Sau Khi Trói Định Hệ Thống Trù Thần
Chương 12:
Mạc Mạc Nhất Thử
02/05/2022
Trước khi đến nhà ăn học tập và làm tạp vụ miễn phí, phần thưởng cho việc rửa chén của Phương Ái Ái đã đến trước.
Hai ngày nay cô vẫn kiên trì sử dụng kem dưỡng da tay. Mỗi lần rửa tay xong đều cẩn thận tỉ mỉ bôi lên một lần, buổi tối trước khi đi ngủ lại càng cố ý bôi nhiều hơn.
Đôi tay này cuối cùng cũng có chút bộ dáng trắng nõn. Nơi khô nứt có nơi đã lột da, lộ ra làn da mới phấn nộn non mềm, có nơi đã khép lại. Trên mu bàn tay vốn dĩ lưu lại vết thương do giá rét cũng không còn lớn đến mức có thể nhìn ra được.
Phương Ái Ái không biết phần thưởng dạng nhỏ này còn dùng được bao lâu. Nhưng sau khi thấy hiệu quả này, cô tràn đầy chờ mong đối với dầu gội đầu mà hệ thống sắp thưởng.
Vì thế cô còn cố tình cắt tóc, không thể để dầu gội đầu lãng phí trên mái tóc chó gặm này được.
Một cô gái tinh tế trên cơ bản phải có tay nghề cắt tóc của riêng mình. Cắt tóc mái, cắt đuôi tóc thậm chí đặc biệt đọc không ít hướng dẫn chuyên môn trên mạng.
Bây giờ, ở nơi này tay nghề cắt tóc của Phương Ái Ái càng phát huy tác dụng lớn hơn.
Ngày mai đến căng tin làm tạp vụ, Phương Ái Ái cũng không dám cắt tóc quá ngắn. Cuối cùng vẫn phải ra ngoài gặp người.
Tóc ngắn ngang tai, ngay cả tóc mái cũng chỉnh tề. Kiểu tóc này ngược lại khiến khuôn mặt không còn gầy nữa, đẹp hơn nhiều so với bím tóc lúc trước.
Đốt than tổ ong, đun nước, gội đầu.
Quả nhiên dầu gội đầu giống như kem dưỡng da tay, không có vật chứa. Nhấn một lần đại khái là lượng đủ dùng một lần, trực tiếp tích trên tay.
Kem dưỡng da tay mang theo hương sữa, dầu gội đầu lại mang theo một mùi thuốc Đông y. Không phải rất nồng nhưng vẫn có thể ngửi thấy được.
Phương Ái Ái làm đầy đủ nguyên một bộ 'đại pháp xoa bóp' cho da đầu của mình, lúc này mới rửa sạch dầu gội đầu trên tóc.
Phương gia không có dầu gội đầu, chính xác mà nói dầu gội đầu ở niên đại này vẫn thuộc về vật phẩm xa xỉ. Lúc trước nguyên chủ gội đầu đều là dùng xà phòng, hiệu quả có thể tưởng tượng được.
Dầu gội đầu không có hiệu quả ngay lập tức như kem dưỡng da tay. Ngoại trừ đầu trở nên sạch sẽ sảng khoái cũng nhìn không ra cái gì, bất quá mùi thuốc nhàn nhạt rất dễ ngửi.
Nhưng mà Phương Ái Ái ngửi thấy, đồng chí Vương Mỹ Lệ cũng ngửi thấy.
"Con dùng cái gì gội đầu vậy? Mùi thuốc, rất thơm nha, còn cắt tóc, tự cắt?"
Con gái mình trong tay có tiền hay không, Vương Mỹ Lệ vẫn biết. Không có tiền đi tiệm cắt tóc vậy nhất định là tự mình cắt tóc, không phải nói còn rất đẹp mắt, có vẻ ngoan ngoãn giống như học sinh đang đọc sách ở trường.
