Sau Khi Trọng Sinh Tôi Nổi Tiếng Ở Giới Giải Trí
Chương 12
Lâm Áng Tư
06/07/2023
【Có vài thứ gì đó không nên trộn lẫn trong phòng phát sóng trực tiếp nhỉ?】
【Xem ra tất cả mọi người đều là fan trung thành của "Hào môn dạ yến"】
【Tôi là fan Trần Nghiêu nè, vô tình yêu mất hình tượng hiện tại của cậu ấy rồi】
【Tôi là fan của mẹ Tống Thừa, con trai tôi là Độc Mỹ】
【Người qua đường lạc vào thôi, hai cậu này đẹp trai thế】
Trần Nghiêu và Tống Thừa không biết phần bình luận nhộn nhịp cỡ nào, hai người nhờ nhân viên công tác khiêng đồ vào nhà, chất đống chúng đại ở một góc, bị nhiếp ảnh gia kéo ra ngoài chụp một loạt ảnh, nửa tiếng sau mới mệt mỏi ngồi phịch trên sô pha.
Trần Nghiêu lấy ra hai chai nước khoáng trong tủ lạnh phòng bếp, ném một chai cho Tống Thừa, tự vặn mở một chai, tu cạn nửa chai, hắn vén vạt áo lên lau mồ hôi trên mắt, thương lượng với Tống Thừa, "Tôi đói bụng, không biết khách mời khác khi nào mới đến, hay là chúng ta ra ngoài tìm chút gì ăn đi?"
Tống Thừa còn chưa trả lời, cạch một tiếng, có người từ ngoài cửa đi vào, Trần Nghiêu và Tống Thừa quay đầu nhìn lại, một thanh niên dáng người gầy gò kéo vali nhỏ đi vào, anh ta cười vẫy tay chào hỏi hai người, "Chào các cậu, tôi là Chung Nhạc, rất vui được ở chung với các cậu một thời gian ngắn."
Chung Nhạc là dẫn chương trình thường trú của Fruit Channel, tuy còn trẻ nhưng đã được người qua đường biết đến và yêu thích. Tình cờ Trần Nghiêu và Tống Thừa đều biết anh ta.
Trần Nghiêu giơ chai nước khoáng trên tay lên, "Xin chào, tôi là Trần Nghiêu."
Tống Thừa là fan trung thành của Fruit Channel, không ngờ lại được gặp thần tượng của mình ở đây, cậu phấn khích đứng dậy, đỏ mặt, rối rít vẫy tay với anh ta: "Anh...... Xin chào! Em là thần tượng của anh...... À nhầm, em muốn nói là, anh là fan của em. A a a a, không phải, em..."
"Ha ha ha ha ha!" Đây là lần đầu tiên Trần Nghiêu nhìn thấy Tống Thừa ngại ngùng, gặp thần tượng mà như gặp đối tượng, nói năng lộn xộn.
Chung Nhạc đã quen đại cảnh, anh ta rất có kinh nghiệm hóa giải sự xấu hổ của Tống Thừa, chủ động đi lên phía trước cười bắt tay cậu: "Cậu đúng là thần tượng của tôi, Hoàng Phủ Khâm Thư, Cao Quang Nam Nhị, tôi rất thích cậu."
Tống Thừa lau tay vào quần mới cầm tay anh ta, "Em cũng rất thích anh, từ nhỏ em đã xem chương trình của anh."
Chung Nhạc rút hai tay về, thu lại ý cười, buồn bực nói, "Không đề cập tới chuyện này, chúng ta còn có thể làm bạn bè."
Khu bình luận từ khi Chung Nhạc xuất hiện càng ồn ã hơn, fan của Chung Nhạc nghe tin mà đến.
