Sau Khi Thoả Thuận Ly Hôn Với Lão Đại Tôi Mất Trí Nhớ

Chương 32

Kim Ngọc Kì Nội

18/03/2024

Khương Tinh Nam biết chuyện Ôn Trĩ và Tang Kỳ từng kết giao nhưng không biết thời gian cụ thể.

Sau khi tốt nghiệp hắn chia tay Tang Kỳ mấy năm, bởi vì lúc trước Tang Kỳ nói cho hắn biết gia tộc của hắn sắp chuyện trọng tâm sang hải ngoại, sẽ không về nước nữa. Mà khi đó hắn vừa giành được ảnh đế, tiền đồ vô lượng.

Cho nên hắn đoán thời gian đó Tang Kỳ và Ôn Trĩ kết giao.

Trường học cũ của hắn là Đại học điện ảnh Nam Kinh, quen biết với Tang Kỳ cũng là một lần giao lưu giữa hai trường.

Khi đó Tang Kỳ rất quan tâm hắn, theo đuổi rất mãnh liệt.

Mẹ hắn mất từ khi hắn còn nhỏ, cha lại ham mê cờ bạc thành tính, mợ vô số. Mỗi ngày đều có lưu manh khác nhau chắn hắn ngoài cổng trường uy hiếp, khiến hắn vô cùng sợ hãi.

Hắn học hệ biểu diễn, tương lại muốn làm diễn viên, Tang Kỳ lo lắng những người này sẽ ảnh hướng đến tiền đồ của hắn, giúp hắn rát nhiều, chẳng những liên hệ đoàn làm phim cho hắn, còn phái người giáo huấn đám côn đồ kia một trận, thậm chí còn ra tay giúp hắn trả nợ.

Hắn rất cảm động, cũng đồng thời từ chối số tiền kia.

Nhưng cuối cùng hai người vẫn ở bên nhau.

Về sau nữa, hắn và Tang Kỳ chia tay, trong ngành giải trí cũng luôn không gặp được người mình thích.

Tang Kỳ về nước một năm, hắn cũng vì quay phim mà ngẫu nhiên gặp được, hai người thuận thế hợp lại.

“Tôi không biết hai người ở bên nhau là vào khi nào, nhưng tôi và anh ta xác nhận quan hệ yêu đương từ nửa học kỳ sau đại học năm nhất, đại học năm bốn trước khi tốt nghiệp thì chia tay, một năm trước mới hợp lại.”

Ôn Trĩ xem xét tuyến thời gian, rốt cuộc cũng khẳng định cậu quả thật chưa từng hẹn hò với Tang Kỳ.

Nhưng theo như bản tính tra nam của Tang Kỳ, cái miệng đó cũng có thể lừa gạt hai đầu, chân đạp hai thuyền.

Ôn Trĩ vừa nghiêm túc, vẫn hỏi: “Lúc anh và anh ta kết giao có cảm thấy anh ta có chỗ nào không thích hợp? Tỉ như có một vài đối tượng mập mờ, hoặc là thường xuyên không nghe điện thoại?”

Khương Tinh Nam khó xử lắc đầu: “Tôi không phát hiện được, dù sao khi chúng tôi tách ra khoảng thời gian dài, năm hai đại học tôi bắt đầu làm việc trong đoàn làm phim, công việc bề bộn, thường xuyên một tháng chỉ gặp một lần.”

Ôn Trĩ suy nghĩ một lát nói chuyện của mình cho Khương Tinh Nam: “Tôi gặp tai nạn xe cộ, có một số chuyện không nhớ rõ, nhưng Tư Tư nói với tôi, Tang Kỳ từng nói với y, tôi và Tang Kỳ từng hẹn hò. Thế nhưng tôi hoàn toàn không có ấn tượng, vết tích về phương diện này cũng không có. Bởi vì việc này, quan hệ tình cảm của tôi và Tư Tư chịu ảnh hưởng, thiếu chút nữa chia tay.”

Những chuyện này Khương Tinh Nam cũng không rõ ràng. Nhưng hắn biết, Tang Kỳ rất hận Tư Minh Trầm, cho nên bịa chuyện với Tư Minh Trầm cũng phù hợp với tính cách cực đoan của Tang Kỳ.

Hắn nhíu mày: “Ngày sinh nhật của cậu là bao nhiêu?”

Ôn Trĩ: “28 tháng 11.”

Hình như Khương Tinh Nam nghĩ đến điều gì đó, mở ra ap nhật ký trong điện thoại, tìm kiếm thời gian mấu chốt trong khoảng thời gian bốn năm đại học của hắn.

Rất nhanh đã có kết quả, có hai năm ngày 28 tháng 11 Tang Kỳ đều ở nơi Khương Tinh Nam quay phim, theo thứ tư là năm hai và năm tư đại học.

Tống Thừa Vũ đứng ở chỗ tối, mặc dù không thấy rõ Khương Tinh Nam đang tra cái gì, nhưng cũng có thể đoán được đây alf cách ghi chép giống như vòng bạn bè.

