Sau Khi Tôi Thừa Kế Một Vườn Bách Thú

Chương 2:

Đàn U Trúc Mộng

27/05/2024

Giao tất cả công việc cho cấp dưới làm, bản thân thì ngồi mát ăn bát vàng, tận hưởng toàn bộ thành quả, quả đúng là một kẻ đã ăn không ngồi rồi ở công ty hơn mười năm.

Thật ra cô đã làm xong phần phân tích dữ liệu này từ lâu rồi, cũng đã viết xong đề xuất sửa đổi dự toán, còn kiểm tra và đối chiếu lại đến tận hai lần, hiệu suất có thể nói là cực kỳ cao.

Đáng tiếc ở công ty này, hoàn thành công việc nhanh, hiệu suất làm việc cao thì cũng chẳng khác gì những người làm việc bình thường.

Trái lại, những người làm xong việc trước sẽ phải tiếp tục nhận thêm công việc, chỉ có phạt chứ không có thưởng.

Sau hai năm làm việc tại công ty niêm yết này, Doãn Khê từ một người vô cùng tự tin, xông xáo trong công việc, đến lúc này đã hoàn toàn ‘nhập gia tùy tục’, dần trở thành một phần của đội ngũ ‘lười biếng’.

Đúng là không thể không nói, thời gian thực sự có thể thay đổi suy nghĩ của một người.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, cô cũng không biết liệu mười mấy năm sau cô có trở nên giống như giám đốc hiện giờ hay không.

May mắn thay, còn có một công việc khác mà cô thực sự vô cùng yêu thích…

Doãn Khê thuê một căn hộ cho một người ở cách công ty khá xa, lúc tan tầm về đến nhà cũng đã là 7 giờ tối.

Mới vừa mở cửa, một con mèo cam béo ú lập tức nhào tới cọ cọ vào ống quần của cô.



Nó còn kêu ‘meo meo’ vài tiếng như đang bày tỏ nỗi nhớ đối với chủ nhân.

“Cam à, chị về rồi đây, hôm nay em có nhớ chị không?”

Doãn Khê mỉm cười, vuốt ve đầu của chú mèo.

Sau đó cô cúi đầu thay dép lê, đổ đầy thức ăn cho mèo vào chiếc chén, cuối cùng là mở một hộp pate đặt xuống bên cạnh.

Cam lập tức chạy tới ăn uống thỏa thích, trong lúc chạy, chân sau có chút xiêu xiêu vẹo vẹo, không quá linh hoạt, có thể nhìn ra là đã từng bị thương.

Chú mèo có tên là ‘Cam’ này chính là một chú mèo hoang được Doãn Khê cứu hồi năm ngoái.

Lần đầu tiên cô thấy nó là vào một ngày mưa rơi tầm tã.

Cả người nó vô cùng bẩn thỉu, bộ lông bị mưa xối ướt dính sát vào cơ thể, trông càng thêm gầy yếu.

Lúc ấy Cam đang lục lọi chiếc thùng rác bị đổ để tìm thức ăn, một chiếc chân sau của nó đã bị một chiếc que nhọn xiên thủng, đi đường khập khiễng, trông vô cùng đáng thương.

Doãn Khê lập tức động lòng trắc ẩn.

Cô đã cho chú mèo ăn cam này ăn mấy ngày liên tục, mục đích là để dụ nó đi vào chiếc lồng.



Sau khi kế hoạch thành công, Doãn Khê đã đưa Cam đến một phòng khám thú ý gần đó.

Trải qua một loạt các cuộc xét nghiệm, điều trị, tiêm phòng,… tổng chi phí bỏ ra là hơn 4.000 tệ để chữa khỏi cho Cam.

Sau đó cô lại mua thêm chuồng mèo, chậu cát mèo, nhà cây cho mèo, bàn cào móng cho mèo...

Sau một năm chăm bẵm, cuối cùng cũng nuôi nó thành một con mèo cam béo ú…

Nhưng tương ứng với đó, số tiền tiết kiệm ít ỏi của Doãn Khê cũng chẳng còn bao nhiêu.

Đúng rồi, hôm nay là ngày 15 tháng 4, là ngày được nhận lương!

Doãn Khê lập tức trở nên vô cùng kích động.

Cô vẫn luôn nghĩ đến mấy việc khác nên đã quên mất chuyện này!

Thế là vội vàng lấy điện thoại từ trong túi ra xem, quả nhiên nhận được thông báo lương đã được chuyển vào tài khoản.

【 Tài khoản ngân hàng có số đuôi là 5551 của bạn đã nhận 5.012,44 tệ, số dư còn lại: 12.783,12 tệ. 】

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình full
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Tôi Thừa Kế Một Vườn Bách Thú

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook