên? Ai là người đứng đầu? Quân đội? Cậu có chắc là họ sẽ đến tìm chúng ta không? Cậu nghe những tin tức này ở đâu? Hay là cậu tự bịa đặt?"
Vốn Mạnh Giang Thiên định ném hội trưởng học sinh xuống làm quen với zombie, nghe hội trưởng học sinh nói thì lại tò mò.
"Tôi không bịa đặt." Hội trưởng học sinh lớn tiếng cãi lại nhưng không nói ra.
Hắn do dự, hắn sợ nếu Mạnh Giang Thiên biết quốc gia đã rõ ràng chuyện zombie cùng dị năng giả, anh có thể cùng hắn đoạt chiến công hay không.
Nếu Mạnh Giang Thiên muốn cướp, một chút phần thắng của hắn cũng không có.
"Rồi sao? Chuyện gì đã xảy ra với cấp trên và quân đội?" Mạnh Giang Thiên chờ hội trưởng học sinh giải thích nhưng tên này lại không mở miệng.
Ngón tay vừa đưa, hội trưởng học sinh ngã xuống thêm một đoạn.
"Ah ~" tiếng kêu của hội trưởng học sinh giống hệt với nam sinh dưới lầu.
"Mạnh Giang Thiên, tôi biết sai rồi, cậu kéo tôi lên đi. Tôi biết tôi đã sai." Nam sinh dưới lầu thật sự sụp đổ nhìn mặt zombie, hô to cầu xin tha thứ.
Tiếng la hét quá ồn ào, ầm ĩ đến nỗi Mạnh Giang Thiên cũng không nghe được hội trưởng học sinh nói chuyện.
Cổ tay vung lên, nam sinh dưới lầu bị Mạnh Giang Thiên kéo lên lăn vài vòng mới dừng lại.
Tất cả đám người đều truyền đến âm thanh ghét bỏ, Mạnh Giang Thiên nhìn thoáng qua, hai chân nam sinh ướt sũng, vừa rồi quá kích thích nên thật sự nam sinh không nhịn được.
"Hội trưởng, có muốn trải nghiệm cảm giác tàu lượn siêu tốc một lần hay không?" Ngón tay Mạnh Giang Thiên lắc lư từ trên xuống dưới, hội trưởng học sinh cũng lắc lư trên không trung.
"Mạnh Giang Thiên!" Hội trưởng học sinh sợ hãi gầm lên giận dữ.
"Tôi nghe đây." Mạnh Giang Thiên cười nhìn hội trưởng học sinh dừng tay lại.
Hội trưởng học sinh đã hoàn toàn buông tha dùng dị năng của mình để đối kháng dị năng của Mạnh Giang Thiên, chênh lệch giữa bọn họ rất rõ ràng.
Cho dù hắn dốc hết toàn lực, cũng không lay động được Mạnh Giang Thiên nửa phần.
Nhìn ba con zombie chen chúc dưới lầu, hai vai ác thiện trong lòng hội trưởng học sinh cứ nói hay không nói, đánh nhau ầm ĩ trong vòng một giây tám trăm lần.
Ngón tay Mạnh Giang Thiên run rẩy, hội trưởng học sinh cũng run rẩy trên dưới, trong lòng hai ác thiện không ồn ào nữa, hội trưởng học sinh lập tức nói: "Tôi nói, tôi nói."
Mạnh Giang Thiên mỉm cười nhìn hội trưởng học sinh, chờ hắn giải thích.
Hội trưởng học sinh nuốt nước bọt đưa ra một điều kiện: "Nhưng tôi muốn nói chuyện riêng với cậu."
Tươi cười của Mạnh Giang Thiên ngưng tụ, hội trưởng học sinh lập tức giải thích: "Hiện tại việc này xem như cơ mật, chỉ có dị năng giả mới có thể biết. Tốt hơn là cậu không nên để người khác biết."
Hội trưởng học sinh nhìn về phía một trăm lẻ tám người.
Mạnh Giang Thiên đánh giá hội trưởng học sinh, muốn từ trên mặt hắn nhìn xem có phải đang nói dối hay không.
Hội trưởng học sinh có một khuôn mặt chân thành thiết tha. Muốn giữ mạng nhỏ, không chân thành không được.