Hắn cúi đầu trao đổi với người đại diện, đã phái đoàn quan hệ xã hội giảm nhiệt của hotsearch.

“Theo tính cách của cậu, sinh nhật của cậu Tang Kỳ không ở bên, cậu có thể sẽ buồn hoặc là tức giận không?”

Khương Tinh Nam biết Ôn Trĩ là tiểu thiếu gia hào môn, hai lần sinh nhật bạn trai đều không ở bên, chắc chắn sẽ vô cùng không vui.

Ôn Trĩ nâng má, lẩm bẩm: “Nếu là Tư Tư không có ở bên tôi vào ngày sinh nhật, hẳn là tôi sẽ không tức giận, bởi vì nhất định là y có chuyện quan trọng nên mới như thế.”

Khương Tinh Nam trợn mắt: “Vậy tôi cũng hết cách. Nhưng tôi kiểm tra rồi, một vài ngày lễ quan trọng anh ta vẫn sẽ đến tìm tôi, ví dụ như ngày lễ tình nhân, hoặc là đêm thất tịch. Hai ngày lễ nay liên tục bốn năm anh ta đều ở bên cạnh tôi.”

Ôn Trĩ hình như đã tìm được điểm đột phá: “Vậy chắn chắn là tôi không thể nhịn, một lần hai lần thì cũng thôi, ngay cả lễ tình nhân cũng không ở bên tôi, sao có thể là bạn trai? Còn không bằng một con chó.”

“Ai là chó.”

Giọng Tư Minh Trầm bỗng xuất hiện.

Ôn Trĩ vội vàng đứng đậy chạy chậm về phía Tư Minh Trầm: “Con chó kia không phải là anh. Phải rồi Tư Tư, em phát hiện một cái đột phá trọng đại.”

Tư Minh Trầm nắm tay cậu: “Chạy đi cũng không nói cho anh một tiếng.”

Ôn Trĩ tranh thủ bán manh: “Sợ quấy rầy anh.”

Tư Minh Trầm phát hiện Tống Thừa Vũ cũng có mặt, gật đầu một cái xem như chào hỏi, sau đó nhìn Ôn Trĩ: “Chuyện gì?”

Ôn Trĩ: “Tinh Nam và Tang Kỳ học đại học ở bên nhau bốn năm, sau khi tốt nghiệp mới chia tay. Mỗi cái lễ tình nhân thất tịch đều bay đến Nam Nghệ ở bên anh ấy.”

Nếu như câu nói câu đầu tiên còn không thuyết phục được Tư Minh Trầm, vậy câu phía sau lập tức khiến y xem trọng. Tang Kỳ cầu hôn Ôn Trĩ trong vòng bạn bè, chính là năm thứ ba đại học.

Tư Minh Trầm sắc mặt lạnh thấy rõ, thấp giọng hỏi Khương Tinh Nam: “Anh chắc chắn không nhớ lầm sao?”

Khương Tinh Nam lắc đầu: “Không có.”

Tư Minh Trầm càng thêm nghiêm túc, toàn thân trên dưới lộ ra nộ khí.

Càng ngày y càng cảm thấy hiểu lầm trong đó không đơn giản như vậy. Xem ra bệnh hoang ngôn của Tang Kỳ còn nặng hơn y nhĩ nhiều.

Nhưng động cơ của Tang Kỳ, y luôn không hiểu.

Nếu như anh ta thật sự yêu thương Khương Tinh Nam, vì sao còn đau khổ theo đuổi Ôn Trĩ không buông, thậm chí sau khi bọn họ kết hôn còn tiếp tục hoang ngôn, phá hư hôn nhân của bọn họ, cố ý kích thích y.

Động cơ này chỉ có một khả năng.

Tang Kỳ nhắm vào y.

Khoảng thời gian trước lúc y phái người điều tra Tang Kỳ và Ôn Trĩ thời đại học. Chỉ riêng chuyện người được uỷ thác có năng lực rất mạnh nhưng cung cấp tin lức cũng không mấy hữu hiệu. Thậm chí hắn thăm viếng mấy người bạn cùng lớp thời đại học của Ôn Trĩ, cũng tỏ vẻ có một học trưởng họ Tang thường xuyên đến đón Ôn Trĩ tan học, chăm sóc Ôn Trĩ.

Chuyện này kì thật Tư Minh Trầm đã từ bỏ điều tra, y chỉ muốn trân quý trước mắt, yêu đương với Ôn Trĩ.

Nhưng chuyện này triệt để dấy lên quyết tâm muốn điều tra tới cùng của y, đồng thời cũng khiến y sinh ra cảnh giác.

Tang Kỳ là con chó dại khó khống chế, nói không chừng ngày nào đó sẽ tổn thương đến y và Ôn Trĩ.

Thời gian đã không còn sớm, Tư Minh Trầm nói: “Chúng ta về trước đi, ngày mai còn phải ghi hình.”

