Sau Khi Thiếu Tướng Omega Xinh Đẹp Bị Quân Địch Alpha Lấp Đầy
Chương 50:
Gia đích đệ thất chương
21/05/2024
Khương Nha kìm nén tiếng rên rỉ suýt tràn ra khỏi cổ họng, hai má đỏ bừng: "Đồ khốn, cắn đau quá!"
Jager vùi đầu sâu hơn, gần như ngậm bầu vú vào miệng, anh ta thậm chí không còn kiềm chế đôi tay của Khương Nha nữa, mà dùng bàn tay còn lại của mình ôm lấy bầu vú trắng nõn mềm mại còn lại, đem nó nhào nặn thành nhiều hình dạng dâm đãng khác nhau.
“Á, buông ra!" Khương Nha bị làm đau, cô nghiến răng nghiến lợi, cố gắng dùng tay đẩy đầu anh ta ra, nhưng cũng tốn công vô ích. "Bẩn thỉu, đồ Liên Bang rác rưởi bẩn thỉu!"
Cô vặn vẹo tay chân, không biết làm thế nào để thoát ra, khi cong vòng eo xuống, ngực cô bất giác nâng lên, như thể cô đang chủ động đẩy vú vào miệng người đàn ông.
Cô càng giãy giụa, Jager càng hưng phấn, anh ta ngẩng đầu theo lực đẩy của Khương Nha, trên đầu lưỡi và núm vú kéo ra những sợi tơ dính nhớp ướt át.
“ mềm quá” Jager thì thầm nói.
Cơ thể Khương Nha run lên, cô cắn môi dưới, đôi mắt xinh đẹp trừng anh ta.
Đôi tay Jager không ngừng xoa nắn cơ thể cô, sau khi chơi xong vú anh lại chạm vào vòng eo thon gọn của cô, lần theo xuống tận phía dưới, chạm vào cặp mông tròn trịa của cô qua lớp quần.
Cảm giác rất mềm mại, nhưng cách một lớp vải vẫn không thoải mái như khi chạm vào da.
"Trừng cái gì?" Jager ghé sát vào tai Khương Nha, dùng đầu lưỡi nhẹ liếm láp vành tai nhỏ của cô, dùng giọng trầm thấp dâm đãng nói: "Ha…. bướm nhỏ phía dưới có thơm như vú không?.”
Vừa nói, anh vừa di chuyển ngón tay theo rãnh mông về phía trước, xoa bóp lỗ nhỏ ướt át của cô qua lớp vải.
Omega và Alpha có sự khác biệt nhất định về kích cỡ cơ thể, trên phi thuyền không có đồ lót phù hợp cho Khương Nha nên cô chỉ mặc một bộ quần áo ngủ ngắn màu trắng– tuy nói là ngắn nhưng áo trên cũng đủ che đến mông cô.
“Ướt như vậy rồi, quần ướt sũng nước rồi, thiếu tướng.”
Jager gọi cô là thiếu tướng, như thể nhắc nhở cô rằng cô đang bị sĩ quan của quân địch làm nhục.
Khương Nha càng ngày càng cảm thấy xấu hổ, thẹn quá thành giận, cô nghiêng đầu hé miệng, muốn cắn một ngụm dạy cho anh ta một bài học.
Cô không thèm quan tâm điều này có thể chọc giận kẻ mất trí này hay không, cô chỉ muốn làm anh ta cút ra ngoài.
Nhưng khi quay đầu lại, trước mặt cô là khuôn mặt trưởng thành với đường nét rõ ràng của người đàn ông. Cô hơi hé miệng lộ ra răng nanh, nhưng lại không biết phải cắn chỗ nào.
Thấy vậy, Jager lại bịt miệng cô lại, nhân cơ hội xâm nhập vào, dùng đầu lưỡi câu lấy lưỡi của cô rồi đảo quanh, phát ra những âm thanh dâm đãng.
Những ngón to dài dùng lớp vải thô ráp cọ xát vào khe nhỏ bên dưới cô, khi anh thỉnh thoảng chạm vào âm vật, cơ thể Khương Nha run lên, cái miệng nhỏ bị lấp kín ô ô ô rên rỉ.