【Nhạc Nhạc, bọn tôi tới rồi】
【Bột Coca đến báo cáo đây】
【Hy vọng hai người có thể chăm sóc Nhạc Nhạc nhà bọn tôi nhiều hơn. 】
【A a a a, nhóc con hôm nay ăn mặc thật đáng yêu】
【Lại nói biểu hiện của Tống Thừa khi thấy thần tượng là tôi, lúc tôi gặp idol cũng nói năng loạn xạ】
【 Ha ha ha ha ha, còn lau tay vào quần sạch sẽ mới dám bắt tay, quá mức chân thật 】
【Nhạc Nhạc mới 25 tuổi đã có rất nhiều người nói từ nhỏ xem chương trình của cậu ấy mà lớn lên 】
【Cái giá của ngôi sao nhí】
【Nhạc Nhạc kiêng kị nhất người khác nói mấy lời này với anh ấy】
【Nhạc Nhạc thật tốt bụng, chủ động hóa giải xấu hổ của Tống Thừa, không giống người nào đó sẽ hả hê khi thấy người khác gặp họa】
【Quan hệ giữa Tống Thừa và Trần Nghiêu so với sắt thép còn cứng hơn, sao họ lại tức giận vì chuyện vặt vãnh như vậy? 】
【 Chính là, Nam Cung nhà ta và Hoàng Phủ thế mà có mệnh giao tình, vì anh em có thể để nữ chính dầm mưa 】
【 Bà thành công gợi lên cho tui cảm xúc muốn xem lại《 hào môn dạ yến 》 lần nữa đó】
【 Fan CP phục sinh sống sót trong vết nứt, thì thầm một câu, hai người họ chơi thật dễ dàng, tôi cảm thấy nữ chính mới là chướng ngại bọn họ cần vượt qua, họ bỏ lại nữ chính đi khu vui chơi, thậm chí lúc Hoàng Phủ với nữ chính cùng bị thương, nam chính kiên định lựa chọn ôm Hoàng Phủ bỏ chạy 】
【 Fan CP ngày càng nhiều hơn nhỉ, Hàn Đông Tuyết nhà chúng ta, với tư cách là người quyền lực nhất trong cả bộ phim, cô ấy mà còn cần nhỏ nhẹ yếu ớt để Ngạo Hiên bảo vệ chắc? 】
【 Chỉ là người qua đường, tôi cảm thấy mấy người không cần náo loạn đâu, có người mới tới kìa 】
Người vừa đến là một người phụ nữ dáng yêu kiều, cao gầy, trang điểm tỉ mỉ, đang vất vả xách một chiếc vali to, hai mắt sáng ngời nhìn với vẻ cầu xin người cao và khỏe nhất trong phòng, nhưng Trần Nghiêu luôn nhớ rõ lời Mạnh Đình Thâm, không thể trêu hoa ghẹo nguyệt, hắn làm bộ ngẩng đầu uống nước không nhìn thấy ánh mắt của cô.
Trần Mạn Đình xinh đẹp và là quán quân của các chương trình ca hát trong vài năm qua, với sự nổi tiếng của chương trình, cô không chỉ phát hành album solo mà còn nhận được bài hát OST phim truyền hình, ai ai cũng thích. Là ca sĩ nổi tiếng có cả lưu lượng và thực lực, Trần Mạn Đình không ngờ Trần Nghiêu lại từ chối yêu cầu của cô.
Một chút khó chịu thoáng qua khuôn mặt thanh tú của cô, nhưng nhận ra đây là truyền hình trực tiếp, cô lập tức lại biểu cảm, cúi đầu tủi thân, ánh mắt xấu hổ mà ảo não nhìn va li, Chung Nhạc cất hành lý của mình xong, tốt bụng đi tới giúp cô, "Mạn Đình, đã lâu không gặp! Em xinh đẹp hơn trước rồi."
Trần Mạn Đình cảm kích nói cảm ơn, ánh mắt liếc qua Trần Nghiêu cười híp mắt nói, "Cám ơn anh, may mắn anh Chung cũng ở đây, nếu không em cũng không biết phải làm gì."
Những lời này, khiến cho người xem bất mãn.