Mạnh Giang Thiên suy nghĩ một lát nhìn về phía Tề Thiên Sơn: "Cậu trông những thức ăn này, nếu tôi trở về thiếu một cái, tôi sẽ ném cậu xuống cho zombie ăn."
"Tôi biết, cam đoan sẽ không thiếu." Tề Thiên Sơn trịnh trọng bảo đảm.
Mạnh Giang Thiên thả hội trưởng học sinh xuống, hai người cùng đi xuống lầu.
Triệu Hoan Thụy muốn đi theo, Tề Thiên Sơn giữ chặt hắn lại: "Lát nữa cậu hãy đi. Cậu giúp tôi vây tròn thức ăn này trong tường đất, buổi trưa tôi nấu cơm cho Thôi Tây Sinh, phần của tôi cho cậu ăn."
"Thật sao?" Hai mắt Triệu Hoan Thụy sáng ngời, xác nhận hỏi.
Bốn dị năng giả, mỗi ngày hắn phải gặm bánh mì ăn giăm bông. Trước kia cảm thấy đồ ăn vặt ngon hơn cơm, nhưng bây giờ thèm đồ ăn nóng hổi đến mức miệng cũng không có vị.
"Thật, cậu vây cao một chút, nếu mất một cái, Mạnh Giang Thiên sẽ giết tôi." Tề Thiên Sơn nhớ tới Mạnh Giang Thiên thì cả người phát run.
"Không thành vấn đề, phải cao bao nhiêu? Nhưng cậu phải nhớ những gì cậu nói và cho tôi ăn trưa."
Triệu Hoan Thụy vui vẻ phấn chấn xây dựng một vòng tường đất cao hai mét, bọc kín thức ăn bên trong, một cái cũng không bỏ sót.
Tề Thiên Sơn gõ tường đất, rất hài lòng với độ cứng rắn, thở phào nhẹ nhõm.
.....????????????????????????????????.....
-Hôm nay 16.000 chữ...
15/9/2021
#NTT
Hắn cần một lần ở trước mặt những người này, vì tiết mục bọn họ cùng Mạnh Giang Thiên giao chiến để vãn hồi cảm kích cùng sùng bái của những người này đối với hắn.
Hắn biết mình đánh không lại Mạnh Giang Thiên, nhưng hắn muốn biết chênh lệch giữa mình và Mạnh Giang Thiên có bao nhiêu.
Hôm nay hắn sẽ dốc hết toàn lực cùng Mạnh Giang Thiên đánh một trận, cho dù thất bại cũng phải thất bại có chí khí.
Mạnh Giang Thiên đang chơi vui vẻ dùng người sống câu zombie, hội trưởng học sinh lại đến quét sạch hứng thú của anh. Bị anh giày vò một ngày mà sao người này vẫn không nhớ?
Chắc là anh xuống tay quá nhẹ, phải cho loại người này một lần giày vò chân chính, bằng không sẽ giống như kẹo da trâu dính chặt không dứt.
Lạnh lùng nhìn hội trưởng học sinh một cái, trong mắt Mạnh Giang Thiên tràn đầy tính toán.
Hội trưởng học sinh bị ánh mắt của Mạnh Giang Thiên dọa đến mức lùi bước một chút, lại lập tức điều chỉnh tư thái giống như máy bay chiến đấu, không chút sợ hãi trừng mắt nhìn Mạnh Giang Thiên.
Đang chuẩn bị tiếp tục phát biểu chính nghĩa, nhưng căn bản Mạnh Giang Thiên không cho hắn cơ hội, tay kia chỉ về phía hội trưởng học sinh.
Một luồng gió mát cực nhanh bay về phía hội trưởng học sinh, nháy mắt bao vây toàn thân hắn.
"Mạnh Giang Thiên, cậu muốn làm gì!" Hội trưởng học sinh theo bản năng cảm thấy không ổn, dốc hết toàn lực điều động dị năng của bản thân.
Dòng nước xoay tròn cố gắng xua tan gió mát vây quanh mình, nhưng dòng nước của hắn đụng phải gió mát xoay tròn thì giống như trứng gà đụng vào tảng đá, nước bắn tung tóe bốn phía.