Vậy mà cơ thể lại tự tiện có phản ứng.
Khi họ tách ra lần nữa, trên khóe môi kéo ra những sợi chỉ bạc, rồi từ từ tách ra.
“Thích không?” Jager hỏi với giọng khàn khàn, hơi thở của anh trở nên nặng nề hơn.
"Ghê tởm chết đi..."
Khương Nha giận dữ trừng mắt nhìn anh, lại không hề biết rằng, tin tức tố dần dần nhộn nhạo của cô đã vạch trần hoàn toàn dục vọng của chủ nhân nó.
“Miệng thật cứng.” Dục vọng của Jager đã bành trướng đến cực hạn, lý trí của anh cũng dần dần cạn kiệt.
Anh cúi đầu nhìn thoáng qua chiếc quần đang cản đường, thô bạo kéo xuống một đoạn, nhưng phát hiện vì bị cùm nên không thể cởi hết ra được, nên anh siết chặt cơ bắp cánh tay, xé thành hai mảnh.
"Xoẹt--"
Thân dưới của Khương Nha hơi lạnh, trái tim đập thình thịch: "Anh thử động đậy nữa xem!"
Vừa nói xong cô liền cảm thấy hối hận. Câu này hoàn toàn không có tính uy hiếp mà giống một lời mời gọi hơn.
“Ha." Jager nhìn vào khe nhỏ ướt dầm dề, cảm thấy miệng lưỡi khô khốc.
Đụ chết cô ấy.
Giọng nói trong tinh thần thể càng lúc càng lớn, lý trí của anh dần dần bị vắt kiệt, cảm xúc táo bạo ngày càng mãnh liệt, sự kiên nhẫn của anh cũng càng ngày càng kém.
Anh ấy cần phải phát tiết.
tinh thần thể cuồng nộ sinh ra ý muốn hủy diệt mãnh liệt, Omega nhu nhược đáng thương trước mắt là một chỗ phát tiết rất tốt.
Địt nát cô ấy đi.
Đôi mắt đói khát của Jager trần trụi quét qua cơ thể mềm mại ửng đỏ của Khương Nha, anh ta sốt ruột kéo khoá, cởi quần của mình, thả ra gậy thịt vốn đã cực kỳ cứng rắn.
Jager vùi đầu sâu hơn, gần như ngậm bầu vú vào miệng, anh ta thậm chí không còn kiềm chế đôi tay của Khương Nha nữa, mà dùng bàn tay còn lại của mình ôm lấy bầu vú trắng nõn mềm mại còn lại, đem nó nhào nặn thành nhiều hình dạng dâm đãng khác nhau.
“Á, buông ra!" Khương Nha bị làm đau, cô nghiến răng nghiến lợi, cố gắng dùng tay đẩy đầu anh ta ra, nhưng cũng tốn công vô ích. "Bẩn thỉu, đồ Liên Bang rác rưởi bẩn thỉu!"
Cô vặn vẹo tay chân, không biết làm thế nào để thoát ra, khi cong vòng eo xuống, ngực cô bất giác nâng lên, như thể cô đang chủ động đẩy vú vào miệng người đàn ông.
Cô càng giãy giụa, Jager càng hưng phấn, anh ta ngẩng đầu theo lực đẩy của Khương Nha, trên đầu lưỡi và núm vú kéo ra những sợi tơ dính nhớp ướt át.
“ mềm quá” Jager thì thầm nói.
Cơ thể Khương Nha run lên, cô cắn môi dưới, đôi mắt xinh đẹp trừng anh ta.
Đôi tay Jager không ngừng xoa nắn cơ thể cô, sau khi chơi xong vú anh lại chạm vào vòng eo thon gọn của cô, lần theo xuống tận phía dưới, chạm vào cặp mông tròn trịa của cô qua lớp quần.
Cảm giác rất mềm mại, nhưng cách một lớp vải vẫn không thoải mái như khi chạm vào da.
"Trừng cái gì?" Jager ghé sát vào tai Khương Nha, dùng đầu lưỡi nhẹ liếm láp vành tai nhỏ của cô, dùng giọng trầm thấp dâm đãng nói: "Ha…. bướm nhỏ phía dưới có thơm như vú không?.”