【Nhạc Nhạc nhà tôi tốt bụng và dễ thương, nhưng xin đừng lợi dụng cậu ấy để kháy khịa người khác giùm】
【Tôi cảm giác Trần Mạn Đình nói chuyện nghe mùi bạch liên hoa sao á】
【Tôi đi đây, lúc đầu muốn đứng về phía cô ấy và mắng Trần Nghiêu không phải là một quý ông, nhưng lời nhận xét chó đẻ này đã khiến tôi dừng lại đúng lúc】
【Trần Nghiêu quả thật không phong độ, thấy con gái cầm đồ nặng như vậy còn không qua giúp】
【Người nhân phẩm xấu không thay đổi được bản chất máu lạnh】
【Móa! Rác rưởi ở đâu ra, chuyện dễ dàng vậy mà cũng không chịu giúp, làm như mình cao quý lắm】
【 Cậu ta bị bôi nhọ không phải là vô duyên vô cớ, hôm nay có tí việc này cũng không muốn giúp, ngày mai có thể thấy chết không cứu 】
【Mua tiếp thị cọ nhiệt, làm ơn cút hộ】
【Phía trên là fan Trần Mạn Đình đang giả làm anti đó hả】
【Mù hay gì má? Vừa rồi cậu ấy và Tống Thừa chuyển một đống đồ, hiện tại không còn sức lực không muốn qua hỗ trợ thì sao! 】
【Ai quy định con trai phải giúp con gái xách đồ, không giúp là bất kính? Chiêm Thu Kỳ từng nói, quay phim "Hào môn dạ yến" việc nặng đều là cô làm, Trần Nghiêu chỉ phụ trách chăm sóc hoa cỏ, cậu ấy không có chút sức lực nào cả. 】
【Lầu trên nói quá chuẩn, Trần Nghiêu chắc chắn là do không có sức mới không qua giúp】
......
Chiêm Bưu ở phía sau hậu trường vui tươi hớn hở xem cuộc thảo luận ầm ĩ, càng nhiều người càng tốt. Anh ta thật sự không ngờ Trần Nghiêu vẫn là thể chất gió tanh mưa máu, lúc trước lãng phí thời gian với anh ta trên một hòn đảo hoang vắng, nếu không hắn chắc chắn sẽ nổi tiếng hơn bây giờ.
Trần Nghiêu không quan tâm người khác nói gì, hiện tại hắn chỉ quan tâm một việc: "Khi nào chúng ta có thể ăn cơm?"
Dọc theo đường đi, giữa đường bọn họ ăn một ít bánh bích quy, giờ đã tiêu hóa xong rồi, "Nơi này ai phụ trách? Có thể cho tôi biết chính xác không?"
Trần Nghiêu phát hiện câu nói này có thể là một câu thần chú triệu hoán người, hắn vừa dứt lời liền có người kéo vali đi vào, cách đây không lâu hắn cũng đã gặp, cũng là đối tượng cảnh giác phòng hộ số một của hắn, Cố Hoài.
Cố Hoài ở trước ống kính là hình tượng cao lãnh, cậu ta đứng thẳng tắp, ngón tay thon dài đặt trên cần kéo vali, làn da trắng nõn càng trắng nõn và dịu dàng hơn so với màu da sẫm, cậu ta khẽ gật đầu chào mấy người họ, "Chào mọi người, tôi là Cố Hoài."
Ánh mắt Trần Nghiêu lạnh lùng, sau đó bình tĩnh tự nhiên vẫy tay đáp lại cậu ta cùng mọi người, mà bởi vì Cố Hoài xuất hiện, khu bình luận yên ắng vài giây sau đó bị fan Hoài Thủy của cậu ta điên cuồng xâm chiếm màn hình.
【Hoài Thủy đến báo cáo, bảo vệ Cố Hoài tốt nhất】
【A a a a a a, anh Cố Hoài】
【Muốn gặp em muốn gặp em】
【Anh Cố Hoài đã trở lại】
【Văn Hoài mà đến, thật sự là anh Cố Hoài】
【Vượt qua thiên sơn vạn thủy, chỉ để gặp cậu】
Trong đó xen lẫn vài bình luận hả hê và tò mò.
【 Kẽ hở cầu sinh, hàng giả và hàng thật cùng một khung, ngàn năm hiếm thấy】
【Đổ lỗi đi, đạo diễn giỏi thật, tôi thích xem nhất cảnh Tu La tràng* này 】
Tu La tràng là nơi diễn ra cạnh tranh khốc liệt, người chết ta sống, cũng như ván đồ sát mà mỗi người là một phe, ai tham gia hẳn là từ chết tới bị thương.
