Sau Khi Thiên Kim Thật Bị Nghe Thấy Tiếng Lòng
Chương 45:
Miên Hoa Thảng
26/05/2024
“Sao anh không nhận điện thoại vậy?” Hứa Ngạn Văn giả vờ nghi hoặc hỏi anh ta.
“Hôm nay cho dù có là chuyện lớn như thế nào, cũng không thể ảnh hưởng đến việc anh đưa vợ của mình về nhà trước.”
Nếu như là trước kia, chỉ sợ là cô nàng sẽ bởi vì những lời này mà cảm động đến mức nước mắt giàn giụa, nhưng hiện tại, cô nàng chỉ cảm thấy cõi lòng mệt mỏi.
Tuy rằng cô nàng không xác định thư ký theo như lời A Thất là ai, nhưng từ biểu hiện của Quách Thành mà xem, có lẽ chính là cô gái này.
Quách Thành đưa cô nàng đến cửa nhà mới rời đi.
Hứa Ngạn Văn trở lại phòng làm việc trước, sau đó gửi tin nhắn cho thám tử tư, bảo hắn điều tra Thân Linh.
Sáng nay đến công ty, sau khi Hứa Nhân Nhân ăn sáng với người nhà xong, cô được Hứa Ngạn Ôn đưa tới phòng làm việc.
Ông đưa một bản chuyển nhượng cổ phần cho cô ký tên.
Hứa Nhân Nhân nhìn thấy số liệu ghi năm phần trăm cổ phần trên đó, chỉ riêng tiền lời từ cổ phần hàng năm cũng có hơn năm trăm triệu tệ, sợ tới mức liên tục xua tay.
“Không không không, con không thể lấy, cái này quá quý giá, không được không được, cha mau thu hồi đi.”
[Hu hu hu, cha thật sự giàu quá trời quá đất nha, cha đừng có hù dọa người ta như vậy, cha làm như vậy rất khó để con không nghĩ đến cái câu "Bữa tối cuối cùng" đó, con sợ vãi linh hồn! ]
Nụ cười của Hứa Ngạn Ôn hơi cứng lại, nghĩ đến kể từ ngày trở về từ nhà ông cụ, những chuyện mà ông và vợ đã làm, kết hợp với hành vi hiện tại, quả thật sẽ khiến cho người ta nghĩ sai.
Ông nhanh chóng giải thích: "Nhân Nhân à, đây là do ông nội cho con sức mạnh đấy, tuy rằng chúng ta còn chưa tuyên bố về thân phận của con với bên ngoài, nhưng lãnh đạo công ty đều biết hết rồi, những cổ phần này tương đương với quyền cho con lên tiếng, con cứ nhận đi, phải có những thứ này trong tay thì những ông già ở trong ban hội đồng mới không dám làm khó dễ con được."
“Thật sao ạ?" Hứa Nhân Nhân tỏ vẻ hoài nghi.
Thật sự không phải bởi vì trọng thưởng hạ xuất dũng phu, muốn cho cô liều chết xông lên chiến đấu tới cùng đó chứ!
“Đương nhiên là thật rồi, lúc trước khi Dao Dao vừa mới đến công ty, ông nội của con cũng cho con bé như thế, chỉ có điều con bé có thân phận cháu gái trước con mà thôi.”
Hứa Ngạn Ôn nói tới đây có chút áy náy nhìn Hứa Nhân Nhân, "Cha cam đoan với con, cha nhất định sẽ thúc giục ông nội mau chóng tổ chức một bữa tiệc cho con, giúp con được mọi người biết đến là con cháu của nhà họ Hứa, được không?"
"Đừng đừng đừng, không cần phiền phức như vậy đâu ạ, cứ như thế này rất tốt rồi ạ, dù sao chúng ta cũng là người một nhà, đối với con mà nói thân phận không quan trọng đến thế đâu ạ, ông nội đã để cho con mang thân phận là một người bình thường đến công ty làm việc nhằm rèn luyện lấy thêm kinh nghiệm, đương nhiên ông nội làm như vậy ắt hẳn phải có lý do của riêng mình, cha không cần vì con mà đắc tội với ông nội đâu ạ, con thật sự không có vấn đề gì đâu ạ."
[Nói giỡn gì vậy, con là kiểu người siêu cấp biết thân biết phận luôn đó, làm một người không tranh sự đời, không cho người khác có thêm phiền toái, đây chính là kế hoạch cho nửa đời sau của con đó, ai cũng đừng nghĩ đến việc có thể quấy rầy kế hoạch này của con!]
Hứa Ngạn Ôn bị tiếng lòng của cô chọc cười, cười nói: "Vậy được, cha nghe theo Nhân Nhân hết, chỉ cần con không muốn, cha tuyệt đối sẽ không bức ép con, nhưng con vẫn phải ký tên vào giấy chuyển nhượng này, có cái này rồi thì thím hai của con mới không bắt nạt con được, biết không?"
Nghe nói Hứa Dao cũng có cổ phần giống y như cô, Hứa Nhân Nhân cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều, cứ làm như vậy, Dao Dao sẽ không cảm thấy bản thân bị đối xử khác nhau, thế thì cô mới yên tâm nhận thứ này được.
Tuy rằng Dao Dao có tính cách hiền lành và lương thiện, giỏi hiểu lòng người, nhưng cho dù là người hiểu chuyện và biết rõ lý lẽ đến cỡ nào cũng không chịu nổi việc luôn bị đối xử khác biệt, cô không muốn trở thành người cướp đi sự chú ý của cha mẹ, khiến cho cô bị đối xử lạnh nhạt.
