Sau Khi Thiên Kim Thật Thừa Kế Đạo Quán
Chương 9
Kim Trản Tử
13/05/2024
Lực kéo ở dây thừng đột ngột biến mất, người thanh niên không phản ứng kịp, suýt chút nữa thì ngã đập mặt xuống đất, cũng may Tống Đàn nhanh tay lẹ mắt, đỡ cậu ta một cái, tránh bị đập đầu xuống đất.
Người thanh niên chật vật đứng lên, vẫn chưa hoàn hồn nói: “Cảm ơn”
“Không cần khách sáo - ế?”
Cô liếc thấy trên đỉnh đầu người nọ có khí màu hồng nhạt, Tống Đàn dừng ánh mắt, giữa chân mày cậu ta mơ hồ nhìn ra một ấn ký hoa đào, cộng với khí màu hồng nhạt trên đỉnh đầu, đây là dấu hiệu điển hình của số đào hoa.
Nhưng thứ Tống Đàn để ý, là số đào hoa của cậu ta dính âm sát, bên trong ấn ký hoa đào cũng có vệt đỏ như máu. Nếu có điểm này, số đào hoa liền thành đào hoa sát trí mạng.
Tống Đàn đánh giá người thanh niên trước mặt, phát hiện hậu vận trên người cậu ta không xui xẻo, mắt cô liền sáng lên - quyết định là cậu ta đi!
“Cái con chó ngốc này chạy nhanh thế để làm gì?!”
Người thanh niên tức giận vò đầu con chó, trong lòng còn cảm thấy kì quái, sao chó nhà mình đột nhiên lại nhiệt tình với một cô gái xa lạ thế? Rõ ràng với ai nó cũng hờ hững mà.
Cậu đang muốn nhìn cô một cái, ngẩng đầu lên liền đối mặt với một đôi mắt nóng rực.
….?
Bị ánh mắt ấy nhìn đến khiếp vía, người thanh niên chần chừ nói: “ Vừa rồi cảm ơn cô, cô biết tôi sao?”
Không phải, thế tại sao lại nhìn cậu bằng ánh mắt nhiệt tình vậy?
Tống Đàn thản nhiên nói: “Tôi không biết cậu, nhưng tôi có thể giúp cậu”
Thanh niên nọ: ???
Cậu thanh niên nghe chả hiểu gì, chuyển đề tài cũng trực tiếp quá, nhưng mà cậu ta có cần ai giúp đỡ gì đâu?
Cậu ta tỏ ra lịch sự: “À, thì cảm ơn ý tốt của cô, nhưng mà tôi có chuyện gì cần cô hỗ trợ đâu?”
Tống Đàn không giải thích gì, chỉ hỏi ngược lại: “Gần đây cậu có bạn gái đúng không?”
Cậu thanh niên run rẩy mất hai giây, ánh mắt trở lên kì quái, “Chuyện này không liên quan gì đến cô thì phải?”
Cậu dĩ nhiên không biết vì sao tự nhiên cô gái này lại hỏi chuyện đó, cũng quá tọc mạch chuyện riêng tư của người khác rồi đấy.
Tống Đàn mỉm cười nói: “Đúng là không liên quan gì đến tôi, nhưng mà tôi muốn nói một câu thế này, bạn gái của cậu có chút vấn đề đấy.”
Cậu thanh niên: “???”
Không đợi cậu hỏi, Tống Đàn ung dung nói: “Từ từ đừng ngắt lời tôi, để tôi nói mấy câu, xem có đúng không đã nhé?”
Đây là kiểu người kì quái gì vậy chứ?
Nếu người nói không phải là một cô gái trẻ xinh đẹp thì cậu đã ôm con chó ngốc đi chỗ khác luôn rồi.
Nhìn tướng mạo cậu ta, Tống Đàn bắt đầu nói: “Cậu là con một, lúc cậu năm tuổi, mẹ cậu qua đời, cha cậu không đi bước nữa, mối quan hệ của cậu và cha rất tốt.”
Cậu thanh niên: ....
Dù sao thì cậu cũng là người nổi tiếng, chút chuyện này tra trên mạng một lúc là ra thôi.
Tống Đàn không lung lay chút nào, “Cậu từng có ba mối tình, năm 14 tuổi, năm 17 tuổi và năm 20 tuổi, nhưng mà đều là do lựa chọn của cậu, cả ba đoạn tình cảm này đều chấm dứt không có lý do gì cả.”
Đầu tiên thì không tin nhưng sau khi nghe Tống Đàn nói thế, biểu cảm của cậu thanh niên hơi cứng lại, ánh mắt nhìn về phía Tống Đàn cũng trở nên tế nhị hơn.
Chuyện này cậu chưa nói với ai cả, sao cô lại biết?
“... Nửa tháng trước, cậu gặp cô ta, vừa gặp đã yêu, cô ta cũng tỏ ra có cảm tình với cậu, nhưng hai người vẫn đang trong trạng thái mập mờ, chưa xác định quan hệ.”
