Sau Khi Từ Hôn, Mỹ Nhân Ngốc Nghếch Gả Cho Đại Lão Trong Niên Đại Văn
Chương 37:
Thanh Tri Hứa
06/02/2024
----
Đường Tâm nhìn thấy Trịnh Hướng Đông muốn đến gần mình, cô bất giác lui lại mấy bước, không để cho anh ta có cơ hội nắm lấy tay mình.
Trịnh Hướng Đông nhìn bàn tay trống rỗng của mình, tiếp tục nói: "Tâm Tâm, em tha lỗi cho anh được không? Anh không muốn hủy hôn."
Đường Tâm không ngờ mặt Trịnh Hướng Đông lại dày như vậy, lời này của anh ta làm cho cô thật sự cảm thấy buồn nôn, cô không có tâm trạng để nói chuyện với loại người này, hơn nữa chị hai nói tối nay sẽ làm thịt kho tàu cho cô, Đường Tâm mất kiên nhẫn nói:
"Trịnh Hướng Đông, anh thật ghê tởm, tôi và anh đã không còn quan hệ gì nữa, nếu như anh còn lại gần đây thì tôi sẽ gọi bảo vệ tới."
Bảo vệ ở thời đại này rất lợi hại, thậm chí vì để bảo đảm sản xuất và an toàn của nhà máy cho nên họ đều có vũ khí.
Nghe Đường Tâm nói xong lời này, Trịnh Hướng Đông lảo đảo lui về phía sau hai bước, anh ta không phải vì sợ cô sẽ gọi bảo vệ, mà là vì cô nói anh ta ghê tởm.
Đường Tâm cũng không quan tâm anh ta bị cái gì, Tôn Miêu lại càng không ưa gì Trịnh Hướng Đông, một người đàn ông mà không có một chút khí thế đàn ông nào, từ hôn rồi còn bám lấy người ta không buông, hơn nữa cô ấy cảm thấy tính tình của tên Trịnh Hướng Đông này rất âm trầm, sợ anh ta sẽ làm ra chuyện gì đó tổn thương Đường Tâm, vội vàng lôi kéo Đường Tâm rời đi.
Trịnh Hướng Đông cũng không biết mình đã rời khỏi trạm phát thanh bằng cách nào, lúc Đường Tâm nói anh ta ghê tởm và nhìn anh ta bằng ánh mắt chán ghét thì anh ta mới giật mình nhận ra hình như mình đã mất đi rất nhiều.
Tô Uyển Ninh trang điểm thật xinh đẹp ngồi ở nhà chờ anh ta trở về, vừa nhìn thấy Trịnh Hướng Đông, cô ta lập tức tiến đến, quan tâm nói: "Hướng Đông, anh làm sao vậy?"
Trịnh Hướng Đông thấy người tới là Tô Uyển Ninh thì mới lấy lại tinh thần, khách sáo hỏi một câu: "Chị dâu, sao chị lại ở đây?"
Tô Uyển Ninh đương nhiên cảm nhận được sự xa cách của Trịnh Hướng Đông đối với mình, cô ta cố gắng đè nén cảm giác khó chịu trong lòng xuống, tươi cười hỏi:
"Hướng Đông, anh khó chịu chỗ nào sao? Có muốn đến bệnh viện hay không, em thấy sắc mặt anh không tốt lắm."
Nhìn vẻ mặt tồi tệ này, hẳn đi tìm Đường Tâm? Thế nhưng xem ra tình hình không tốt lắm, người đâu? Mỗi ngày Tô Uyển Ninh đều nhìn thấy anh ta như vậy, lúc đầu cô ta chỉ khịt mũi coi thường, nhưng đến bây giờ lại cảm thấy vô cùng ghen tị.
Vốn dĩ Trịnh Hướng Đông đã hạ quyết tâm sẽ không để ý tới Tô Uyển Ninh nữa, nhưng khi nhìn thấy cô ta thật lòng quan tâm mình thì anh ta lại có chút không nỡ.
Đường Tâm nhìn thấy Trịnh Hướng Đông muốn đến gần mình, cô bất giác lui lại mấy bước, không để cho anh ta có cơ hội nắm lấy tay mình.
Trịnh Hướng Đông nhìn bàn tay trống rỗng của mình, tiếp tục nói: "Tâm Tâm, em tha lỗi cho anh được không? Anh không muốn hủy hôn."
Đường Tâm không ngờ mặt Trịnh Hướng Đông lại dày như vậy, lời này của anh ta làm cho cô thật sự cảm thấy buồn nôn, cô không có tâm trạng để nói chuyện với loại người này, hơn nữa chị hai nói tối nay sẽ làm thịt kho tàu cho cô, Đường Tâm mất kiên nhẫn nói:
"Trịnh Hướng Đông, anh thật ghê tởm, tôi và anh đã không còn quan hệ gì nữa, nếu như anh còn lại gần đây thì tôi sẽ gọi bảo vệ tới."
Bảo vệ ở thời đại này rất lợi hại, thậm chí vì để bảo đảm sản xuất và an toàn của nhà máy cho nên họ đều có vũ khí.
Nghe Đường Tâm nói xong lời này, Trịnh Hướng Đông lảo đảo lui về phía sau hai bước, anh ta không phải vì sợ cô sẽ gọi bảo vệ, mà là vì cô nói anh ta ghê tởm.
Đường Tâm cũng không quan tâm anh ta bị cái gì, Tôn Miêu lại càng không ưa gì Trịnh Hướng Đông, một người đàn ông mà không có một chút khí thế đàn ông nào, từ hôn rồi còn bám lấy người ta không buông, hơn nữa cô ấy cảm thấy tính tình của tên Trịnh Hướng Đông này rất âm trầm, sợ anh ta sẽ làm ra chuyện gì đó tổn thương Đường Tâm, vội vàng lôi kéo Đường Tâm rời đi.
Trịnh Hướng Đông cũng không biết mình đã rời khỏi trạm phát thanh bằng cách nào, lúc Đường Tâm nói anh ta ghê tởm và nhìn anh ta bằng ánh mắt chán ghét thì anh ta mới giật mình nhận ra hình như mình đã mất đi rất nhiều.
Tô Uyển Ninh trang điểm thật xinh đẹp ngồi ở nhà chờ anh ta trở về, vừa nhìn thấy Trịnh Hướng Đông, cô ta lập tức tiến đến, quan tâm nói: "Hướng Đông, anh làm sao vậy?"
Trịnh Hướng Đông thấy người tới là Tô Uyển Ninh thì mới lấy lại tinh thần, khách sáo hỏi một câu: "Chị dâu, sao chị lại ở đây?"
Tô Uyển Ninh đương nhiên cảm nhận được sự xa cách của Trịnh Hướng Đông đối với mình, cô ta cố gắng đè nén cảm giác khó chịu trong lòng xuống, tươi cười hỏi:
"Hướng Đông, anh khó chịu chỗ nào sao? Có muốn đến bệnh viện hay không, em thấy sắc mặt anh không tốt lắm."
Nhìn vẻ mặt tồi tệ này, hẳn đi tìm Đường Tâm? Thế nhưng xem ra tình hình không tốt lắm, người đâu? Mỗi ngày Tô Uyển Ninh đều nhìn thấy anh ta như vậy, lúc đầu cô ta chỉ khịt mũi coi thường, nhưng đến bây giờ lại cảm thấy vô cùng ghen tị.
Vốn dĩ Trịnh Hướng Đông đã hạ quyết tâm sẽ không để ý tới Tô Uyển Ninh nữa, nhưng khi nhìn thấy cô ta thật lòng quan tâm mình thì anh ta lại có chút không nỡ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.