Sau Khi Trap Bạn Trai Qua Mạng Tôi Bị Sếp Dí
Chương 3
NThien
02/12/2024
Dư Dương nhìn những dòng tin nhắn do 'Mèo Con' gửi không khỏi thấy tức giận. Mới block hắn xong liền đi tìm đối tượng mới, đã vậy còn lại là hắn!
Không biết là do bé 'Mèo Con' ngu ngốc hay là xui xẻo nữa, hắn không hiểu tại sao cậu lại block hắn, rõ ràng là hắn cưng chiều cậu như vậy, bảo gì cũng làm ấy vậy mà vẫn kêu chán.
Cũng chỉ tại hắn quá thuận theo cậu rồi đi, nếu đã không thích hắn nồng nhiệt như vậy thì hắn không ngại mà đối xử lạnh lùng với cậu đâu. Lần này hắn thề sẽ khiến cậu phải lụy hắn.
Cơ mà có một điều kiến hắn không ngờ nhất đó là bé 'Mèo Con' hắn quen trên mạng này ấy mà lại là nhân viên trong công ty hắn.
Dù bề ngoài cả hai chả giống nhau tẹo nào nhưng hắn lại có thể nhận ra được, trong thời gian quen nhau cả hai đã gọi video biết bao lần, thậm chí còn có cả... Nữa, chẳng nhẽ trên người cậu có gì hắn lại không nhận ra chắc.
Hôm nay hắn kiếm cớ kiểm tra cả công ty chỉ để mắng cậu một trận thôi, tội vì dám bỏ hắn theo thằng khác.
Dư Dương biết bản thân là một kẻ cố chấp, một khi đã thích thứ gì rồi thì đừng hòng hắn buông bỏ được và Quang Khải cũng vậy, hắn còn nhớ khi cậu nói chán hắn rồi block, hắn suýt chút nữa thì đến nhà cậu rồi bắt nhốt lại.
Hắn biết địa chỉ nhà cậu do mấy lần hắn lấy cơ muốn tặng quà gửi cho cậu để lấy địa chỉ, vậy mà cậu lại ngây thơ mà chẳng đề phòng gì, cứ vậy mà giao địa chỉ nhận hàng cho hắn. Tuy không phải ở nhà cậu, nhưng nó cũng ở gần nên hắn dễ dàng mà tra ra được địa chỉ thật.
Nhớ lại phản ứng hôm nay của cậu làm hắn vô thức nổi lên phản ứng.
Nếu là trước thì hắn đã nhắn tin cho cậu và yêu cầu cậu thủ d*m cho hắn xem rồi, cơ mà bây giờ không được.
Dư Dương bực mình mà phải tự sử lí... Hắn nhớ lại hình ảnh d*m đ*ng của cậu thi thủ d*m qua camera mà n*ng.
Dư Dương nhìn bàn tay dính đầy tinh dịch, tưởng tượng việc dương v*t của bản thân nhét vào cái lỗ d*m đ*ng đó là khuấy đảo bên trong cậu khiến hắn lại cứng lại.
Hắn chửi thề một cái rồi đi tắm nước lạnh.
...
Từ sau hôm đó, ngày nào Dư Dương cũng làm khó cậu, cậu thật sự muốn nghỉ làm lắm rồi, cơ mà lại không nỡ.
Bây giờ là 11 giờ tối, mọi người trong công ty ai cũng về hết, chỉ có cậu là phải ở lại tăng ca.
Nhìn đống dữ liệu trước mắt, Quang Khải đau hết cả đầu mà phải lấy thuốc nhỏ mắt, cậu cận khá nặng nên thường xuyên phải nhỏ mắt.
Khi cậu còn đang chửi Dư Dương thầm trong lòng thì bỗng nhiên bên cạnh cậu xuất hiện một bóng người.
Dư Dương nhíu mày nói:" Tối rồi không về ở đây làm gì."
Nghe được cái giọng quen thuộc đó làm cậu tức giận không thôi.
Chẳng phải tại anh nên tôi mới phải tăng ca à!
Hắn không nói không rằng kéo cậu đứng dậy, giọng điệu có phần ra lệnh:" Có gì mai làm, đi về."
Quang Khải biết bản thân không có tiếng nói nên gật gật đầu. Hắn nhìn cái đầu nhấp nhô đáng yêu cực, hắn phải kìm nén lắm mới không nhào vào ăn cậu luôn ở đây.
Hắn điều chỉnh giọng nói:" Cậu có xe không?"
Quang Khải không hiểu hắn hỏi vậy làm gì nhưng vẫn lịch sự trả lời:" Có ạ."
Dư Dương:" Ừm, tối lái xe nguy hiểm để tôi đưa về cho."
Cái gì vậy nè!
Cậu xua tay nói:" Không cần, tôi..."
Cậu chưa nói xong thì bị hắn ngắt lời:" Thử từ chối xem, mai tôi cho cậu tăng ca tới sáng. Đừng làm tôi mất kiên nhẫn."
Quang Khải không thể nào quen được với tính cách bá đạo lỏ này của Dư Dương mà miễn cưỡng ngồi vào xe hắn. Ấy vậy mà cậu vừa đặt mông xuống thì bị hắn kéo ra rồi lại nhét cậu ngồi vào ghế phụ.
Dư Dương:" Ngồi đầu chỉ đường đi, tôi không biết nhà cậu."
Cậu chỉ vâng một cái mà không dám hó hé gì, ngồi sau cũng chỉ đường được mà, có nhất thiết phải như vậy không!
Nhà cậu khá xa công ty nên đi hơn 30 phút mới tới, Dư Dương khó chịu nhìn cậu nói:" Bộ cậu không thể ở gần hơn mà, mỗi ngày đều phải dậy sớm đi làm không thấy mệt sao."
Quang Khải ngoài mặt cười nói không sao tôi chịu được, bên trong thì gào thét liên hồi gặp anh nên tôi mới mệt á.
Sau khi cúi chào Dư Dương cậu liền vào nhà, vừa về đến nhà cậu liền nằm lăn trên sô pha, cậu mệt tới độ mà chả muốn đi tắm rửa gì hết.
Đấu tranh tâm lí một hồi cậu cũng quyết định lên giường đi ngủ, sáng mai dậy sớm tắm sau vậy.
Trước khi đi ngủ cậu vẫn không quên chúc Dư Dương ngủ ngon, phải nói là cả tháng nay cậu vẫn liên tục nhắn tin với Dư Dương, và hắn cũng đã bắt đầu không còn bơ cậu như trước nữa.
Quan hệ cả hai vẫn rất tốt đẹp, nhưng nó chỉ dừng lại ở mức bạn bè bình thường mà thôi.
Không biết là do bé 'Mèo Con' ngu ngốc hay là xui xẻo nữa, hắn không hiểu tại sao cậu lại block hắn, rõ ràng là hắn cưng chiều cậu như vậy, bảo gì cũng làm ấy vậy mà vẫn kêu chán.
Cũng chỉ tại hắn quá thuận theo cậu rồi đi, nếu đã không thích hắn nồng nhiệt như vậy thì hắn không ngại mà đối xử lạnh lùng với cậu đâu. Lần này hắn thề sẽ khiến cậu phải lụy hắn.
Cơ mà có một điều kiến hắn không ngờ nhất đó là bé 'Mèo Con' hắn quen trên mạng này ấy mà lại là nhân viên trong công ty hắn.
Dù bề ngoài cả hai chả giống nhau tẹo nào nhưng hắn lại có thể nhận ra được, trong thời gian quen nhau cả hai đã gọi video biết bao lần, thậm chí còn có cả... Nữa, chẳng nhẽ trên người cậu có gì hắn lại không nhận ra chắc.
Hôm nay hắn kiếm cớ kiểm tra cả công ty chỉ để mắng cậu một trận thôi, tội vì dám bỏ hắn theo thằng khác.
Dư Dương biết bản thân là một kẻ cố chấp, một khi đã thích thứ gì rồi thì đừng hòng hắn buông bỏ được và Quang Khải cũng vậy, hắn còn nhớ khi cậu nói chán hắn rồi block, hắn suýt chút nữa thì đến nhà cậu rồi bắt nhốt lại.
Hắn biết địa chỉ nhà cậu do mấy lần hắn lấy cơ muốn tặng quà gửi cho cậu để lấy địa chỉ, vậy mà cậu lại ngây thơ mà chẳng đề phòng gì, cứ vậy mà giao địa chỉ nhận hàng cho hắn. Tuy không phải ở nhà cậu, nhưng nó cũng ở gần nên hắn dễ dàng mà tra ra được địa chỉ thật.
Nhớ lại phản ứng hôm nay của cậu làm hắn vô thức nổi lên phản ứng.
Nếu là trước thì hắn đã nhắn tin cho cậu và yêu cầu cậu thủ d*m cho hắn xem rồi, cơ mà bây giờ không được.
Dư Dương bực mình mà phải tự sử lí... Hắn nhớ lại hình ảnh d*m đ*ng của cậu thi thủ d*m qua camera mà n*ng.
Dư Dương nhìn bàn tay dính đầy tinh dịch, tưởng tượng việc dương v*t của bản thân nhét vào cái lỗ d*m đ*ng đó là khuấy đảo bên trong cậu khiến hắn lại cứng lại.
Hắn chửi thề một cái rồi đi tắm nước lạnh.
...
Từ sau hôm đó, ngày nào Dư Dương cũng làm khó cậu, cậu thật sự muốn nghỉ làm lắm rồi, cơ mà lại không nỡ.
Bây giờ là 11 giờ tối, mọi người trong công ty ai cũng về hết, chỉ có cậu là phải ở lại tăng ca.
Nhìn đống dữ liệu trước mắt, Quang Khải đau hết cả đầu mà phải lấy thuốc nhỏ mắt, cậu cận khá nặng nên thường xuyên phải nhỏ mắt.
Khi cậu còn đang chửi Dư Dương thầm trong lòng thì bỗng nhiên bên cạnh cậu xuất hiện một bóng người.
Dư Dương nhíu mày nói:" Tối rồi không về ở đây làm gì."
Nghe được cái giọng quen thuộc đó làm cậu tức giận không thôi.
Chẳng phải tại anh nên tôi mới phải tăng ca à!
Hắn không nói không rằng kéo cậu đứng dậy, giọng điệu có phần ra lệnh:" Có gì mai làm, đi về."
Quang Khải biết bản thân không có tiếng nói nên gật gật đầu. Hắn nhìn cái đầu nhấp nhô đáng yêu cực, hắn phải kìm nén lắm mới không nhào vào ăn cậu luôn ở đây.
Hắn điều chỉnh giọng nói:" Cậu có xe không?"
Quang Khải không hiểu hắn hỏi vậy làm gì nhưng vẫn lịch sự trả lời:" Có ạ."
Dư Dương:" Ừm, tối lái xe nguy hiểm để tôi đưa về cho."
Cái gì vậy nè!
Cậu xua tay nói:" Không cần, tôi..."
Cậu chưa nói xong thì bị hắn ngắt lời:" Thử từ chối xem, mai tôi cho cậu tăng ca tới sáng. Đừng làm tôi mất kiên nhẫn."
Quang Khải không thể nào quen được với tính cách bá đạo lỏ này của Dư Dương mà miễn cưỡng ngồi vào xe hắn. Ấy vậy mà cậu vừa đặt mông xuống thì bị hắn kéo ra rồi lại nhét cậu ngồi vào ghế phụ.
Dư Dương:" Ngồi đầu chỉ đường đi, tôi không biết nhà cậu."
Cậu chỉ vâng một cái mà không dám hó hé gì, ngồi sau cũng chỉ đường được mà, có nhất thiết phải như vậy không!
Nhà cậu khá xa công ty nên đi hơn 30 phút mới tới, Dư Dương khó chịu nhìn cậu nói:" Bộ cậu không thể ở gần hơn mà, mỗi ngày đều phải dậy sớm đi làm không thấy mệt sao."
Quang Khải ngoài mặt cười nói không sao tôi chịu được, bên trong thì gào thét liên hồi gặp anh nên tôi mới mệt á.
Sau khi cúi chào Dư Dương cậu liền vào nhà, vừa về đến nhà cậu liền nằm lăn trên sô pha, cậu mệt tới độ mà chả muốn đi tắm rửa gì hết.
Đấu tranh tâm lí một hồi cậu cũng quyết định lên giường đi ngủ, sáng mai dậy sớm tắm sau vậy.
Trước khi đi ngủ cậu vẫn không quên chúc Dư Dương ngủ ngon, phải nói là cả tháng nay cậu vẫn liên tục nhắn tin với Dư Dương, và hắn cũng đã bắt đầu không còn bơ cậu như trước nữa.
Quan hệ cả hai vẫn rất tốt đẹp, nhưng nó chỉ dừng lại ở mức bạn bè bình thường mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.