【 Chương trình này đỉnh phết, có thể mời hai vị thần ẩn nhân sĩ xuất hiện, có Chung Nhạc, Trần Mạn Đình, bây giờ lại còn có Cố Hoài 】
【Dự là chương trình sẽ bùng nổ nhanh thôi】
【 Tôi mới đi tra một chút, đạo diễn là đạo diễn của《 Hào môn dạ yến 》, là đạo diễn của cái bộ phim máu chó vớ vẩn kia ý 】
【Nam thần của tôi!!! Thảo nào có thể liên lạc với Trần Nghiêu và Tống Thừa】
Chiêm Bưu thấy thời gian cũng không còn sớm, cách đây không lâu vị khách cuối cùng gửi tin nhắn nói trên đường xảy ra tai nạn xe cộ, không biết bao giờ mới có thể đến được, hắn xua tay bảo trợ lý lên sân khấu】
Phó đạo diễn mập mạp cười híp mắt nhìn bọn họ nói, "Vốn lời này phải đợi đông đủ rồi mới nói, nếu mọi người sốt ruột như vậy, tôi đành thông báo trước, các cậu giúp tôi truyền đạt lại.
"Khụ khụ, không cần, tôi đã tới rồi đây." Lưu Hàn đến vào giây cuối cùng, đường cao tốc anh đi đã bị tắc nghẽn trong ba giờ vì một vụ tai nạn giao thông, anh vội vàng và cuối cùng cũng bước vào trong phòng khi phó đạo diễn phổ biến nội quy.
Mọi người nhìn về phía cửa, Lưu Hàn lau mồ hôi trên trán cười ngờ nghệch với bọn họ, "Chào mọi người, tôi là Lưu Hàn, ngại quá, làm chậm trễ mọi người, trên đường tôi gặp tai nạn giao thông kẹt xe. Bây giờ mới tới."
Fan của Lưu Hàn bất ngờ nhìn thấy thần tượng của mình đột nhiên xuất hiện trên camera, một số ít fan nhanh chóng đăng bài chạy đi thông báo, một lượng lớn fan chạy tới bình luận.
【Hàn Hàn nhà tôi ngốc quá đi mất】
【Mỗi lần ra ngoài chắc chắn sẽ gặp tai nạn.】
【Hahahahaha, may mắn là Hàn Hàn đã đến kịp vào giây cuối cùng】
【Vừa rồi tôi còn tưởng rằng vị khách cuối cùng có thể đang chơi bài lớn và không xuất hiện trong đêm chung kết, nhưng không ngờ lại là Hàn Hàn, vì vậy tôi chắc chắn là thật sự không phải cố ý đến muộn】
【Tôi nghe nói rằng dù Lưu Hàn tham gia chương trình nào, chỉ cần anh ấy ra ngoài, nhất định gặp phải tai nạn, giờ thấy rồi mới biết quả là danh xứng với thực】
【Hàn Hàn đáng yêu quá】
【Không ngờ chồng mình cũng tham gia show này, háo hức quá, dạo này lúc nào cũng được gặp anh ấy】
Mạnh Đình Thâm tắt toàn bộ góc nhìn truyền hình trực tiếp, anh mở phòng truyền hình một mình của Trần Nghiêu, anh bớt chút thời gian đến xem chim hoàng yến nhà mình, cũng không phải cố ý tới đây theo đuổi chương trình giải trí, bên trong nhiều người như vậy, làm chậm trễ anh xem Trần Nghiêu.
Anh cũng đặc biệt hoàn thành tất cả các tài liệu khẩn cấp trước 8 giờ, và giờ anh đang nằm trên giường xem chương trình phát sóng trực tiếp bằng máy tính bảng, Mạnh Đình Thâm vô cùng tự hào khi thấy rằng Trần Nghiêu là người đẹp trai và cao nhất trong số họ, đúng kiểu anh thích.
Anh hớn hở cầm điện thoại lên gửi tin nhắn cho tác giả Tiểu kiều thê, nhờ anh ta gửi kế hoạch mới, Trần Nghiêu đã bắt đầu sự nghiệp nên anh phải cố gắng theo kịp cốt truyện.
- -----
Tác giả có lời muốn nói: Trần Nghiêu bắt đầu sự nghiệp của mình, với tư cách là một đại diện xuất sắc của tổng tài bá đạo, Mạnh Đình Thâm quyết định gây bất ngờ cho Trần Nghiêu theo kịch bản mới.
