Sau Khi Thụ Pháo Hôi Bị Công Ba Bắt Cóc
Chương 5
W Tòng Tinh
10/12/2021
20.
Trong mơ ta lại nghe thấy giọng nói người kia.
Đó là một nữ hài tử nói huyên thuyên không ngớt.
Hình như chỉ có mình ta nghe được nàng nói, bởi vì khi ta gọi nàng thì nàng chưa bao giờ trả lời ta.
Ta nghe nàng nói loáng thoáng "công chính muốn có thụ nhưng không được", "không muốn ép buộc" rồi "thế thân" gì gì nữa...... Cuối cùng nàng còn vỗ đùi mắng minh chủ là tra nam.
Ta như lọt vào sương mù, lúc sắp ngủ quên thì chợt nghe nàng nhắc tới tên ta.
Nàng nói: "Nhưng nhìn tên thụ chốt thí này ngố tàu kiểu gì ấy......"
Ta: "?"
21.
Ta...... hóa ra là thụ chốt thí sao?
Tuy không rõ chuyện gì nhưng nghe ngữ khí của nàng chắc chắn không phải đang khen ta.
Ta buồn bực tỉnh lại, phát hiện mình đang ngồi trong một thùng gỗ to, chung quanh bốc lên hơi nước nóng hổi.
Chờ ta hoàn toàn tỉnh táo mới thấy bên cạnh có cô nương đang rải cánh hoa vào nước, phía sau ta còn có cô nương đang gội đầu cho ta.
...... Ủa khoan?
Ta đờ đẫn nhìn cô nương kia, nàng ngọt ngào cười nói với ta: "Kiêm công tử tỉnh rồi à."
Ta: "!!"
Ta không biết tại sao nàng lại bình tĩnh như vậy, nhưng tim ta sắp vỡ đến nơi rồi.
Mặc dù ta là người trong Ma giáo nhưng hết sức thận trọng với chuyện nam nữ, hai cô nương này đã thấy thân thể ta, chẳng lẽ ta phải chịu trách nhiệm với các nàng sao?
Các nàng đẹp thì có đẹp nhưng đâu phải mẫu người lý tưởng của ta!
Cô nương kia lại cười rồi cầm khăn nhẹ nhàng lau mặt cho ta: "Rõ ràng dung mạo công tử rất đẹp, sao lại để mình lấm lem bụi đất thế này?"
Ta nói: "Các ngươi...... Ta......"
Cô nương đứng sau ta nói: "Minh chủ đã sai hai người chúng ta đến tắm cho công tử." Nàng vừa nói vừa buộc tóc ta lên: "Công tử đứng dậy đi."
Ta: "!"
Cái quái gì thế!
Không đúng!! Các nàng đã cởi đồ ta có nghĩa là đã thấy hết mọi chỗ trên người ta còn gì!
Dưới sự giục giã của các nàng, ta nhắm mắt lại, thầm nghĩ ai rồi cũng phải chết thôi, chậm rì rì đứng lên.
Khi bàn tay mềm mại của cô nương kia đụng trúng chỗ phía trước ta, ta càng không dám mở mắt, cảm thấy mình đã biến thành khúc gỗ. Nàng còn cười nói "Chỗ này của công tử phát triển tốt thật"...... Nghe đi, đây là lời một cô nương nên nói sao?
22.
Cuối cùng ta vẫn gian nan tắm xong.
Quá trình có chút xấu hổ nên ta sẽ không mô tả ra đây.
Các nàng còn trấn an ta không cần chịu trách nhiệm với các nàng...... Nhưng ta vẫn thấy trong lòng khó xử cực kỳ.
Sao lại có cô nương dạn dĩ với nam nhân thế cơ chứ?
Ta ngồi trên ghế nâng tay áo lên ngửi ngửi.
Mùi thơm ngọt ngào như bánh quế vậy.
Đây là lần đầu tiên ta mặc quần áo tơ lụa tốt như vậy. Phục sức của người trong Ma giáo không phải đen thì đỏ, ta cũng chưa từng mặc đồ màu sáng thế này.
Chờ ta ăn hết một khay quýt Yến Trọng mới xuất hiện.
Hắn ngắm nghía ta từ trên xuống dưới một lượt rồi nói: "Tắm xong mới thấy có dạng người."
Ta nghĩ thầm chẳng lẽ trước kia ta dạng chó hay sao.
Ta nói: "Ngươi bỏ thuốc mê chỉ để tắm cho ta thôi à?"
Bình thường ta cũng rất chú ý vệ sinh cá nhân, lẽ ra trên người không nên có mùi lạ mới phải.
Yến Trọng liếc xéo ta: "Ngươi chưa từng có nữ nhân đúng không?"