"Không tự lượng sức mình." Mạnh Giang Thiên cười trào phúng, ngón tay khẽ nhấc lên, hội trưởng học sinh không khống chế được bay lên trời.
Trong gió nhẹ, tay chân hội trưởng học sinh giãy dụa, dòng nước không ngừng va vào gió mát, lại bị gió thổi tán loạn.
Hội trưởng học sinh bị dòng nước của mình đầm ướt sũng mà vẫn không cách nào lay động được gió của anh.
Nhìn Mạnh Giang Thiên nhàn nhã ngồi không có một chút phòng ngự, cả người đều là sơ hở.
Hội trưởng học sinh híp mắt lại, dòng nước không đi công kích lốc xoáy nữa mà vặn thành một mũi tên nước, phá vỡ gió nhẹ rồi phi về phía Mạnh Giang Thiên.
Hội trưởng học sinh mỉm cười chờ mong nhìn mũi tên nước của mình xuyên thấu vào trái tim Mạnh Giang Thiên.
Khóe miệng Mạnh Giang Thiên nhếch lên cười lạnh, tay tùy ý vung lên, mũi tên nước nhìn như sắc bén trong nháy mắt vỡ vụn, rơi trên mặt đất rất nhanh đã bị mặt đất nóng bỏng bốc hơi không thấy.
Nụ cười của hội trưởng học sinh ngưng đọng trên mặt, Mạnh Giang Thiên mỉm cười, ngón tay chậm rãi đẩy về phía trước.
Hội trưởng học sinh bó tay không có biện pháp, nhìn mình chậm rãi dời ra khỏi phạm vi sân thượng, vừa cúi đầu đã nhìn thấy nam sinh dưới lầu hô to gọi nhỏ mặt đối mặt trao đổi với zombie.
Cảm giác nguy cơ khổng lồ bao phủ hội trưởng học sinh, hắn hoảng hốt nói nhanh với Mạnh Giang Thiên: "Mạnh Giang Thiên, cậu muốn làm gì? Tôi chính là dị năng giả! Cấp trên quy định là dị năng giả không thể giết dị năng giả. Nếu quân đội tìm được chúng ta xong biết cậu giết dị năng giả, cấp trên sẽ không bỏ qua cho cậu!"
"Cấp trên? Ai là người đứng đầu? Quân đội? Cậu có chắc là họ sẽ đến tìm chúng ta không? Cậu nghe những tin tức này ở đâu? Hay là cậu tự bịa đặt?"
Vốn Mạnh Giang Thiên định ném hội trưởng học sinh xuống làm quen với zombie, nghe hội trưởng học sinh nói thì lại tò mò.
"Tôi không bịa đặt." Hội trưởng học sinh lớn tiếng cãi lại nhưng không nói ra.
Hắn do dự, hắn sợ nếu Mạnh Giang Thiên biết quốc gia đã rõ ràng chuyện zombie cùng dị năng giả, anh có thể cùng hắn đoạt chiến công hay không.
Nếu Mạnh Giang Thiên muốn cướp, một chút phần thắng của hắn cũng không có.
"Rồi sao? Chuyện gì đã xảy ra với cấp trên và quân đội?" Mạnh Giang Thiên chờ hội trưởng học sinh giải thích nhưng tên này lại không mở miệng.
Ngón tay vừa đưa, hội trưởng học sinh ngã xuống thêm một đoạn.
"Ah ~" tiếng kêu của hội trưởng học sinh giống hệt với nam sinh dưới lầu.
"Mạnh Giang Thiên, tôi biết sai rồi, cậu kéo tôi lên đi. Tôi biết tôi đã sai." Nam sinh dưới lầu thật sự sụp đổ nhìn mặt zombie, hô to cầu xin tha thứ.
Tiếng la hét quá ồn ào, ầm ĩ đến nỗi Mạnh Giang Thiên cũng không nghe được hội trưởng học sinh nói chuyện.
Cổ tay vung lên, nam sinh dưới lầu bị Mạnh Giang Thiên kéo lên lăn vài vòng mới dừng lại.
Tất cả đám người đều truyền đến âm thanh ghét bỏ, Mạnh Giang Thiên nhìn thoáng qua, hai chân nam sinh ướt sũng, vừa rồi quá kích thích nên thật sự nam sinh không nhịn được.
