Sau Khi Trọng Sinh, Ta Đoạt Lại Phúc Khí

Chương 35:

Nạp Lan Thập Thất

22/12/2024

Trên đời này, những kẻ dám ra tay với một quan lớn chẳng có bao nhiêu. Đặc biệt, Phó Đỉnh Thần, kẻ duy nhất trong triều dám đứng lên chống lại phe cánh của đám hoạn quan, bị ám sát trên đường nhận chức, kẻ được lợi từ chuyện này còn ai ngoài…

Nghĩ tới đây, lòng hắn dần sáng tỏ.

Quả nhiên, Phó Đỉnh Thần nhắc khẽ:

“Ai đưa ngươi đến Huyện Vân Sơn này, kẻ đó chính là kẻ đứng sau màn điều khiển trận sát kiếp hôm nay.”

“Mã... Nguyên... Thanh…” Viên Minh cắn răng, gằn từng chữ một, bàn tay siết chặt thành nắm đấm, tràn ngập phẫn hận.

“Hắn lợi dụng ta…”

Phó Đỉnh Thần lại chậm rãi nói:

“Khi hắn đưa ngươi đến nơi này, chưa chắc đã nghĩ tới chuyện hôm nay.”

“Hành động khi đó, chỉ đơn giản là một bước cờ để suy yếu đối thủ. Nhưng giờ đây, chỉ đuổi được lão phu ra khỏi kinh thành, vẫn chưa đủ khiến hắn an tâm. Xem ra, hắn muốn lão phu vĩnh viễn không thể quay về, mới có thể kê cao gối mà ngủ.”

“Lão sư!” Viên Minh kích động nói lớn, “Chuyện ám sát hôm nay tuyệt đối không thể bỏ qua như vậy!”

Hắn đứng phắt dậy, đi qua đi lại trong phòng vài vòng, rồi nghiến răng, nói lớn:

“Ta sẽ cùng lão sư soạn tấu chương, trình lên triều đình. Tên Mã Nguyên Thanh cấu kết với đám mã phỉ trong Huyện Vân Sơn, sai khiến bọn ác đồ ám sát quan lớn triều đình. Tội này, không thể tha!”

Dù có điều tra rõ chân tướng, nếu Thánh Thượng muốn phán ta, một huyện lệnh này, tội giám sát bất lực, diệt trừ giặc cướp vô dụng, cách chức ta đi cũng chẳng phải chuyện gì to tát."

Viên Minh chậm rãi thở dài, ánh mắt đầy cay đắng.



Hắn tới Huyện Vân Sơn đã hai năm, chưa lập được chút công lao nào. Bao lần muốn thanh trừ nạn giặc cướp quanh vùng, nhưng ai nấy đều khuyên hắn không nên vọng động.

Bởi vì điều đó là bất khả thi. Tiền nhiệm huyện lệnh chính là một tấm gương nhãn tiền.

Người tiền nhiệm của hắn cũng xuất thân danh gia, khi nhận chức tại Huyện Vân Sơn, lòng đầy hùng tâm tráng chí, quyết quét sạch nạn giặc cướp hoành hành.

Vì vậy, ông ta không tiếc bỏ vốn, huấn luyện một đội dân binh tinh nhuệ, quyết một lần bắt gọn đám cướp tại các sơn trại.

Nhưng kết quả lại hoàn toàn trái ngược. Đội binh của ông bị đám cướp tận dụng địa thế hiểm trở đánh cho tan tác, thua chạy tơi bời.

Khó khăn lắm mới công phá được sơn trại, thì đám cướp lại chia nhau tản đi, lẩn trốn sâu trong rừng núi. Người của ông truy lùng mãi vẫn không tìm được tung tích chúng.

Đợi đến khi tiền nhiệm huyện lệnh buộc phải hạ lệnh rút quân, tạm thời lui về huyện thành để tính kế lâu dài, thì một đêm nọ, tiểu thiếp mà ông yêu thương nhất lại bị người ta lặng lẽ sát hại ngay bên gối ngủ.

Đây chính là đòn uy hiếp và phản kích của đám cướp.

Chúng không phải không có khả năng giết một huyện lệnh, cũng chẳng phải thiếu quyết tâm ra tay.

Cái chết của tiểu thiếp ấy chính là lời cảnh báo rõ ràng nhất. Nếu chúng muốn mạng của ông, thì kẻ chết đêm đó chẳng phải là nàng ta, mà chính là ông.

Từ khi Viên Minh nhận chức, hắn cũng không tránh khỏi bị đám cướp ra oai phủ đầu.

Vị huyện lệnh trẻ tuổi, tuy bị điều ra tận nơi xa xôi này, vẫn giữ được nhiệt huyết trong lòng. Thêm vào đó, tính tình cứng cỏi khiến hắn ban hành những chính sách tại huyện đụng chạm đến lợi ích của đám mã phỉ.

Bởi vậy, con trai hắn – Viên Huy – từng bị bắt cóc ngay trong nhà.

Người xung quanh đều khuyên hắn nhượng bộ. Chỉ khi hắn cúi đầu, đám cướp mới thả con trai hắn trở về.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Trọng Sinh, Ta Đoạt Lại Phúc Khí

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook