Sau Khi Về Nước, Bạn Trai Nhỏ Cố Chấp Điên Rồi
Chương 95: Tai mèo và đuôi mèo
Miêu Giới Đệ Nhất Lỗ
19/02/2022
【 — Hôm nay nóng quá, chẳng buồn ăn cơm.
Nhưng anh ấy đút cho tôi, ăn thật ngon. 】
- -
Nguyên nhân dẫn đến hot search này do một tài khoản fan đăng bài thao thao bất tuyệt kể rằng thần tượng đầu tiên của cô là Bùi Nhược, nhưng Bùi Nhược trầm cảm tự sát, tinh thần của cô sa sút rất lâu, khi ấy mới cấp ba, thành tích xuống dốc không phanh.
Người nhà cô dốc tiền đưa cô sang nước ngoài du học, ở bên đó hơn bốn năm.
Sau khi trở về có thần tượng thứ hai là Ô Bách Chu, kết quả không lâu sau hắn và Bạch Đường Sinh cùng lên một livestream gameshow, cô càng xem càng cảm thấy không đúng, quả nhiên không bao lâu, hai người công khai come out.
Thần tượng thứ ba là một ca sĩ, không thể bình thường hơn, có chút danh tiếng, giọng nói cực kỳ êm tai, kết quả năm ngoái bị người ta khui ra không chỉ đã kết hôn mà còn có tận hai đứa rồi.
Lần này cô yên tĩnh một năm không nhúc nhích, cảm thấy lòng rất mệt.
Nhưng vì rất yêu thích tác phẩm gốc của《 Vãng sinh 》nên cô vẫn luôn chú ý sau khi phim bắt đầu quay, nhờ vậy mà phát hiện sự tồn tại của Tu Từ.
Gương mặt Tu Từ đặc biệt hợp khẩu vị của cô, chính là cảm giác lần đầu nhìn thấy đã trúng tiếng sét ái tình. Tà tâm rung động, cảm giác khác hẳn mỗi khi theo đuổi minh tinh trước giờ, cô cảm thấy có thể mình đã nhất kiến chung tình.
Nhưng lần này cô cẩn thận hơn nên đã đi xem tư liệu Tu Từ trước, hơn hai mươi, tuổi không lớn lắm, không có scandal. Cô còn dùng quan hệ đi hỏi Hải Thiên đôi điều về quá khứ Tu Từ, bên kia nói là một diễn viên nhỏ rất an phận, không có đối tượng.
Không có, xem ra rất hoan hỉ, cô sung sướng hài lòng mà chuẩn bị đập tiền trải nghiệm lạc thú dưỡng thành. Hay lắm, Tu Từ cũng come out.
Lúc Phó Sinh công khai một mình, có một fan Tu Từ luôn cảm thấy đối tượng của Phó Sinh chính là Tu Từ, khi ấy cô chửi hăng máu nhất, thề non hẹn biển mà nói tuyệt đối không thể...
Kết quả thì hay rồi, vả mặt lúc nào cũng tới đột ngột đến nỗi không kịp chuẩn bị.
Tóm lại, chủ đề hot search lần này nói đúng ra là một diễn viên mới ra mắt đột nhiên công khai người yêu, liệu có vô trách nhiệm với fan hâm mộ không?
Dù sao đa số fan đều là fan nhan sắc hoặc fan bạn gái, thật vất vả mới đu được một người mới, kết quả đối phương đã có người thương.
— Tuy rằng người chị em đây có chút thảm, nhưng không cần thiết phải kích động như thế...
— Xin lỗi =)))))) Tuy vô đạo đức nhưng tự nhiên tôi muốn cười ăng nhăng nhăng...
— Người chị em thảm quá hahaha, nhưng cũng không cần thiết vì chuyện này mà lôi Tu Từ lên hot search chứ?
Hot search này vừa nhìn đã biết đập tiền mua, độ nổi quá cao và đang không ngừng tăng lên.
Thời điểm phát hiện hot search này Phó Sinh đang dùng cơm cùng Tu Từ. Trời vừa nóng lên là Tu Từ liền thấy không ngon miệng, Phó Sinh đành phải mình ăn một miếng, xong lại đút Tu Từ ăn một miếng.
La Thường ban đầu trông thấy hot search đã nhíu chặt mày lại, nhưng khi thấy Tu Từ ngoan ngoãn ngồi trước mặt Phó Sinh bưng hộp giữ nhiệt, thấy cảnh tượng ấm áp cậu tự chọn lựa ăn vài miếng xong lại ăn một thìa lớn Phó Sinh đút cho, khẩu khí trong lòng cô đột nhiên dịu lại.
Thôi, thật ra cũng không cần quá để ý tới fan.
Dù sao lúc cô mới chọn Tu Từ người ta cũng từng trả lời rồi, là vì Phó Sinh mới lựa chọn cái nghề này.
La Thường đến gần hai người, bất đắc dĩ nói: "Tháng này mới bắt đầu không quá hai ngày, cậu đã lên một lượt ba, bốn cái hot search."
Phó Sinh sau khi xem xong toàn bộ tình hình liền gọi điện cho Quản Thiệu, nhờ phía quan hệ xã hội khống chế bình luận, tiện thể tìm người rút hot search.
"Không cần phải để ý tới bọn họ." Phó Sinh múc một thìa gà Cung Bảo đưa lên miệng Tu Từ, "Em chỉ là diễn viên, đóng tốt nhân vật trong tác phẩm của mình là trách nhiệm lớn nhất đối với fan."
Như Phó Sinh nói vậy, Tu Từ chỉ là diễn viên mà thôi.
— Không đến mức đấy chứ, sao lại là vô trách nhiệm, người ta cũng có tiêu phí gì của fan đâu...
— Nói thế nào nhỉ, người ta là diễn viên chứ đâu phải idol, tuy hơi flop, nhưng yêu hay không là quyền của người ta mà?
— Flop thật, mà Tu Từ rõ ràng cũng không muốn nổi tiếng, nếu không với tài phú của Phó Sinh thì cậu ấy đâu đến nỗi cật lực hai năm vẫn chỉ là diễn viên tuyến mười tám?
— Chuẩn, Tu Từ muốn nổi thật nổi chỉ cần thổi tí gió bên gối là xong rồi, cần gì người khác tiêu tiền nâng đỡ?
— =))))) Thổi gió bên gối kiểu này không lưu hành lắm, phí eo ~
Ăn xong cơm tối, mặt trời cũng dần dần xuống núi, sắc trời ảm đạm đi đôi chút.
Thật ra buổi tối phần diễn không nhiều, đã quay xong sớm trong giai đoạn đầu nên sau này họ sẽ thoải mái hơn kha khá.
Hôm nay vì Phó Sinh muốn mời ăn khuya nên tất cả mọi người như được tiêm máu gà, các cảnh quay buổi chiều kết thúc vô cùng thuận lợi.
Nếu xét như vậy, ước tính hơn chín giờ chưa tới mười giờ là họ có thể kết thúc công việc.
Gió đêm phơ phất, mang theo cảm giác mát lạnh cùng chút hanh khô. Hoàng Âm đang kẻ lại lông mày cho Tu Từ, tỉ mỉ tường tận một lúc mới nói: "Xong rồi, đi thôi, cảnh tiếp đến em rồi."
Tu Từ thoáng do dự, nhìn Hoàng Âm đi làm việc khác. Cậu không vội vã đi mà lấy điện thoại ra đăng blog.
— Diễn phim là bởi vì muốn gặp anh ấy, không phải để hút fan. Các bạn có vui vẻ hay không cũng không liên quan, muốn thoát fan hay anti xin cứ tùy ý.
Từ "Anh ấy" nói đến ai, người sáng suốt đều biết rõ.
Tu Từ chần chừ một giây, cuối cùng vẫn không thấy Phó Sinh, vừa nãy Phó Sinh còn bảo cậu đừng đáp lại mấy bình luận đấy, chờ lát nữa sẽ bớt hot...
Bởi vì chột dạ, Tu Từ hiếm thấy không tranh thủ từng phút đi tìm Phó Sinh, mà do dự một hồi lâu mới lấy điện thoại chuyển sang nick phụ.
Đường link lưu trữ ban sáng quả nhiên đã cập nhật, tiêu đề tên là "Đạo diễn Phó cùng mèo hoang nhỏ của hắn."
Tu Từ khuấy khuấy ngón tay, ban đầu còn cự tuyệt muốn thoát ra mấy lần, cuối cùng vẫn trượt màn hình xuống xem.
【 Cảnh quay ngày mai rất "quan trọng", Tu Từ không có kinh nghiệm ở phương diện này, bị đạo diễn Phó lừa đến phòng hắn diễn thử.
Đạo diễn Phó đặt người trên giường, ghé sát lỗ tai cậu hỏi rằng: "Đã từng yêu đương chưa?"
"Chưa từng..."
"Có người hôn em chưa?"
"Không có..."
Tu Từ có chút sợ sệt, đạo diễn Phó áp sát quá, nhiệt độ nóng bỏng thuộc về một người đàn ông khác như sắp hòa tan cậu: "Đạo, đạo diễn Phó, đừng như vậy..."
"Đừng cái gì?" Đạo diễn Phó cong môi nở nụ cười, nhẹ nhàng mơn trớn vành tai Tu Từ, "Đã có ai chạm vào nơi này chưa?"
"Chưa có..."
"Nơi này thì sao?" Bàn tay dày rộng kia hạ xuống ngực.
"Ưm... cũng chưa..." Tu Từ quả là nhanh khóc, cậu căn bản không thể khống chế bản thân.
"Vậy ở đây thì sao?" Đạo diễn Phó đột nhiên vòng ra sau, toàn thân Tu Từ run lên, thân thể như muốn nổ tung.
Hai người đều ngây ra, nước mắt Tu Từ chảy dài, đạo diễn Phó tràn đầy hứng thú mà sờ soạng đôi tai bỗng nhiên xuất hiện của Tu Từ: "Hóa ra em là mèo à?"
"Hức hức..." Tu Từ lần này thực sự đã bị dọa khóc.
Nhưng đạo diễn Phó xấu xa lại không vì vậy mà buông tha cậu, trái lại còn uy hiếp cậu phải làm mình vui, nếu không sẽ ném cậu ra ngoài, để mọi người trông thấy bộ dáng ngây thơ ghẹo người của cậu.
Trên chăn đệm mềm mại, đạo diễn Phó với sở thích tồi tệ vuốt ve cái đuôi lông xù của Tu Từ, còn luôn đảo quanh nơi gốc rễ ấy.
Tu Từ cả người run rẩy, mang theo tiếng khóc nức nở vô cùng đáng thương mà nói: "Hức hức... Anh bắt nạt tôi..."
... 】
Ước chừng 1500 chữ.
Ngoại trừ đoạn mở đầu, những phần khác là loại nếu phát hành sẽ bị cắt sạch.
Tu Từ đỏ ửng hai tai xem hết những thứ linh tinh này, từ trên giường tới thảm trải sàn, xong lại lên sopha, sau khi kết thúc ở ghế sopha thì đi bồn tắm tẩy rửa, kết quả tắm thế nào lại tới thêm lần nữa, sau đó là mọi việc nằm ngoài tầm kiểm soát, trực tiếp khai phá nơi mới — ban công.
"Một, hai, ba..."
Tu Từ yên lặng đếm, tổng cộng tám lần.
Cậu nhấp môi dưới, Phó Sinh trước giờ chưa từng làm nhiều lần như vậy với cậu trong một đêm.
...
"Nghĩ gì thế em?"
Phó Sinh cầm kịch bản phim vỗ mông Tu Từ: "Mất tập trung?"
Trước khi chính thức quay phim, Phó Sinh lần nào cũng đích thân tháp tùng Tu Từ, hôm nay đại khái là lần đầu tiên Tu Từ không nghiêm túc.
Đây là cảnh sau khi mẫu phi của Mộ Tương chết, cảnh tượng hắn lần đầu giết người, người kia là một tên đầy tớ đi theo chăm sóc Mộ Ngọc từ bé đến giờ.
