Sau Khi Xuyên Sách Bị Thừa Tướng Đại Nhân Làm Mềm Chân
Chương 21:
Ái hát kim ngân hoa lộ
27/04/2024
“Quý Tang, nàng ướt quá...”
Quý Tang xấu hổ đến nỗi cả người ửng đỏ, tai nàng càng đỏ như máu, nàng hoảng sợ nói: “Ôn Giản…chàng…chàng đừng nhìn..."
Nam nhân đưa tay nhẹ nhàng sờ từ dưới khe hở lên, chân Quý Tang không tự chủ được co rúm lại, Ôn Giản dứt khoát đặt chân nàng lên đầu vai, ngón tay lại lần nữa chụp lên khe hẹp non mềm, chui vào cái miệng nhỏ trong khe hẹp, cái miệng nhỏ quá mức nhỏ hẹp, hắn chỉ mới tiến vào một chút xíu, đã có cảm giác bên trong cực kỳ chặt hẹp, căn bản không chui lọt.
Ôn Giản hít sâu một hơi, rút tay ra, lòng bàn tay liền mò tới viên thịt châu, nhẹ nhàng gảy, chân nàng liền run không còn hình dáng.
"Ừm a..."
Cảm giác tê dại xa lạ lập tức quét sạch thần kinh của nàng, cơ thể Quý Tang bỗng nhiên run run hai tay mềm nhũn chống mình di chuyển cái mông về phía sau, cắn môi phát ra tiếng khóc nức nở giống như rên rỉ trong cổ họng, nhưng lại giống như xen lẫn sự quyến rũ muốn mạng người. “Ưm... A... Ôn Giản, đừng sờ nơi đó...”
Ôn Giản nghe nàng ngâm nga thì thở dốc càng mạnh, bàn tay cố định cái đùi nàng, đôi mắt nhìn chăm chú vào phản ứng của nàng, hắn sờ viên thịt nhô ra, nàng liền run dữ dội hơn. Hắn giống như là một chút tìm được cách, lòng bàn tay hết sức chăm chú vuốt ve chỗ ấy, thì thấy cái miệng nhỏ đỏ bừng chảy nước dâm nhiều hơn, rất nhanh nước dâm thấm ướt toàn bộ cánh hoa, khiến nó nở rộ đến càng thêm yêu kiều, dường như bị giọt sương sáng sớm đọng trên hoa hồng, cực kỳ đẹp mắt.
Quý Tang hô hấp dồn dập, khoái cảm mất hồn và kỳ lạ làm khóe mắt nàng dính nước mắt, con mắt nhuộm đầy tình dục nhìn về phía nam nhân, cắn môi không thể ức chế tiếng rên rỉ phát ra trong cổ họng: “Um a... A ha..."
Nơi đó ngứa quá! Giống như dòng điện lan tràn đến toàn thân.
Không chịu nổi!
Ôn Giản mới xoa nhẹ một hồi, bụng dưới của Quý Tang đã rung động, nước tuôn ra phun đầy tay hắn.
Quý Tang nức nở, cả người đổ mồ hôi, cảm giác chếnh choáng cũng bớt đi không ít, chờ đến khi qua cao trào, tiếng nghẹn ngào mới biến thành tiếng thở dốc vội vàng, khuôn mặt nhỏ ửng hồng.
Ôn Giản rút tay về, nắm lấy dương vật, quy đầu nhắm ngay cái miệng nhỏ, lại chọc thêm, nước hoa dính đầy quy đầu, lồng ngực cứng rắn của hắn trong phút chốc chụp lên cơ thể mềm mại của nàng, đẩy eo xuống dưới.
Quá chật!
Hắn cắm mấy lần không vào được, ngược lại khiến Quý Tang đau đến kêu khóc, lưng cũng cong lại.
“Đau quá... Đau quá... Đau quá, chàng đừng vào...”
Trên trán Ôn Giản ra một tầng mồ hôi tinh mịn, hầu kết vô thức di chuyển, cổ họng khô rát, hắn thở gấp cúi đầu đột nhiên ngậm lấy môi của nàng, ngón tay nắm hai bầu vú nảy loạn hai bên của nàng, hung hăng nhào nặn, lòng bàn tay nắm vuốt đầu sữa vừa kéo, eo không ngừng đong đưa vừa đi vừa về, quy đầu to lớn cọ xát trên dưới miệng nhỏ...
