Sau Khi Thiếu Gia Thật Trở Về, Thiếu Gia Giả Bỏ Chạy Suốt Đêm
Chương 8: Video quỷ súc (*) lên hot search
Liên Chiết
07/01/2024
(*) Quỷ súc thường chỉ bề ngoài nhỏ con vô hại nhưng thực tế phúc hắc biến thái bên trong. Quỷ = quỷ dữ, ma quỷ. Súc = nấp sâu bên trong, cô đặc lại. / hoặc là lạnh lùng, tàn nhẫn, nhỏ mà có võ,... (Tổng hợp từ nhiều nguồn).
Chuyển ngữ: Mẫn Mẫn.
Văn Từ thản nhiên chế nhạo, "Tâm trạng tôi bây giờ không tốt, chỉ muốn mắng người thôi, không mắng anh đâu."
Số 1 nghe xong còn chưa kịp phản ứng, phòng livestream cũng không kịp hiểu, phải một lúc sau họ mới ngớ ra được, một tràng bình luận cười ha ha lại chạy ra.
"Chủ phòng biết nói mát ghê, xuất bản sách đi nha, tui chắc chắn sẽ đập tiền mua."
"??? Vl giờ tôi mới nghe hiểu chủ phòng nói gì nè."
"Đá xéo tiếp đi, đá xéo chết thằng cha đó luôn đi, cái tên này phiền quá trời, kỳ thị giới tính hả, mắc ói."
"Con gái chơi game dở thật mà, người ta nói đúng còn gì."
"Ê lầu trên nói con gái chơi game dở là người từ hành tinh nào tới vậy? Con gái chơi game mà dở á? Mấy cậu con trai chơi game chung với tôi chơi dở muốn chết nè."
Người xem livestream đột nhiên tăng vọt, hơn nữa còn bắt đầu mắng chửi nhau, Văn Từ liên tục cấm bình luận mấy mấy tài khoản kích war, cậu nhíu mày: "Con trai hay con gái chơi game dở đều có mà, như tôi cũng rất dở này, đừng kỳ thị giới tính nhé."
Lúc Số 1 biết Văn Từ mắng mình không phải người thì chửi cậu không ngơi mồm, đến lúc Văn Từ cấm bình luận xong, cậu trở lại trò chơi, hắn ta vẫn còn đang khiêu khích: "Sao rồi? Bị tao chửi quá nên tắt âm rồi à? Không dám nói chuyện chứ gì?"
"Trên núi đằng trước có người, cẩn thận." Số 4 bật mic nhắc nhở.
Số 4 vừa nói dứt tiếng, Số 1 vẫn đang nhảy lung tung ở cửa sổ thì bị AWM bắn một phát vào đầu, khuỵu xuống không đứng lên được.
Bị địch bắn ngã thì cần phải có đồng đội đến cứu, Số 1 im lặng, chẳng mấy chốc lại bắt đầu chửi bới.
"Tôi nói rồi, chơi game mà gặp con gái đúng là không được tích sự gì, cô đứng ở đó kêu cái gì mà kêu? Tôi thấy có người, chuẩn bị bắn rồi nhé, tự nhiên cô nói ra làm gì, tôi còn chưa kịp nổ súng thì bên kia đã bắn trước rồi. Đứa con gái như cô chơi game làm cái vẹo gì không biết? Cô thoát game đi, tôi xin cô luôn đó, cô tồn tại có tác dụng gì đâu? Số 2 đâu, Số 2 lại cứu tao, đúng là xui xẻo."
Số 2 đang ở cách đó hơn nghìn mét tìm trang bị, nghe hắn ta gọi thì bật mic lên bảo mình không qua được, bên này có người đang bắn anh ta, bảo Số 1 gọi bọn Văn Từ cứu đi.
Số 1 im lặng trong giây lát, chẳng hiểu vì sao lại bắt đầu nổi điên, "Số 4, cô ở đó làm cái gì đấy? Còn không mau ném bom khói cứu tôi? Ha ha, đàn bà đúng là chẳng được tích sự gì."
Nói xong, hắn ta bò vào trong nhà, người trên núi bên kia vẫn đang bắn Số 1, địch bắn vỡ cả cửa nhà, cây máu của Số 1 cũng chỉ còn lại một nửa.
Số 4 chuẩn bị lại cứu người.
Văn Từ lên tiếng ngăn cản: "Nguy hiểm lắm, từ từ rồi cứu."
Số 1: "Má mày, có im miệng đi không?".
Văn Từ cười khẩy: "Cứu anh thì có ích lợi gì? Số 4 còn phát hiện trên núi có người, anh có phát hiện ra không, cứu anh cũng vô dụng."
Số 4 không di chuyển nữa.
Số 1 trơ trẽn la lối, "Mau cứu tôi đi, tôi thấy địch rồi, chuẩn bị bắn thật mà, nhanh lên, bên kia đã không bắn tôi nữa rồi."