Một mặt là kẻ sai vặt này phát hiện chuyện mình và Thượng Hỉ gặp mặt sau núi, một mặt là Mộ Tương vừa mất người thân nên khó chịu, đương nhiên hắn không thể nhìn Mộ Ngọc dễ chịu được.
Đáng ra cảnh quay này cần thật tàn nhẫn, nhưng trạng thái của Tu Từ không đúng lắm, hai tai cứ ửng hồng, ánh mắt cũng thoáng vẻ xốn xang, lúc đi cùng Phó Sinh thì không dám nhìn thẳng mặt anh, lời thoại cũng nói lắp và nói sai rất nhiều lần.
Phó Sinh rất nghiêm túc nói với Tu Từ: "Lại đây, chúng ta tâm sự."
Tất cả mọi người đều cho rằng Phó Sinh nổi giận, muốn răn dạy Tu Từ, bao gồm cả Tu Từ cũng vậy, sắc mặt tái đi trong giây lát.
Nhưng khi tiến vào phòng nghỉ, Phó Sinh trở tay đóng cửa liền ấn Tu Từ vào lòng, mạnh mẽ tét lên mông cậu một cái.
"Em vừa xem cái gì?"
"Không có gì..."
Phó Sinh lấy tay túm chặt hai tay cậu rồi lại tét thêm một cái: "Nói dối."
"Không xem gì thế sao vừa nãy em phóng túng như vậy?"
"... Em đâu có." Tu Từ mím môi.
"Không có?" Phó Sinh suýt nữa bị chọc phát cười, "Dáng vẻ của em vừa nãy cứ như chúng ta đã làm một hồi vậy, mặt thì đỏ, ánh mắt thì lâng lâng, người không biết còn tưởng tôi đã làm gì em trong thời gian làm việc không đấy."
"..."
Dáng vẻ khi nãy của Tu Từ rất đặc biệt, tuy Phó Sinh đã thấy nhiều rồi, nhưng đây là lần đầu tiên người ngoài trông thấy.
Khi ấy trên sân có biết bao nhiêu là người, Phó Sinh phải cố nhịn ý nghĩ muốn đóng gói Tu Từ mang đi, miễn cưỡng đi cùng cậu qua hai lần diễn.
"Nhìn cái gì?"
"..."
Tu Từ đang mím môi không nói lời nào, cúi đầu ép ép đầu ngón tay.
Phó Sinh không thể làm gì cậu, đành dứt khoát hôn lên gương mặt hơi nóng của cậu, ngẫm lại chưa hết giận, thế là cắn thẳng lên vành tai Tu Từ, dùng sức đay nghiến.
Cảm nhận được người trong lòng run lên trong thoáng chốc, suýt thì toàn thân mềm nhũn ngã vào lồng ngực anh, Phó Sinh mới xem như hài lòng.
Anh buông Tu Từ ra: "Sau khi kết thúc công việc em muốn xem cái gì muốn phóng túng thế nào cũng được, bây giờ nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái, ít nhất là đừng trông như vừa mới đun sôi nữa."
"..."
Tu Từ có chút oan ức, cậu lên án nhìn Phó Sinh, muốn hạ nhiệt cho cậu mà lại cắn tai cậu, đây không phải là cố ý ngăn cản cậu điều chỉnh à?
Tu Từ trong phòng vệ sinh làm hai vốc nước lạnh, mở điện thoại nhìn bình luận dưới tài khoản chính weibo, cuối cùng cũng bình tĩnh hơn xíu.
— Trời ui tui thực sự không ngờ tính cách của Tu Từ lại cứng rắn như vậy sao?
— Iu iu, tui thích cứng rắn như vậy, người ta nói chuyện yêu đương có sao đâu, cậu ấy là diễn viên, chỉ cần có trách nhiệm với tác phẩm của mình là được.
— Không sai, yêu đương là tự do của người ta, người ta cũng không cố giấu diếm mà.
— Không giấu? Không hẳn vậy đâu, nếu không có paparazzi khui ra thì không biết Tu Từ còn muốn tiêu phí fan nữ bao lâu mới công khai chứ?
— Lầu trên hề à? Nếu người ta muốn giấu thì đạo diễn Phó đâu cần phải đăng cái weibo công khai kia.
— Đạo diễn Phó không tính, nhưng tôi cảm thấy Tu Từ cậu ấy không nghĩ đến chuyện công khai, lúc trước nhấn like cũng không, sáng hôm nay weibo đạo diễn Phó công khai cậu ấy phải hơn mười tiếng mới bất đắc dĩ chuyển tiếp... haha.
— Có mấy con giời đúng là khiến người khác cạn lời, Tu Từ đăng blog này còn chưa đủ hiểu à? Anh ấy vào giới giải trí chính là vì Phó Sinh, những thứ khác ảnh đâu có quan tâm, mấy người ở đây bày đặt đoán mò cái gì?
— Chuẩn chuẩn, ảnh nói muốn thoát fan hay anti xin cứ tùy ý, bọn mày còn ở đây nhảy nhót, biết ý không?
Tu Từ vừa định tắt điện thoại di động đã thấy weibo đột nhiên có thêm thông báo, Phó Sinh chuyển tiếp bài đăng này của cậu.
Mặc dù không có bình luận, nhưng thả like cùng chuyển tiếp đã đủ để chứng minh thái độ.
Mặt Tu Từ liền nóng lên.
Cái H văn cậu mang hình thái bán miêu ấy vẫn cứ quanh quẩn trong đầu cậu không tài nào bỏ được, bình luận bên dưới đều nói quá tuyệt quá tuyệt, người đàn ông nào có thể từ chối một bé mèo như vậy?
Đây nào phải mèo hoang, phải là một bé mèo nhà vô cùng mềm, nếm thử còn siêu siêu ngọt.
Tu Từ do dự một lát, mở website lúc trước mua còng tay lên, dùng tốc độ nhanh nhất chọn lựa một bộ tai mèo và đuôi mèo, sau đó giấu đầu hở đuôi mà tắt điện thoại, làm dáng vẻ coi như chẳng có chuyện gì xảy ra hết.