"Ừm, tự cắt." Phương Ái Ái không quá tự nhiên sờ sờ tóc mình. Quả nhiên, mùi hương này người khác cũng có thể ngửi được.
"Con nghĩ ngày mai phải đến căng tin cho nên mượn dầu gội đầu của chị Linh Linh." Phương Ái Ái căng da đầu giải thích.
Dù sao trong nhà cũng không có ai dùng dầu gội đầu. Hơn nữa xà phòng không chỉ có một loại, dầu gội đầu ở niên đại này nhất định cũng là như vậy. Mẹ hẳn là sẽ không dò hỏi tới cùng.
"Đồ vật quý giá như vậy, sau này con ít mượn người ta một chút." Vương Mỹ Lệ đưa tay xoa xoa tóc con gái. Thật đúng là không cần phải nói, dùng dầu gội đầu chính là không giống như dùng xà phòng, sờ lên đều bóng loáng hơn bình thường.
"Chị Linh Linh" Phương Ái Ái nói này là một mảnh "nhà giàu", là đứa con gái duy nhất. Ba mẹ đều là nhân viên chính phủ chuyển nghề từ quân đội, con cháu cũng được coi trọng theo. Bản thân hai vợ chồng này đã có đãi ngộ tốt rồi, dưới gối lại chỉ có một đứa con gái như vậy. Tương đối mà nói có thể xem như là lớn lên trong sự đủ đầy, không thiếu thứ gì.
Đoạn Thanh Thanh vừa mới bắt đầu trong sách hận nhất chính là nguyên chủ, khao khát nhất chính là chị Linh Linh. Dù sao trước khi Đoạn Thanh Thanh qua đời, từ nhỏ đến lớn vị này đều là người thắng của nhân sinh, trong mười nữ sinh có tới chín người đều hâm mộ.
Vương Mỹ Lệ ngược lại không nhận ra con gái nói dối, người có thể cho Ái Ái mượn thứ quý giá như dầu gội đầu cũng chỉ có Lưu Linh.
"Được rồi, bên ông nội con đã xác định rồi. Ngày mai sẽ dẫn con tới nhà ăn, cũng đừng làm những việc trong nhà như rửa nồi rửa chén nấu cháo nữa. Đến nhà ăn còn có việc bận, con ở nhà thì cứ nghỉ ngơi đi." Vương Mỹ Lệ có chút chán nản nói.
Trên đời này có nhiều thứ tốt đẹp như vậy: Dầu gội đầu, dầu rửa mặt, váy kẻ caro, kẹp tóc nhỏ.. Nếu cô có bản lĩnh như cha mẹ Lưu gia thì cũng có thể cho con gái nhà mình trang điểm ăn mặc thật xinh đẹp.
Thế nhưng bây giờ con gái gầy gò nho nhỏ, trong nhà đã mấy tháng không ăn thịt.
Vương Mỹ Lệ không chỉ áy náy với con gái, mà đối với con trai cũng thường xuyên cảm thấy áy náy. Nhưng mà cô lại không thể nói với bất kỳ ai về phần áy náy này, kể cả người bên gối.
Phương Nhất Thìa quả thực là một người cha hiền lành nhưng tâm tư lại thô lỗ, trong đầu gần như không nghĩ chuyện gì nhiều. Buổi tối đầu dính gối là có thể ngủ, chưa từng thấy qua người ta có chuyện phiền lòng gì. Trong chuyện con cái cũng không có bao nhiêu tâm tư tinh tế.
Ba nhiệm vụ hệ thống thông báo đều đã hoàn thành, phần thưởng cũng đã lấy được. Bây giờ Phương Ái Ái mong đợi nhất chính là hệ thống thông báo nhiệm vụ mới.
Làm nhiệm vụ có thể trở nên xinh đẹp hơn, đây quả thực là chuyện chỉ có thể xuất hiện trong mơ như tiền từ trên trời rơi xuống.
Hệ thống Trù Thần thật sự không làm Phương Ái Ái thất vọng, ngay lúc người một nhà đang ăn cơm chiều thì thông báo nhiệm vụ.
【Nhiệm vụ dài hạn: Mỗi ngày được ông nội khen ngợi ở phương diện học nấu ăn, thành công được thưởng lượng nước dưỡng da dùng khoảng một lần. Khi tích lũy đủ một tháng nhận được 15 tích phân】
Phương Ái Ái nhíu mày. Phần thưởng của hệ thống càng ngày càng tỉ mỉ đồng thời cũng càng ngày càng bủn xỉn. Trước đây là đồ mang đi du lịch, lúc này lại thành lượng dùng khoảng một lần.
Về phần tích lũy gì đó ở phía sau, đã bị Phương Ái Ái lựa chọn bỏ qua. Cô lại không biết sau khi hệ thống thăng cấp sẽ có chức năng gì, cũng không có bao nhiêu chờ mong. Đối với cô việc có thể tích lũy đủ tích phân thăng cấp hệ thống hay không hoàn toàn không quan trọng.
Trước khi chính thức bắt đầu học nấu ăn, với tư cách là một người có kinh nghiệm dưỡng da và làm đẹp. Phương Ái Ái cảm thấy vẫn cần phải khai thông* cho hệ thống một ít.
*khai thông: Mở mang thông suốt
"Nước dưỡng da cũng phải tùy loại da. Không thể tùy tiện cho, càng không thể trộn lẫn cho. Ta thuộc loại da khô, lựa chọn sản phẩm dưỡng da nên có khuynh hướng dưỡng ẩm.."
【.. 】
【Phần thưởng phát ra đều dựa trên các số liệu của chính người thí nghiệm sau đó tiến hành lựa chọn tương ứng. Mời người thí nghiệm số 001 Phương Ái Ái không cần lo lắng】
Được rồi. Phương Ái Ái thừa nhận mỗi lần nhìn thấy 'người thí nghiệm số 001' cô luôn có cảm giác mình làm chuột bạch. Bất quá cho dù là làm chuột bạch, cô cũng phải là con chuột đẹp nhất.
Hai ngày nay cô vẫn kiên trì sử dụng kem dưỡng da tay. Mỗi lần rửa tay xong đều cẩn thận tỉ mỉ bôi lên một lần, buổi tối trước khi đi ngủ lại càng cố ý bôi nhiều hơn.
Đôi tay này cuối cùng cũng có chút bộ dáng trắng nõn. Nơi khô nứt có nơi đã lột da, lộ ra làn da mới phấn nộn non mềm, có nơi đã khép lại. Trên mu bàn tay vốn dĩ lưu lại vết thương do giá rét cũng không còn lớn đến mức có thể nhìn ra được.
Phương Ái Ái không biết phần thưởng dạng nhỏ này còn dùng được bao lâu. Nhưng sau khi thấy hiệu quả này, cô tràn đầy chờ mong đối với dầu gội đầu mà hệ thống sắp thưởng.
Vì thế cô còn cố tình cắt tóc, không thể để dầu gội đầu lãng phí trên mái tóc chó gặm này được.
Một cô gái tinh tế trên cơ bản phải có tay nghề cắt tóc của riêng mình. Cắt tóc mái, cắt đuôi tóc thậm chí đặc biệt đọc không ít hướng dẫn chuyên môn trên mạng.
Bây giờ, ở nơi này tay nghề cắt tóc của Phương Ái Ái càng phát huy tác dụng lớn hơn.
Ngày mai đến căng tin làm tạp vụ, Phương Ái Ái cũng không dám cắt tóc quá ngắn. Cuối cùng vẫn phải ra ngoài gặp người.
Tóc ngắn ngang tai, ngay cả tóc mái cũng chỉnh tề. Kiểu tóc này ngược lại khiến khuôn mặt không còn gầy nữa, đẹp hơn nhiều so với bím tóc lúc trước.
Đốt than tổ ong, đun nước, gội đầu.
Quả nhiên dầu gội đầu giống như kem dưỡng da tay, không có vật chứa. Nhấn một lần đại khái là lượng đủ dùng một lần, trực tiếp tích trên tay.
Kem dưỡng da tay mang theo hương sữa, dầu gội đầu lại mang theo một mùi thuốc Đông y. Không phải rất nồng nhưng vẫn có thể ngửi thấy được.
Phương Ái Ái làm đầy đủ nguyên một bộ 'đại pháp xoa bóp' cho da đầu của mình, lúc này mới rửa sạch dầu gội đầu trên tóc.
Phương gia không có dầu gội đầu, chính xác mà nói dầu gội đầu ở niên đại này vẫn thuộc về vật phẩm xa xỉ. Lúc trước nguyên chủ gội đầu đều là dùng xà phòng, hiệu quả có thể tưởng tượng được.
Dầu gội đầu không có hiệu quả ngay lập tức như kem dưỡng da tay. Ngoại trừ đầu trở nên sạch sẽ sảng khoái cũng nhìn không ra cái gì, bất quá mùi thuốc nhàn nhạt rất dễ ngửi.
Nhưng mà Phương Ái Ái ngửi thấy, đồng chí Vương Mỹ Lệ cũng ngửi thấy.
"Con dùng cái gì gội đầu vậy? Mùi thuốc, rất thơm nha, còn cắt tóc, tự cắt?"
Con gái mình trong tay có tiền hay không, Vương Mỹ Lệ vẫn biết. Không có tiền đi tiệm cắt tóc vậy nhất định là tự mình cắt tóc, không phải nói còn rất đẹp mắt, có vẻ ngoan ngoãn giống như học sinh đang đọc sách ở trường.
"Ừm, tự cắt." Phương Ái Ái không quá tự nhiên sờ sờ tóc mình. Quả nhiên, mùi hương này người khác cũng có thể ngửi được.
"Con nghĩ ngày mai phải đến căng tin cho nên mượn dầu gội đầu của chị Linh Linh." Phương Ái Ái căng da đầu giải thích.
Dù sao trong nhà cũng không có ai dùng dầu gội đầu. Hơn nữa xà phòng không chỉ có một loại, dầu gội đầu ở niên đại này nhất định cũng là như vậy. Mẹ hẳn là sẽ không dò hỏi tới cùng.
"Đồ vật quý giá như vậy, sau này con ít mượn người ta một chút." Vương Mỹ Lệ đưa tay xoa xoa tóc con gái. Thật đúng là không cần phải nói, dùng dầu gội đầu chính là không giống như dùng xà phòng, sờ lên đều bóng loáng hơn bình thường.
"Chị Linh Linh" Phương Ái Ái nói này là một mảnh "nhà giàu", là đứa con gái duy nhất. Ba mẹ đều là nhân viên chính phủ chuyển nghề từ quân đội, con cháu cũng được coi trọng theo. Bản thân hai vợ chồng này đã có đãi ngộ tốt rồi, dưới gối lại chỉ có một đứa con gái như vậy. Tương đối mà nói có thể xem như là lớn lên trong sự đủ đầy, không thiếu thứ gì.
Đoạn Thanh Thanh vừa mới bắt đầu trong sách hận nhất chính là nguyên chủ, khao khát nhất chính là chị Linh Linh. Dù sao trước khi Đoạn Thanh Thanh qua đời, từ nhỏ đến lớn vị này đều là người thắng của nhân sinh, trong mười nữ sinh có tới chín người đều hâm mộ.
Vương Mỹ Lệ ngược lại không nhận ra con gái nói dối, người có thể cho Ái Ái mượn thứ quý giá như dầu gội đầu cũng chỉ có Lưu Linh.
"Được rồi, bên ông nội con đã xác định rồi. Ngày mai sẽ dẫn con tới nhà ăn, cũng đừng làm những việc trong nhà như rửa nồi rửa chén nấu cháo nữa. Đến nhà ăn còn có việc bận, con ở nhà thì cứ nghỉ ngơi đi." Vương Mỹ Lệ có chút chán nản nói.
Trên đời này có nhiều thứ tốt đẹp như vậy: Dầu gội đầu, dầu rửa mặt, váy kẻ caro, kẹp tóc nhỏ.. Nếu cô có bản lĩnh như cha mẹ Lưu gia thì cũng có thể cho con gái nhà mình trang điểm ăn mặc thật xinh đẹp.
Thế nhưng bây giờ con gái gầy gò nho nhỏ, trong nhà đã mấy tháng không ăn thịt.
Vương Mỹ Lệ không chỉ áy náy với con gái, mà đối với con trai cũng thường xuyên cảm thấy áy náy. Nhưng mà cô lại không thể nói với bất kỳ ai về phần áy náy này, kể cả người bên gối.
Phương Nhất Thìa quả thực là một người cha hiền lành nhưng tâm tư lại thô lỗ, trong đầu gần như không nghĩ chuyện gì nhiều. Buổi tối đầu dính gối là có thể ngủ, chưa từng thấy qua người ta có chuyện phiền lòng gì. Trong chuyện con cái cũng không có bao nhiêu tâm tư tinh tế.
Ba nhiệm vụ hệ thống thông báo đều đã hoàn thành, phần thưởng cũng đã lấy được. Bây giờ Phương Ái Ái mong đợi nhất chính là hệ thống thông báo nhiệm vụ mới.
Làm nhiệm vụ có thể trở nên xinh đẹp hơn, đây quả thực là chuyện chỉ có thể xuất hiện trong mơ như tiền từ trên trời rơi xuống.
Hệ thống Trù Thần thật sự không làm Phương Ái Ái thất vọng, ngay lúc người một nhà đang ăn cơm chiều thì thông báo nhiệm vụ.
【Nhiệm vụ dài hạn: Mỗi ngày được ông nội khen ngợi ở phương diện học nấu ăn, thành công được thưởng lượng nước dưỡng da dùng khoảng một lần. Khi tích lũy đủ một tháng nhận được 15 tích phân】
Phương Ái Ái nhíu mày. Phần thưởng của hệ thống càng ngày càng tỉ mỉ đồng thời cũng càng ngày càng bủn xỉn. Trước đây là đồ mang đi du lịch, lúc này lại thành lượng dùng khoảng một lần.
Về phần tích lũy gì đó ở phía sau, đã bị Phương Ái Ái lựa chọn bỏ qua. Cô lại không biết sau khi hệ thống thăng cấp sẽ có chức năng gì, cũng không có bao nhiêu chờ mong. Đối với cô việc có thể tích lũy đủ tích phân thăng cấp hệ thống hay không hoàn toàn không quan trọng.
Trước khi chính thức bắt đầu học nấu ăn, với tư cách là một người có kinh nghiệm dưỡng da và làm đẹp. Phương Ái Ái cảm thấy vẫn cần phải khai thông* cho hệ thống một ít.
*khai thông: Mở mang thông suốt
"Nước dưỡng da cũng phải tùy loại da. Không thể tùy tiện cho, càng không thể trộn lẫn cho. Ta thuộc loại da khô, lựa chọn sản phẩm dưỡng da nên có khuynh hướng dưỡng ẩm.."
【.. 】
【Phần thưởng phát ra đều dựa trên các số liệu của chính người thí nghiệm sau đó tiến hành lựa chọn tương ứng. Mời người thí nghiệm số 001 Phương Ái Ái không cần lo lắng】
Được rồi. Phương Ái Ái thừa nhận mỗi lần nhìn thấy 'người thí nghiệm số 001' cô luôn có cảm giác mình làm chuột bạch. Bất quá cho dù là làm chuột bạch, cô cũng phải là con chuột đẹp nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.