Cuối cùng, Số 4 vẫn đến cứu hắn, Số 1 được cứu xong cũng không lộn xộn nữa, chuyên tâm đấu súng với địch ở bên kia.
Chẳng qua Số 1 bắn mười mấy phát súng mà không trúng phát nào, hắn ta lại lôi văn phụ khoa ra, ba đồng đội đều lần lượt bị hắn đào đời lên chửi.
Văn Từ: "Địch đứng bên kia mà anh còn không bắn trúng được à? Tôi biết rồi, anh muốn bắn bay không khí xung quanh để địch ngạt thở chết đúng không? Chiêu này thần kì quá đi chứ."
"Anh bắn trúng được một phát kìa, não cuối cùng cũng hoạt động trở lại rồi à?"
"Tôi thấy địch bên kia còn chẳng thèm núp, người ta mặc cho anh bắn mà anh còn không bắn trúng, chắc bên đó đang chê anh chơi gà đó, họ nhảy lên khiêu khích anh kìa."
Bắn ba băng đạn mà địch chỉ mất một chút máu, Số 1 thì đổ máu thành sông, hắn trốn vào nhà không ra nữa, cũng không dám đấu súng tiếp.
Văn Từ bảo Số 4 đưa súng bắn tỉa cho cậu, có cơ hội sẽ dùng súng bắn tỉa đánh bại đối phương, Số 4 phụ trợ Văn Từ, thành công bắn hạ địch.
Số 1 chữa thương, bơm đầy thanh máu xong thì đá đểu: "Mấy người giành mạng cũng có kỹ thuật quá ha."
Văn Từ ngáp một cái: "Ông cụ kế nhà tôi lớn tuổi, mắt kém phải đeo kính lão mà bắn lung tung còn trúng nhiều hơn anh, tôi thấy anh nên đi cắt kính đi, chưa biết chừng sẽ xảy ra kì tích đó."
"Tôi nhớ anh thay băng đạn ba lần, bắn hơn trăm phát súng mà người ta chỉ mất có một chút máu, bot còn bắn trúng người được nhiều lần, anh còn chẳng bằng một con bot, để anh cầm súng khác nào đang lãng phí đạn đâu."
Số 1 cả giận biện hộ: "Lúc nãy tôi vào nhà vệ sinh nên phát huy không tốt, vừa định đi ngoài trổ tài thì mấy người cướp hết mạng của tôi rồi. Hừ hừ, tôi đếch thèm cãi với đám ngu mấy người."
Văn Từ kinh hãi nói: "Anh đi vệ sinh làm rớt não trong nhà vệ sinh luôn à? Có phải đi vệ sinh xong cũng quên chùi miệng luôn rồi không? Thế anh mau tắt mic đi, đừng để mùi thối bay qua đường mạng làm người ta ngạt thở chứ."
Số 4 và Số 2 không nhịn được phụt cười.
"Má mày, *[email protected]#&..." Số 1 nổi cáu chửi bới cậu.
"Anh đừng có chửi bậy nữa được không, tôi chơi game thì có gì sai chứ? Tôi không chọc ghẹo gì anh, cũng không làm hại anh, tại sao cứ nhằm vào tôi mà mắng vậy." Giọng của Số 4 nghẹn ngào giống như đang khóc, "Tôi làm sai cái gì chứ? Công việc cũng vậy, trò chơi cũng vậy, nơi nào cũng phân biệt đối xử tôi, tôi thật sự không biết mình đã làm sai điều gì."
Số 1 hề bị lung lay, tiếp tục châm chọc cô, "Con gái thì vô dụng chứ sao, con gái thì có ích gì? Cô thì có ích gì? Cô mà cũng xứng chơi game à? Mau xóa game đi, mới nói cô có hai câu cô đã khóc rồi, cô sai hết được chưa, cô chơi game là sai lầm rồi đó. Há há há..."
Tiếng mắng chửi của hắn còn chưa kịp tuôn ra hết thì bỗng chốc im bặt, bởi khi Số 1 quay đầu lại nhìn, hắn thấy Văn Từ đang rút lựu đạn ném vào người hắn, Số 1 bỏ chạy ngay lập tức.
Văn Từ gí theo sát sao, Số 1 vội la lên, "Mày mà dám ném tao thì tao báo cáo mày được đấy nhé."
"Tùy anh." Văn Từ không mặn không nhạt đáp, thẳng tay ném lựu đạn.
Số 1 ngã nằm xuống đất, tức đến nỗi không nói nên lời, hắn bảo Số 2 đến cứu.
"Miệng anh thối quá đi mất, tôi không đi đó rồi sao, có bản lĩnh thì tự đứng dậy đi." Số 2 không nhịn được cũng lên án theo, "Chơi game mà gặp phải cái loại ngu đần như anh thì tôi chỉ muốn tự nổ chết cho lành, Số 4 vẫn chưa mắng anh là do cô ấy còn tốt tính đấy."
Số 1 nhìn tình hình có vẻ không ổn, quyết định không đụng tới văn phụ khoa nữa, hắn thay đổi sách lược, giả bộ đáng thương nói: "Tôi thất tình, nói chuyện hơi quá thôi mà. Tôi bị bạn gái cắm sừng nên mới không vừa mắt con gái, Số 4 cứu tôi đi mà, Số 4 à, cô nhanh lên đi, tôi còn thiếu chút điểm nữa mới lên được Bạch Kim, mau lên, xin cô luôn đó, lúc nãy tôi sai rồi."
"Anh không mắng tôi nữa thì tôi cứu anh." Số 4 bật mic đáp.
Tên kia hết lời thề non hẹn biển Số 4 mới chịu đến cứu, nhưng hắn ta lại cao chạy xa bay ngay khi vừa được chữa thương xong, cuối cùng chứng nào tật nấy, vẫn tiếp tục khẩu nghiệp.
Thôi, chó không đổi được tính ăn phân.
Số 4 nói muốn tắt mic, cô ấy thật sự không lên tiếng nữa, Văn Từ thì đang đấu súng với địch ở khu nhà đối diện, cũng không thèm đoái hoài gì tới Số 1, đến khi bắn hạ được hai người rồi, cậu mới phát hiện Số 1 đang ném lựu đạn về phía mình.
Văn Từ né rất nhanh, Số 1 không ném trúng, ngược lại còn tự dính lựu đạn ngã sõng soài xuống đất.
Văn Từ bị chọc cười: "Không phải tôi xem thường anh đâu, nhưng thật sự thì anh gà đến mức tôi cứ tưởng anh đang chơi game bằng ngón chân vậy đấy."
Phát lựu đạn này của Số 1 thu hút hai đội khác lái xe lại đây, họ vừa nhảy xuống là bắn ngay, Văn Từ cũng bị bắn trúng, chỉ có thể tạm thời trốn vào nhà.
Số 1 chế giễu: "Cùi bắp, gớm thật."
Văn Từ và Số 4 tiêu diệt được hai người bên đối thủ, đến khi Số 2 chạy tới thì chỉ còn sót lại hai kẻ địch.
Số 1 hoàn toàn không nói được gì nữa, hắn chuyển hướng nhẹ giọng dụ dỗ Văn Từ, "Cậu chơi giỏi thật đó, tôi không mắng Số 4 nữa đâu, cậu kéo tôi một ván đi, chúng ta "ăn gà" với nhau, cậu yên tâm, tôi thật sự không chửi mắng Số 4 nữa, nói cô ta cũng chỉ lãng phí nước bọt của tôi thôi."
Văn Từ không trả lời, cậu cầm súng lên bắn hắn.
Tên Số 1 này nổi điên ngay, mắng nhiếc Văn Từ đến khi trò chơi kết thúc mới thôi.
Cuối cùng, ba người bọn họ cũng giành thắng lợi, Văn Từ phát huy tốt hơn ngày thường, cậu bắn được sáu mạng, Số 4 là năm, Số 2 được bốn, Số 1 chỉ được một.
Lúc nâng cúp, Số 4 bật mic nói với Văn Từ, "Cảm ơn anh nhé Số 3, cảm ơn anh vẫn luôn nói đỡ cho tôi."
"Không cần, có nhiều người vô duyên đến mức ai gặp cũng muốn né, đừng để những thể loại đó làm ảnh hưởng đến tâm trạng của mình, chơi game quan trọng nhất là để giải trí mà." Văn Từ điềm tĩnh trả lời.
"Ừm, tôi biết rồi, thật sự vô cùng cảm ơn anh."
Văn Từ không đáp lại, cậu quay về sảnh chính.
Số 1 điên cuồng mời cậu chơi chung, đến nỗi lượt mời nhiều quá, lúc Văn Từ nhấn chọn từ chối thì lỡ tay nhấn nhầm đồng ý.
Số 1 lập tức lên tiếng: "Chúng ta chơi chung ván nữa đi, cậu chơi giỏi đó, lúc nãy tôi cũng giỏi nữa, hai người chúng ta chơi chung chắc chắn sẽ lên điểm rất nhanh luôn, chuyện lúc nãy tôi không so đo tính toán với cậu nữa."
"Tôi không chơi với đồ khuyết tật não, heo nhà tôi nuôi còn chơi tốt hơn anh, chơi với anh tôi thà chơi với heo nhà mình còn hơn." Văn Từ bỏ lại một câu rồi rời khỏi phòng chờ.
Lúc cảm ơn những người đã tặng quà cho mình, Văn Từ mới phát hiện lượt theo dõi có tăng lên một ít, người xem livestream vượt mức hai nghìn, bình luận nhiều không đếm xuể, ai cũng khen cậu đá xéo hay.