Cậu sửa lại quần áo một chút, nhớ lại khoảng thời gian lúc trước Phó Sinh ra nước ngoài, đại não trong nháy mắt thư thái, một mảnh lạnh lẽo.
Thư ký trường quay hô lên: "Cảnh thứ sáu mươi chín phân cảnh một lần một Action!"
【 Mộ Tương bóp lấy cổ tên đầy tớ, hắn thậm chí còn chẳng nhớ rõ tên người này, chỉ nhớ mấy đời trước, cái kẻ sai vặt này cuối cùng đều chết vì chắn đao cho Mộ Ngọc, quả là một người hầu trung thành.
"Ngươi nói xem, nếu hắn biết ngươi chết, lại còn chết trên tay ta, liệu hắn có muốn giết ta không?"
Mộ Tương ghé sát vào tai tên đầy tớ, cảm thụ thân thể vì sợ hãi mà run rẩy của hắn ta, phát ra tiếng cười khoái chí.
Mặc dù những kiếp trước Mộ Ngọc đều thuận lợi kế vị, nhưng hắn chưa bao giờ nảy sinh sát tâm với Mộ Tương, thậm chí còn mấy lần phong Mộ Tương làm vương.
Mộ Tương không thích cảm giác không được xuống tay này, hắn muốn Mộ Ngọc với mình đao kiếm đối mặt, như vậy hắn mới dễ dàng động thủ, ngươi không chết thì ta phải lìa đời. 】
"Qua."
Tu Từ đứng yên tại chỗ dặm lại lớp trang điểm rồi tiếp tục quay.
【 Mộ Tương tự tay bóp chết kẻ đầy tớ kia, mắt thấy hắn trên tay mình hít thở không thông cũng không buông tay.
Tuy rằng thời khắc cuối cùng có ngừng lại một giây thoáng qua... nhưng cũng chỉ có một giây. 】
...
Gameshow tám giờ phát sóng, nhưng Tu Từ lại chẳng có thời gian xem.
Tất cả mọi người đều vội vàng diễn để chuẩn bị ăn khuya, muốn được thư giãn cho trọn.
Phó Sinh đặt bữa khuya tại một nhà hàng lớn, dứt khoát bao hết, vừa đến gần đã thấy mùi tôm hùm đất ngào ngạt, đặc biệt hấp dẫn.
Đoàn phim từ trên xuống dưới có hơn trăm người, phân rất nhiều bàn, Phó Sinh không biết họ thích ăn gì, lại tương đối xa lạ với cấp dưới nên giao việc chọn món cho Giang Huy.
Tóm lại là anh trả tiền, muốn ăn gì cứ tùy ý gọi.
Còn anh thì dẫn Tu Từ ngồi xuống một bàn trong góc, có cả Diệp Thanh Trúc và La Thường.
Vu Mạc thì đang cùng Giang Huy đi tiếp rượu mọi người, Bạch Đường Sinh về khách sạn gọi Ô Bách Chu, lúc lên món ăn mới thong thả tới trễ.
Anh tiện tay kéo ra hai chiếc ghế để Ô Bách Chu và mình cùng ngồi xuống mới nhìn một bàn đầy đồ ăn, cười nói: "Lâu lắm không ăn tôm hùm đất."
Phó Sinh: "Hôm nay cứ ăn thoải mái."
Bạch Đường Sinh nhướng mày: "Hôm nay phải ăn thoải mái thật, dù sao cũng là ngày đại hỉ."
Có thể công bố người mình thương cho cả internet biết, không phải là đại hỉ à.
Ô Bách Chu kiệm lời, ngồi bên cạnh yên lặng bóc tôm thả vào bát Bạch Đường Sinh. Động tác Phó Sinh giống hắn như đúc, chỉ khác là đang nói chuyện cùng Bạch Đường Sinh.
La Thường nhìn bát Tu Từ và Bạch Đường Sinh chất một đống thịt tôm hùm, liếc nhìn Diệp Thanh Trúc bên cạnh, dở khóc dở cười: "Có phải chúng ta không nên xuất hiện ở đây không?"
Diệp Thanh Trúc cười nhạt một tiếng: "Em bóc cho chị không được sao?"
La Thường bật cười: "Được, chúng ta bóc cho nhau."
Bạch Đường Sinh liếc nhìn Tu Từ yên lặng ăn đồ ăn không nói lời nào, thoáng do dự: "Chương trình của Tu Từ phát sóng được một lúc rồi đúng không?"
Tu Từ cúi đầu: "Vâng..."
"Cậu có biết khách hàng đầu tiên cậu giao thức ăn không trong show không?"
Bạch Đường Sinh cau mày nói: "Không biết có phải tôi nghĩ nhiều rồi không, hắn có chút khoe khoang."
Tu Từ ngẩng đầu: "..."
Khách hàng đầu tiên chính là nam sinh gọi ship cháo lại bị bố đuổi ra khỏi nhà, máy ảnh của thợ quay phim còn bị đập hỏng.
Bạch Đường Sinh lau khô tay lấy điện thoại ra, đưa cho Tu Từ và Phó Sinh xem.
Ở dưới weibo chính thức của tổ chương trình có một đám người đang mắng chửi cha Khương Đản, làm sao có thể đối xử với con trai ruột của mình như thế.
Nhưng có một bình luận hoàn toàn lạc quẻ —
【 Tôi chính là người trong cuộc – Khương Đản, không ngờ mình lại được lên show, nhưng vẫn hi vọng mọi người đừng chỉ trích cha tôi quá, thật ra tôi hiểu rõ, cha chỉ tiếc không thể rèn sắt thành thép được thôi. 】
Mọi người: "..."
Cái gì mà không ngờ được lên show cơ?
Có muốn lộ mặt trong ống kính hay không phải xem ý của họ, người không muốn lộ mặt hoặc chưa trưng cầu ý kiến, ví dụ như cha hắn, mặt đều sẽ được làm mờ, tổ tiết mục sẽ không làm bậy.
Bạch Đường Sinh há miệng ăn tôm hùm Ô Bách Chu đút cho: "Tôi xem thử weibo hắn rồi, mới đăng ký hôm nay."
Nhưng anh ấy đút cho tôi, ăn thật ngon. 】
- -
Nguyên nhân dẫn đến hot search này do một tài khoản fan đăng bài thao thao bất tuyệt kể rằng thần tượng đầu tiên của cô là Bùi Nhược, nhưng Bùi Nhược trầm cảm tự sát, tinh thần của cô sa sút rất lâu, khi ấy mới cấp ba, thành tích xuống dốc không phanh.
Người nhà cô dốc tiền đưa cô sang nước ngoài du học, ở bên đó hơn bốn năm.
Sau khi trở về có thần tượng thứ hai là Ô Bách Chu, kết quả không lâu sau hắn và Bạch Đường Sinh cùng lên một livestream gameshow, cô càng xem càng cảm thấy không đúng, quả nhiên không bao lâu, hai người công khai come out.
Thần tượng thứ ba là một ca sĩ, không thể bình thường hơn, có chút danh tiếng, giọng nói cực kỳ êm tai, kết quả năm ngoái bị người ta khui ra không chỉ đã kết hôn mà còn có tận hai đứa rồi.
Lần này cô yên tĩnh một năm không nhúc nhích, cảm thấy lòng rất mệt.
Nhưng vì rất yêu thích tác phẩm gốc của《 Vãng sinh 》nên cô vẫn luôn chú ý sau khi phim bắt đầu quay, nhờ vậy mà phát hiện sự tồn tại của Tu Từ.
Gương mặt Tu Từ đặc biệt hợp khẩu vị của cô, chính là cảm giác lần đầu nhìn thấy đã trúng tiếng sét ái tình. Tà tâm rung động, cảm giác khác hẳn mỗi khi theo đuổi minh tinh trước giờ, cô cảm thấy có thể mình đã nhất kiến chung tình.
Nhưng lần này cô cẩn thận hơn nên đã đi xem tư liệu Tu Từ trước, hơn hai mươi, tuổi không lớn lắm, không có scandal. Cô còn dùng quan hệ đi hỏi Hải Thiên đôi điều về quá khứ Tu Từ, bên kia nói là một diễn viên nhỏ rất an phận, không có đối tượng.
Không có, xem ra rất hoan hỉ, cô sung sướng hài lòng mà chuẩn bị đập tiền trải nghiệm lạc thú dưỡng thành. Hay lắm, Tu Từ cũng come out.
Lúc Phó Sinh công khai một mình, có một fan Tu Từ luôn cảm thấy đối tượng của Phó Sinh chính là Tu Từ, khi ấy cô chửi hăng máu nhất, thề non hẹn biển mà nói tuyệt đối không thể...
Kết quả thì hay rồi, vả mặt lúc nào cũng tới đột ngột đến nỗi không kịp chuẩn bị.
Tóm lại, chủ đề hot search lần này nói đúng ra là một diễn viên mới ra mắt đột nhiên công khai người yêu, liệu có vô trách nhiệm với fan hâm mộ không?
Dù sao đa số fan đều là fan nhan sắc hoặc fan bạn gái, thật vất vả mới đu được một người mới, kết quả đối phương đã có người thương.
— Tuy rằng người chị em đây có chút thảm, nhưng không cần thiết phải kích động như thế...
— Xin lỗi =)))))) Tuy vô đạo đức nhưng tự nhiên tôi muốn cười ăng nhăng nhăng...
— Người chị em thảm quá hahaha, nhưng cũng không cần thiết vì chuyện này mà lôi Tu Từ lên hot search chứ?
Hot search này vừa nhìn đã biết đập tiền mua, độ nổi quá cao và đang không ngừng tăng lên.
Thời điểm phát hiện hot search này Phó Sinh đang dùng cơm cùng Tu Từ. Trời vừa nóng lên là Tu Từ liền thấy không ngon miệng, Phó Sinh đành phải mình ăn một miếng, xong lại đút Tu Từ ăn một miếng.
La Thường ban đầu trông thấy hot search đã nhíu chặt mày lại, nhưng khi thấy Tu Từ ngoan ngoãn ngồi trước mặt Phó Sinh bưng hộp giữ nhiệt, thấy cảnh tượng ấm áp cậu tự chọn lựa ăn vài miếng xong lại ăn một thìa lớn Phó Sinh đút cho, khẩu khí trong lòng cô đột nhiên dịu lại.
Thôi, thật ra cũng không cần quá để ý tới fan.
Dù sao lúc cô mới chọn Tu Từ người ta cũng từng trả lời rồi, là vì Phó Sinh mới lựa chọn cái nghề này.
La Thường đến gần hai người, bất đắc dĩ nói: "Tháng này mới bắt đầu không quá hai ngày, cậu đã lên một lượt ba, bốn cái hot search."
Phó Sinh sau khi xem xong toàn bộ tình hình liền gọi điện cho Quản Thiệu, nhờ phía quan hệ xã hội khống chế bình luận, tiện thể tìm người rút hot search.
"Không cần phải để ý tới bọn họ." Phó Sinh múc một thìa gà Cung Bảo đưa lên miệng Tu Từ, "Em chỉ là diễn viên, đóng tốt nhân vật trong tác phẩm của mình là trách nhiệm lớn nhất đối với fan."
Như Phó Sinh nói vậy, Tu Từ chỉ là diễn viên mà thôi.
— Không đến mức đấy chứ, sao lại là vô trách nhiệm, người ta cũng có tiêu phí gì của fan đâu...
— Nói thế nào nhỉ, người ta là diễn viên chứ đâu phải idol, tuy hơi flop, nhưng yêu hay không là quyền của người ta mà?
— Flop thật, mà Tu Từ rõ ràng cũng không muốn nổi tiếng, nếu không với tài phú của Phó Sinh thì cậu ấy đâu đến nỗi cật lực hai năm vẫn chỉ là diễn viên tuyến mười tám?
— Chuẩn, Tu Từ muốn nổi thật nổi chỉ cần thổi tí gió bên gối là xong rồi, cần gì người khác tiêu tiền nâng đỡ?