“Hôm nay cho dù có là chuyện lớn như thế nào, cũng không thể ảnh hưởng đến việc anh đưa vợ của mình về nhà trước.”
Nếu như là trước kia, chỉ sợ là cô nàng sẽ bởi vì những lời này mà cảm động đến mức nước mắt giàn giụa, nhưng hiện tại, cô nàng chỉ cảm thấy cõi lòng mệt mỏi.
Tuy rằng cô nàng không xác định thư ký theo như lời A Thất là ai, nhưng từ biểu hiện của Quách Thành mà xem, có lẽ chính là cô gái này.
Quách Thành đưa cô nàng đến cửa nhà mới rời đi.
Hứa Ngạn Văn trở lại phòng làm việc trước, sau đó gửi tin nhắn cho thám tử tư, bảo hắn điều tra Thân Linh.
Sáng nay đến công ty, sau khi Hứa Nhân Nhân ăn sáng với người nhà xong, cô được Hứa Ngạn Ôn đưa tới phòng làm việc.
Ông đưa một bản chuyển nhượng cổ phần cho cô ký tên.
Hứa Nhân Nhân nhìn thấy số liệu ghi năm phần trăm cổ phần trên đó, chỉ riêng tiền lời từ cổ phần hàng năm cũng có hơn năm trăm triệu tệ, sợ tới mức liên tục xua tay.
“Không không không, con không thể lấy, cái này quá quý giá, không được không được, cha mau thu hồi đi.”
[Hu hu hu, cha thật sự giàu quá trời quá đất nha, cha đừng có hù dọa người ta như vậy, cha làm như vậy rất khó để con không nghĩ đến cái câu "Bữa tối cuối cùng" đó, con sợ vãi linh hồn! ]
Nụ cười của Hứa Ngạn Ôn hơi cứng lại, nghĩ đến kể từ ngày trở về từ nhà ông cụ, những chuyện mà ông và vợ đã làm, kết hợp với hành vi hiện tại, quả thật sẽ khiến cho người ta nghĩ sai.
Ông nhanh chóng giải thích: "Nhân Nhân à, đây là do ông nội cho con sức mạnh đấy, tuy rằng chúng ta còn chưa tuyên bố về thân phận của con với bên ngoài, nhưng lãnh đạo công ty đều biết hết rồi, những cổ phần này tương đương với quyền cho con lên tiếng, con cứ nhận đi, phải có những thứ này trong tay thì những ông già ở trong ban hội đồng mới không dám làm khó dễ con được."
“Thật sao ạ?" Hứa Nhân Nhân tỏ vẻ hoài nghi.
Thật sự không phải bởi vì trọng thưởng hạ xuất dũng phu, muốn cho cô liều chết xông lên chiến đấu tới cùng đó chứ!
“Đương nhiên là thật rồi, lúc trước khi Dao Dao vừa mới đến công ty, ông nội của con cũng cho con bé như thế, chỉ có điều con bé có thân phận cháu gái trước con mà thôi.”
Hứa Ngạn Ôn nói tới đây có chút áy náy nhìn Hứa Nhân Nhân, "Cha cam đoan với con, cha nhất định sẽ thúc giục ông nội mau chóng tổ chức một bữa tiệc cho con, giúp con được mọi người biết đến là con cháu của nhà họ Hứa, được không?"
"Đừng đừng đừng, không cần phiền phức như vậy đâu ạ, cứ như thế này rất tốt rồi ạ, dù sao chúng ta cũng là người một nhà, đối với con mà nói thân phận không quan trọng đến thế đâu ạ, ông nội đã để cho con mang thân phận là một người bình thường đến công ty làm việc nhằm rèn luyện lấy thêm kinh nghiệm, đương nhiên ông nội làm như vậy ắt hẳn phải có lý do của riêng mình, cha không cần vì con mà đắc tội với ông nội đâu ạ, con thật sự không có vấn đề gì đâu ạ."
[Nói giỡn gì vậy, con là kiểu người siêu cấp biết thân biết phận luôn đó, làm một người không tranh sự đời, không cho người khác có thêm phiền toái, đây chính là kế hoạch cho nửa đời sau của con đó, ai cũng đừng nghĩ đến việc có thể quấy rầy kế hoạch này của con!]
Hứa Ngạn Ôn bị tiếng lòng của cô chọc cười, cười nói: "Vậy được, cha nghe theo Nhân Nhân hết, chỉ cần con không muốn, cha tuyệt đối sẽ không bức ép con, nhưng con vẫn phải ký tên vào giấy chuyển nhượng này, có cái này rồi thì thím hai của con mới không bắt nạt con được, biết không?"
Nghe nói Hứa Dao cũng có cổ phần giống y như cô, Hứa Nhân Nhân cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều, cứ làm như vậy, Dao Dao sẽ không cảm thấy bản thân bị đối xử khác nhau, thế thì cô mới yên tâm nhận thứ này được.
Tuy rằng Dao Dao có tính cách hiền lành và lương thiện, giỏi hiểu lòng người, nhưng cho dù là người hiểu chuyện và biết rõ lý lẽ đến cỡ nào cũng không chịu nổi việc luôn bị đối xử khác biệt, cô không muốn trở thành người cướp đi sự chú ý của cha mẹ, khiến cho cô bị đối xử lạnh nhạt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.