Ta: "?"
Yến Trọng nói: "Nàng mới đụng ngươi một cái mà ngươi đã có phản ứng rồi à?"
Ta: "!"
Ta biết rồi.
Hắn muốn sỉ nhục ta đây mà.
Yến Trọng đứng trước mặt ta, nắm cằm ta nói: "Ngươi...... Chẳng lẽ chưa tự xử bao giờ à?"
Ta nói: "Minh chủ, đây là chuyện riêng tư của ta."
Yến Trọng nói: "Há mồm."
Ta nói: "Ơ?"
Hắn đột ngột cúi xuống, răng môi chạm nhau, đầu lưỡi hắn đẩy viên thuốc vào miệng ta. Ta vốn định chửi một tiếng "đệt", chẳng hiểu sao nuốt luôn viên thuốc.
Hắn liếm khóe môi ta rồi ngước mắt nhìn ta: "Kiêm Minh, quả nhiên ngươi là đồ ngốc. Ngươi đã không muốn thì sao không tránh?"
Ta: "......"
Ờ nhỉ, sao ta không tránh?
Làm sao ta biết tự dưng hắn muốn đoạn tụ với ta chứ?
23.
Ta bị Yến Trọng ôm eo đặt lên thư án, thuốc của hắn khiến toàn thân ta như nhũn ra, nếu hắn không giữ ta lại thì giờ ta đã tan thành một vũng bùn nhão dưới đất.
Tay hắn mơn trớn chỗ kia của ta, trên mặt lộ ra ý cười hỏi ta: "Nóng không?"
Ta nói không nên lời, cảm thấy đầu óc quay cuồng.
Hắn cởi áo ta ra.
Tay hắn cũng nóng, ta bị hắn đụng chạm chỉ thấy khó chịu hơn.
Nói không rõ là cảm giác gì, ta vừa muốn rời đi vừa muốn kề sát vào thân thể hắn. Hình như có vật gì đó thô to chen giữa hai chân ta, cấn ta không thoải mái lắm.
Yến Trọng cắn cổ ta một cái.
Ý thức của ta dần tan rã nhưng vẫn tìm được chút lý trí mắng hắn: "Ngươi là chó à...... Cắn người làm gì......"
Tay hắn luồn vào quần lót của ta bóp nhẹ mông ta mấy cái.
Hắn nói: "Còn mắng được ta cơ đấy, xem ra vẫn tỉnh ghê nhỉ."
Trong mơ ta lại nghe thấy giọng nói người kia.
Đó là một nữ hài tử nói huyên thuyên không ngớt.
Hình như chỉ có mình ta nghe được nàng nói, bởi vì khi ta gọi nàng thì nàng chưa bao giờ trả lời ta.
Ta nghe nàng nói loáng thoáng "công chính muốn có thụ nhưng không được", "không muốn ép buộc" rồi "thế thân" gì gì nữa...... Cuối cùng nàng còn vỗ đùi mắng minh chủ là tra nam.
Ta như lọt vào sương mù, lúc sắp ngủ quên thì chợt nghe nàng nhắc tới tên ta.
Nàng nói: "Nhưng nhìn tên thụ chốt thí này ngố tàu kiểu gì ấy......"
Ta: "?"
21.
Ta...... hóa ra là thụ chốt thí sao?
Tuy không rõ chuyện gì nhưng nghe ngữ khí của nàng chắc chắn không phải đang khen ta.
Ta buồn bực tỉnh lại, phát hiện mình đang ngồi trong một thùng gỗ to, chung quanh bốc lên hơi nước nóng hổi.
Chờ ta hoàn toàn tỉnh táo mới thấy bên cạnh có cô nương đang rải cánh hoa vào nước, phía sau ta còn có cô nương đang gội đầu cho ta.
...... Ủa khoan?
Ta đờ đẫn nhìn cô nương kia, nàng ngọt ngào cười nói với ta: "Kiêm công tử tỉnh rồi à."
Ta: "!!"
Ta không biết tại sao nàng lại bình tĩnh như vậy, nhưng tim ta sắp vỡ đến nơi rồi.
Mặc dù ta là người trong Ma giáo nhưng hết sức thận trọng với chuyện nam nữ, hai cô nương này đã thấy thân thể ta, chẳng lẽ ta phải chịu trách nhiệm với các nàng sao?
Các nàng đẹp thì có đẹp nhưng đâu phải mẫu người lý tưởng của ta!
Cô nương kia lại cười rồi cầm khăn nhẹ nhàng lau mặt cho ta: "Rõ ràng dung mạo công tử rất đẹp, sao lại để mình lấm lem bụi đất thế này?"
Ta nói: "Các ngươi...... Ta......"