— =))))) Thổi gió bên gối kiểu này không lưu hành lắm, phí eo ~
Ăn xong cơm tối, mặt trời cũng dần dần xuống núi, sắc trời ảm đạm đi đôi chút.
Thật ra buổi tối phần diễn không nhiều, đã quay xong sớm trong giai đoạn đầu nên sau này họ sẽ thoải mái hơn kha khá.
Hôm nay vì Phó Sinh muốn mời ăn khuya nên tất cả mọi người như được tiêm máu gà, các cảnh quay buổi chiều kết thúc vô cùng thuận lợi.
Nếu xét như vậy, ước tính hơn chín giờ chưa tới mười giờ là họ có thể kết thúc công việc.
Gió đêm phơ phất, mang theo cảm giác mát lạnh cùng chút hanh khô. Hoàng Âm đang kẻ lại lông mày cho Tu Từ, tỉ mỉ tường tận một lúc mới nói: "Xong rồi, đi thôi, cảnh tiếp đến em rồi."
Tu Từ thoáng do dự, nhìn Hoàng Âm đi làm việc khác. Cậu không vội vã đi mà lấy điện thoại ra đăng blog.
— Diễn phim là bởi vì muốn gặp anh ấy, không phải để hút fan. Các bạn có vui vẻ hay không cũng không liên quan, muốn thoát fan hay anti xin cứ tùy ý.
Từ "Anh ấy" nói đến ai, người sáng suốt đều biết rõ.
Tu Từ chần chừ một giây, cuối cùng vẫn không thấy Phó Sinh, vừa nãy Phó Sinh còn bảo cậu đừng đáp lại mấy bình luận đấy, chờ lát nữa sẽ bớt hot...
Bởi vì chột dạ, Tu Từ hiếm thấy không tranh thủ từng phút đi tìm Phó Sinh, mà do dự một hồi lâu mới lấy điện thoại chuyển sang nick phụ.
Đường link lưu trữ ban sáng quả nhiên đã cập nhật, tiêu đề tên là "Đạo diễn Phó cùng mèo hoang nhỏ của hắn."
Tu Từ khuấy khuấy ngón tay, ban đầu còn cự tuyệt muốn thoát ra mấy lần, cuối cùng vẫn trượt màn hình xuống xem.
【 Cảnh quay ngày mai rất "quan trọng", Tu Từ không có kinh nghiệm ở phương diện này, bị đạo diễn Phó lừa đến phòng hắn diễn thử.
Đạo diễn Phó đặt người trên giường, ghé sát lỗ tai cậu hỏi rằng: "Đã từng yêu đương chưa?"
"Chưa từng..."
"Có người hôn em chưa?"
"Không có..."
Tu Từ có chút sợ sệt, đạo diễn Phó áp sát quá, nhiệt độ nóng bỏng thuộc về một người đàn ông khác như sắp hòa tan cậu: "Đạo, đạo diễn Phó, đừng như vậy..."
"Đừng cái gì?" Đạo diễn Phó cong môi nở nụ cười, nhẹ nhàng mơn trớn vành tai Tu Từ, "Đã có ai chạm vào nơi này chưa?"
"Chưa có..."
"Nơi này thì sao?" Bàn tay dày rộng kia hạ xuống ngực.
"Ưm... cũng chưa..." Tu Từ quả là nhanh khóc, cậu căn bản không thể khống chế bản thân.
"Vậy ở đây thì sao?" Đạo diễn Phó đột nhiên vòng ra sau, toàn thân Tu Từ run lên, thân thể như muốn nổ tung.
Hai người đều ngây ra, nước mắt Tu Từ chảy dài, đạo diễn Phó tràn đầy hứng thú mà sờ soạng đôi tai bỗng nhiên xuất hiện của Tu Từ: "Hóa ra em là mèo à?"
"Hức hức..." Tu Từ lần này thực sự đã bị dọa khóc.
Nhưng đạo diễn Phó xấu xa lại không vì vậy mà buông tha cậu, trái lại còn uy hiếp cậu phải làm mình vui, nếu không sẽ ném cậu ra ngoài, để mọi người trông thấy bộ dáng ngây thơ ghẹo người của cậu.
Trên chăn đệm mềm mại, đạo diễn Phó với sở thích tồi tệ vuốt ve cái đuôi lông xù của Tu Từ, còn luôn đảo quanh nơi gốc rễ ấy.
Tu Từ cả người run rẩy, mang theo tiếng khóc nức nở vô cùng đáng thương mà nói: "Hức hức... Anh bắt nạt tôi..."
... 】
Ước chừng 1500 chữ.
Ngoại trừ đoạn mở đầu, những phần khác là loại nếu phát hành sẽ bị cắt sạch.
Tu Từ đỏ ửng hai tai xem hết những thứ linh tinh này, từ trên giường tới thảm trải sàn, xong lại lên sopha, sau khi kết thúc ở ghế sopha thì đi bồn tắm tẩy rửa, kết quả tắm thế nào lại tới thêm lần nữa, sau đó là mọi việc nằm ngoài tầm kiểm soát, trực tiếp khai phá nơi mới — ban công.
"Một, hai, ba..."
Tu Từ yên lặng đếm, tổng cộng tám lần.
Cậu nhấp môi dưới, Phó Sinh trước giờ chưa từng làm nhiều lần như vậy với cậu trong một đêm.
...
"Nghĩ gì thế em?"
Phó Sinh cầm kịch bản phim vỗ mông Tu Từ: "Mất tập trung?"
Trước khi chính thức quay phim, Phó Sinh lần nào cũng đích thân tháp tùng Tu Từ, hôm nay đại khái là lần đầu tiên Tu Từ không nghiêm túc.
Đây là cảnh sau khi mẫu phi của Mộ Tương chết, cảnh tượng hắn lần đầu giết người, người kia là một tên đầy tớ đi theo chăm sóc Mộ Ngọc từ bé đến giờ.