"Hội trưởng, có muốn trải nghiệm cảm giác tàu lượn siêu tốc một lần hay không?" Ngón tay Mạnh Giang Thiên lắc lư từ trên xuống dưới, hội trưởng học sinh cũng lắc lư trên không trung.
"Mạnh Giang Thiên!" Hội trưởng học sinh sợ hãi gầm lên giận dữ.
"Tôi nghe đây." Mạnh Giang Thiên cười nhìn hội trưởng học sinh dừng tay lại.
Hội trưởng học sinh đã hoàn toàn buông tha dùng dị năng của mình để đối kháng dị năng của Mạnh Giang Thiên, chênh lệch giữa bọn họ rất rõ ràng.
Cho dù hắn dốc hết toàn lực, cũng không lay động được Mạnh Giang Thiên nửa phần.
Nhìn ba con zombie chen chúc dưới lầu, hai vai ác thiện trong lòng hội trưởng học sinh cứ nói hay không nói, đánh nhau ầm ĩ trong vòng một giây tám trăm lần.
Ngón tay Mạnh Giang Thiên run rẩy, hội trưởng học sinh cũng run rẩy trên dưới, trong lòng hai ác thiện không ồn ào nữa, hội trưởng học sinh lập tức nói: "Tôi nói, tôi nói."
Mạnh Giang Thiên mỉm cười nhìn hội trưởng học sinh, chờ hắn giải thích.
Hội trưởng học sinh nuốt nước bọt đưa ra một điều kiện: "Nhưng tôi muốn nói chuyện riêng với cậu."
Tươi cười của Mạnh Giang Thiên ngưng tụ, hội trưởng học sinh lập tức giải thích: "Hiện tại việc này xem như cơ mật, chỉ có dị năng giả mới có thể biết. Tốt hơn là cậu không nên để người khác biết."
Hội trưởng học sinh nhìn về phía một trăm lẻ tám người.
Mạnh Giang Thiên đánh giá hội trưởng học sinh, muốn từ trên mặt hắn nhìn xem có phải đang nói dối hay không.
Hội trưởng học sinh có một khuôn mặt chân thành thiết tha. Muốn giữ mạng nhỏ, không chân thành không được.
Mạnh Giang Thiên suy nghĩ một lát nhìn về phía Tề Thiên Sơn: "Cậu trông những thức ăn này, nếu tôi trở về thiếu một cái, tôi sẽ ném cậu xuống cho zombie ăn."
"Tôi biết, cam đoan sẽ không thiếu." Tề Thiên Sơn trịnh trọng bảo đảm.
Mạnh Giang Thiên thả hội trưởng học sinh xuống, hai người cùng đi xuống lầu.
Triệu Hoan Thụy muốn đi theo, Tề Thiên Sơn giữ chặt hắn lại: "Lát nữa cậu hãy đi. Cậu giúp tôi vây tròn thức ăn này trong tường đất, buổi trưa tôi nấu cơm cho Thôi Tây Sinh, phần của tôi cho cậu ăn."
"Thật sao?" Hai mắt Triệu Hoan Thụy sáng ngời, xác nhận hỏi.
Bốn dị năng giả, mỗi ngày hắn phải gặm bánh mì ăn giăm bông. Trước kia cảm thấy đồ ăn vặt ngon hơn cơm, nhưng bây giờ thèm đồ ăn nóng hổi đến mức miệng cũng không có vị.
"Thật, cậu vây cao một chút, nếu mất một cái, Mạnh Giang Thiên sẽ giết tôi." Tề Thiên Sơn nhớ tới Mạnh Giang Thiên thì cả người phát run.
"Không thành vấn đề, phải cao bao nhiêu? Nhưng cậu phải nhớ những gì cậu nói và cho tôi ăn trưa."
Triệu Hoan Thụy vui vẻ phấn chấn xây dựng một vòng tường đất cao hai mét, bọc kín thức ăn bên trong, một cái cũng không bỏ sót.
Tề Thiên Sơn gõ tường đất, rất hài lòng với độ cứng rắn, thở phào nhẹ nhõm.
.....????????????????????????????????.....
-Hôm nay 16.000 chữ...
15/9/2021
#NTT
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.