Sau Khi Trọng Sinh, Bệnh Kiều Cố Chấp Cuồng Giả Vờ Ngoan Ngoãn Với Cô
Chương 1:
Tả Thủ Điềm Bính
01/11/2023
“Thẩm Dữ Bạch, anh không phải là con người...”
Giọng Giản Vi run rẩy. Cả người cô đều bị mồ hôi làm cho ướt đẫm, tựa như vớt ra từ trong nước.
Mái tóc đen ướt đầy mồ hôi bết vào má cô, thoạt nhìn càng thêm điềm đạm đáng thương.
Khóe miệng cô mang theo vết thương rách, trên cằm còn dính đầy tinh dịch màu trắng đục.
Tay chân của Giản Vi bị sợi xích sắt to dày xích lại. Nhìn kỹ sẽ thấy giữa hai chân cô có một cây gậy mát xa màu đen to dày. Gậy mát xa này được thiết kế hoàn toàn dựa theo kích thước của Thẩm Dữ Bạch. Nó thô to như miệng ly nước.
Mỗi lần cô ‘không ngoan’ sẽ bị Thẩm Dữ Bạch dùng nó để hung hăng trừng phạt cô.
Trên bề mặt của gậy mát xa có một số lượng lớn các hạt và kết cấu gồ ghề không đồng đều, cùng với độ rung tốc độ cao của gậy mát xa, các hạt cũng nhanh chóng ma sát trong lỗ thịt.
Kể từ khi cô bị bắt trở lại cho đến bây giờ, huyệt nhỏ của cô đã bị gậy mát xa cắm vào hết ba tiếng đồng hồ. Huyệt nhỏ non nớt bị gậy mát xa ma sát không ra hình dáng.
Tơ máu theo gậy mát xa chậm rãi chảy xuống, nhuộm ga trải giường dưới thân thành màu đỏ.
Nhưng mà Giản Vi đã không còn cảm giác cơn đau đớn gì nữa. Khi bị Thẩm Dữ Bạch bắt về, hắn đã nhét ba viên thuốc kích dục cực mạnh vào âm hộ cô.
Mấy năm nay, việc làm ăn của Thẩm Dữ Bạch càng ngày càng lớn mạnh, số lượng doanh nghiệp dưới danh nghĩa của anh nhiều vô số kể, bao gồm tài chính bất động sản, giải trí, dược phẩm, v.v.
Giản Vi không biết mục đích đầu tư vào các ngành khác của Thẩm Dữ Bạch là gì, nhưng cô biết mục đích đầu tư vào công ty dược phẩm của Thẩm Dữ Bạch. Đó là để nghiên cứu những loại thuốc kỳ lạ này, dùng chúng để đối phó với cô.
Loại thuốc kích thích tình dục mạnh này gây nghiện như ma túy nhưng lại vô hại đối với cơ thể. Mỗi lần bị buộc phải sử dụng loại thuốc kích thích tình dục này, Giản Vi sẽ trở nên giống như một con điếm. Âu đạo phía dưới bị thứ thuốc này biến đổi sẽ trở nên se khít, mẫn cảm hơn.
Giống như bây giờ, ngay cả khi huyệt nhỏ đã bị gậy mát xa chơi hỏng, mị thịt vẫn đói khát vẫn tiếp tục tham lam mút mát gậy mát xa. Thậm chí còn hy vọng gậy mát xa có thể được cắm sâu vào trong tận tử cung. Đương nhiên Thẩm Dữ Bạch sẽ không cho gậy mát xa chạm vào tử cung của cô, chỗ đó chỉ có một mình Thẩm Dữ Bạch mới có thể chạm vào.
Người đàn ông ngồi bên giường mặc một bộ âu phục màu đen, bộ âu phục cắt may vừa người bao bọc đôi chân thon dài của anh. Trên mặt Thẩm Dữ Bạch đeo một cặp kính gọng vàng, tăng thêm cho hắn vài phần khí chất nho nhã và lịch lãm. Chỉ có Giản Vi mới biết, dưới lớp da này người đàn ông biến thái đến cỡ nào.
Ví dụ như hiện tại hắn chỉ phóng thích gậy thịt ra ngoài, gậy thịt vừa mới trút ra giờ lại vểnh lên thật cao. Gậy thịt màu tím đen thoạt nhìn dữ tợn và đáng sợ, tựa như một con mãng xà khổng lồ.
Chỉ cần nhìn cây gậy thịt của anh là biết dục vọng hiện tại của hắn đang mãnh liệt như thế nào, nhưng Thẩm Dữ Bạch vẫn có thể bày ra bộ dáng lạnh nhạt.
Anh nhìn Giản Vi từ trên cao xuống, trong ánh mắt lộ ra vài phần thương hại. Phảng phất như vết thương trên người Giản Vi không phải do anh tạo thành.
“Vi Vi, khi nào tôi nói mình là con người? Hoặc là nói đến cùng thì chuyện gì đã khiến em sinh ra ảo giác “tôi là con người”?”
Ngón tay đeo găng tay màu đen của Thẩm Dữ Bạch vuốt ve đôi môi đỏ mọng của Giản Vi. Nhìn kỹ vào cái miệng nhỏ bé của cô, xác định rằng cô đã nuốt hết tinh dịch của mình.
Thật ra, Giản Vi đã không dám chống cự nữa. Lúc trước Giản Vi bị ép ngậm tinh dịch của Thẩm Dữ Bạch mà không chịu nuốt xuống, hậu quả nhận lại chính là cái miệng nhỏ nhắn của cô bị Thẩm Kỳ cắm vào suốt cả đêm.
Từ đó về sau, cô làm sao dám chỉ ngậm tinh dịch của anh mà không nuốt xuống?
“Vi Vi nuốt thật sạch sẽ. Nếu tinh dich trong miệng nhỏ đã ăn hết, vậy ăn thêm một lần nữa đi.”
Giọng Giản Vi run rẩy. Cả người cô đều bị mồ hôi làm cho ướt đẫm, tựa như vớt ra từ trong nước.
Mái tóc đen ướt đầy mồ hôi bết vào má cô, thoạt nhìn càng thêm điềm đạm đáng thương.
Khóe miệng cô mang theo vết thương rách, trên cằm còn dính đầy tinh dịch màu trắng đục.
Tay chân của Giản Vi bị sợi xích sắt to dày xích lại. Nhìn kỹ sẽ thấy giữa hai chân cô có một cây gậy mát xa màu đen to dày. Gậy mát xa này được thiết kế hoàn toàn dựa theo kích thước của Thẩm Dữ Bạch. Nó thô to như miệng ly nước.
Mỗi lần cô ‘không ngoan’ sẽ bị Thẩm Dữ Bạch dùng nó để hung hăng trừng phạt cô.
Trên bề mặt của gậy mát xa có một số lượng lớn các hạt và kết cấu gồ ghề không đồng đều, cùng với độ rung tốc độ cao của gậy mát xa, các hạt cũng nhanh chóng ma sát trong lỗ thịt.
Kể từ khi cô bị bắt trở lại cho đến bây giờ, huyệt nhỏ của cô đã bị gậy mát xa cắm vào hết ba tiếng đồng hồ. Huyệt nhỏ non nớt bị gậy mát xa ma sát không ra hình dáng.
Tơ máu theo gậy mát xa chậm rãi chảy xuống, nhuộm ga trải giường dưới thân thành màu đỏ.
Nhưng mà Giản Vi đã không còn cảm giác cơn đau đớn gì nữa. Khi bị Thẩm Dữ Bạch bắt về, hắn đã nhét ba viên thuốc kích dục cực mạnh vào âm hộ cô.
Mấy năm nay, việc làm ăn của Thẩm Dữ Bạch càng ngày càng lớn mạnh, số lượng doanh nghiệp dưới danh nghĩa của anh nhiều vô số kể, bao gồm tài chính bất động sản, giải trí, dược phẩm, v.v.
Giản Vi không biết mục đích đầu tư vào các ngành khác của Thẩm Dữ Bạch là gì, nhưng cô biết mục đích đầu tư vào công ty dược phẩm của Thẩm Dữ Bạch. Đó là để nghiên cứu những loại thuốc kỳ lạ này, dùng chúng để đối phó với cô.
Loại thuốc kích thích tình dục mạnh này gây nghiện như ma túy nhưng lại vô hại đối với cơ thể. Mỗi lần bị buộc phải sử dụng loại thuốc kích thích tình dục này, Giản Vi sẽ trở nên giống như một con điếm. Âu đạo phía dưới bị thứ thuốc này biến đổi sẽ trở nên se khít, mẫn cảm hơn.
Giống như bây giờ, ngay cả khi huyệt nhỏ đã bị gậy mát xa chơi hỏng, mị thịt vẫn đói khát vẫn tiếp tục tham lam mút mát gậy mát xa. Thậm chí còn hy vọng gậy mát xa có thể được cắm sâu vào trong tận tử cung. Đương nhiên Thẩm Dữ Bạch sẽ không cho gậy mát xa chạm vào tử cung của cô, chỗ đó chỉ có một mình Thẩm Dữ Bạch mới có thể chạm vào.
Người đàn ông ngồi bên giường mặc một bộ âu phục màu đen, bộ âu phục cắt may vừa người bao bọc đôi chân thon dài của anh. Trên mặt Thẩm Dữ Bạch đeo một cặp kính gọng vàng, tăng thêm cho hắn vài phần khí chất nho nhã và lịch lãm. Chỉ có Giản Vi mới biết, dưới lớp da này người đàn ông biến thái đến cỡ nào.
Ví dụ như hiện tại hắn chỉ phóng thích gậy thịt ra ngoài, gậy thịt vừa mới trút ra giờ lại vểnh lên thật cao. Gậy thịt màu tím đen thoạt nhìn dữ tợn và đáng sợ, tựa như một con mãng xà khổng lồ.
Chỉ cần nhìn cây gậy thịt của anh là biết dục vọng hiện tại của hắn đang mãnh liệt như thế nào, nhưng Thẩm Dữ Bạch vẫn có thể bày ra bộ dáng lạnh nhạt.
Anh nhìn Giản Vi từ trên cao xuống, trong ánh mắt lộ ra vài phần thương hại. Phảng phất như vết thương trên người Giản Vi không phải do anh tạo thành.
“Vi Vi, khi nào tôi nói mình là con người? Hoặc là nói đến cùng thì chuyện gì đã khiến em sinh ra ảo giác “tôi là con người”?”
Ngón tay đeo găng tay màu đen của Thẩm Dữ Bạch vuốt ve đôi môi đỏ mọng của Giản Vi. Nhìn kỹ vào cái miệng nhỏ bé của cô, xác định rằng cô đã nuốt hết tinh dịch của mình.
Thật ra, Giản Vi đã không dám chống cự nữa. Lúc trước Giản Vi bị ép ngậm tinh dịch của Thẩm Dữ Bạch mà không chịu nuốt xuống, hậu quả nhận lại chính là cái miệng nhỏ nhắn của cô bị Thẩm Kỳ cắm vào suốt cả đêm.
Từ đó về sau, cô làm sao dám chỉ ngậm tinh dịch của anh mà không nuốt xuống?
“Vi Vi nuốt thật sạch sẽ. Nếu tinh dich trong miệng nhỏ đã ăn hết, vậy ăn thêm một lần nữa đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.