Sau Khi Xuyên Sách Bị Thừa Tướng Đại Nhân Làm Mềm Chân
Chương 19:
Ái hát kim ngân hoa lộ
27/04/2024
Đợi đến khi Quý Tang tắm xong, cảm giác chếnh choáng càng nhiều hơn, nàng vất vả bò lên giường rồi hô to ra ngoài cửa phòng: “Ôn Giản... Đi ngủ..."
Ý của nàng chính là Ôn Giản nên ngủ trên mặt chữ, nhưng vào trong tai Ôn Giản đổi thành nghĩa khác.
Hầu kết của Ôn Giản vô thức di chuyển, giọng nói đã khàn khàn bốc hỏa: “Ừm... Tốt.”
Quý Tang cực kỳ choáng, khi tầm nhìn của nàng lắc lư thì nàng nhìn thấy Ôn Giản để trần quỳ gối tới mép giường, nàng không khỏi mở to mắt, kinh ngạc hô một tiếng: “Sao chàng không mặc quần áo?”
Mái tóc đen của Ôn Giản rũ xuống đầu vai, có vài sợi rơi xuống ngực hắn, che một phần cảnh xuân, lại không che được đường cong từ ngực và bụng, thấy vậy thì trong nháy mắt đầy Quý Tang trống rỗng, không hiểu sao miệng đắng lưỡi khô.
Đôi mắt của hắn đen như mực, như muốu hút nàng vào, môi mỏng hé mở, giọng nói trầm thấp gợi cảm.
“Trời tối.”
“Ừm..."
Trong đầu Quý Tang bỗng nhiên nhớ tới thứ gì, hoảng hốt ôm ngực, lúc này mới phát hiện sau khi nàng tắm xong thì trên người nàng chỉ mặc cái yếm màu xanh nhạt, da thịt trắng noãn mềm mại lộ trong không khí, bầu vú ngạo nghễ ưỡn lên vì hai tay dùng sức mà càng thêm căng phồng tròn trịa, đầu vú đè vào sợi tổng hợp, đối xứng nhô lên, dưới cái yếm chính là eo nhỏ yêu kiều.
Một cánh tay Ôn Giản đã đặt bên trên eo thon của nàng, đầu ngón tay dài thoải mái cởi đai cột nơ con bướm trên lưng nàng, khàn giọng thở dốc trên đầu vai của nàng, làm Quý Tang run rẩy phản ứng chậm nửa nhịp, trái tim nhỏ nhảy thình thịch, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên. “Ôn Giản, đừng...”
Quý Tang vừa mở miệng, cái yếm không có công năng ngăn cản liền bị bàn tay to của nam nhân kéo xuống.
Bầu ngực sữa trắng no đầy ngạo nghễ ưỡn lên thoát trói buộc, mùi sữa mê người lơ lửng trong không khí, đầu vú phấn nộn theo sự run rẩy của chủ nhân mà gắng gượng, vẻ sắc tình đập vào trong tầm mắt u ám của Ôn Giản.
Ôn Giản đột nhiên nín thở, ngón tay sờ lên đầu vú nàng, nhẹ nhàng gảy xuống dẫn tới Quý Tang run rẩy, sau sống lưng tê dại, nàng cắn môi, xấu hổ không dám nhìn hắn, giọng nói run rẩy: “Không...” muốn.
Ôn Giản đột nhiên giữ gáy nàng, môi mỏng che phủ, ngậm lấy môi đỏ dính nước của nàng, liếm hôn mút cắn, hơi thở nóng hổi rơi vào trên mặt nàng, đầu lưỡi nhẹ nhàng nâng lên cạy mở hàm răng của nàng, đầu lưỡi tráng kiện như thế chẻ tre dò xét đâm vào, quấn lấy cái lưỡi đinh hương của nàng dây dưa cắn xé.