Hắn cúi đầu vừa dùng sức hôn môi nàng, vừa dùng sức bóp bầu sữa của nàng, lòng bàn tay nắm vuốt đầu vú của nàng lượn vòng, cố gắng trấn an cơ thể căng cứng của nàng.
Thấy cơ thể nàng lại mềm xuống tới, hắn mới chợt hung hăng cắm vào hoa huyệt.
Vẻn vẹn chỉ là có quy đầu cắm vào, cơn đau nhức phóng tới đỉnh đầu, nàng đau đến nỗi thân thể đều cứng đờ, nước mắt trong nháy mắt đầy cả mặt, cơ thể theo phản ứng tự nhiên co rút vào, khóc đến nỗi nói không nên lời.
"A a a... Hu hu hu... Chàng ra ngoài... Không muốn..."
Ôn Giản bị kẹp chặt kêu rên, cúi đầu lại hôn cái miệng nhỏ của nàng, nuốt tiếng kêu khóc của nàng vào trong miệng, eo bỗng nhiên dùng sức, chỉ cảm thấy chọt trúng màng mỏng, ngay ngắn cắm vào.
"Ừm…a….."
Thứ kia vừa thô vừa lớn đột nhiên cắm vào như là một thanh kiếm sắt chém Quý Tang thành hai nửa, đau đến nỗi khiến nàng khóc mà bả vai co rúm lại run lên...
Quý Tang nhẫn nhịn chịu đau còn Ôn Giản lại sướng đến thở dốc.
Nàng đau đớn, cơ thể theo phản ứng tự nhiên co lại, bên trong cực kỳ chặt chẽ và mềm mại ẩm ướt cuốn lấy hắn, thịt mềm gắt gao cắn côn thịt, hắn bị nàng cắn đến thiếu chút nữa đã bắn, khoái cảm từ xương cốt bay thẳng đến da đầu, gân xanh nhô lên trên hai tay tráng kiện, cố gắng kìm nén mình tạm thời không nhúc nhích.
Sắp bị kẹp phát nổ!
Quý Tang xấu hổ đến nỗi cả người ửng đỏ, tai nàng càng đỏ như máu, nàng hoảng sợ nói: “Ôn Giản…chàng…chàng đừng nhìn..."
Nam nhân đưa tay nhẹ nhàng sờ từ dưới khe hở lên, chân Quý Tang không tự chủ được co rúm lại, Ôn Giản dứt khoát đặt chân nàng lên đầu vai, ngón tay lại lần nữa chụp lên khe hẹp non mềm, chui vào cái miệng nhỏ trong khe hẹp, cái miệng nhỏ quá mức nhỏ hẹp, hắn chỉ mới tiến vào một chút xíu, đã có cảm giác bên trong cực kỳ chặt hẹp, căn bản không chui lọt.
Ôn Giản hít sâu một hơi, rút tay ra, lòng bàn tay liền mò tới viên thịt châu, nhẹ nhàng gảy, chân nàng liền run không còn hình dáng.
"Ừm a..."
Cảm giác tê dại xa lạ lập tức quét sạch thần kinh của nàng, cơ thể Quý Tang bỗng nhiên run run hai tay mềm nhũn chống mình di chuyển cái mông về phía sau, cắn môi phát ra tiếng khóc nức nở giống như rên rỉ trong cổ họng, nhưng lại giống như xen lẫn sự quyến rũ muốn mạng người. “Ưm... A... Ôn Giản, đừng sờ nơi đó...”
Ôn Giản nghe nàng ngâm nga thì thở dốc càng mạnh, bàn tay cố định cái đùi nàng, đôi mắt nhìn chăm chú vào phản ứng của nàng, hắn sờ viên thịt nhô ra, nàng liền run dữ dội hơn. Hắn giống như là một chút tìm được cách, lòng bàn tay hết sức chăm chú vuốt ve chỗ ấy, thì thấy cái miệng nhỏ đỏ bừng chảy nước dâm nhiều hơn, rất nhanh nước dâm thấm ướt toàn bộ cánh hoa, khiến nó nở rộ đến càng thêm yêu kiều, dường như bị giọt sương sáng sớm đọng trên hoa hồng, cực kỳ đẹp mắt.