Văn Từ cảm ơn từng bình luận, cậu ngồi tán gẫu với fan một lúc, sau đó lại bắt đầu một ván game khác.
Lúc tắt livestream, Văn Từ giật mình phát hiện lượt theo dõi đã vượt qua con số hai nghìn.
Dù hôm nay có khoảng bảy tám nghìn lượt xem trực tiếp, lượng người theo dõi cũng không thể nào tăng cao như thế được, Văn Từ lại chạy đi xem thống kê tổng số người xem của ngày hôm nay, không ngờ có tổng cộng có những năm mươi nghìn lượt.
Hơn nữa, cậu còn đang nằm trong top 3 của bảng xếp hạng streamer mới trên trang chủ, thế nên lượt click vào theo dõi mới tăng nhanh chóng mặt.
Văn Từ đi tắm rồi leo lên giường ngủ, lại một đêm đầy ác mộng.
Ngày hôm sau tỉnh dậy, cậu thẫn thờ ngồi trên giường một chốc, đưa tay dụi mắt, cầm điện thoại lên nhìn.
Bây giờ đã là giữa trưa, mẹ Văn gửi vài tin nhắn đến, tất cả đều là thăm hỏi quan tâm, Văn Từ trả lời lại từng cái một, tỏ ý bà cứ yên tâm, sau đó mới đi kiểm tra những tin nhắn khác, lúc này cậu mới nhìn thấy thông báo của app livestream, cụ thể là lượt theo dõi đã tăng lên ba mươi nghìn.
Văn Từ nhấn vào ứng dụng, cậu phát hiện không chỉ lượt theo dõi tăng lên, mà hộp thư còn có cả nghìn tin nhắn đang chờ cậu đọc.
Có rất nhiều người nhắn tin mắng chửi cậu, Văn Từ ù ù cạch cạch lướt cả buổi, cuối cùng cũng xem như tường tận được đầu đuôi câu chuyện.
Những cảnh cậu đá xéo tên Số 1 kia vào ngày hôm qua đã bị fan cắt ghép thành một video quỷ súc [1], sau đó được gửi tới một tài khoản có tích V [2] trên Weibo.
[1] Quỷ súc: mình đã giải thích ở đầu chương rồi ^^
[2] Tài khoản có tích V: tài khoản/blogger đã được chứng thực có uy tín trên Weibo.
Bởi vì quá "tàn nhẫn", cho nên video do tài khoản đó đăng lên không lâu đã ngồi chễm chệ trên hot search.
Một trăm ba mươi nghìn like, bảy mươi nghìn lượt chia sẻ, bình luận ba mươi nghìn, trong các bình luận nổi bật có không ít người đang chửi mắng.
"Mắng cô ta cũng có sai đâu, tôi thấy cô ta chơi gà gần chết, bây giờ chơi game cũng không có quyền chê người khác à?"
"Đúng vậy đó, cái cô này cầm mũ cấp ba có tác dụng gì đâu, vậy mà cũng không biết nhường cho người khác, nói cô ta chơi dở là còn oan cho cô ta đó."
"Ê hai tên đần lầu trên, mũ cấp ba mà nhường à? Người ta nhặt được bằng bản lĩnh của mình, mắc mớ gì phải nhường? Chẳng lẽ não Số 1 bị úng nước thâm niên nên càng phải bảo vệ hả?"
"Ôi chao, nóng nảy rồi chứ gì? Này gọi là tức nước vỡ bờ ha? Xem ra bọn tôi nói đúng thật rồi. Bọn con gái xóa game liền đi, trò chơi này không cần nữ game thủ."
"Tau đá mi về lại bụng mẹ đầu thai bây giờ á, trước khi chưa học làm người xong thì đừng có ra ngoài sống chi cho chật đất, thế giới này không cần cái thứ đầu không có não như mi, Nữ Oa [3] mà biết mi nói như vậy chưa biết chừng cổ hối hận vì đã nặn ra tổ tiên của mi luôn đấy."
[3] Nữ Oa là vị thần được dân gian sùng bái như một vị thần thuỷ tổ của loài người đã sáng tạo ra thế giới, vạn vật, kỳ tích nổi tiếng nhất của bà là Luyện thạch bổ thiên (luyện đá vá trời), và nặn đất tạo ra loài người; Sát Hắc long tế Kí châu (giết Hắc long giúp Kí châu);.... và quan trọng nhất là lập nên hôn nhân, là Nữ thần bảo trợ cho gia đình. Bà thường được mô tả là đầu người thân rắn. - theo truyền thuyết về Nữ Oa.
"Đừng chửi nữa đừng chửi nữa, chơi game là để giải trí mà, sao có người cứ mãi phân biệt giới tính thế? Bình luận đừng có gây war nữa được không? Nói chung là tui thích Từ Vấn lắm luôn á, liếm màn hình.jpg."
"+1, streamer dọn cơm vừa đẹp vừa duyên ai mà hông iu cho được."