【Xem ra tất cả mọi người đều là fan trung thành của "Hào môn dạ yến"】
【Tôi là fan Trần Nghiêu nè, vô tình yêu mất hình tượng hiện tại của cậu ấy rồi】
【Tôi là fan của mẹ Tống Thừa, con trai tôi là Độc Mỹ】
【Người qua đường lạc vào thôi, hai cậu này đẹp trai thế】
Trần Nghiêu và Tống Thừa không biết phần bình luận nhộn nhịp cỡ nào, hai người nhờ nhân viên công tác khiêng đồ vào nhà, chất đống chúng đại ở một góc, bị nhiếp ảnh gia kéo ra ngoài chụp một loạt ảnh, nửa tiếng sau mới mệt mỏi ngồi phịch trên sô pha.
Trần Nghiêu lấy ra hai chai nước khoáng trong tủ lạnh phòng bếp, ném một chai cho Tống Thừa, tự vặn mở một chai, tu cạn nửa chai, hắn vén vạt áo lên lau mồ hôi trên mắt, thương lượng với Tống Thừa, "Tôi đói bụng, không biết khách mời khác khi nào mới đến, hay là chúng ta ra ngoài tìm chút gì ăn đi?"
Tống Thừa còn chưa trả lời, cạch một tiếng, có người từ ngoài cửa đi vào, Trần Nghiêu và Tống Thừa quay đầu nhìn lại, một thanh niên dáng người gầy gò kéo vali nhỏ đi vào, anh ta cười vẫy tay chào hỏi hai người, "Chào các cậu, tôi là Chung Nhạc, rất vui được ở chung với các cậu một thời gian ngắn."
Chung Nhạc là dẫn chương trình thường trú của Fruit Channel, tuy còn trẻ nhưng đã được người qua đường biết đến và yêu thích. Tình cờ Trần Nghiêu và Tống Thừa đều biết anh ta.
Trần Nghiêu giơ chai nước khoáng trên tay lên, "Xin chào, tôi là Trần Nghiêu."
Tống Thừa là fan trung thành của Fruit Channel, không ngờ lại được gặp thần tượng của mình ở đây, cậu phấn khích đứng dậy, đỏ mặt, rối rít vẫy tay với anh ta: "Anh...... Xin chào! Em là thần tượng của anh...... À nhầm, em muốn nói là, anh là fan của em. A a a a, không phải, em..."
"Ha ha ha ha ha!" Đây là lần đầu tiên Trần Nghiêu nhìn thấy Tống Thừa ngại ngùng, gặp thần tượng mà như gặp đối tượng, nói năng lộn xộn.
Chung Nhạc đã quen đại cảnh, anh ta rất có kinh nghiệm hóa giải sự xấu hổ của Tống Thừa, chủ động đi lên phía trước cười bắt tay cậu: "Cậu đúng là thần tượng của tôi, Hoàng Phủ Khâm Thư, Cao Quang Nam Nhị, tôi rất thích cậu."
Tống Thừa lau tay vào quần mới cầm tay anh ta, "Em cũng rất thích anh, từ nhỏ em đã xem chương trình của anh."
Chung Nhạc rút hai tay về, thu lại ý cười, buồn bực nói, "Không đề cập tới chuyện này, chúng ta còn có thể làm bạn bè."
Khu bình luận từ khi Chung Nhạc xuất hiện càng ồn ã hơn, fan của Chung Nhạc nghe tin mà đến.