Tống Đàn nói đến đấy, cậu thanh niên hoảng hồn, làm sao cô biết được vậy? Lại còn nói rõ ràng như nhìn thấy tận mắt nữa.
Không lẽ…
Người thanh niên chật vật đứng lên, vẫn chưa hoàn hồn nói: “Cảm ơn”
“Không cần khách sáo - ế?”
Cô liếc thấy trên đỉnh đầu người nọ có khí màu hồng nhạt, Tống Đàn dừng ánh mắt, giữa chân mày cậu ta mơ hồ nhìn ra một ấn ký hoa đào, cộng với khí màu hồng nhạt trên đỉnh đầu, đây là dấu hiệu điển hình của số đào hoa.
Nhưng thứ Tống Đàn để ý, là số đào hoa của cậu ta dính âm sát, bên trong ấn ký hoa đào cũng có vệt đỏ như máu. Nếu có điểm này, số đào hoa liền thành đào hoa sát trí mạng.
Tống Đàn đánh giá người thanh niên trước mặt, phát hiện hậu vận trên người cậu ta không xui xẻo, mắt cô liền sáng lên - quyết định là cậu ta đi!
“Cái con chó ngốc này chạy nhanh thế để làm gì?!”
Người thanh niên tức giận vò đầu con chó, trong lòng còn cảm thấy kì quái, sao chó nhà mình đột nhiên lại nhiệt tình với một cô gái xa lạ thế? Rõ ràng với ai nó cũng hờ hững mà.
Cậu đang muốn nhìn cô một cái, ngẩng đầu lên liền đối mặt với một đôi mắt nóng rực.
….?
Bị ánh mắt ấy nhìn đến khiếp vía, người thanh niên chần chừ nói: “ Vừa rồi cảm ơn cô, cô biết tôi sao?”
Không phải, thế tại sao lại nhìn cậu bằng ánh mắt nhiệt tình vậy?
Tống Đàn thản nhiên nói: “Tôi không biết cậu, nhưng tôi có thể giúp cậu”
Thanh niên nọ: ???
Cậu thanh niên nghe chả hiểu gì, chuyển đề tài cũng trực tiếp quá, nhưng mà cậu ta có cần ai giúp đỡ gì đâu?
Cậu ta tỏ ra lịch sự: “À, thì cảm ơn ý tốt của cô, nhưng mà tôi có chuyện gì cần cô hỗ trợ đâu?”
Tống Đàn không giải thích gì, chỉ hỏi ngược lại: “Gần đây cậu có bạn gái đúng không?”
Cậu thanh niên run rẩy mất hai giây, ánh mắt trở lên kì quái, “Chuyện này không liên quan gì đến cô thì phải?”
Cậu dĩ nhiên không biết vì sao tự nhiên cô gái này lại hỏi chuyện đó, cũng quá tọc mạch chuyện riêng tư của người khác rồi đấy.
Tống Đàn mỉm cười nói: “Đúng là không liên quan gì đến tôi, nhưng mà tôi muốn nói một câu thế này, bạn gái của cậu có chút vấn đề đấy.”
Cậu thanh niên: “???”
Không đợi cậu hỏi, Tống Đàn ung dung nói: “Từ từ đừng ngắt lời tôi, để tôi nói mấy câu, xem có đúng không đã nhé?”
Đây là kiểu người kì quái gì vậy chứ?
Nếu người nói không phải là một cô gái trẻ xinh đẹp thì cậu đã ôm con chó ngốc đi chỗ khác luôn rồi.
Nhìn tướng mạo cậu ta, Tống Đàn bắt đầu nói: “Cậu là con một, lúc cậu năm tuổi, mẹ cậu qua đời, cha cậu không đi bước nữa, mối quan hệ của cậu và cha rất tốt.”
Cậu thanh niên: ....
Dù sao thì cậu cũng là người nổi tiếng, chút chuyện này tra trên mạng một lúc là ra thôi.
Tống Đàn không lung lay chút nào, “Cậu từng có ba mối tình, năm 14 tuổi, năm 17 tuổi và năm 20 tuổi, nhưng mà đều là do lựa chọn của cậu, cả ba đoạn tình cảm này đều chấm dứt không có lý do gì cả.”
Đầu tiên thì không tin nhưng sau khi nghe Tống Đàn nói thế, biểu cảm của cậu thanh niên hơi cứng lại, ánh mắt nhìn về phía Tống Đàn cũng trở nên tế nhị hơn.
Chuyện này cậu chưa nói với ai cả, sao cô lại biết?
“... Nửa tháng trước, cậu gặp cô ta, vừa gặp đã yêu, cô ta cũng tỏ ra có cảm tình với cậu, nhưng hai người vẫn đang trong trạng thái mập mờ, chưa xác định quan hệ.”
Tống Đàn nói đến đấy, cậu thanh niên hoảng hồn, làm sao cô biết được vậy? Lại còn nói rõ ràng như nhìn thấy tận mắt nữa.
Không lẽ…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.