Ôn Trĩ tmạ biệt Khương Tinh Nam và Tống Thừa Vũ: “Ngày mai gặp, các anh nghỉ ngơi sớm một chút.”

Tống Thừa Vũ ôn hòa: “Ngủ ngon.”

Sau khi hai người rời đi, Tống Thừa Vũ yên lặng nhìn Khương Tinh Nam tinh thần sa sút, ánh mắt bất lực mà đến bên cạnh hắn.

“Đừng sợ, hotsearch đã không thấy nữa rồi.”

Mũi Khương Tinh Nam đỏ ửng, đứng dậy nhìn hắn: “Tôi biết anh rất tốt, cũng rất cảm ơn anh giúp tôi, phí quan hệ xã hội tôi sẽ trả lại cho anh.”

Tống Thừa Vũ ôn hòa nhìn hắn: “Không phải tôi, có lẽ là công ty của cậu rút hotsearch.”

“Bọn họ nào có bản lĩnh lớn như vậy.” Khương Tinh Nam hít sâu một hơi, gò má tái nhợt: “Tiền tôi sẽ nhanh chóng trả cho anh, cảm ơn anh nghĩ cách giúp tôi, nghỉ ngơi sớm một chút.”

Tống Thừa Vũ: “Tinh Nam.”

Khương Tinh Nam không đáp lại, bước nhanh rời đi.

Trên đường, hai Ôn Trĩ nắm tay Tư Minh Trầm tung tăng mà đi, tâm tình không tệ. Rốt cuộc cậu cũng có thể xác định cậu chưa từng hẹn hò với tra nam.

Tư Minh Trầm thấy cậu vui như vậy cũng không nghĩ thêm chuyện Tang Kỳ nữa, để trách ảnh hưởng đến tâm trạng của Ôn Trĩ.

Cha Tang Kỳ đối tốt với y, y cần nghĩ cách giải quyết triệt để chuyện giữa y và Tang Kỳ.

“Tư Tư, anh định làm thế nào?”

Tư Minh Trầm: “Còn chưa nghĩ ra.”

Ôn Trĩ cẩn thẩn nhắc: “Bây giờ còn đang ghi hình, hai người họ nhất thời cũng không tách nhau ra được, nếu như anh dạy dỗ Tang Kỳ, có thể đừng nói là Khương Tinh Nam mật báo không, em lo anh ấy sẽ bị anh ta đánh.

Tư Minh Trầm:“ Đương nhiên. “

Ôn Trĩ thở dài:“ Vậy chuyện này xử lý như thế nào? Khương Tinh Nam vô tội, tự dưng lại bị oan ức, cũng không có năng lực làm sáng tỏ. “

Tư Minh Trầm không nói chuyện, phát hiện tay Ôn Trĩ hơi lạnh liền bỏ tay cậu vào túi áo mình.

Thấy thăm dò vô dụng, Ôn Trĩ nghiêm mặt:“ Tư Tư, em nói chuyện chúng ta bị Tang Kỳ lừa gạt cho Khương Tinh Nam, cũng là muốn anh ấy tra xét nhật ký mấy năm trước, mới giúp chúng ta xác định được chân tương. Cho nên, anh ấy có tính là ân nhân của chúng ta không? Hơn nữa tối qua anh ấy còn tặng đồ cho chúng ta. “

“ Ừ, tính. “Tư Minh Trầm trả lời.

Ôn Trĩ:“ Vậy chúng ta có nên giúp anh ấy không. “

Kỳ thật Tư Minh Trầm đã sớm đoán ra tâm tư Ôn Trĩ.



Y nói ra một đoạn dài:“ Trước mắt Khương Tinh Nam vẫn là người yêu của Tang Kỳ, em có chắc là Khương Tinh Nam sẽ quyết tâm sao? Nếu như chúng ta giúp anh ta tẩy trắng oan khuất, nhưng Khương Tinh Nam vì nguyên nhân nào đó mà cam tâm tình nguyện cõng nồi thay cho Tang Kỳ, như vậy em định làm thế nào? “

Ôn Trĩ bỗng dưng nhăn mày, xoắn xuýt.

Tư Minh Trầm nói không sai.

Vẫn nên xem thái độ của Khương Tinh Nam.

Tư Minh Trầm nhéo nhéo lòng bàn tay cậu:“ Nhưng mà.. “

Ôn Trĩ ngẩng đầu:“ Nhưng mà gì cơ? “

Tư Minh Trầm:“ Chuyện này quả thực ảnh hướng đến tính công bằng của trận đấu, cho nên vạch trần hành vi quẹt phiếu của Tang Kỳ là cần phải làm. Về phần Khương Tinh Nam có tham dự hay không chỉ có thể dựa vào chính anh ta làm sáng tỏ. “

Ôn Trĩ ánh lên vẻ sùng bái:“ Cảm ơn Tư Tư. “

Tư Minh Trầm:“ Chứng cứ anh đã có, đem mai gửi tới cho các tạp chí lớn, bọn họ biết nên làm thế nào. “

Ôn Trĩ:“ Được. “

Sáng sớm ngày hôm sau, Ôn Trĩ vừa mở mắt liền cầm điện thoại lên xem hướng dư luận.