ID livestream của Văn Từ sau khi thay đổi là Từ Vấn, cậu bỏ qua những bình luận mắng chửi mình, thoát khỏi Weibo.
Ngay lúc Văn Từ ngồi dậy chuẩn bị đi đánh răng rửa mặt, mẹ Văn lại gọi điện thoại đến.
Chuyển ngữ: Mẫn Mẫn.
Văn Từ thản nhiên chế nhạo, "Tâm trạng tôi bây giờ không tốt, chỉ muốn mắng người thôi, không mắng anh đâu."
Số 1 nghe xong còn chưa kịp phản ứng, phòng livestream cũng không kịp hiểu, phải một lúc sau họ mới ngớ ra được, một tràng bình luận cười ha ha lại chạy ra.
"Chủ phòng biết nói mát ghê, xuất bản sách đi nha, tui chắc chắn sẽ đập tiền mua."
"??? Vl giờ tôi mới nghe hiểu chủ phòng nói gì nè."
"Đá xéo tiếp đi, đá xéo chết thằng cha đó luôn đi, cái tên này phiền quá trời, kỳ thị giới tính hả, mắc ói."
"Con gái chơi game dở thật mà, người ta nói đúng còn gì."
"Ê lầu trên nói con gái chơi game dở là người từ hành tinh nào tới vậy? Con gái chơi game mà dở á? Mấy cậu con trai chơi game chung với tôi chơi dở muốn chết nè."
Người xem livestream đột nhiên tăng vọt, hơn nữa còn bắt đầu mắng chửi nhau, Văn Từ liên tục cấm bình luận mấy mấy tài khoản kích war, cậu nhíu mày: "Con trai hay con gái chơi game dở đều có mà, như tôi cũng rất dở này, đừng kỳ thị giới tính nhé."
Lúc Số 1 biết Văn Từ mắng mình không phải người thì chửi cậu không ngơi mồm, đến lúc Văn Từ cấm bình luận xong, cậu trở lại trò chơi, hắn ta vẫn còn đang khiêu khích: "Sao rồi? Bị tao chửi quá nên tắt âm rồi à? Không dám nói chuyện chứ gì?"
"Trên núi đằng trước có người, cẩn thận." Số 4 bật mic nhắc nhở.
Số 4 vừa nói dứt tiếng, Số 1 vẫn đang nhảy lung tung ở cửa sổ thì bị AWM bắn một phát vào đầu, khuỵu xuống không đứng lên được.
Bị địch bắn ngã thì cần phải có đồng đội đến cứu, Số 1 im lặng, chẳng mấy chốc lại bắt đầu chửi bới.
"Tôi nói rồi, chơi game mà gặp con gái đúng là không được tích sự gì, cô đứng ở đó kêu cái gì mà kêu? Tôi thấy có người, chuẩn bị bắn rồi nhé, tự nhiên cô nói ra làm gì, tôi còn chưa kịp nổ súng thì bên kia đã bắn trước rồi. Đứa con gái như cô chơi game làm cái vẹo gì không biết? Cô thoát game đi, tôi xin cô luôn đó, cô tồn tại có tác dụng gì đâu? Số 2 đâu, Số 2 lại cứu tao, đúng là xui xẻo."
Số 2 đang ở cách đó hơn nghìn mét tìm trang bị, nghe hắn ta gọi thì bật mic lên bảo mình không qua được, bên này có người đang bắn anh ta, bảo Số 1 gọi bọn Văn Từ cứu đi.
Số 1 im lặng trong giây lát, chẳng hiểu vì sao lại bắt đầu nổi điên, "Số 4, cô ở đó làm cái gì đấy? Còn không mau ném bom khói cứu tôi? Ha ha, đàn bà đúng là chẳng được tích sự gì."
Nói xong, hắn ta bò vào trong nhà, người trên núi bên kia vẫn đang bắn Số 1, địch bắn vỡ cả cửa nhà, cây máu của Số 1 cũng chỉ còn lại một nửa.
Số 4 chuẩn bị lại cứu người.
Văn Từ lên tiếng ngăn cản: "Nguy hiểm lắm, từ từ rồi cứu."
Số 1: "Má mày, có im miệng đi không?".
Văn Từ cười khẩy: "Cứu anh thì có ích lợi gì? Số 4 còn phát hiện trên núi có người, anh có phát hiện ra không, cứu anh cũng vô dụng."
Số 4 không di chuyển nữa.
Số 1 trơ trẽn la lối, "Mau cứu tôi đi, tôi thấy địch rồi, chuẩn bị bắn thật mà, nhanh lên, bên kia đã không bắn tôi nữa rồi."
Cuối cùng, Số 4 vẫn đến cứu hắn, Số 1 được cứu xong cũng không lộn xộn nữa, chuyên tâm đấu súng với địch ở bên kia.