Quý Tang hô hấp dồn dập, khoái cảm mất hồn và kỳ lạ làm khóe mắt nàng dính nước mắt, con mắt nhuộm đầy tình dục nhìn về phía nam nhân, cắn môi không thể ức chế tiếng rên rỉ phát ra trong cổ họng: “Um a... A ha..."
Nơi đó ngứa quá! Giống như dòng điện lan tràn đến toàn thân.
Không chịu nổi!
Ôn Giản mới xoa nhẹ một hồi, bụng dưới của Quý Tang đã rung động, nước tuôn ra phun đầy tay hắn.
Quý Tang nức nở, cả người đổ mồ hôi, cảm giác chếnh choáng cũng bớt đi không ít, chờ đến khi qua cao trào, tiếng nghẹn ngào mới biến thành tiếng thở dốc vội vàng, khuôn mặt nhỏ ửng hồng.
Ôn Giản rút tay về, nắm lấy dương vật, quy đầu nhắm ngay cái miệng nhỏ, lại chọc thêm, nước hoa dính đầy quy đầu, lồng ngực cứng rắn của hắn trong phút chốc chụp lên cơ thể mềm mại của nàng, đẩy eo xuống dưới.
Quá chật!
Hắn cắm mấy lần không vào được, ngược lại khiến Quý Tang đau đến kêu khóc, lưng cũng cong lại.
“Đau quá... Đau quá... Đau quá, chàng đừng vào...”
Trên trán Ôn Giản ra một tầng mồ hôi tinh mịn, hầu kết vô thức di chuyển, cổ họng khô rát, hắn thở gấp cúi đầu đột nhiên ngậm lấy môi của nàng, ngón tay nắm hai bầu vú nảy loạn hai bên của nàng, hung hăng nhào nặn, lòng bàn tay nắm vuốt đầu sữa vừa kéo, eo không ngừng đong đưa vừa đi vừa về, quy đầu to lớn cọ xát trên dưới miệng nhỏ...
Hắn cúi đầu vừa dùng sức hôn môi nàng, vừa dùng sức bóp bầu sữa của nàng, lòng bàn tay nắm vuốt đầu vú của nàng lượn vòng, cố gắng trấn an cơ thể căng cứng của nàng.
Thấy cơ thể nàng lại mềm xuống tới, hắn mới chợt hung hăng cắm vào hoa huyệt.
Vẻn vẹn chỉ là có quy đầu cắm vào, cơn đau nhức phóng tới đỉnh đầu, nàng đau đến nỗi thân thể đều cứng đờ, nước mắt trong nháy mắt đầy cả mặt, cơ thể theo phản ứng tự nhiên co rút vào, khóc đến nỗi nói không nên lời.
"A a a... Hu hu hu... Chàng ra ngoài... Không muốn..."
Ôn Giản bị kẹp chặt kêu rên, cúi đầu lại hôn cái miệng nhỏ của nàng, nuốt tiếng kêu khóc của nàng vào trong miệng, eo bỗng nhiên dùng sức, chỉ cảm thấy chọt trúng màng mỏng, ngay ngắn cắm vào.
"Ừm…a….."
Thứ kia vừa thô vừa lớn đột nhiên cắm vào như là một thanh kiếm sắt chém Quý Tang thành hai nửa, đau đến nỗi khiến nàng khóc mà bả vai co rúm lại run lên...
Quý Tang nhẫn nhịn chịu đau còn Ôn Giản lại sướng đến thở dốc.
Nàng đau đớn, cơ thể theo phản ứng tự nhiên co lại, bên trong cực kỳ chặt chẽ và mềm mại ẩm ướt cuốn lấy hắn, thịt mềm gắt gao cắn côn thịt, hắn bị nàng cắn đến thiếu chút nữa đã bắn, khoái cảm từ xương cốt bay thẳng đến da đầu, gân xanh nhô lên trên hai tay tráng kiện, cố gắng kìm nén mình tạm thời không nhúc nhích.
Sắp bị kẹp phát nổ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.