Sau Khi Xuyên Sách Bị Nãi Nãi Nghe Được Tiếng Lòng
Chương 1:
Văn Nhất Nhất
12/09/2024
Sáng sớm, sắc trời còn mờ mờ, cả thôn Lâm gia chìm trong một bầu không khí yên bình tĩnh lặng.
Một tiếng “Cọt kẹt” nhẹ vang lên, một bóng người nhỏ nhắn lén lút xuất hiện trong sân nhà Lâm gia.
Lén lút đến trước cửa lớn, con dâu thứ tư của Lâm gia Mai Xảo Xảo thở phào nhẹ nhõm.
Siết chặt chiếc bọc đồ trên vai, khóe miệng Mai Xảo Xảo cong lên, vui vẻ chuẩn bị mở chốt cửa gần đang ở gần trong gang tấc.
Ngay sau đó, không có chút báo trước, một bàn tay già nua và thô ráp vươn ra.
Bàn tay này nhanh chóng giật bọc đồ trên vai Mai Xảo Xảo ném về phía sau bên phải, chưa kịp để Mai Xảo Xảo phản ứng, bàn tay của Lâm lão thái thái gián xuống.
“Đồ khốn, để cho ngươi ăn trộm này! Ngươi lại dám bỏ chồng bỏ con chạy đi! Tiện nhân, lòng dạ của ngươi thật là độc ác!”
Mỗi một tiếng mắng chửi đều có một cái tát đi kèm theo, động tác của Lâm lão thái thái vô cùng dứt khoát, quả thực uy phong lẫm liệt.
Lâm Vãn Yên trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng này, trong lòng là bọc vải mà Lâm lão thái thái vừa ném cho nàng.
Nàng tên là Lâm Vãn Yên, trước khi xuyên sách là một nhân viên văn phòng bình thường. Từ nhỏ lớn lên trong cô nhi viện, không có người thân, cũng không có bạn bè thân thiết. May mắn thi đậu vào một trường đại học khá tốt, sau khi tốt nghiệp lại thuận lợi tìm được công việc phù hợp. Ban đầu tưởng sau này sẽ là những ngày tháng tốt đẹp, không ngờ lại đột ngột xuyên sách.
Vì từ nhỏ phải làm thêm kiếm tiền, Lâm Vãn Yên không có nhiều thời gian rảnh rỗi để giải trí. Đối với nàng, tiểu thuyết như một món hàng xa xỉ mà nàng không dám trầm mê vào bên trong. Mà quyển sách “Tiểu vương phi nhà nông” là cuốn tiểu thuyết đầu tiên Lâm Vãn Yên đọc sau khi đi làm, cũng là cuốn duy nhất.
Việc đọc cuốn tiểu thuyết này hoàn toàn là một tai nạn. Khi đó nàng mới mua một chiếc điện thoại mới, chưa quen lắm, vô tình thao tác nhầm. Lại vì trong đó có một nhân vật cùng tên với nàng, cho nên đã thu hút Lâm Vãn Yên đọc thêm vài lần.
“Lâm Vãn Yên” trong tiểu thuyết không phải là nữ chính, mà là tỷ tỷ ruột của nữ chính, lại là một nhân vật phụ sẽ chết trẻ.
Là cháu gái trưởng của đại phòng, từ nhỏ “Lâm Vãn Yên” đã theo cha nương lớn lên ở bên ngoài, mười ba tuổi mới được đưa về thôn Lâm gia đến bên cạnh nãi nãi. Nói là thay cha nương hiếu kính.
Một tiếng “Cọt kẹt” nhẹ vang lên, một bóng người nhỏ nhắn lén lút xuất hiện trong sân nhà Lâm gia.
Lén lút đến trước cửa lớn, con dâu thứ tư của Lâm gia Mai Xảo Xảo thở phào nhẹ nhõm.
Siết chặt chiếc bọc đồ trên vai, khóe miệng Mai Xảo Xảo cong lên, vui vẻ chuẩn bị mở chốt cửa gần đang ở gần trong gang tấc.
Ngay sau đó, không có chút báo trước, một bàn tay già nua và thô ráp vươn ra.
Bàn tay này nhanh chóng giật bọc đồ trên vai Mai Xảo Xảo ném về phía sau bên phải, chưa kịp để Mai Xảo Xảo phản ứng, bàn tay của Lâm lão thái thái gián xuống.
“Đồ khốn, để cho ngươi ăn trộm này! Ngươi lại dám bỏ chồng bỏ con chạy đi! Tiện nhân, lòng dạ của ngươi thật là độc ác!”
Mỗi một tiếng mắng chửi đều có một cái tát đi kèm theo, động tác của Lâm lão thái thái vô cùng dứt khoát, quả thực uy phong lẫm liệt.
Lâm Vãn Yên trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng này, trong lòng là bọc vải mà Lâm lão thái thái vừa ném cho nàng.
Nàng tên là Lâm Vãn Yên, trước khi xuyên sách là một nhân viên văn phòng bình thường. Từ nhỏ lớn lên trong cô nhi viện, không có người thân, cũng không có bạn bè thân thiết. May mắn thi đậu vào một trường đại học khá tốt, sau khi tốt nghiệp lại thuận lợi tìm được công việc phù hợp. Ban đầu tưởng sau này sẽ là những ngày tháng tốt đẹp, không ngờ lại đột ngột xuyên sách.
Vì từ nhỏ phải làm thêm kiếm tiền, Lâm Vãn Yên không có nhiều thời gian rảnh rỗi để giải trí. Đối với nàng, tiểu thuyết như một món hàng xa xỉ mà nàng không dám trầm mê vào bên trong. Mà quyển sách “Tiểu vương phi nhà nông” là cuốn tiểu thuyết đầu tiên Lâm Vãn Yên đọc sau khi đi làm, cũng là cuốn duy nhất.
Việc đọc cuốn tiểu thuyết này hoàn toàn là một tai nạn. Khi đó nàng mới mua một chiếc điện thoại mới, chưa quen lắm, vô tình thao tác nhầm. Lại vì trong đó có một nhân vật cùng tên với nàng, cho nên đã thu hút Lâm Vãn Yên đọc thêm vài lần.
“Lâm Vãn Yên” trong tiểu thuyết không phải là nữ chính, mà là tỷ tỷ ruột của nữ chính, lại là một nhân vật phụ sẽ chết trẻ.
Là cháu gái trưởng của đại phòng, từ nhỏ “Lâm Vãn Yên” đã theo cha nương lớn lên ở bên ngoài, mười ba tuổi mới được đưa về thôn Lâm gia đến bên cạnh nãi nãi. Nói là thay cha nương hiếu kính.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.