Chẳng qua Số 1 bắn mười mấy phát súng mà không trúng phát nào, hắn ta lại lôi văn phụ khoa ra, ba đồng đội đều lần lượt bị hắn đào đời lên chửi.
Văn Từ: "Địch đứng bên kia mà anh còn không bắn trúng được à? Tôi biết rồi, anh muốn bắn bay không khí xung quanh để địch ngạt thở chết đúng không? Chiêu này thần kì quá đi chứ."
"Anh bắn trúng được một phát kìa, não cuối cùng cũng hoạt động trở lại rồi à?"
"Tôi thấy địch bên kia còn chẳng thèm núp, người ta mặc cho anh bắn mà anh còn không bắn trúng, chắc bên đó đang chê anh chơi gà đó, họ nhảy lên khiêu khích anh kìa."
Bắn ba băng đạn mà địch chỉ mất một chút máu, Số 1 thì đổ máu thành sông, hắn trốn vào nhà không ra nữa, cũng không dám đấu súng tiếp.
Văn Từ bảo Số 4 đưa súng bắn tỉa cho cậu, có cơ hội sẽ dùng súng bắn tỉa đánh bại đối phương, Số 4 phụ trợ Văn Từ, thành công bắn hạ địch.
Số 1 chữa thương, bơm đầy thanh máu xong thì đá đểu: "Mấy người giành mạng cũng có kỹ thuật quá ha."
Văn Từ ngáp một cái: "Ông cụ kế nhà tôi lớn tuổi, mắt kém phải đeo kính lão mà bắn lung tung còn trúng nhiều hơn anh, tôi thấy anh nên đi cắt kính đi, chưa biết chừng sẽ xảy ra kì tích đó."
"Tôi nhớ anh thay băng đạn ba lần, bắn hơn trăm phát súng mà người ta chỉ mất có một chút máu, bot còn bắn trúng người được nhiều lần, anh còn chẳng bằng một con bot, để anh cầm súng khác nào đang lãng phí đạn đâu."
Số 1 cả giận biện hộ: "Lúc nãy tôi vào nhà vệ sinh nên phát huy không tốt, vừa định đi ngoài trổ tài thì mấy người cướp hết mạng của tôi rồi. Hừ hừ, tôi đếch thèm cãi với đám ngu mấy người."
Văn Từ kinh hãi nói: "Anh đi vệ sinh làm rớt não trong nhà vệ sinh luôn à? Có phải đi vệ sinh xong cũng quên chùi miệng luôn rồi không? Thế anh mau tắt mic đi, đừng để mùi thối bay qua đường mạng làm người ta ngạt thở chứ."
Số 4 và Số 2 không nhịn được phụt cười.
"Má mày, *[email protected]#&..." Số 1 nổi cáu chửi bới cậu.
"Anh đừng có chửi bậy nữa được không, tôi chơi game thì có gì sai chứ? Tôi không chọc ghẹo gì anh, cũng không làm hại anh, tại sao cứ nhằm vào tôi mà mắng vậy." Giọng của Số 4 nghẹn ngào giống như đang khóc, "Tôi làm sai cái gì chứ? Công việc cũng vậy, trò chơi cũng vậy, nơi nào cũng phân biệt đối xử tôi, tôi thật sự không biết mình đã làm sai điều gì."
Số 1 hề bị lung lay, tiếp tục châm chọc cô, "Con gái thì vô dụng chứ sao, con gái thì có ích gì? Cô thì có ích gì? Cô mà cũng xứng chơi game à? Mau xóa game đi, mới nói cô có hai câu cô đã khóc rồi, cô sai hết được chưa, cô chơi game là sai lầm rồi đó. Há há há..."
Tiếng mắng chửi của hắn còn chưa kịp tuôn ra hết thì bỗng chốc im bặt, bởi khi Số 1 quay đầu lại nhìn, hắn thấy Văn Từ đang rút lựu đạn ném vào người hắn, Số 1 bỏ chạy ngay lập tức.
Văn Từ gí theo sát sao, Số 1 vội la lên, "Mày mà dám ném tao thì tao báo cáo mày được đấy nhé."
"Tùy anh." Văn Từ không mặn không nhạt đáp, thẳng tay ném lựu đạn.
Số 1 ngã nằm xuống đất, tức đến nỗi không nói nên lời, hắn bảo Số 2 đến cứu.
"Miệng anh thối quá đi mất, tôi không đi đó rồi sao, có bản lĩnh thì tự đứng dậy đi." Số 2 không nhịn được cũng lên án theo, "Chơi game mà gặp phải cái loại ngu đần như anh thì tôi chỉ muốn tự nổ chết cho lành, Số 4 vẫn chưa mắng anh là do cô ấy còn tốt tính đấy."
