Sau Khi Tham Gia Show Giải Trí Tình Ái (H)
Chương 36: Intermission (*) 1
Nhất Kiện Sam
31/03/2024
(*) khoảng nghỉ giữa các phần của một buổi biểu diễn hoặc sản xuất, chẳng hạn như đối với vở kịch sân khấu, opera, buổi hòa nhạc hoặc chiếu phim.
Sau khi quay xong, nhân viên dọn dẹp hiện trường một lát rồi ra ngoài hết để lại hai người Phó Tự Phàm và Hứa Mạt Mạt dựa vào nhau.
"Ổn chứ?” Phó Tự Phàm cúi đầu hỏi han Hứa Mạt Mạt nằm trong ngực mình, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve gò má cô gái.
"Ừm, không sao đâu. Phó lão sư vất vả rồi." Hứa Mạt Mạt ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông, khẽ mỉm cười, hai má lúm đồng tiền như ẩn như hiện.
"Không vất vả, Hứa lão sư đã thể hiện rất tốt.” Phó Tự Phàm cầm lấy đồ lót và áo của cô gái, tự tay giúp Hứa Mạt Mạt mặc quần áo. Lúc này, cô còn đang ngồi trên đùi anh, nơi đó của hai người vẫn đang kề cận với nhau.
Ở trước mặt Phó Tự Phàm, Hứa Mạt Mạt khá gượng gạo, cô không dám nhắc nhở đối phương mau lui ra mà chỉ dám liên tục xua tay nói: "Phó lão sư, tôi tự làm được.”
Phó Tự Phàm cười cười liếc nhìn Hứa Mạt Mạt: "Thôi, cô cứ gọi tôi là anh Phó đi, gọi lão sư nghe xa lạ quá.” Bàn tay người đàn ông thoăn thoắt chuyển động gài từng cúc áo cho cô.
"Vậy anh Phó gọi tôi là Tiểu Hứa hoặc Mạt Mạt là được rồi.”
Rốt cuộc phía trên đã mặc xong, Phó Tự Phàm cuối cùng cũng rút gậy thịt của mình ra. Nhìn thấy chất lỏng chảy ra từ huyệt nhỏ, anh tiện tay cầm khăn giấy lau sạch giúp Hứa Mạt Mạt.
Hứa Mạt Mạt được thương yêu mà lo sợ, cô vội vàng đứng dậy mặc quần lót và váy, quay đầu nói: "Không sao đâu anh Phó, tôi đi tắm một lát là ổn thôi."
Lúc này, Phó Tự Phàm cũng đứng dậy chuẩn bị rời đi, lúc lau người Hứa Mạt Mạt xong, anh mỉm cười nói tạm biệt với cô: "Mạt Mạt, tôi đi trước, hẹn gặp lại.”
Sau khi Phó Tự Phàm ra khỏi cửa, không gian này chỉ còn lại mình cô, Hứa Mạt Mạt thở phào nhẹ nhõm. Tuy rằng thái độ của Phó Tự Phàm khi đối mặt với cô vẫn rất ôn hòa nhưng Hứa Mạt Mạt vẫn cứ cảm thấy sợ đối phương, có lẽ vì trên người Phó Tự Phàm toát ra khí chất bề trên quá mạnh.
Sau khi đến phòng tắm rửa sạch sẽ xong, Hứa Mạt Mạt ăn bừa chút gì đó rồi định về phòng nghỉ ngơi. Nào ngờ, khi cô vừa mới thiếp đi đã bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, nhìn màn hình thấy người gọi đến là đạo diễn nên cô chỉ có thể ngoan ngoãn nghe máy.
"Hứa lão sư, bởi vì buổi quay ngày mai rất đặc biệt nên tôi có vài lời muốn nói trước với cô."
Nghe thế, Hứa Mạt Mạt lập tức lên dây cót tinh thần, trả lời: "Được chứ, đạo diễn cứ nói.”
"Đối tác ngày mai của cô là Yến lão sư. Dựa theo kịch bản, cô sẽ đảm nhiệm vai một chỉ đạo viên tình dục. Chúng tôi sợ cô không biết quy trình chung nên đã chuẩn bị một bộ phim có liên quan cho cô tham khảo. Lát nữa sẽ có người gửi nó đến hộp thư điện tư của cô.”