【Nhạc Nhạc, bọn tôi tới rồi】
【Bột Coca đến báo cáo đây】
【Hy vọng hai người có thể chăm sóc Nhạc Nhạc nhà bọn tôi nhiều hơn. 】
【A a a a, nhóc con hôm nay ăn mặc thật đáng yêu】
【Lại nói biểu hiện của Tống Thừa khi thấy thần tượng là tôi, lúc tôi gặp idol cũng nói năng loạn xạ】
【 Ha ha ha ha ha, còn lau tay vào quần sạch sẽ mới dám bắt tay, quá mức chân thật 】
【Nhạc Nhạc mới 25 tuổi đã có rất nhiều người nói từ nhỏ xem chương trình của cậu ấy mà lớn lên 】
【Cái giá của ngôi sao nhí】
【Nhạc Nhạc kiêng kị nhất người khác nói mấy lời này với anh ấy】
【Nhạc Nhạc thật tốt bụng, chủ động hóa giải xấu hổ của Tống Thừa, không giống người nào đó sẽ hả hê khi thấy người khác gặp họa】
【Quan hệ giữa Tống Thừa và Trần Nghiêu so với sắt thép còn cứng hơn, sao họ lại tức giận vì chuyện vặt vãnh như vậy? 】
【 Chính là, Nam Cung nhà ta và Hoàng Phủ thế mà có mệnh giao tình, vì anh em có thể để nữ chính dầm mưa 】
【 Bà thành công gợi lên cho tui cảm xúc muốn xem lại《 hào môn dạ yến 》 lần nữa đó】
【 Fan CP phục sinh sống sót trong vết nứt, thì thầm một câu, hai người họ chơi thật dễ dàng, tôi cảm thấy nữ chính mới là chướng ngại bọn họ cần vượt qua, họ bỏ lại nữ chính đi khu vui chơi, thậm chí lúc Hoàng Phủ với nữ chính cùng bị thương, nam chính kiên định lựa chọn ôm Hoàng Phủ bỏ chạy 】
【 Fan CP ngày càng nhiều hơn nhỉ, Hàn Đông Tuyết nhà chúng ta, với tư cách là người quyền lực nhất trong cả bộ phim, cô ấy mà còn cần nhỏ nhẹ yếu ớt để Ngạo Hiên bảo vệ chắc? 】
【 Chỉ là người qua đường, tôi cảm thấy mấy người không cần náo loạn đâu, có người mới tới kìa 】
Người vừa đến là một người phụ nữ dáng yêu kiều, cao gầy, trang điểm tỉ mỉ, đang vất vả xách một chiếc vali to, hai mắt sáng ngời nhìn với vẻ cầu xin người cao và khỏe nhất trong phòng, nhưng Trần Nghiêu luôn nhớ rõ lời Mạnh Đình Thâm, không thể trêu hoa ghẹo nguyệt, hắn làm bộ ngẩng đầu uống nước không nhìn thấy ánh mắt của cô.
Trần Mạn Đình xinh đẹp và là quán quân của các chương trình ca hát trong vài năm qua, với sự nổi tiếng của chương trình, cô không chỉ phát hành album solo mà còn nhận được bài hát OST phim truyền hình, ai ai cũng thích. Là ca sĩ nổi tiếng có cả lưu lượng và thực lực, Trần Mạn Đình không ngờ Trần Nghiêu lại từ chối yêu cầu của cô.
Một chút khó chịu thoáng qua khuôn mặt thanh tú của cô, nhưng nhận ra đây là truyền hình trực tiếp, cô lập tức lại biểu cảm, cúi đầu tủi thân, ánh mắt xấu hổ mà ảo não nhìn va li, Chung Nhạc cất hành lý của mình xong, tốt bụng đi tới giúp cô, "Mạn Đình, đã lâu không gặp! Em xinh đẹp hơn trước rồi."
Trần Mạn Đình cảm kích nói cảm ơn, ánh mắt liếc qua Trần Nghiêu cười híp mắt nói, "Cám ơn anh, may mắn anh Chung cũng ở đây, nếu không em cũng không biết phải làm gì."
Những lời này, khiến cho người xem bất mãn.
【Nhạc Nhạc nhà tôi tốt bụng và dễ thương, nhưng xin đừng lợi dụng cậu ấy để kháy khịa người khác giùm】
【Tôi cảm giác Trần Mạn Đình nói chuyện nghe mùi bạch liên hoa sao á】
【Tôi đi đây, lúc đầu muốn đứng về phía cô ấy và mắng Trần Nghiêu không phải là một quý ông, nhưng lời nhận xét chó đẻ này đã khiến tôi dừng lại đúng lúc】
【Trần Nghiêu quả thật không phong độ, thấy con gái cầm đồ nặng như vậy còn không qua giúp】
【Người nhân phẩm xấu không thay đổi được bản chất máu lạnh】
【Móa! Rác rưởi ở đâu ra, chuyện dễ dàng vậy mà cũng không chịu giúp, làm như mình cao quý lắm】
【 Cậu ta bị bôi nhọ không phải là vô duyên vô cớ, hôm nay có tí việc này cũng không muốn giúp, ngày mai có thể thấy chết không cứu 】
【Mua tiếp thị cọ nhiệt, làm ơn cút hộ】
【Phía trên là fan Trần Mạn Đình đang giả làm anti đó hả】
【Mù hay gì má? Vừa rồi cậu ấy và Tống Thừa chuyển một đống đồ, hiện tại không còn sức lực không muốn qua hỗ trợ thì sao! 】
【Ai quy định con trai phải giúp con gái xách đồ, không giúp là bất kính? Chiêm Thu Kỳ từng nói, quay phim "Hào môn dạ yến" việc nặng đều là cô làm, Trần Nghiêu chỉ phụ trách chăm sóc hoa cỏ, cậu ấy không có chút sức lực nào cả. 】
【Lầu trên nói quá chuẩn, Trần Nghiêu chắc chắn là do không có sức mới không qua giúp】
......
Chiêm Bưu ở phía sau hậu trường vui tươi hớn hở xem cuộc thảo luận ầm ĩ, càng nhiều người càng tốt. Anh ta thật sự không ngờ Trần Nghiêu vẫn là thể chất gió tanh mưa máu, lúc trước lãng phí thời gian với anh ta trên một hòn đảo hoang vắng, nếu không hắn chắc chắn sẽ nổi tiếng hơn bây giờ.
Trần Nghiêu không quan tâm người khác nói gì, hiện tại hắn chỉ quan tâm một việc: "Khi nào chúng ta có thể ăn cơm?"
Dọc theo đường đi, giữa đường bọn họ ăn một ít bánh bích quy, giờ đã tiêu hóa xong rồi, "Nơi này ai phụ trách? Có thể cho tôi biết chính xác không?"
Trần Nghiêu phát hiện câu nói này có thể là một câu thần chú triệu hoán người, hắn vừa dứt lời liền có người kéo vali đi vào, cách đây không lâu hắn cũng đã gặp, cũng là đối tượng cảnh giác phòng hộ số một của hắn, Cố Hoài.
Cố Hoài ở trước ống kính là hình tượng cao lãnh, cậu ta đứng thẳng tắp, ngón tay thon dài đặt trên cần kéo vali, làn da trắng nõn càng trắng nõn và dịu dàng hơn so với màu da sẫm, cậu ta khẽ gật đầu chào mấy người họ, "Chào mọi người, tôi là Cố Hoài."
Ánh mắt Trần Nghiêu lạnh lùng, sau đó bình tĩnh tự nhiên vẫy tay đáp lại cậu ta cùng mọi người, mà bởi vì Cố Hoài xuất hiện, khu bình luận yên ắng vài giây sau đó bị fan Hoài Thủy của cậu ta điên cuồng xâm chiếm màn hình.
【Hoài Thủy đến báo cáo, bảo vệ Cố Hoài tốt nhất】
【A a a a a a, anh Cố Hoài】
【Muốn gặp em muốn gặp em】
【Anh Cố Hoài đã trở lại】
【Văn Hoài mà đến, thật sự là anh Cố Hoài】
【Vượt qua thiên sơn vạn thủy, chỉ để gặp cậu】
Trong đó xen lẫn vài bình luận hả hê và tò mò.
【 Kẽ hở cầu sinh, hàng giả và hàng thật cùng một khung, ngàn năm hiếm thấy】
【Đổ lỗi đi, đạo diễn giỏi thật, tôi thích xem nhất cảnh Tu La tràng* này 】
Tu La tràng là nơi diễn ra cạnh tranh khốc liệt, người chết ta sống, cũng như ván đồ sát mà mỗi người là một phe, ai tham gia hẳn là từ chết tới bị thương.
【 Chương trình này đỉnh phết, có thể mời hai vị thần ẩn nhân sĩ xuất hiện, có Chung Nhạc, Trần Mạn Đình, bây giờ lại còn có Cố Hoài 】
【Dự là chương trình sẽ bùng nổ nhanh thôi】
【 Tôi mới đi tra một chút, đạo diễn là đạo diễn của《 Hào môn dạ yến 》, là đạo diễn của cái bộ phim máu chó vớ vẩn kia ý 】
【Nam thần của tôi!!! Thảo nào có thể liên lạc với Trần Nghiêu và Tống Thừa】
Chiêm Bưu thấy thời gian cũng không còn sớm, cách đây không lâu vị khách cuối cùng gửi tin nhắn nói trên đường xảy ra tai nạn xe cộ, không biết bao giờ mới có thể đến được, hắn xua tay bảo trợ lý lên sân khấu】
Phó đạo diễn mập mạp cười híp mắt nhìn bọn họ nói, "Vốn lời này phải đợi đông đủ rồi mới nói, nếu mọi người sốt ruột như vậy, tôi đành thông báo trước, các cậu giúp tôi truyền đạt lại.
"Khụ khụ, không cần, tôi đã tới rồi đây." Lưu Hàn đến vào giây cuối cùng, đường cao tốc anh đi đã bị tắc nghẽn trong ba giờ vì một vụ tai nạn giao thông, anh vội vàng và cuối cùng cũng bước vào trong phòng khi phó đạo diễn phổ biến nội quy.
Mọi người nhìn về phía cửa, Lưu Hàn lau mồ hôi trên trán cười ngờ nghệch với bọn họ, "Chào mọi người, tôi là Lưu Hàn, ngại quá, làm chậm trễ mọi người, trên đường tôi gặp tai nạn giao thông kẹt xe. Bây giờ mới tới."
Fan của Lưu Hàn bất ngờ nhìn thấy thần tượng của mình đột nhiên xuất hiện trên camera, một số ít fan nhanh chóng đăng bài chạy đi thông báo, một lượng lớn fan chạy tới bình luận.
【Hàn Hàn nhà tôi ngốc quá đi mất】
【Mỗi lần ra ngoài chắc chắn sẽ gặp tai nạn.】
【Hahahahaha, may mắn là Hàn Hàn đã đến kịp vào giây cuối cùng】
【Vừa rồi tôi còn tưởng rằng vị khách cuối cùng có thể đang chơi bài lớn và không xuất hiện trong đêm chung kết, nhưng không ngờ lại là Hàn Hàn, vì vậy tôi chắc chắn là thật sự không phải cố ý đến muộn】
【Tôi nghe nói rằng dù Lưu Hàn tham gia chương trình nào, chỉ cần anh ấy ra ngoài, nhất định gặp phải tai nạn, giờ thấy rồi mới biết quả là danh xứng với thực】
【Hàn Hàn đáng yêu quá】
【Không ngờ chồng mình cũng tham gia show này, háo hức quá, dạo này lúc nào cũng được gặp anh ấy】
Mạnh Đình Thâm tắt toàn bộ góc nhìn truyền hình trực tiếp, anh mở phòng truyền hình một mình của Trần Nghiêu, anh bớt chút thời gian đến xem chim hoàng yến nhà mình, cũng không phải cố ý tới đây theo đuổi chương trình giải trí, bên trong nhiều người như vậy, làm chậm trễ anh xem Trần Nghiêu.
Anh cũng đặc biệt hoàn thành tất cả các tài liệu khẩn cấp trước 8 giờ, và giờ anh đang nằm trên giường xem chương trình phát sóng trực tiếp bằng máy tính bảng, Mạnh Đình Thâm vô cùng tự hào khi thấy rằng Trần Nghiêu là người đẹp trai và cao nhất trong số họ, đúng kiểu anh thích.
Anh hớn hở cầm điện thoại lên gửi tin nhắn cho tác giả Tiểu kiều thê, nhờ anh ta gửi kế hoạch mới, Trần Nghiêu đã bắt đầu sự nghiệp nên anh phải cố gắng theo kịp cốt truyện.
- -----
Tác giả có lời muốn nói: Trần Nghiêu bắt đầu sự nghiệp của mình, với tư cách là một đại diện xuất sắc của tổng tài bá đạo, Mạnh Đình Thâm quyết định gây bất ngờ cho Trần Nghiêu theo kịch bản mới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.