Quả nhiên các tạp chí lớn đều đang nhắc đến sự kiện quẹt phiếu của 《 Cặp đôi thật giả 》, đồng thời cũng hấp dẫn không ít tài khoản tài chính và kinh tế marketing chú ý.

[Cho nên không chế số phiếu là công ty ở hải ngoại của Tang Kỳ? ]

[Cười ngất, trước đó nghe Tang Kỳ khoác lác nói tài sản trong nhà, ảnh hưởng tại hải ngoại các kiểu, hóa ra đều là loè người.]

[Những xí nghiệp trong nước này, ngoại trừ xí nghiệp nhà nước, cũng chỉ có tập đoàn Tư Thịnh xuyên quốc gia làm tốt, Tư Minh Trầm mới thật là đại lão.]

[Hotsearch hôm qua đều là Khương Tinh Nam quẹt phiếu, Tang Kỳ biến mất vô tung vô ảnh, thật sự xem mọi người thành kẻ ngu rồi đúng không? ]

[Tang Kỳ thật buồn nôn, tôi vẫn luôn cho là chuyện này do Tang Kỳ làm, Khương Tinh Nam không rõ sự tình.]

[Lầu trên đừng đùa, hai người bọn họ chính là người yêu, gần mực thì đen, Khương Tinh Nam cũng chẳng phải người tốt lành gì.]

[Tổ tiết mục tuyên bố tại weibo, hình như lần bỏ phiếu này, người họ Tang nào đó không chỉ quẹt phiếu cho mình, mà toàn bộ cp trừ Ôn Tư.]

[Thật phiền muốn chết, lúc đầu tôi còn cho là hai người họ có thể ở lại tầng cao nhất, tiếp tục rải đường, kết quả bị tai họa thành như vậy.]

Ôn Trĩ xem xong bình luận weibo, dựa lên vai ttm:“ Khương Tinh Nam cũng đăng weibo, mặc dù không có chứng nhưng cũng xem như đã tỏ thái độ.]

Tư Minh Trầm: “Đừng nghĩ nhiều, buổi tối mọi người đều đi rồi.

Ôn Trĩ gật đầu, trong đầu bắt đầu bổ não vở kịch cẩu huyết, ví như Tang Kỳ nắm được bí mật gì đó của Khương Tinh Nam, vẫn luôn áp chế Khương Tinh Nam.

Đến buổi tối, tiết mục lần này kết thúc.

Ôn Trĩ và Tư Minh Trầm cũng được giải thoái khỏi căn phòng nhỏ tồi tài, chuẩn bị dẹp đường về nhà.

Khương Tinh Nam ở cửa chờ y, nhìn thấy Tư Minh Trầm thì lên tiếng:“ Cảm ơn Tư tổng. “

Tư Minh Trầm:“ Tôi công bố chuyện này là vì tính công bằng của tiết mục, cho nên anh không cần cảm ơn tôi. Trái lại là chuyện tối hôm qua, tôi còn cần cảm ơn anh. Về sau nếu có khó khăn, có thể tìm tôi. “

Khương Tinh Nam lắc đầu, lấy hành lý chuẩn bị rời đi cùng người đại diện.

Ôn Trĩ sững sờ, nhìn Khương Tinh Nam không ở cùng Tang Kỳ, tranh thủ thời gian chạy tới:“ Có phải anh và.. anh ta chia tay rồi? “

Ánh mắt Khương Tinh Nam phức tạp:“ Xem như thế đi. “

Buổi sáng hôm nay Tang Kỳ nhìn thấy những tin tức kia thì vô cùng tức giận, ngay tại trong phòng mà rống đoàn đội quan hệ xã hội của công ty. Hắn để tại cho Tang Kỳ một tin nhắn chia tay xong thì lập tức rời đi. Hắn không muốn tiếp tục huyên náo với Tang Kỳ nữa, dù sao trên tay Tang Kỳ có quá nhiều tin tức của cha hắn. Cha hắn qua đời cũng không vinh dự gì, là tội phạm hình sự, nếu bị lộ ra, về sau người tìm hắn quay phim sẽ càng ít.

Khương Tinh Nam rời đi không bao lâu, Tang Kỳ cầm điện thoại đi tới, phía sau là trợ lý của anh ta, sắc mặt rất khó xem.

Lần này Tư Minh Trầm không chỉ tiết lộ chuyện bẩn thỉu của Tang Kỳ mà còn ẩn danh giao tông tin bất hợp pháp về ba dự án mà Tang Kỳ đã điều hành trong hai năm qua cho các bộ ngành liên quan, vấn đề đó mới khiến Tang Kỳ đau đầu.

Ba hạng mục trì hoãn mỗi một ngày, tổn thất là trăm vạn.

