Sau Khi Xuyên Đến Tôi Dựa Vào Vợ Kiếm Ăn
Chương 1
Thái Thái
13/09/2022
“Tô Nhị Cẩu, chàng không muốn sống với ta thì cứ việc nói thẳng, Ngưu Thúy Hoa ta làm gì có lỗi với chàng? Tìm chết làm gì? Cả ngày không biết làm gì, chỉ biết tìm chết...”
Tô Ngữ: “...”
Cô lặng lẽ đánh giá nữ nhân mập mạp không ngừng chửi mắng ở trước mặt, thật muốn khóc.
Cô xuyên việt rồi.
Bây giờ cô tên là Tô Nhị Cẩu, là hắn không phải cô.
Không sai, cô từ một cô gái bánh bèo trở thành một người đàn ông yếu đuối có vật kia.
Không phải cô không muốn mạnh mẽ, thật sự thì đời trước cô có tính tình yếu đuối, lần duy nhất tức giận với người khác là vì đối phương sỉ nhục phái nữ nhà cô, cô không thể nhịn được mà giơ tay tát đối phương.
Sau đó cô khóc lóc tìm giáo viên tố cáo, giáo viên thấy cô khóc sướt mướt gõ cửa, bị bộ dạng thê thảm dọa sợ, còn tưởng cô bị đánh, kết quả câu đầu tiên mà cô nói lại là: “Cô ơi, em đánh người ta rồi” .
Câu này không thua gì: “Đồng chí cảnh sát, tôi giết người rồi”.
Tóm lại sau khi Tô Ngữ tốt nghiệp mười năm, vẫn bị giáo viên của mình lấy câu nói này ra trêu chọc. Về phần tại sao không có mười một năm, mười hai năm, là vì bây giờ cô trở thành hắn rồi!
Bây giờ người phụ nữ trắng trẻo mập mạp chửi lấy chửi để trước mặt tên là Ngưu Thúy Hoa, là vợ của Tô Nhị Cẩu, bây giờ là vợ của “hắn”.
Bây giờ Tô Ngữ tên là Tô Nhị Cẩu rồi, hắn ôm cô bé trắng trẻo mập mạp cũng rúc trong góc vào lòng, an ủi xoa lưng của cô bé. Cô bé run lên, lại rúc chặt trong lòng hắn.
“Xem bộ dáng sợ hãi của hai người, người không biết còn tưởng ta ngược đãi hai người đấy.”
Ngưu Thúy Hoa thấy hành động của Tô Nhị Cẩu, lập tức trợn mắt.
“Nhị Cẩu, chàng nói đi, có phải chàng không muốn sống với ta không? Ta nói cho chàng biết, chàng không cần mơ nữa.”
Nàng đứng chống nạnh mắng chửi đến mệt, thuận tiện ngồi xuống cái ghế bên cạnh, dạng hai chân ra, hai tay vẫn chống eo, dáng vẻ không hề giống nữ nhân chút nào.
Tô Nhị Cẩu run rẩy, cô bé trong lòng cũng run rẩy.
Tô Ngữ: “...”
Cô lặng lẽ đánh giá nữ nhân mập mạp không ngừng chửi mắng ở trước mặt, thật muốn khóc.
Cô xuyên việt rồi.
Bây giờ cô tên là Tô Nhị Cẩu, là hắn không phải cô.
Không sai, cô từ một cô gái bánh bèo trở thành một người đàn ông yếu đuối có vật kia.
Không phải cô không muốn mạnh mẽ, thật sự thì đời trước cô có tính tình yếu đuối, lần duy nhất tức giận với người khác là vì đối phương sỉ nhục phái nữ nhà cô, cô không thể nhịn được mà giơ tay tát đối phương.
Sau đó cô khóc lóc tìm giáo viên tố cáo, giáo viên thấy cô khóc sướt mướt gõ cửa, bị bộ dạng thê thảm dọa sợ, còn tưởng cô bị đánh, kết quả câu đầu tiên mà cô nói lại là: “Cô ơi, em đánh người ta rồi” .
Câu này không thua gì: “Đồng chí cảnh sát, tôi giết người rồi”.
Tóm lại sau khi Tô Ngữ tốt nghiệp mười năm, vẫn bị giáo viên của mình lấy câu nói này ra trêu chọc. Về phần tại sao không có mười một năm, mười hai năm, là vì bây giờ cô trở thành hắn rồi!
Bây giờ người phụ nữ trắng trẻo mập mạp chửi lấy chửi để trước mặt tên là Ngưu Thúy Hoa, là vợ của Tô Nhị Cẩu, bây giờ là vợ của “hắn”.
Bây giờ Tô Ngữ tên là Tô Nhị Cẩu rồi, hắn ôm cô bé trắng trẻo mập mạp cũng rúc trong góc vào lòng, an ủi xoa lưng của cô bé. Cô bé run lên, lại rúc chặt trong lòng hắn.
“Xem bộ dáng sợ hãi của hai người, người không biết còn tưởng ta ngược đãi hai người đấy.”
Ngưu Thúy Hoa thấy hành động của Tô Nhị Cẩu, lập tức trợn mắt.
“Nhị Cẩu, chàng nói đi, có phải chàng không muốn sống với ta không? Ta nói cho chàng biết, chàng không cần mơ nữa.”
Nàng đứng chống nạnh mắng chửi đến mệt, thuận tiện ngồi xuống cái ghế bên cạnh, dạng hai chân ra, hai tay vẫn chống eo, dáng vẻ không hề giống nữ nhân chút nào.
Tô Nhị Cẩu run rẩy, cô bé trong lòng cũng run rẩy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.