Số 1 nhìn tình hình có vẻ không ổn, quyết định không đụng tới văn phụ khoa nữa, hắn thay đổi sách lược, giả bộ đáng thương nói: "Tôi thất tình, nói chuyện hơi quá thôi mà. Tôi bị bạn gái cắm sừng nên mới không vừa mắt con gái, Số 4 cứu tôi đi mà, Số 4 à, cô nhanh lên đi, tôi còn thiếu chút điểm nữa mới lên được Bạch Kim, mau lên, xin cô luôn đó, lúc nãy tôi sai rồi."
"Anh không mắng tôi nữa thì tôi cứu anh." Số 4 bật mic đáp.
Tên kia hết lời thề non hẹn biển Số 4 mới chịu đến cứu, nhưng hắn ta lại cao chạy xa bay ngay khi vừa được chữa thương xong, cuối cùng chứng nào tật nấy, vẫn tiếp tục khẩu nghiệp.
Thôi, chó không đổi được tính ăn phân.
Số 4 nói muốn tắt mic, cô ấy thật sự không lên tiếng nữa, Văn Từ thì đang đấu súng với địch ở khu nhà đối diện, cũng không thèm đoái hoài gì tới Số 1, đến khi bắn hạ được hai người rồi, cậu mới phát hiện Số 1 đang ném lựu đạn về phía mình.
Văn Từ né rất nhanh, Số 1 không ném trúng, ngược lại còn tự dính lựu đạn ngã sõng soài xuống đất.
Văn Từ bị chọc cười: "Không phải tôi xem thường anh đâu, nhưng thật sự thì anh gà đến mức tôi cứ tưởng anh đang chơi game bằng ngón chân vậy đấy."
Phát lựu đạn này của Số 1 thu hút hai đội khác lái xe lại đây, họ vừa nhảy xuống là bắn ngay, Văn Từ cũng bị bắn trúng, chỉ có thể tạm thời trốn vào nhà.
Số 1 chế giễu: "Cùi bắp, gớm thật."
Văn Từ và Số 4 tiêu diệt được hai người bên đối thủ, đến khi Số 2 chạy tới thì chỉ còn sót lại hai kẻ địch.
Số 1 hoàn toàn không nói được gì nữa, hắn chuyển hướng nhẹ giọng dụ dỗ Văn Từ, "Cậu chơi giỏi thật đó, tôi không mắng Số 4 nữa đâu, cậu kéo tôi một ván đi, chúng ta "ăn gà" với nhau, cậu yên tâm, tôi thật sự không chửi mắng Số 4 nữa, nói cô ta cũng chỉ lãng phí nước bọt của tôi thôi."
Văn Từ không trả lời, cậu cầm súng lên bắn hắn.
Tên Số 1 này nổi điên ngay, mắng nhiếc Văn Từ đến khi trò chơi kết thúc mới thôi.
Cuối cùng, ba người bọn họ cũng giành thắng lợi, Văn Từ phát huy tốt hơn ngày thường, cậu bắn được sáu mạng, Số 4 là năm, Số 2 được bốn, Số 1 chỉ được một.
Lúc nâng cúp, Số 4 bật mic nói với Văn Từ, "Cảm ơn anh nhé Số 3, cảm ơn anh vẫn luôn nói đỡ cho tôi."
"Không cần, có nhiều người vô duyên đến mức ai gặp cũng muốn né, đừng để những thể loại đó làm ảnh hưởng đến tâm trạng của mình, chơi game quan trọng nhất là để giải trí mà." Văn Từ điềm tĩnh trả lời.
"Ừm, tôi biết rồi, thật sự vô cùng cảm ơn anh."
Văn Từ không đáp lại, cậu quay về sảnh chính.
Số 1 điên cuồng mời cậu chơi chung, đến nỗi lượt mời nhiều quá, lúc Văn Từ nhấn chọn từ chối thì lỡ tay nhấn nhầm đồng ý.
Số 1 lập tức lên tiếng: "Chúng ta chơi chung ván nữa đi, cậu chơi giỏi đó, lúc nãy tôi cũng giỏi nữa, hai người chúng ta chơi chung chắc chắn sẽ lên điểm rất nhanh luôn, chuyện lúc nãy tôi không so đo tính toán với cậu nữa."
"Tôi không chơi với đồ khuyết tật não, heo nhà tôi nuôi còn chơi tốt hơn anh, chơi với anh tôi thà chơi với heo nhà mình còn hơn." Văn Từ bỏ lại một câu rồi rời khỏi phòng chờ.
Lúc cảm ơn những người đã tặng quà cho mình, Văn Từ mới phát hiện lượt theo dõi có tăng lên một ít, người xem livestream vượt mức hai nghìn, bình luận nhiều không đếm xuể, ai cũng khen cậu đá xéo hay.
Văn Từ cảm ơn từng bình luận, cậu ngồi tán gẫu với fan một lúc, sau đó lại bắt đầu một ván game khác.
Lúc tắt livestream, Văn Từ giật mình phát hiện lượt theo dõi đã vượt qua con số hai nghìn.