Tư Minh Trầm và Tang Kỳ liếc nhìn nhau từ xa, đôi mắt thâm thuý mang theo miệt thị.

Tang Kỳ đang tức giận không phát ra được, đi thẳng tới trước mặt Tư Minh Trầm, bắt đầu khiêu khích:“ Em họ à, anh quên nói cho em biết một chuyện, thân thể Ôn Ôn không tốt, nhất là loại chuyện kịch liệt.. “

Còn chưa nói xong anh ta đã bị Tư Minh Trầm dùng nắm đấm ngăn chặn, Tang Kỳ ngã ra đất.

Tư Minh Trầm đứng nhìn từ trên cao xuống:“ Miệng mày không xứng gọi tên Tri Tri. “

Tang Kỳ cong môi cười:“ Phải không? Hay là nói, em biết anh muốn nói ra chuyện em không thể tiếp nhận? “

Tư Minh Trầm giọng lạnh lẽo:“ Mày, mỗi một chữ tao đều không tin, cho dù mày nói gì. Có thời gian thì nhanh đi vãn hồi tổn thất của công ty đi, đừng để cậu tuổi cao còn phải giúp mày thu dọn cục diện rối rắm. “

Ô tô chạy tới hất bụi lên người Tang Kỳ, chật vật không chịu nổi.

Ôn Trĩ thò đầu ra, tức giận mắng:“ Chó gầy, đừng nói hươu nói vượn. “

Tang Kỳ sững sở, mấy tên trợ lý tranh thủ vây lại muốn đỡ anh ta dậy lại bị đẩy ra.

Lần sự kiện quẹt phiếu này, theo sự tuyên bổ của tổ tiết mục chấm dứt bằng việc Khương Tinh Nam và Tang Kỳ rời khỏi tổ tiết mục.

Liên quan đến chuyện bọn họ rời khỏi, dan mạng cũng đặt ra nghiều nghi vấn, mà tổ tiết mục cho bọn họ một lý do rất đơn giản: Sau khi xử lý số phiếu, nhóm Tang Khương lần thứ hai thứ nhất đếm ngược, theo nguyên tắc, hai người bị đào thải.

Vốn cho rằng cặp đôi thật bị đào thải, khán giả mộng bức. Hai người rời khỏi đến cùng là quan hệ xã hội hay là cặp đôi thật sự là một đôi khác? Mọi người vò đầu bứt tai, nhao nhao thúc giục tổ tiết mục nhanh chóng ghi hình tập tiếp theo.

Vì thế tổ tiết mục đáp lại, kỳ sau là một tháng sau sẽ công bổ cp thật sự. Dân mạng hài lòng nhưng cũng tiếc nuối vì không có cơ họi được xem Ôn Trĩ và Tư Minh Trầm tương tác nữa.

Về nhà được hai ngày, Ôn Trĩ nghe nói Tang gia mâu thuẫn rất lớn, huyên náo đến mọi người trong giới thượng lưu ở Giang Kinh đều biết.

Tục truyền, Tang Kỳ bị cha đuổi ra khỏi nhà.

Đối với chuyện này, Ôn Trĩ chẳng có cảm xúc gì cả, chỉ là cảm thấy ác giả ác báo.

Hai ngày này cậu cũng không rảnh rỗi. Trong khi ghi hình tống nghệ, cậu nói với Tư Minh Trầm chuyện muốn tìm đoàn đội làm phìm, Tư Minh Trầm ghi tạc trong lòng, vừa trở về liền sắp xếp cho cậu một vị giáo viên dạy diễn xuất đức cao vọng trọng, tiến hành huấn luyện có hệ thống. Đồng thời Tư Minh Trầm tự mình sắp xếp chuyện này, bắt đầu tìm cho Ôn Trĩ tổ làm phim có danh tiếng và diễn viên.

Kịch bản có tên là 《 vọng 》là bộ phim song nam chính, đương nhiên Ôn Trĩ sẽ diễn nam chính Tiểu Vọng, nhưng còn một vị nam chính khác còn chưa được định ra.

Hai ngày này Minh Diễm Đường có hẹn Ôn Trĩ ra chơi, nhưng Ôn Trĩ muốn học diễn xuất, không có thời gian rảnh.

Bất đắc dĩ, Minh Diễm Đường đành nói với Ôn Trĩ, muốn đưa đồ đến Tư Công Quán cho cậu, để cậu kiểm nhận.

Ôn Trĩ hỏi là cái gì, Minh Diễm Đường lại nói đến liền biết.

Nhoáng cái hai ngày đã trôi qua.

Sau buổi huấn luyện diễn kỹ, Ôn Trĩ nằm trong chăn bắt đầu đàm luận chuyện diễn viên thủ vai bạn trai của Tiểu Vọng.

Tư Minh Trầm nhân lúc nghỉ trưa, xem qua kịch bản một lần, y phát hiện gúc mắc tình cảm bên trong khá sâu, cũng có hai trận đột phá tình cảm biến thành giường chiếu.