Cô nương đứng sau ta nói: "Minh chủ đã sai hai người chúng ta đến tắm cho công tử." Nàng vừa nói vừa buộc tóc ta lên: "Công tử đứng dậy đi."
Ta: "!"
Cái quái gì thế!
Không đúng!! Các nàng đã cởi đồ ta có nghĩa là đã thấy hết mọi chỗ trên người ta còn gì!
Dưới sự giục giã của các nàng, ta nhắm mắt lại, thầm nghĩ ai rồi cũng phải chết thôi, chậm rì rì đứng lên.
Khi bàn tay mềm mại của cô nương kia đụng trúng chỗ phía trước ta, ta càng không dám mở mắt, cảm thấy mình đã biến thành khúc gỗ. Nàng còn cười nói "Chỗ này của công tử phát triển tốt thật"...... Nghe đi, đây là lời một cô nương nên nói sao?
22.
Cuối cùng ta vẫn gian nan tắm xong.
Quá trình có chút xấu hổ nên ta sẽ không mô tả ra đây.
Các nàng còn trấn an ta không cần chịu trách nhiệm với các nàng...... Nhưng ta vẫn thấy trong lòng khó xử cực kỳ.
Sao lại có cô nương dạn dĩ với nam nhân thế cơ chứ?
Ta ngồi trên ghế nâng tay áo lên ngửi ngửi.
Mùi thơm ngọt ngào như bánh quế vậy.
Đây là lần đầu tiên ta mặc quần áo tơ lụa tốt như vậy. Phục sức của người trong Ma giáo không phải đen thì đỏ, ta cũng chưa từng mặc đồ màu sáng thế này.
Chờ ta ăn hết một khay quýt Yến Trọng mới xuất hiện.
Hắn ngắm nghía ta từ trên xuống dưới một lượt rồi nói: "Tắm xong mới thấy có dạng người."
Ta nghĩ thầm chẳng lẽ trước kia ta dạng chó hay sao.
Ta nói: "Ngươi bỏ thuốc mê chỉ để tắm cho ta thôi à?"
Bình thường ta cũng rất chú ý vệ sinh cá nhân, lẽ ra trên người không nên có mùi lạ mới phải.
Yến Trọng liếc xéo ta: "Ngươi chưa từng có nữ nhân đúng không?"
Ta: "?"
Yến Trọng nói: "Nàng mới đụng ngươi một cái mà ngươi đã có phản ứng rồi à?"
Ta: "!"
Ta biết rồi.
Hắn muốn sỉ nhục ta đây mà.
Yến Trọng đứng trước mặt ta, nắm cằm ta nói: "Ngươi...... Chẳng lẽ chưa tự xử bao giờ à?"
Ta nói: "Minh chủ, đây là chuyện riêng tư của ta."
Yến Trọng nói: "Há mồm."
Ta nói: "Ơ?"
Hắn đột ngột cúi xuống, răng môi chạm nhau, đầu lưỡi hắn đẩy viên thuốc vào miệng ta. Ta vốn định chửi một tiếng "đệt", chẳng hiểu sao nuốt luôn viên thuốc.
Hắn liếm khóe môi ta rồi ngước mắt nhìn ta: "Kiêm Minh, quả nhiên ngươi là đồ ngốc. Ngươi đã không muốn thì sao không tránh?"
Ta: "......"
Ờ nhỉ, sao ta không tránh?
Làm sao ta biết tự dưng hắn muốn đoạn tụ với ta chứ?
23.
Ta bị Yến Trọng ôm eo đặt lên thư án, thuốc của hắn khiến toàn thân ta như nhũn ra, nếu hắn không giữ ta lại thì giờ ta đã tan thành một vũng bùn nhão dưới đất.
Tay hắn mơn trớn chỗ kia của ta, trên mặt lộ ra ý cười hỏi ta: "Nóng không?"
Ta nói không nên lời, cảm thấy đầu óc quay cuồng.
Hắn cởi áo ta ra.
Tay hắn cũng nóng, ta bị hắn đụng chạm chỉ thấy khó chịu hơn.
Nói không rõ là cảm giác gì, ta vừa muốn rời đi vừa muốn kề sát vào thân thể hắn. Hình như có vật gì đó thô to chen giữa hai chân ta, cấn ta không thoải mái lắm.
Yến Trọng cắn cổ ta một cái.
Ý thức của ta dần tan rã nhưng vẫn tìm được chút lý trí mắng hắn: "Ngươi là chó à...... Cắn người làm gì......"
Tay hắn luồn vào quần lót của ta bóp nhẹ mông ta mấy cái.
Hắn nói: "Còn mắng được ta cơ đấy, xem ra vẫn tỉnh ghê nhỉ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.