Hắn một tay nắm eo nhỏ của nàng, lòng bàn tay xoa nắn trên da thịt nhẫn nhụi, một cái tay khác nắm bầu vú của nàng rồi dùng sức nhào nặn thành các loại hình, thịt sữa bị dư tràn ra giữa kẽ tay hắn.
Thật mềm!
Kích thích dương vật hắn vừa hung ác vừa cứng, ma sát khiến nàng đau.
Quý Tang bị hôn đến nỗi sắp không thể hít thở, cơ thể không khỏi run rẩy lên, trong cổ họng không nhịn được phát ra tiếng khóc nức nở giống như tiếng nghẹn ngào, hai chân không tự chủ được siết chặt lại, nơi giữa chân đã ướt đến không còn hình dáng.
Giống con mèo con bị hù sợ, hai tay nàng bất lực vịn bả vai nam nhân.
Cả người hắn nóng kinh người, đầu lưỡi chui vào trong miệng cũng cực kỳ nóng, nóng càng nàng mê muội, gương mặt đỏ bừng.
"Ừm..."
Ôn Giản bị tiếng rên rỉ vô thức của nàng khiến tính dục tăng một vòng, hắn thả môi nàng, thấy mặt nàng càng ngày đỏ hơn thì đưa tay mở quần lót.
Quý Tang vất vả hít không khí, đôi mắt mở to đầy hơi nước thở dốc, thấy hắn dừng lại, nàng thoáng nhìn xuống dưới thì lập tức cả sống lưng đều tê dại.
Vật kia dán vào bụng dưới, dương vật tráng kiện dữ tợn, nổi đầy gân xanh, quy đầu to lớn trướng thành màu đỏ tím, hưng phấn bài tiết dịch nhờn, hung mãnh đứng thẳng hướng nàng.
"A!” Quý Tang giật mình kêu lên, đột nhiên nhớ tới điều gì mà che mắt: “Ôn... Ôn Giản, chàng…chàng đang làm gì?”
Ôn Giản thấy động tác của nàng, trong cổ phát tiếng cười khẽ, ước chừng là vì mang theo tình dục mà cực kỳ dụ người, cả người Quý Tang cứng đờ, lỗ tai nóng bừng, cái cổ đã hiện lên một tầng mồ hôi mỏng.
Ý của nàng chính là Ôn Giản nên ngủ trên mặt chữ, nhưng vào trong tai Ôn Giản đổi thành nghĩa khác.
Hầu kết của Ôn Giản vô thức di chuyển, giọng nói đã khàn khàn bốc hỏa: “Ừm... Tốt.”
Quý Tang cực kỳ choáng, khi tầm nhìn của nàng lắc lư thì nàng nhìn thấy Ôn Giản để trần quỳ gối tới mép giường, nàng không khỏi mở to mắt, kinh ngạc hô một tiếng: “Sao chàng không mặc quần áo?”
Mái tóc đen của Ôn Giản rũ xuống đầu vai, có vài sợi rơi xuống ngực hắn, che một phần cảnh xuân, lại không che được đường cong từ ngực và bụng, thấy vậy thì trong nháy mắt đầy Quý Tang trống rỗng, không hiểu sao miệng đắng lưỡi khô.
Đôi mắt của hắn đen như mực, như muốu hút nàng vào, môi mỏng hé mở, giọng nói trầm thấp gợi cảm.
“Trời tối.”
“Ừm..."
Trong đầu Quý Tang bỗng nhiên nhớ tới thứ gì, hoảng hốt ôm ngực, lúc này mới phát hiện sau khi nàng tắm xong thì trên người nàng chỉ mặc cái yếm màu xanh nhạt, da thịt trắng noãn mềm mại lộ trong không khí, bầu vú ngạo nghễ ưỡn lên vì hai tay dùng sức mà càng thêm căng phồng tròn trịa, đầu vú đè vào sợi tổng hợp, đối xứng nhô lên, dưới cái yếm chính là eo nhỏ yêu kiều.