Đối với nghệ thuật sáng tác, y tôn trọng. Nếu như kịch bản xác thực phải có, y cũng sẽ không ngăn cản.

Yêu cầu duy nhất chính là có chừng mực, không thể quá mức nóng bỏng.

Nhân vật TGrần Bân có thiết lập là một thiếu niên cao một mét chín, khí chất nho nhã thành thục.

Bởi vì có kinh nghiệm giảng dạy, Trần Bân, một doanh nhân sa sút đã từ bỏ công việc kinh doanh trở thành giáo viên, đến một ngôi làng miền núi hẻo lánh và gặp gỡ Tiểu Vọng.

Ôn Trĩ có kì vọng rất lớn với nhân vật anỳ, nhưng điếm hết ngành giải trí, y hoàn toàn không phát hiện có nam nghệ sĩ phù hợp với nhân vật này.

Năm đó lúc mẹ cậu sáng tác hình tượng nguyên bản của Trần Bân là ảnh đế Trần Trí, diễn viên nổi tiếng trong nước, Trần Trí cũng từng giành được giải thưởng tại một số liên hoan phim quốc tế, sau đó thì tuyên bố lui về hậu phương.

Tính cách Trần Trí tương đối nội liễm, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, nhưng khí chất ôn hòa khiêm tốn.

Nếu như là loại hình nam nghệ sĩ này..

Ôn Trĩ bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện.

Lúc Tống Thừa Vũ xuất đạo từng mang theo danh hiệu Tiểu Trần Trí, trải nghiệm của hai người giống nhau như đúc.

Vẻ mặt của Ôn Trĩ bán đứng cậu.

Tư Minh Trầm bình tĩnh nhìn cậu, dù ánh mắt không chút gợn sóng nhưng lại khiến cho người ta áp lực khó hiểu.

“ Anh nói, Tống Thừa Vũ có thể diễn không? “

Ôn Trĩ lại rụt đầu, sợ Tư Minh Trầm đánh cậu.



Trong mắt Tư Minh Trầm hiện liên một tia nguy hiểm dễ phát hiện, lại tương đối lý trí mà nhìn Ôn Trĩ:“ Em cảm thấy anh ta thích hợp với Trần Bân? “

Ôn Trĩ gật đầu, nói ra chuyện khí chất của Trần Trí và Tống Thừa Vũ tương tự nhau với Tư Minh Trầm.

Vẻ mặt Tư Minh Trầm bình tĩnh:“ Nếu như cảm thấy anh ta phù hợp, có thể mời anh ta đảm nhiệm nhân vật nam chính. Nhưng mà em cần cân nhắc hai vấn đề. “

Ôn Trĩ:“ Anh nói đi. “

Tư Minh Trầm:“ Thứ nhất, lấy địa vị của anh ta, anh ta nguyện ý đóng vai nam chính hai sao? Thứ hai, kinh phí làm phim của em trong mảng diễn viên không nhiều, hẳn là không mời nổi anh ta. “

Ôn Trĩ hơi thất vọng, cầm tài liệu kinh phí hạng mục lên bắt đầu cẩn thận nghiên cứu:“ Em đóng nam chính thứ hai cũng được, nam chính một tặng cho anh ấy. “

Tư Minh Trầm rời giường rót cho Tư Minh Trầm ly nước, nhàn nhạt nói:“ Thứ hai thì sao. “

Điểm thứ hai, Ôn Trĩ ấp úng nói không nên lời.

Tổng vốn của bộ phim này là 400 triệu, toàn bộ là nhà sẩn xuất Tư Minh Trầm đầu tư, trong đó tổng cát-sê của diễn viên là 8000 vạn.

Cũng chính là không riêng diễn viên chính, số tiền kia bao gồm tất cả diễn viên. Nếu như Tống Thừa Vũ diễn nam chính, chỉ riêng một mình anh ấy đã tốn hơn một trăm triệu.

Ôn Trĩ nắm chặt văn kiện, thực sự không có mặt mũi để Tư Minh Trầm dùng nhiều tiền hơn mời Tống Thừa Vũ.

Tư Minh Trầm quay người, dựa vào tủ quần áo:“ Diễn viên quần chúng khoảng chừng 1000 vạn, còn lại là diễn viên chính chia đều. “

Ôn Trĩ:“ Em có thể không cần cát-sê. “

Tư Minh Trầm:“ Vậy cũng không đủ mời Tống Thừa Vũ. “

Ôn Trĩ cuối cùng cũng thỏa hiệp:“ Vậy được rồi. “

Kỳ thật Ôn Trĩ không có chú ý tới dòng chữ nhỏ cuối danh sách hạng mục: Kinh phí diễn viên có thể căn cứ danh sách diễn viên tham gia cuối cùng điều chỉnh, có thể lên đến 200 triệu.

Ghi chú này là Tư Minh Trầm cố ý thêm vào, thạm chí y đã dự tính tốt nếu như Ôn Trĩ muốn mời minh tinh Hollywood tham gia cũng sẽ cố gắng chuẩn bị.