Sau khi quay xong, nhân viên dọn dẹp hiện trường một lát rồi ra ngoài hết để lại hai người Phó Tự Phàm và Hứa Mạt Mạt dựa vào nhau.
"Ổn chứ?” Phó Tự Phàm cúi đầu hỏi han Hứa Mạt Mạt nằm trong ngực mình, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve gò má cô gái.
"Ừm, không sao đâu. Phó lão sư vất vả rồi." Hứa Mạt Mạt ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông, khẽ mỉm cười, hai má lúm đồng tiền như ẩn như hiện.
"Không vất vả, Hứa lão sư đã thể hiện rất tốt.” Phó Tự Phàm cầm lấy đồ lót và áo của cô gái, tự tay giúp Hứa Mạt Mạt mặc quần áo. Lúc này, cô còn đang ngồi trên đùi anh, nơi đó của hai người vẫn đang kề cận với nhau.
Ở trước mặt Phó Tự Phàm, Hứa Mạt Mạt khá gượng gạo, cô không dám nhắc nhở đối phương mau lui ra mà chỉ dám liên tục xua tay nói: "Phó lão sư, tôi tự làm được.”
Phó Tự Phàm cười cười liếc nhìn Hứa Mạt Mạt: "Thôi, cô cứ gọi tôi là anh Phó đi, gọi lão sư nghe xa lạ quá.” Bàn tay người đàn ông thoăn thoắt chuyển động gài từng cúc áo cho cô.
"Vậy anh Phó gọi tôi là Tiểu Hứa hoặc Mạt Mạt là được rồi.”
Rốt cuộc phía trên đã mặc xong, Phó Tự Phàm cuối cùng cũng rút gậy thịt của mình ra. Nhìn thấy chất lỏng chảy ra từ huyệt nhỏ, anh tiện tay cầm khăn giấy lau sạch giúp Hứa Mạt Mạt.
Hứa Mạt Mạt được thương yêu mà lo sợ, cô vội vàng đứng dậy mặc quần lót và váy, quay đầu nói: "Không sao đâu anh Phó, tôi đi tắm một lát là ổn thôi."
Lúc này, Phó Tự Phàm cũng đứng dậy chuẩn bị rời đi, lúc lau người Hứa Mạt Mạt xong, anh mỉm cười nói tạm biệt với cô: "Mạt Mạt, tôi đi trước, hẹn gặp lại.”
Sau khi Phó Tự Phàm ra khỏi cửa, không gian này chỉ còn lại mình cô, Hứa Mạt Mạt thở phào nhẹ nhõm. Tuy rằng thái độ của Phó Tự Phàm khi đối mặt với cô vẫn rất ôn hòa nhưng Hứa Mạt Mạt vẫn cứ cảm thấy sợ đối phương, có lẽ vì trên người Phó Tự Phàm toát ra khí chất bề trên quá mạnh.
Sau khi đến phòng tắm rửa sạch sẽ xong, Hứa Mạt Mạt ăn bừa chút gì đó rồi định về phòng nghỉ ngơi. Nào ngờ, khi cô vừa mới thiếp đi đã bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, nhìn màn hình thấy người gọi đến là đạo diễn nên cô chỉ có thể ngoan ngoãn nghe máy.
"Hứa lão sư, bởi vì buổi quay ngày mai rất đặc biệt nên tôi có vài lời muốn nói trước với cô."
Nghe thế, Hứa Mạt Mạt lập tức lên dây cót tinh thần, trả lời: "Được chứ, đạo diễn cứ nói.”
"Đối tác ngày mai của cô là Yến lão sư. Dựa theo kịch bản, cô sẽ đảm nhiệm vai một chỉ đạo viên tình dục. Chúng tôi sợ cô không biết quy trình chung nên đã chuẩn bị một bộ phim có liên quan cho cô tham khảo. Lát nữa sẽ có người gửi nó đến hộp thư điện tư của cô.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.