Một mặt là kẻ sai vặt này phát hiện chuyện mình và Thượng Hỉ gặp mặt sau núi, một mặt là Mộ Tương vừa mất người thân nên khó chịu, đương nhiên hắn không thể nhìn Mộ Ngọc dễ chịu được.
Đáng ra cảnh quay này cần thật tàn nhẫn, nhưng trạng thái của Tu Từ không đúng lắm, hai tai cứ ửng hồng, ánh mắt cũng thoáng vẻ xốn xang, lúc đi cùng Phó Sinh thì không dám nhìn thẳng mặt anh, lời thoại cũng nói lắp và nói sai rất nhiều lần.
Phó Sinh rất nghiêm túc nói với Tu Từ: "Lại đây, chúng ta tâm sự."
Tất cả mọi người đều cho rằng Phó Sinh nổi giận, muốn răn dạy Tu Từ, bao gồm cả Tu Từ cũng vậy, sắc mặt tái đi trong giây lát.
Nhưng khi tiến vào phòng nghỉ, Phó Sinh trở tay đóng cửa liền ấn Tu Từ vào lòng, mạnh mẽ tét lên mông cậu một cái.
"Em vừa xem cái gì?"
"Không có gì..."
Phó Sinh lấy tay túm chặt hai tay cậu rồi lại tét thêm một cái: "Nói dối."
"Không xem gì thế sao vừa nãy em phóng túng như vậy?"
"... Em đâu có." Tu Từ mím môi.
"Không có?" Phó Sinh suýt nữa bị chọc phát cười, "Dáng vẻ của em vừa nãy cứ như chúng ta đã làm một hồi vậy, mặt thì đỏ, ánh mắt thì lâng lâng, người không biết còn tưởng tôi đã làm gì em trong thời gian làm việc không đấy."
"..."
Dáng vẻ khi nãy của Tu Từ rất đặc biệt, tuy Phó Sinh đã thấy nhiều rồi, nhưng đây là lần đầu tiên người ngoài trông thấy.
Khi ấy trên sân có biết bao nhiêu là người, Phó Sinh phải cố nhịn ý nghĩ muốn đóng gói Tu Từ mang đi, miễn cưỡng đi cùng cậu qua hai lần diễn.
"Nhìn cái gì?"
"..."
Tu Từ đang mím môi không nói lời nào, cúi đầu ép ép đầu ngón tay.
Phó Sinh không thể làm gì cậu, đành dứt khoát hôn lên gương mặt hơi nóng của cậu, ngẫm lại chưa hết giận, thế là cắn thẳng lên vành tai Tu Từ, dùng sức đay nghiến.
Cảm nhận được người trong lòng run lên trong thoáng chốc, suýt thì toàn thân mềm nhũn ngã vào lồng ngực anh, Phó Sinh mới xem như hài lòng.
Anh buông Tu Từ ra: "Sau khi kết thúc công việc em muốn xem cái gì muốn phóng túng thế nào cũng được, bây giờ nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái, ít nhất là đừng trông như vừa mới đun sôi nữa."
"..."
Tu Từ có chút oan ức, cậu lên án nhìn Phó Sinh, muốn hạ nhiệt cho cậu mà lại cắn tai cậu, đây không phải là cố ý ngăn cản cậu điều chỉnh à?
Tu Từ trong phòng vệ sinh làm hai vốc nước lạnh, mở điện thoại nhìn bình luận dưới tài khoản chính weibo, cuối cùng cũng bình tĩnh hơn xíu.
— Trời ui tui thực sự không ngờ tính cách của Tu Từ lại cứng rắn như vậy sao?
— Iu iu, tui thích cứng rắn như vậy, người ta nói chuyện yêu đương có sao đâu, cậu ấy là diễn viên, chỉ cần có trách nhiệm với tác phẩm của mình là được.
— Không sai, yêu đương là tự do của người ta, người ta cũng không cố giấu diếm mà.
— Không giấu? Không hẳn vậy đâu, nếu không có paparazzi khui ra thì không biết Tu Từ còn muốn tiêu phí fan nữ bao lâu mới công khai chứ?
— Lầu trên hề à? Nếu người ta muốn giấu thì đạo diễn Phó đâu cần phải đăng cái weibo công khai kia.
— Đạo diễn Phó không tính, nhưng tôi cảm thấy Tu Từ cậu ấy không nghĩ đến chuyện công khai, lúc trước nhấn like cũng không, sáng hôm nay weibo đạo diễn Phó công khai cậu ấy phải hơn mười tiếng mới bất đắc dĩ chuyển tiếp... haha.
— Có mấy con giời đúng là khiến người khác cạn lời, Tu Từ đăng blog này còn chưa đủ hiểu à? Anh ấy vào giới giải trí chính là vì Phó Sinh, những thứ khác ảnh đâu có quan tâm, mấy người ở đây bày đặt đoán mò cái gì?
— Chuẩn chuẩn, ảnh nói muốn thoát fan hay anti xin cứ tùy ý, bọn mày còn ở đây nhảy nhót, biết ý không?
Tu Từ vừa định tắt điện thoại di động đã thấy weibo đột nhiên có thêm thông báo, Phó Sinh chuyển tiếp bài đăng này của cậu.
Mặc dù không có bình luận, nhưng thả like cùng chuyển tiếp đã đủ để chứng minh thái độ.
Mặt Tu Từ liền nóng lên.
Cái H văn cậu mang hình thái bán miêu ấy vẫn cứ quanh quẩn trong đầu cậu không tài nào bỏ được, bình luận bên dưới đều nói quá tuyệt quá tuyệt, người đàn ông nào có thể từ chối một bé mèo như vậy?
Đây nào phải mèo hoang, phải là một bé mèo nhà vô cùng mềm, nếm thử còn siêu siêu ngọt.
Tu Từ do dự một lát, mở website lúc trước mua còng tay lên, dùng tốc độ nhanh nhất chọn lựa một bộ tai mèo và đuôi mèo, sau đó giấu đầu hở đuôi mà tắt điện thoại, làm dáng vẻ coi như chẳng có chuyện gì xảy ra hết.
Cậu sửa lại quần áo một chút, nhớ lại khoảng thời gian lúc trước Phó Sinh ra nước ngoài, đại não trong nháy mắt thư thái, một mảnh lạnh lẽo.
Thư ký trường quay hô lên: "Cảnh thứ sáu mươi chín phân cảnh một lần một Action!"
【 Mộ Tương bóp lấy cổ tên đầy tớ, hắn thậm chí còn chẳng nhớ rõ tên người này, chỉ nhớ mấy đời trước, cái kẻ sai vặt này cuối cùng đều chết vì chắn đao cho Mộ Ngọc, quả là một người hầu trung thành.
"Ngươi nói xem, nếu hắn biết ngươi chết, lại còn chết trên tay ta, liệu hắn có muốn giết ta không?"
Mộ Tương ghé sát vào tai tên đầy tớ, cảm thụ thân thể vì sợ hãi mà run rẩy của hắn ta, phát ra tiếng cười khoái chí.
Mặc dù những kiếp trước Mộ Ngọc đều thuận lợi kế vị, nhưng hắn chưa bao giờ nảy sinh sát tâm với Mộ Tương, thậm chí còn mấy lần phong Mộ Tương làm vương.
Mộ Tương không thích cảm giác không được xuống tay này, hắn muốn Mộ Ngọc với mình đao kiếm đối mặt, như vậy hắn mới dễ dàng động thủ, ngươi không chết thì ta phải lìa đời. 】
"Qua."
Tu Từ đứng yên tại chỗ dặm lại lớp trang điểm rồi tiếp tục quay.
【 Mộ Tương tự tay bóp chết kẻ đầy tớ kia, mắt thấy hắn trên tay mình hít thở không thông cũng không buông tay.
Tuy rằng thời khắc cuối cùng có ngừng lại một giây thoáng qua... nhưng cũng chỉ có một giây. 】
...
Gameshow tám giờ phát sóng, nhưng Tu Từ lại chẳng có thời gian xem.
Tất cả mọi người đều vội vàng diễn để chuẩn bị ăn khuya, muốn được thư giãn cho trọn.
Phó Sinh đặt bữa khuya tại một nhà hàng lớn, dứt khoát bao hết, vừa đến gần đã thấy mùi tôm hùm đất ngào ngạt, đặc biệt hấp dẫn.
Đoàn phim từ trên xuống dưới có hơn trăm người, phân rất nhiều bàn, Phó Sinh không biết họ thích ăn gì, lại tương đối xa lạ với cấp dưới nên giao việc chọn món cho Giang Huy.
Tóm lại là anh trả tiền, muốn ăn gì cứ tùy ý gọi.
Còn anh thì dẫn Tu Từ ngồi xuống một bàn trong góc, có cả Diệp Thanh Trúc và La Thường.
Vu Mạc thì đang cùng Giang Huy đi tiếp rượu mọi người, Bạch Đường Sinh về khách sạn gọi Ô Bách Chu, lúc lên món ăn mới thong thả tới trễ.
Anh tiện tay kéo ra hai chiếc ghế để Ô Bách Chu và mình cùng ngồi xuống mới nhìn một bàn đầy đồ ăn, cười nói: "Lâu lắm không ăn tôm hùm đất."
Phó Sinh: "Hôm nay cứ ăn thoải mái."
Bạch Đường Sinh nhướng mày: "Hôm nay phải ăn thoải mái thật, dù sao cũng là ngày đại hỉ."
Có thể công bố người mình thương cho cả internet biết, không phải là đại hỉ à.
Ô Bách Chu kiệm lời, ngồi bên cạnh yên lặng bóc tôm thả vào bát Bạch Đường Sinh. Động tác Phó Sinh giống hắn như đúc, chỉ khác là đang nói chuyện cùng Bạch Đường Sinh.
La Thường nhìn bát Tu Từ và Bạch Đường Sinh chất một đống thịt tôm hùm, liếc nhìn Diệp Thanh Trúc bên cạnh, dở khóc dở cười: "Có phải chúng ta không nên xuất hiện ở đây không?"
Diệp Thanh Trúc cười nhạt một tiếng: "Em bóc cho chị không được sao?"
La Thường bật cười: "Được, chúng ta bóc cho nhau."
Bạch Đường Sinh liếc nhìn Tu Từ yên lặng ăn đồ ăn không nói lời nào, thoáng do dự: "Chương trình của Tu Từ phát sóng được một lúc rồi đúng không?"
Tu Từ cúi đầu: "Vâng..."
"Cậu có biết khách hàng đầu tiên cậu giao thức ăn không trong show không?"
Bạch Đường Sinh cau mày nói: "Không biết có phải tôi nghĩ nhiều rồi không, hắn có chút khoe khoang."
Tu Từ ngẩng đầu: "..."
Khách hàng đầu tiên chính là nam sinh gọi ship cháo lại bị bố đuổi ra khỏi nhà, máy ảnh của thợ quay phim còn bị đập hỏng.
Bạch Đường Sinh lau khô tay lấy điện thoại ra, đưa cho Tu Từ và Phó Sinh xem.
Ở dưới weibo chính thức của tổ chương trình có một đám người đang mắng chửi cha Khương Đản, làm sao có thể đối xử với con trai ruột của mình như thế.
Nhưng có một bình luận hoàn toàn lạc quẻ —
【 Tôi chính là người trong cuộc – Khương Đản, không ngờ mình lại được lên show, nhưng vẫn hi vọng mọi người đừng chỉ trích cha tôi quá, thật ra tôi hiểu rõ, cha chỉ tiếc không thể rèn sắt thành thép được thôi. 】
Mọi người: "..."
Cái gì mà không ngờ được lên show cơ?
Có muốn lộ mặt trong ống kính hay không phải xem ý của họ, người không muốn lộ mặt hoặc chưa trưng cầu ý kiến, ví dụ như cha hắn, mặt đều sẽ được làm mờ, tổ tiết mục sẽ không làm bậy.
Bạch Đường Sinh há miệng ăn tôm hùm Ô Bách Chu đút cho: "Tôi xem thử weibo hắn rồi, mới đăng ký hôm nay."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.