Nhưng mà ai cũng được. Tống Thừa Vũ không được.

“ Tri Tri, nếu như em muốn mời người khác, anh có thể ủng hộ em, nhưng Tống Thừa Vũ quá đắt. “Ngữ khí lúc Tư Minh Trầm nói những lời này có mấy phần bất đắc dĩ.

Ôn Trĩ vội vàng nói:“ Không sao, vậy thì không mời, tỉ suất chi phí – hiệu quả của anh ấy không cao. “Nói xong những lời này, cậu đang thầm phỉ nhổ mình sao có thể không hiểu chuyện như vậy. Ông xã đã bỏ tiền, cũng nên giảm gánh nặng cho ông xã. Dù sao thì kiếm tiền cũng không dễ dàng.

“ Ngoan. “Tư Minh Trầm nằm lại xuống giường, ôm Ôn Trĩ đi ngủ.

Buổi tối đó, Ôn Trĩ triệt để mất ngủ, vắt hết tóc suy nghĩ nam chính và nam chính hai.

Vai nam chính hai rất sâu sắc, có vai trò rất quan trọng, tốt nhất nên là một nam nghệ sĩ trẻ, đẹp trai, tẻ tiền, có kỹ năng diễn suất tốt.

Ôn Trĩ bỗng cảm thấy cậu mơ quá đẹp rồi.

Nam nghệ sĩ như thế thắp đèn lồng còn không tìm thấy, làm sao có thể tiện nghi cho cậu như thế?

“ Đi ngủ thôi, Tri Tri. “

Tư Minh Trầm ngủ nông, luôn biết Ôn Trĩ chưa ngủ.

Ôn Trĩ không làm loạn nữa, buộc mình nhắm mắt. Nếu không huấn luyện ma quỷ ngày mai ăn không tiêu. Thật khó lắm mới không nghĩ chuyện này nữa, cậu lại nghĩ tới chuyện khác.

Bệnh ẩn của Tư Minh Trầm, cũng phải xem trọng.

Gần đây không quay tống nghệ, Tư Minh Trầm cũng không hề có ý định về phương diện kia, quả thật không bình thường.

Nhưng Ôn Trĩ nhất thời cũng không biết vấn đề của Tư Tư nằm ở chỗ nào. Là không kiên trì được ba giây? Hay là tiểu Tư Tư không lên nổi?

Cậu định đặt báo thức, định sáng sớm ngày mai quan sát một chút.

Ba tiếng sau, Ôn Trĩ bị tiếng báo thức đánh thức mò mẫm sang bên cạnh quan sats, quả Tư Minh Trầm không có.

Cậu như tên trộm mà vén chăn của Tư Minh Trầm lên, nhìn chằm chằm tiểu Tư Tư.

Quả nhiên, là tiểu Tư Tư không được rồi.

“ Ôi, tình yêu plato cũng không tệ. Ông xã là tự mình chọn, không được cũng phải chịu. “

Ôn Trĩ mặc quần cộc vào, thở dài một hồi, kéo thân thể mệt mỏi chuẩn bị cho khóa diễn kỹ ma quỷ.

Cậu vừa rời khỏi phòng, Tư Minh Trầm tỉnh lại, ánh mắt thanh minh.

* * *

Tư Minh Trầm tìm giáo viên diễn kỹ cho Ôn Trĩ, vô cùng nghiêm khắc, mỗi ngày từ tám giờ dáng đến bảy giờ tối, yêu cầu Ôn Trĩ nghiêm khắc tuân thủ thời gian huấn luyện, giữa trưa cũng chỉ có nửa tiếng nghỉ ngơi ăn cơm.

Trưa nay lúc ăn cơm, Ôn Trĩ bỗng nhiên có một suy nghĩ. Nam chính thứ hai của cậu có thể tìm Khương Tinh Nam nha!

Khi Tình Vãn nghe được đề nghị này, vẻ mặt chất vấn:“ Tổ tông à, người ta dù nghèo cũng là ảnh đế, cậu cảm thấy người ta sẽ đóng vai phụ cho cậu? Tôi cảm thấy cậu vẫn nên thử tìm người khác đi. “

Ôn Trĩ nói thầm:“ Tôi cũng muốn anh ấy làm nam chính, nhưng anh ấy không thích hợp với nhân vật này, trái lại nếu anh ấy diễn nam chính hai diễn tốt nhất định có thể tỏa sáng. “

Tình Vãn:“ Tôi hỏi thăm giúp cậu, gần đây Khương Tinh Nam rất thảm, có lẽ sẽ nhận. “

Ôn Trĩ lập tức phấn chấn tinh thần:“ Khương Tinh Nam thế nào? “

Tình Vãn:“ Ai, vẫn là chuyện quẹt phiếu kia thôi. Sự kiện kia ảnh hướng khá lớn, mấy người trước đó tìm anh ta đóng phim đều giải ước rồi. “

Ôn Trĩ:“ A? Chuyện quẹt phiếu này ảnh hướng lớn vậy sao? “

Tình Vãn lắc đầu:“ Tôi cảm thấy không phải, tin tức ngầm là, có người thăm dò, cho nên vốn liếng đều vứt bỏ anh ta. “

Ôn Trĩ có ngu đi nữa cũng có thể đoán được là Tang Kỳ ở sau lưng giở trò quỷ, bất đắc dĩ thở dài.