Dù hôm nay có khoảng bảy tám nghìn lượt xem trực tiếp, lượng người theo dõi cũng không thể nào tăng cao như thế được, Văn Từ lại chạy đi xem thống kê tổng số người xem của ngày hôm nay, không ngờ có tổng cộng có những năm mươi nghìn lượt.
Hơn nữa, cậu còn đang nằm trong top 3 của bảng xếp hạng streamer mới trên trang chủ, thế nên lượt click vào theo dõi mới tăng nhanh chóng mặt.
Văn Từ đi tắm rồi leo lên giường ngủ, lại một đêm đầy ác mộng.
Ngày hôm sau tỉnh dậy, cậu thẫn thờ ngồi trên giường một chốc, đưa tay dụi mắt, cầm điện thoại lên nhìn.
Bây giờ đã là giữa trưa, mẹ Văn gửi vài tin nhắn đến, tất cả đều là thăm hỏi quan tâm, Văn Từ trả lời lại từng cái một, tỏ ý bà cứ yên tâm, sau đó mới đi kiểm tra những tin nhắn khác, lúc này cậu mới nhìn thấy thông báo của app livestream, cụ thể là lượt theo dõi đã tăng lên ba mươi nghìn.
Văn Từ nhấn vào ứng dụng, cậu phát hiện không chỉ lượt theo dõi tăng lên, mà hộp thư còn có cả nghìn tin nhắn đang chờ cậu đọc.
Có rất nhiều người nhắn tin mắng chửi cậu, Văn Từ ù ù cạch cạch lướt cả buổi, cuối cùng cũng xem như tường tận được đầu đuôi câu chuyện.
Những cảnh cậu đá xéo tên Số 1 kia vào ngày hôm qua đã bị fan cắt ghép thành một video quỷ súc [1], sau đó được gửi tới một tài khoản có tích V [2] trên Weibo.
[1] Quỷ súc: mình đã giải thích ở đầu chương rồi ^^
[2] Tài khoản có tích V: tài khoản/blogger đã được chứng thực có uy tín trên Weibo.
Bởi vì quá "tàn nhẫn", cho nên video do tài khoản đó đăng lên không lâu đã ngồi chễm chệ trên hot search.
Một trăm ba mươi nghìn like, bảy mươi nghìn lượt chia sẻ, bình luận ba mươi nghìn, trong các bình luận nổi bật có không ít người đang chửi mắng.
"Mắng cô ta cũng có sai đâu, tôi thấy cô ta chơi gà gần chết, bây giờ chơi game cũng không có quyền chê người khác à?"
"Đúng vậy đó, cái cô này cầm mũ cấp ba có tác dụng gì đâu, vậy mà cũng không biết nhường cho người khác, nói cô ta chơi dở là còn oan cho cô ta đó."
"Ê hai tên đần lầu trên, mũ cấp ba mà nhường à? Người ta nhặt được bằng bản lĩnh của mình, mắc mớ gì phải nhường? Chẳng lẽ não Số 1 bị úng nước thâm niên nên càng phải bảo vệ hả?"
"Ôi chao, nóng nảy rồi chứ gì? Này gọi là tức nước vỡ bờ ha? Xem ra bọn tôi nói đúng thật rồi. Bọn con gái xóa game liền đi, trò chơi này không cần nữ game thủ."
"Tau đá mi về lại bụng mẹ đầu thai bây giờ á, trước khi chưa học làm người xong thì đừng có ra ngoài sống chi cho chật đất, thế giới này không cần cái thứ đầu không có não như mi, Nữ Oa [3] mà biết mi nói như vậy chưa biết chừng cổ hối hận vì đã nặn ra tổ tiên của mi luôn đấy."
[3] Nữ Oa là vị thần được dân gian sùng bái như một vị thần thuỷ tổ của loài người đã sáng tạo ra thế giới, vạn vật, kỳ tích nổi tiếng nhất của bà là Luyện thạch bổ thiên (luyện đá vá trời), và nặn đất tạo ra loài người; Sát Hắc long tế Kí châu (giết Hắc long giúp Kí châu);.... và quan trọng nhất là lập nên hôn nhân, là Nữ thần bảo trợ cho gia đình. Bà thường được mô tả là đầu người thân rắn. - theo truyền thuyết về Nữ Oa.
"Đừng chửi nữa đừng chửi nữa, chơi game là để giải trí mà, sao có người cứ mãi phân biệt giới tính thế? Bình luận đừng có gây war nữa được không? Nói chung là tui thích Từ Vấn lắm luôn á, liếm màn hình.jpg."
"+1, streamer dọn cơm vừa đẹp vừa duyên ai mà hông iu cho được."
ID livestream của Văn Từ sau khi thay đổi là Từ Vấn, cậu bỏ qua những bình luận mắng chửi mình, thoát khỏi Weibo.
Ngay lúc Văn Từ ngồi dậy chuẩn bị đi đánh răng rửa mặt, mẹ Văn lại gọi điện thoại đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.