Vừa nói, anh vừa di chuyển ngón tay theo rãnh mông về phía trước, xoa bóp lỗ nhỏ ướt át của cô qua lớp vải.
Omega và Alpha có sự khác biệt nhất định về kích cỡ cơ thể, trên phi thuyền không có đồ lót phù hợp cho Khương Nha nên cô chỉ mặc một bộ quần áo ngủ ngắn màu trắng– tuy nói là ngắn nhưng áo trên cũng đủ che đến mông cô.
“Ướt như vậy rồi, quần ướt sũng nước rồi, thiếu tướng.”
Jager gọi cô là thiếu tướng, như thể nhắc nhở cô rằng cô đang bị sĩ quan của quân địch làm nhục.
Khương Nha càng ngày càng cảm thấy xấu hổ, thẹn quá thành giận, cô nghiêng đầu hé miệng, muốn cắn một ngụm dạy cho anh ta một bài học.
Cô không thèm quan tâm điều này có thể chọc giận kẻ mất trí này hay không, cô chỉ muốn làm anh ta cút ra ngoài.
Nhưng khi quay đầu lại, trước mặt cô là khuôn mặt trưởng thành với đường nét rõ ràng của người đàn ông. Cô hơi hé miệng lộ ra răng nanh, nhưng lại không biết phải cắn chỗ nào.
Thấy vậy, Jager lại bịt miệng cô lại, nhân cơ hội xâm nhập vào, dùng đầu lưỡi câu lấy lưỡi của cô rồi đảo quanh, phát ra những âm thanh dâm đãng.
Những ngón to dài dùng lớp vải thô ráp cọ xát vào khe nhỏ bên dưới cô, khi anh thỉnh thoảng chạm vào âm vật, cơ thể Khương Nha run lên, cái miệng nhỏ bị lấp kín ô ô ô rên rỉ.
Vậy mà cơ thể lại tự tiện có phản ứng.
Khi họ tách ra lần nữa, trên khóe môi kéo ra những sợi chỉ bạc, rồi từ từ tách ra.
“Thích không?” Jager hỏi với giọng khàn khàn, hơi thở của anh trở nên nặng nề hơn.
"Ghê tởm chết đi..."
Khương Nha giận dữ trừng mắt nhìn anh, lại không hề biết rằng, tin tức tố dần dần nhộn nhạo của cô đã vạch trần hoàn toàn dục vọng của chủ nhân nó.
“Miệng thật cứng.” Dục vọng của Jager đã bành trướng đến cực hạn, lý trí của anh cũng dần dần cạn kiệt.
Anh cúi đầu nhìn thoáng qua chiếc quần đang cản đường, thô bạo kéo xuống một đoạn, nhưng phát hiện vì bị cùm nên không thể cởi hết ra được, nên anh siết chặt cơ bắp cánh tay, xé thành hai mảnh.
"Xoẹt--"
Thân dưới của Khương Nha hơi lạnh, trái tim đập thình thịch: "Anh thử động đậy nữa xem!"
Vừa nói xong cô liền cảm thấy hối hận. Câu này hoàn toàn không có tính uy hiếp mà giống một lời mời gọi hơn.
“Ha." Jager nhìn vào khe nhỏ ướt dầm dề, cảm thấy miệng lưỡi khô khốc.
Đụ chết cô ấy.
Giọng nói trong tinh thần thể càng lúc càng lớn, lý trí của anh dần dần bị vắt kiệt, cảm xúc táo bạo ngày càng mãnh liệt, sự kiên nhẫn của anh cũng càng ngày càng kém.
Anh ấy cần phải phát tiết.
tinh thần thể cuồng nộ sinh ra ý muốn hủy diệt mãnh liệt, Omega nhu nhược đáng thương trước mắt là một chỗ phát tiết rất tốt.
Địt nát cô ấy đi.
Đôi mắt đói khát của Jager trần trụi quét qua cơ thể mềm mại ửng đỏ của Khương Nha, anh ta sốt ruột kéo khoá, cởi quần của mình, thả ra gậy thịt vốn đã cực kỳ cứng rắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.