Một cánh tay Ôn Giản đã đặt bên trên eo thon của nàng, đầu ngón tay dài thoải mái cởi đai cột nơ con bướm trên lưng nàng, khàn giọng thở dốc trên đầu vai của nàng, làm Quý Tang run rẩy phản ứng chậm nửa nhịp, trái tim nhỏ nhảy thình thịch, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên. “Ôn Giản, đừng...”
Quý Tang vừa mở miệng, cái yếm không có công năng ngăn cản liền bị bàn tay to của nam nhân kéo xuống.
Bầu ngực sữa trắng no đầy ngạo nghễ ưỡn lên thoát trói buộc, mùi sữa mê người lơ lửng trong không khí, đầu vú phấn nộn theo sự run rẩy của chủ nhân mà gắng gượng, vẻ sắc tình đập vào trong tầm mắt u ám của Ôn Giản.
Ôn Giản đột nhiên nín thở, ngón tay sờ lên đầu vú nàng, nhẹ nhàng gảy xuống dẫn tới Quý Tang run rẩy, sau sống lưng tê dại, nàng cắn môi, xấu hổ không dám nhìn hắn, giọng nói run rẩy: “Không...” muốn.
Ôn Giản đột nhiên giữ gáy nàng, môi mỏng che phủ, ngậm lấy môi đỏ dính nước của nàng, liếm hôn mút cắn, hơi thở nóng hổi rơi vào trên mặt nàng, đầu lưỡi nhẹ nhàng nâng lên cạy mở hàm răng của nàng, đầu lưỡi tráng kiện như thế chẻ tre dò xét đâm vào, quấn lấy cái lưỡi đinh hương của nàng dây dưa cắn xé.
Hắn một tay nắm eo nhỏ của nàng, lòng bàn tay xoa nắn trên da thịt nhẫn nhụi, một cái tay khác nắm bầu vú của nàng rồi dùng sức nhào nặn thành các loại hình, thịt sữa bị dư tràn ra giữa kẽ tay hắn.
Thật mềm!
Kích thích dương vật hắn vừa hung ác vừa cứng, ma sát khiến nàng đau.
Quý Tang bị hôn đến nỗi sắp không thể hít thở, cơ thể không khỏi run rẩy lên, trong cổ họng không nhịn được phát ra tiếng khóc nức nở giống như tiếng nghẹn ngào, hai chân không tự chủ được siết chặt lại, nơi giữa chân đã ướt đến không còn hình dáng.
Giống con mèo con bị hù sợ, hai tay nàng bất lực vịn bả vai nam nhân.
Cả người hắn nóng kinh người, đầu lưỡi chui vào trong miệng cũng cực kỳ nóng, nóng càng nàng mê muội, gương mặt đỏ bừng.
"Ừm..."
Ôn Giản bị tiếng rên rỉ vô thức của nàng khiến tính dục tăng một vòng, hắn thả môi nàng, thấy mặt nàng càng ngày đỏ hơn thì đưa tay mở quần lót.
Quý Tang vất vả hít không khí, đôi mắt mở to đầy hơi nước thở dốc, thấy hắn dừng lại, nàng thoáng nhìn xuống dưới thì lập tức cả sống lưng đều tê dại.
Vật kia dán vào bụng dưới, dương vật tráng kiện dữ tợn, nổi đầy gân xanh, quy đầu to lớn trướng thành màu đỏ tím, hưng phấn bài tiết dịch nhờn, hung mãnh đứng thẳng hướng nàng.
"A!” Quý Tang giật mình kêu lên, đột nhiên nhớ tới điều gì mà che mắt: “Ôn... Ôn Giản, chàng…chàng đang làm gì?”
Ôn Giản thấy động tác của nàng, trong cổ phát tiếng cười khẽ, ước chừng là vì mang theo tình dục mà cực kỳ dụ người, cả người Quý Tang cứng đờ, lỗ tai nóng bừng, cái cổ đã hiện lên một tầng mồ hôi mỏng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.