Sau Khi Trở Thành Huyền Học Đại Sư, Tôi Liền Xuyên Về

Chương 3

Cửu Mộc Du

03/12/2022

Thi Vưu Vưu bình tĩnh lấy một viên kẹo trái cây trên bàn trà, bóc lớp vỏ bên ngoài rồi cho viên kẹo vào miệng, sau đó uể oải nhìn đi chỗ khác.

Vài giây sau, nữ quỷ liền biến mất ở chỗ cũ.

Chỉ nghe thấy tiếng “bẹp” vang lên, nữ quỷ không ngừng co quắp ngón tay sờ sờ sống mũi, bởi vì hai chân không thể cử động, chỉ có thể nhúc nhích nửa thân trên, kèm theo tiếng kêu “ai u” vừa buồn cười lại có phần chua xót.

Nữ quỷ nghĩ mãi không ra, lẽ ra cô ta đã chết rồi thì không thể chết thêm lần nữa, nhưng lúc mũi chạm xuống đất, cô ta vẫn đau đến bật khóc, giống như lại thăng thiên một lần nữa vậy.

Nữ quỷ đau khổ đấm xuống mặt đất, bỗng nhiên một đạo bóng ma chụp xuống, cô ta run rẩy ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt lạnh nhạt của Thi Vưu Vưu, trên mặt cô ta lộ vẻ hung ác, suy nghĩ giãy giụa một hồi liền nhào lên.

Thấy cô ta còn chưa đánh mất ý định cướp đoạt thân thể, Thi Vưu Vưu cũng không nương tay, nhấc chân dẫm lên mu bàn tay của cô ta, ngoảnh mặt làm ngơ trước tiếng hét của nữ quỷ, vẻ mặt của cô hiện lên vẻ không còn kiên nhẫn: “Đã nói cô không có khả năng sống lại nữa, vì sao cứ phải chuốc lấy nghiệp chướng vào thân mình?”

“Cô nói nhảm! Rõ ràng tôi đã thành công rồi!” Nữ quỷ không cam lòng rít gào, cô ta thừa dịp Thi Vưu Vưu hôn mê liền thành công bám vào người, chỉ là còn cần thời gian để hoàn toàn dung hợp, cho đến khi bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh bay. Cô ta định nhân lúc Thi Vưu Vưu ngủ say để thử lại lần nữa, không ngờ lại biến thành như vậy: “Lúc ở nghĩa trang rõ ràng cô không nhìn thấy tôi, không, cô không phải là Thi Vưu Vưu, cô ta không thể có ánh mắt như này, cô là một con quỷ khác phải không, mau trả lại thân thể này cho tôi! Đây là thân thể mà tôi nhìn trúng từ trước!”

Từng thành công bám vào người ư? Thi Vưu Vưu nghe vậy liền nhíu mi, bị quỷ nhập cũng không dễ như vậy đâu.

Nếu ma quỷ có thể tùy ý đoạt xác người sống thì dương giới làm gì có trật tự nữa?

Nhưng mà nữ quỷ này cũng không giống như đang nói dối, trừ khi có người dùng tà thuật nghịch thiên, nhưng rốt cuộc là người nào lại tốn nhiều tâm tư cùng công sức để giúp một âm hồn bình thường sống lại chứ? Chả lẽ không sợ bị Thiên đạo phát hiện rồi trừng phạt hay sao?

Hay là người nhà của cô ta?

“Ai bảo cô bám trên người tôi?” Chuyện liên quan đến tính mạng của bản thân cô đương nhiên phải cẩn thận hơn, thấy cô ta không đáp, Thi Vưu Vưu liền tăng thêm sức ở chân, ánh mắt toát ra tia lạnh lẽo: “Không nói thì tôi sẽ khiến cô hồn bay phách tán.”



Mu bàn tay truyền đến cơn đau tê dại, nữ quỷ giãy giụa kêu van: “Đau quá, tôi sai rồi, xin cô đừng dẫm lên tay tôi nữa…Tôi nói, không có ai bảo tôi bám lên người cô hết, chính là lúc trong nghĩa trang tôi nghe một ông cụ nói bám vào thân thể của cô thì có thể sống lại.”

Thi Vưu Vưu vẫn không buông ra, cau mày hỏi: “Ông cụ nào?”

“Hu hu, trong lúc các người đang tế bái, mấy ma quỷ bọn tôi ngồi ở một bên xem náo nhiệt, có một ông cụ tóc búi củ tỏi đột nhiên nói thầm một câu, mọi người đều cười ông ta nói hươu nói vượn, nhưng tôi lại muốn thử một phen xem sao, không ngờ liền bám vào thân thể này rồi đi theo cô rời khỏi nghĩa trang.” Nữ quỷ cố gắng kéo Thi Vưu Vưu ra, nhưng mà tay của cô ta căn bản không thể chạm vào vật thể khác, cô ta không tin thử lại vài lần, cuối cùng thậm chí còn khóc lớn hơn ban nãy.

Tại sao người dẫm lên quỷ thì được mà quỷ lại không thể sờ vào người?

Thật không công bằng chút nào!

Có một số người trên thế giới trời sinh đã tự mang linh lực trong người, nhưng hầu hết mọi người đều không thể cảm nhận được sự tồn tại của nó, bởi vậy mới dẫn dến tình trạng là cùng đi tới nơi có âm khí nặng nề, có người sẽ không bị ảnh hưởng, ngược lại có người sẽ đụng phải một thứ gì đó.

Nếu âm hồn bị giam cầm ở nơi chôn cất, cần phải có người đồng ý mới có thể dẫn bọn họ rời đi, nhưng tiền đề là âm hồn biết tên đầy đủ của người nọ, hô lên được đối phương đáp lại mới có thể cùng nhau rời đi.

“Cô biết tôi à?” Kết hợp với phản ứng vừa rồi của nữ quỷ, Thi Vưu Vưu đoán là nữ quỷ này biết cô.

Nữ quỷ cũng không dám giấu giếm, vội vàng gật đầu.

Thì ra cô ta là đàn chị cùng trường cấp ba của Thi Vưu Vưu, khi đó hai chị em vừa mới vào năm nhất, thành tích của Lê Mộng Nhiễm vừa xuất sắc lại có vẻ ngoài xinh đẹp, rất nhanh liền trở thành hoa khôi trong trường và trở nên nổi tiếng.

Nữ quỷ là một “thiếu nữ bất lương” ở trường cấp ba, thành tích đội sổ nhưng lại yêu thầm học bá trong lớp, không ngờ anh bạn đó lại vừa gặp đã trúng tiếng sét ái tình với Lê Mộng Nhiễm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Trở Thành Huyền Học Đại Sư, Tôi Liền Xuyên Về

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook