Sau Khi Trở Thành Huyền Học Đại Sư, Tôi Liền Xuyên Về
Chương 8
Cửu Mộc Du
11/12/2022
Hại cô tốn công vô ích lượn lờ bên ngoài hơn hai mươi phút.
Giám đốc Lưu sửng sốt một chút, không biết có nên giáp mặt đưa ra nghi ngờ hay không, vừa mới nói kẻ đả thương người là một con quỷ, hiện tại lại nói xung quanh không có lấy một con quỷ, đây không phải rất mâu thuẫn sao.
Nghĩ nghĩ, giám đốc Lưu vẫn là uyển chuyển nhắc nhở một chút: “Trước đó chúng tôi có hỏi qua những người bị tập kích, mọi người đều nói kẻ công kích bọn họ chính là yêu quái.”
“Đúng vậy, nhưng nói chính xác hơn thì đó là âm hồn.” Thi Vưu Vưu vuốt cằm tự hỏi, rất nhanh liền có manh mối: “Tôi biết đó là thứ gì, nhưng muốn tìm được nó thì có chút phiền toái”
“Để tôi đoán một chút, những người bị công kích trước đó đều là ông chủ lớn, là người cầm quyền công ty."
Một người bảo an ở bên cạnh nhịn không được nói thầm: Còn đoán gì nữa, không phải thời sự đều đưa tin hết rồi sao?
Ở chỗ này đều là kẻ có tiền, tin tức về mấy ông chủ lớn bị tập kích căn bản không giấu được, sự kiện sau khi lan truyền lên mạng khiến cho không ít người thảo luận trong phạm vi lớn, chỉ cần là người hay lên mạng thì đều có thể biết được, nếu không phải công ty bỏ tiền ngăn cản dư luận khuếch tán, thì tin tức khu biệt thự này của bọn họ có yêu quái liền không thể che giấu được.
Giám đốc Lưu đầu óc xoay chuyển mau, lời của đại sư có bỏ thêm hai chữ cầm quyền, nghĩ kỹ một chút, mấy người đó xác thật đều là người cầm quyền trong công ty, nhưng nghĩ lại vẫn cảm thấy không đúng cho lắm, ông nhìn về phía miêu nữ lang, chần chờ nói: “Nhưng mà Hạ tiểu thư chỉ là học sinh, cũng không phải người cầm quyền mà.
Thi Vưu Vưu liếc mắt nhìn miêu nữ lang một cái, trên mặt cô ấy trang điểm quá đậm, không thể thấy rõ tướng mạo, chỉ có thể xem mắt: “Mắt thâm như mực, sáng ngời có thần, vành tai dài mà cao ngất, thiên mệnh có tài*, là người có trí tuệ, vừa có tiền tài lại có tài hoa, bị hiểu lầm cũng không có gì kỳ quái."
*Tài trong tiền tài.
Thấy bọn họ vẻ mặt chẳng hiểu ra làm sao, Thi Vưu Vưu có lòng tốt bổ sung một câu: “Nói đơn giản chính là cô ấy quá thông minh."
Nói xong, đám bảo an chung quanh đồng loạt bày ra vẻ mặt ngơ ngác nhìn Thi Vưu Vưu, nếu không phải đương sự vẫn còn ở đây, bọn họ sẽ phải “bày tỏ tình cảm” một chút.
Ai chẳng biết Hạ tiểu thư đây chính là có tiếng không học vấn không nghề nghiệp, thi cử luôn đứng cuối, nếu không phải có ông nội làm hiệu trưởng thì sớm đã không thể thi đậu cấp ba.
Giám đốc Lưu sửng sốt một chút, không biết có nên giáp mặt đưa ra nghi ngờ hay không, vừa mới nói kẻ đả thương người là một con quỷ, hiện tại lại nói xung quanh không có lấy một con quỷ, đây không phải rất mâu thuẫn sao.
Nghĩ nghĩ, giám đốc Lưu vẫn là uyển chuyển nhắc nhở một chút: “Trước đó chúng tôi có hỏi qua những người bị tập kích, mọi người đều nói kẻ công kích bọn họ chính là yêu quái.”
“Đúng vậy, nhưng nói chính xác hơn thì đó là âm hồn.” Thi Vưu Vưu vuốt cằm tự hỏi, rất nhanh liền có manh mối: “Tôi biết đó là thứ gì, nhưng muốn tìm được nó thì có chút phiền toái”
“Để tôi đoán một chút, những người bị công kích trước đó đều là ông chủ lớn, là người cầm quyền công ty."
Một người bảo an ở bên cạnh nhịn không được nói thầm: Còn đoán gì nữa, không phải thời sự đều đưa tin hết rồi sao?
Ở chỗ này đều là kẻ có tiền, tin tức về mấy ông chủ lớn bị tập kích căn bản không giấu được, sự kiện sau khi lan truyền lên mạng khiến cho không ít người thảo luận trong phạm vi lớn, chỉ cần là người hay lên mạng thì đều có thể biết được, nếu không phải công ty bỏ tiền ngăn cản dư luận khuếch tán, thì tin tức khu biệt thự này của bọn họ có yêu quái liền không thể che giấu được.
Giám đốc Lưu đầu óc xoay chuyển mau, lời của đại sư có bỏ thêm hai chữ cầm quyền, nghĩ kỹ một chút, mấy người đó xác thật đều là người cầm quyền trong công ty, nhưng nghĩ lại vẫn cảm thấy không đúng cho lắm, ông nhìn về phía miêu nữ lang, chần chờ nói: “Nhưng mà Hạ tiểu thư chỉ là học sinh, cũng không phải người cầm quyền mà.
Thi Vưu Vưu liếc mắt nhìn miêu nữ lang một cái, trên mặt cô ấy trang điểm quá đậm, không thể thấy rõ tướng mạo, chỉ có thể xem mắt: “Mắt thâm như mực, sáng ngời có thần, vành tai dài mà cao ngất, thiên mệnh có tài*, là người có trí tuệ, vừa có tiền tài lại có tài hoa, bị hiểu lầm cũng không có gì kỳ quái."
*Tài trong tiền tài.
Thấy bọn họ vẻ mặt chẳng hiểu ra làm sao, Thi Vưu Vưu có lòng tốt bổ sung một câu: “Nói đơn giản chính là cô ấy quá thông minh."
Nói xong, đám bảo an chung quanh đồng loạt bày ra vẻ mặt ngơ ngác nhìn Thi Vưu Vưu, nếu không phải đương sự vẫn còn ở đây, bọn họ sẽ phải “bày tỏ tình cảm” một chút.
Ai chẳng biết Hạ tiểu thư đây chính là có tiếng không học vấn không nghề nghiệp, thi cử luôn đứng cuối, nếu không phải có ông nội làm hiệu trưởng thì sớm đã không thể thi đậu cấp ba.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.