Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng
Chương 44: Quyết Định (1)
Nhạc Tại Đương Hạ
04/01/2024
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Vậy chúng ta không khách sáo nữa đâu."- Cố Thừa Duệ nói xong thì cùng Chu Oánh đi vào quan sát căn nhà này.
Cái nhà này nhìn không lớn, vào cửa chính là sân nhà rộng khoảng 30m², đối diện với cửa là một cái bàn có thể đặt ở giữa nhà, ở phía đông có một cái giường, có thể xây phòng ngủ, phía tây là một cái phòng nhỏ rộng chưa đầy 20m².
Thông với đầu đông là một căn phòng cũng nhỏ, rộng chừng đâu 10m² thôi, bên trong có hai cái bếp lò nằm cạnh nhau, có thể hỗ trợ cho công việc ở phòng bếp.
Sau khi đã quan sát sơ lược, Cố Thừa Duệ nhìn thoáng qua bức tường, nếu như hắn đoán không lầm, mấy bức tường đỡ nắng đỡ gió này đều là dùng vôi vữa trát lên, vừa kiên cố mà còn trơn nhẵn khiến cho hắn cực kỳ vừa lòng.
Có điều trên nóc của cái nhà này đâu đâu cũng là lỗ thủng, xà nhà nhìn cũng đã mục nát hết rồi, xem ra phải thật sự sửa lại như lời trưởng thôn nói thì mới vào ở được.
Về phần cửa sổ thì nơi đó chỉ còn lại có mấy song gỗ, cũng phải đổi mới lại hết.
Sau khi đã xem xong toàn bộ, hắn quay đầu nhìn về phía Chu Oánh hỏi: "Bé con, nàng thấy vừa ý không?"
"Tạm được, tạm thời nhiêu đây là đủ cho chúng ta ở rồi."
"Vậy quyết định là ở đây nha."
Sau khi hai người bàn bạc xong thì cùng đi về hướng trưởng thôn đang đứng đánh giá xung quanh phòng ở, Cố Thừa Duệ lên tiếng hỏi trưởng thôn: "Tiền gia gia, không biết phòng này cần bao nhiêu bạc để mua lại?"
"Cái nhà mục nát nàt, còn lại có mỗi mấy bức tường thì sao ta dám lấy bạc của các ngươi. Có điều, đất của cái nhà này là nguyên một mẫu, các ngươi trả hai lượng bạc tiền đất là đủ rồi."- Trưởng thôn nói xong thì dẫn hai bọn họ đi ra sân sau.
Sau đó, ông ấy chỉ vào khu đất trồng toàn là cải trắng: "Nơi này là vườn rau chiếm cũng kha khá diện tích, mấy năm này chúng ta đều trồng các loại rau củ ở đây, đầu xuân là các ngươi cứ việc thu hoạch vào thôi."
"Tiểu tử tạ ơn Tiền gia gia."- Cố Thừa Duệ chắp tay nói.
Trưởng thôn quay đầu hỏi: "Đã quyết định xong hết chưa?"
"Xong hết rồi ạ, lại phiền ngài giúp chúng ta triệu tập một ít công nhân để sửa sang nóc nhà lại."
"Dễ ẹc, vậy chúng ta nói sâu hơn nữa đi."- Trưởng thôn dứt lời thì dẫn theo Cố Thừa Duệ đi đến phía trước để bàn bạc lại chuyện sửa phòng ở.
Mà Chu Oánh bên này thì trở về trên núi, xa xa nàng liền nghe được tiếng chó sủa không lớn không nhỏ truyền đến, vội vàng bước nhanh về phía ngôi miếu trên núi.
Khi đến được ngoài miếu Mẹ, nàng mới phát hiện tiếng sủa là của con chó hoang được nàng ném đồ ăn cho trước đây, giờ nó đang sủa tới tấp vào mặt Cố Thừa Hỷ- người đang cõng cái gùi trên lưng.
Nàng chạy lên phía trước nói: “Thừa Hỷ đến rồi à, đệ vào trong ngồi nghỉ mệt xíu đi."
Nàng nói xong thì phất phất tay với con chó hoang đó, chờ nó đi rồi mới dẫn Cố Thừa Hỷ vào bên trong miếu Mẹ.
"Vậy chúng ta không khách sáo nữa đâu."- Cố Thừa Duệ nói xong thì cùng Chu Oánh đi vào quan sát căn nhà này.
Cái nhà này nhìn không lớn, vào cửa chính là sân nhà rộng khoảng 30m², đối diện với cửa là một cái bàn có thể đặt ở giữa nhà, ở phía đông có một cái giường, có thể xây phòng ngủ, phía tây là một cái phòng nhỏ rộng chưa đầy 20m².
Thông với đầu đông là một căn phòng cũng nhỏ, rộng chừng đâu 10m² thôi, bên trong có hai cái bếp lò nằm cạnh nhau, có thể hỗ trợ cho công việc ở phòng bếp.
Sau khi đã quan sát sơ lược, Cố Thừa Duệ nhìn thoáng qua bức tường, nếu như hắn đoán không lầm, mấy bức tường đỡ nắng đỡ gió này đều là dùng vôi vữa trát lên, vừa kiên cố mà còn trơn nhẵn khiến cho hắn cực kỳ vừa lòng.
Có điều trên nóc của cái nhà này đâu đâu cũng là lỗ thủng, xà nhà nhìn cũng đã mục nát hết rồi, xem ra phải thật sự sửa lại như lời trưởng thôn nói thì mới vào ở được.
Về phần cửa sổ thì nơi đó chỉ còn lại có mấy song gỗ, cũng phải đổi mới lại hết.
Sau khi đã xem xong toàn bộ, hắn quay đầu nhìn về phía Chu Oánh hỏi: "Bé con, nàng thấy vừa ý không?"
"Tạm được, tạm thời nhiêu đây là đủ cho chúng ta ở rồi."
"Vậy quyết định là ở đây nha."
Sau khi hai người bàn bạc xong thì cùng đi về hướng trưởng thôn đang đứng đánh giá xung quanh phòng ở, Cố Thừa Duệ lên tiếng hỏi trưởng thôn: "Tiền gia gia, không biết phòng này cần bao nhiêu bạc để mua lại?"
"Cái nhà mục nát nàt, còn lại có mỗi mấy bức tường thì sao ta dám lấy bạc của các ngươi. Có điều, đất của cái nhà này là nguyên một mẫu, các ngươi trả hai lượng bạc tiền đất là đủ rồi."- Trưởng thôn nói xong thì dẫn hai bọn họ đi ra sân sau.
Sau đó, ông ấy chỉ vào khu đất trồng toàn là cải trắng: "Nơi này là vườn rau chiếm cũng kha khá diện tích, mấy năm này chúng ta đều trồng các loại rau củ ở đây, đầu xuân là các ngươi cứ việc thu hoạch vào thôi."
"Tiểu tử tạ ơn Tiền gia gia."- Cố Thừa Duệ chắp tay nói.
Trưởng thôn quay đầu hỏi: "Đã quyết định xong hết chưa?"
"Xong hết rồi ạ, lại phiền ngài giúp chúng ta triệu tập một ít công nhân để sửa sang nóc nhà lại."
"Dễ ẹc, vậy chúng ta nói sâu hơn nữa đi."- Trưởng thôn dứt lời thì dẫn theo Cố Thừa Duệ đi đến phía trước để bàn bạc lại chuyện sửa phòng ở.
Mà Chu Oánh bên này thì trở về trên núi, xa xa nàng liền nghe được tiếng chó sủa không lớn không nhỏ truyền đến, vội vàng bước nhanh về phía ngôi miếu trên núi.
Khi đến được ngoài miếu Mẹ, nàng mới phát hiện tiếng sủa là của con chó hoang được nàng ném đồ ăn cho trước đây, giờ nó đang sủa tới tấp vào mặt Cố Thừa Hỷ- người đang cõng cái gùi trên lưng.
Nàng chạy lên phía trước nói: “Thừa Hỷ đến rồi à, đệ vào trong ngồi nghỉ mệt xíu đi."
Nàng nói xong thì phất phất tay với con chó hoang đó, chờ nó đi rồi mới dẫn Cố Thừa Hỷ vào bên trong miếu Mẹ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.