Cậu quyết định ngày mai sẽ hỏi thăm xem Khương Tinh Nam có muốn diễn vai nam chính hai của cậu hay không, có thể tăng thêm chút cát-sê.

Về đến nhà, quản gia đưa cho Ôn Trĩ một cái chuyển phát nhanh, nhìn tên người gửi thì là Minh Diễn Đường, Ôn Trĩ mới nhớ tới món quà này.

Mở cái hộp ra ngay trước mặt quẩn gia, Ôn Trĩ thiếu chút nữa sững sờ, trên mặt nháy mắt dâng lên hai áng mây lồng sau đó lan đến tận sau tai.

Quản gia lập tức thu hồi tầm mắt, làm như không thấy. May mắn Tư tiên sinh làm việc trên tầng, nếu không phát hiện ông nhìn mấy thứ này thì xong đời rồi.

Ôn Trĩ có tật giật mình, om hộp chuyển phát nhanh chân bước lên tầng.

Đồ bên trong rất nhiều, tỉ như tai thỏ, tất dài, váy ngắn, roi da còn có một ít công cụ nhỏ.

Nhân lúc Tư Minh Trầm còn chưa trở lại, Ôn Trĩ dự định tranh thủ thời gian huỷ thi diệt tích, nếu không để Tư Minh Trầm nhìn thấy sẽ cho là cậu vô cùng đói khát, đầy đầu là phế liệu màu vàng, thật không tốt.

Lúc này Minh Diễn Đường gọi điện đến.

Ôn Trĩ nghe máy:“ Tớ nói này, cậu tặng tớ mấy thứ gì đây chứ? Cũng không nói trước một tiếng, làm hại tôi xấu hổ chết mất. May mà Tư Tư còn chưa về, nếu không anh ấy mà nhìn thấy thì làm sao đây? “

Minh Diễn Đường cười:“ Nhìn thấy thì sao? Dùng con mắt nhìn thôi? Mấy thứ ở bên trong cậu tuỳ tiện mặc một bộ, anh tra cam đoán cậu có thể khiến anh ta mê đến thần hồn điên đảo, ba ngày ba đêm không ngừng nghỉ. “

Ôn Trĩ vẻ mặt cầu xin:“ Những thứ này không dùng được, trị ngọn không trị gốc. “

Minh Diễn Đường:“ Vì sao không dùng được? “

Ôn Trĩ:“ Tư Tư nhà tớ thật không được, chắc phải tiến hành khai thông tâm lý hoặc là dùng thuốc, tình huống rất nghiêm trọng. “

Minh Diễm Đường:“ Nghiêm trọng như vậy? “

Ôn Trĩ không hề chú ý đến cánh cửa phía sau bị mở ra, tiếp tục líu lo không ngừng:“ Phải đó, tớ đã chuẩn bị tinh thần cả đời plato rồi, ai bảo tình cảm của tớ với anh ấy tình căn thâm chủng, một lòng một dại đây? Buổi sáng hôm nay tớ đã xác nhận, bình thường nam sinh chúng ta dậy sớm không phải đều sẽ như đó đó sao? Thế nhưng tiểu Tư Tư hoàn toàn không được! Cho nên cậu biết mà, những thứ này hoàn toàn không thể dùng, hắn là vấn đề thuộc về tâm lý. “

Khí nghĩ Minh Diễm Đường mang theo yêu thương:“ Vất vả cho cậu rồi Bảo Bảo. “

Ôn Trĩ cúp máy, dáng vẻ tình thánh:“ Không khổ cực, ai bỏ tớ yêu anh ấy đến thảm rồi. “

Điện thoại đang cầm trong tay, eo cậu bỗng nhiên bị ai đó câu lên, ngay sau đó là hai chân cũng cách xa mặt đất, cứ thế mà bay lên không.

Cái tư thế này làm cậu rất không thoải mái.

Cầu ngẩng đầu, không thể động đậy:“ Tư Tư bảo bối, anh về lúc nào vậy? Chúng ta đi đâu? “

Vẻ mặt Tư Minh Trầm không lộ, thuận tiện ôm luôn cả chuyển phát nhanh Minh Diễm Đường gửi cho cậu, một tay khiêng ôm Ôn Trĩ rời khỏi phòng cất quần áo.

“ Phòng ngủ. “

Ôn Trĩ nhìn chằm chằm hộp chuyển phát nhanh kia, thẹn thùng ấp úng:“ Đi phòng ngủ làm gì? Em còn muốn học kịch bản mà. “

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Thoả Thuận Ly Hôn Với Lão Đại Tôi Mất Trí Nhớ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook