Sau Khi Vợ Cũ Xinh Đẹp Chết Thảm Trọng Sinh, Sĩ Quan Mặt Lạnh Ngỏ Lời Tái Hôn
Chương 30: A
Đồng Tâm Nguyên
28/10/2024
Thấy hai bà thím đứng tán gẫu ở góc phố, Mộ Uyển Uyển tiến đến hỏi thăm xem ở đây có nhà nào cho thuê không. Những người hay tám chuyện như các bà thím này rất thông thạo tình hình trong khu, hỏi họ là đúng bài.
“Cô gái, muốn thuê nhà à?”
Một bà thím tóc ngắn nhiệt tình hỏi.
“Vâng, nếu có chỗ nào phù hợp thì cháu muốn thuê một thời gian.”
Bà thím tóc ngắn lập tức nói: “Thật là đúng lúc, ở đây vừa có mấy hộ định cho thuê nhà. Để cô dẫn cháu qua xem?”
“Thế thì thật tốt quá, cháu cảm ơn cô nhiều lắm.”
Mộ Uyển Uyển nhận ra bà thím này tính tình rất tốt bụng. Bà thím chào tạm biệt bạn mình rồi dẫn cô đi.
“Cô gái, nhà cháu ở đâu? Nhìn cháu xinh thế này, định ở một mình sao? Nguy hiểm lắm đấy!”
“Cháu là người Chiết Giang, qua đây nhờ họ hàng, nhưng ở nhờ mãi cũng bất tiện nên cháu muốn thuê một chỗ.”
“À, vậy có người quen ở đây là tốt rồi. Cô là họ Lưu, cứ gọi cô là cô Lưu nhé. Nhà cô ở ngay đầu phố lúc nãy. Nếu cháu thuê nhà ở đây thật, có chuyện gì cứ tìm cô. Chiết Giang xa Kinh Thành lắm, cô gái một mình ở ngoài cũng chẳng dễ dàng gì.”
Lòng Mộ Uyển Uyển bỗng thấy ấm áp. Đúng là ở đâu cũng có người tốt. Cô cảm kích nói:
“Cô Lưu, thật sự cảm ơn cô nhiều lắm, nhìn cô là cháu biết ngay cô là người tốt bụng!”
“ Cháu tinh mắt đấy!”
Cô Lưu cười sảng khoái, cảm thấy cô gái này không chỉ xinh đẹp mà còn rất khéo ăn nói. Mộ Uyển Uyển nhanh chóng bắt chuyện thân thiết với cô Lưu, hai người vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ.
Cô Lưu dẫn cô xem qua hai căn nhà, nhưng Mộ Uyển Uyển không thật sự ưng ý. Cô chỉ cần nhà nhỏ, nhưng phải có sân và nhà vệ sinh riêng.
“Không sao, còn hai nhà nữa đang muốn cho thuê, cô dẫn cháu đi xem.”
Cô Lưu quả thật rất nhiệt tình, lại dẫn Mộ Uyển Uyển đến xem nhà thứ ba. Căn này có diện tích không nhỏ, gồm hai phòng, có sân và nhà vệ sinh riêng. Bên trong sạch sẽ gọn gàng, nội thất đầy đủ, lại có một khoảng nhỏ ngoài sân để trồng rau hoặc hoa. Mộ Uyển Uyển rất hài lòng, chỉ có điều giá thuê hơi cao, đến mười đồng một tháng, khiến cô hơi tiếc tiền.
Cô Lưu giúp cô thương lượng với chủ nhà. Đang bàn bạc ở cửa thì từ phía sau, có người gọi tên cô. Mộ Uyển Uyển quay lại và ngạc nhiên khi thấy Cư Bách Nhiên.
“Sao anh ở đây?”
Cư Bách Nhiên từ xa đã thấy bóng lưng rất giống cô, không ngờ lại đúng là Mộ Uyển Uyển.
“ Anh qua đây thuê nhà, còn em thì sao?”
“Nhà anh ngay phía trước thôi.” Anh chỉ tay về hướng khu nhà hai tầng biệt thự gần đó. Mộ Uyển Uyển cũng không mấy ngạc nhiên, từ trước đã đoán ra điều kiện nhà Cư Bách Nhiên khá tốt.
“Sao em lại đột ngột muốn thuê nhà thế?”
Cư Bách Nhiên biết cô đã kết hôn và ở nhà Ôn Lâm, nên rất ngạc nhiên khi thấy cô đi thuê nhà.
“ Em có chút việc cá nhân, thuê nhà sẽ thuận tiện hơn.” Mộ Uyển Uyển không giải thích quá chi tiết.
Cư Bách Nhiên gật đầu, rồi nhận ra chủ nhà là người quen, liền giúp cô mặc cả giá thuê. Cuối cùng, giá thuê giảm xuống còn tám đồng một tháng. Mộ Uyển Uyển vui vẻ thanh toán trước ba tháng tiền thuê và ký hợp đồng thuê nhà trong một năm. Sau ba tháng, cô sẽ trả tiền hàng tháng.
Cô Lưu cũng biết Cư Bách Nhiên, gia đình anh ấy là nhà giàu nhất khu này. Nhìn hai người đẹp đôi, đứng cạnh nhau thật xứng, khiến bà không khỏi suy nghĩ xa xôi, nụ cười có chút hàm ý. Mộ Uyển Uyển không để ý đến suy nghĩ của cô Lưu, chỉ biết cảm ơn cô thêm lần nữa.
“Cô gái, muốn thuê nhà à?”
Một bà thím tóc ngắn nhiệt tình hỏi.
“Vâng, nếu có chỗ nào phù hợp thì cháu muốn thuê một thời gian.”
Bà thím tóc ngắn lập tức nói: “Thật là đúng lúc, ở đây vừa có mấy hộ định cho thuê nhà. Để cô dẫn cháu qua xem?”
“Thế thì thật tốt quá, cháu cảm ơn cô nhiều lắm.”
Mộ Uyển Uyển nhận ra bà thím này tính tình rất tốt bụng. Bà thím chào tạm biệt bạn mình rồi dẫn cô đi.
“Cô gái, nhà cháu ở đâu? Nhìn cháu xinh thế này, định ở một mình sao? Nguy hiểm lắm đấy!”
“Cháu là người Chiết Giang, qua đây nhờ họ hàng, nhưng ở nhờ mãi cũng bất tiện nên cháu muốn thuê một chỗ.”
“À, vậy có người quen ở đây là tốt rồi. Cô là họ Lưu, cứ gọi cô là cô Lưu nhé. Nhà cô ở ngay đầu phố lúc nãy. Nếu cháu thuê nhà ở đây thật, có chuyện gì cứ tìm cô. Chiết Giang xa Kinh Thành lắm, cô gái một mình ở ngoài cũng chẳng dễ dàng gì.”
Lòng Mộ Uyển Uyển bỗng thấy ấm áp. Đúng là ở đâu cũng có người tốt. Cô cảm kích nói:
“Cô Lưu, thật sự cảm ơn cô nhiều lắm, nhìn cô là cháu biết ngay cô là người tốt bụng!”
“ Cháu tinh mắt đấy!”
Cô Lưu cười sảng khoái, cảm thấy cô gái này không chỉ xinh đẹp mà còn rất khéo ăn nói. Mộ Uyển Uyển nhanh chóng bắt chuyện thân thiết với cô Lưu, hai người vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ.
Cô Lưu dẫn cô xem qua hai căn nhà, nhưng Mộ Uyển Uyển không thật sự ưng ý. Cô chỉ cần nhà nhỏ, nhưng phải có sân và nhà vệ sinh riêng.
“Không sao, còn hai nhà nữa đang muốn cho thuê, cô dẫn cháu đi xem.”
Cô Lưu quả thật rất nhiệt tình, lại dẫn Mộ Uyển Uyển đến xem nhà thứ ba. Căn này có diện tích không nhỏ, gồm hai phòng, có sân và nhà vệ sinh riêng. Bên trong sạch sẽ gọn gàng, nội thất đầy đủ, lại có một khoảng nhỏ ngoài sân để trồng rau hoặc hoa. Mộ Uyển Uyển rất hài lòng, chỉ có điều giá thuê hơi cao, đến mười đồng một tháng, khiến cô hơi tiếc tiền.
Cô Lưu giúp cô thương lượng với chủ nhà. Đang bàn bạc ở cửa thì từ phía sau, có người gọi tên cô. Mộ Uyển Uyển quay lại và ngạc nhiên khi thấy Cư Bách Nhiên.
“Sao anh ở đây?”
Cư Bách Nhiên từ xa đã thấy bóng lưng rất giống cô, không ngờ lại đúng là Mộ Uyển Uyển.
“ Anh qua đây thuê nhà, còn em thì sao?”
“Nhà anh ngay phía trước thôi.” Anh chỉ tay về hướng khu nhà hai tầng biệt thự gần đó. Mộ Uyển Uyển cũng không mấy ngạc nhiên, từ trước đã đoán ra điều kiện nhà Cư Bách Nhiên khá tốt.
“Sao em lại đột ngột muốn thuê nhà thế?”
Cư Bách Nhiên biết cô đã kết hôn và ở nhà Ôn Lâm, nên rất ngạc nhiên khi thấy cô đi thuê nhà.
“ Em có chút việc cá nhân, thuê nhà sẽ thuận tiện hơn.” Mộ Uyển Uyển không giải thích quá chi tiết.
Cư Bách Nhiên gật đầu, rồi nhận ra chủ nhà là người quen, liền giúp cô mặc cả giá thuê. Cuối cùng, giá thuê giảm xuống còn tám đồng một tháng. Mộ Uyển Uyển vui vẻ thanh toán trước ba tháng tiền thuê và ký hợp đồng thuê nhà trong một năm. Sau ba tháng, cô sẽ trả tiền hàng tháng.
Cô Lưu cũng biết Cư Bách Nhiên, gia đình anh ấy là nhà giàu nhất khu này. Nhìn hai người đẹp đôi, đứng cạnh nhau thật xứng, khiến bà không khỏi suy nghĩ xa xôi, nụ cười có chút hàm ý. Mộ Uyển Uyển không để ý đến suy nghĩ của cô Lưu, chỉ biết cảm ơn cô thêm lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.