Sau Khi Xuyên Sách Bị Thừa Tướng Đại Nhân Làm Mềm Chân
Chương 3: Cô Xuyên Vào Cuốn Tiểu Thuyết Hai Ngày Trước Mới Đọc
Ái hát kim ngân hoa lộ
21/04/2024
Quý Tang nhắm mắt đi theo sau lưng nam tử, khi nãy chỉ mãi mê suy nghĩ đã xảy ra chuyện gì, bây giờ mới phát hiện nam tử trước mặt cao, chân cũng rất dài, hắn bước một bước, nàng dường như chỉ có thể chạy bước nhỏ mới có thể theo kịp.
Váy trên người nàng cũng không biết rốt cuộc là ai mặc cho, vừa to lại dài, không hợp với người, nàng chỉ thấy nếu không cẩn thận sẽ đạp lên, nàng đã rất chú ý lắm rồi, nhưng mặt đất hình như tối qua có mưa, chân nàng bước hụt, cả người nhào về phía trước...
Quý Tang sợ hãi kêu lên: “Á...”
Đợi đến lúc phản ứng lại, đôi tay mạnh mẽ của nam nhân đã nắm lấy cổ tay nhỏ bé của nàng, cơ thể lửng lơ trên mặt đất đang ướt, nếu không có nam nhân trước mặt, nàng sợ là sẽ hôn lên đất mẹ rồi.
Nhưng theo góc nghiên này, không dễ dàng để nàng đứng dậy nhanh chóng.
“Bỏ ra!” Giọng nói khàn đυ.c của Ôn Giản, toàn bộ lưng chốc lát cứng đờ đi.
“Ta...ta không có cố ý đâu, chỉ là váy dài quá.” Quý Tang vội vàng giải thích cùng với hoảng loạn giơ tay loạn xạ nắm lấy hắn để giữ ổn định, cũng không biết bản thân đã nắm lấy chỗ nào của hắn, chỉ cảm thấy hơi thở trên người hắn đột nhiên lạnh hơn.
Quý Tang vội vàng ổn định.
Ôn Giản hình như hô hấp nặng hơn, cũng không thèm liếc nhìn nàng, bước nhanh vào nhà chính. Tay của hắn ban đầu vốn đặt ở sau lưng, chỉ trong chốc lát đặt ngay phía trước, nhưng gương mặt lạnh lùng có chút ửng đỏ khác thường, cũng không biết là đang bực mình hay là xấu hổ.
Quý Tang cùng Ôn Giản kính trà cho cha mẹ chồng, đang lắng nghe căn dặn của cha mẹ chồng, cũng tại thời điểm này nhớ lại.
Nàng!
Xuyên sách rồi!
Xuyên vào cuốn tiểu thuyết hai ngày trước mới đọc.
Quý gia và Ôn gia trong sách là hàng xóm láng giềng. Mẹ ruột của Quý Tang chết sớm, sau khi phụ thân lấy kế mẫu, sinh ra một đứa con gái Quý Xuân Hoa, Ôn gia chỉ có một con trai độc nhất là Ôn Giản, nổi tiếng trong thôn là đẹp trai, lại còn hiểu chuyện có học thức, trong thôn có cô nương nào đến tuổi gả đi ai mà không muốn chạy đến Ôn gia bàn hôn sự?
Kế mẫu của Quý Tang sớm vì con gái của chính mình xinh đẹp, lén lút cùng phụ mẫu của Ôn Giản bàn chuyện chỉ cần đồng ý Quý Xuân Hoa gả vào Ôn gia, liền bằng lòng trả của hồi môn hào phóng. Tuy Ôn Giản lớn lên rất đẹp trai, nhưng Ôn gia dồn hết tiền bạc vào chuyện học hành của Ôn Giản, bốn năm thi một lần lại sắp đến gần, phụ mẫu Ôn gia vừa thương lượng, liền đồng ý chuyện hôn sự này, chỉ là không ngờ đến Ôn Giản nói cái gì đều không đồng ý.
Không có bó nem cho thầy, hắn nguyện ý vào núi đi săn.
(Bó nem: món lễ vật nhỏ mọn nhất được ưa dùng đối với những người nghèo. Học trò đến xin học với thầy cũng thường dùng lễ vật này.)
Váy trên người nàng cũng không biết rốt cuộc là ai mặc cho, vừa to lại dài, không hợp với người, nàng chỉ thấy nếu không cẩn thận sẽ đạp lên, nàng đã rất chú ý lắm rồi, nhưng mặt đất hình như tối qua có mưa, chân nàng bước hụt, cả người nhào về phía trước...
Quý Tang sợ hãi kêu lên: “Á...”
Đợi đến lúc phản ứng lại, đôi tay mạnh mẽ của nam nhân đã nắm lấy cổ tay nhỏ bé của nàng, cơ thể lửng lơ trên mặt đất đang ướt, nếu không có nam nhân trước mặt, nàng sợ là sẽ hôn lên đất mẹ rồi.
Nhưng theo góc nghiên này, không dễ dàng để nàng đứng dậy nhanh chóng.
“Bỏ ra!” Giọng nói khàn đυ.c của Ôn Giản, toàn bộ lưng chốc lát cứng đờ đi.
“Ta...ta không có cố ý đâu, chỉ là váy dài quá.” Quý Tang vội vàng giải thích cùng với hoảng loạn giơ tay loạn xạ nắm lấy hắn để giữ ổn định, cũng không biết bản thân đã nắm lấy chỗ nào của hắn, chỉ cảm thấy hơi thở trên người hắn đột nhiên lạnh hơn.
Quý Tang vội vàng ổn định.
Ôn Giản hình như hô hấp nặng hơn, cũng không thèm liếc nhìn nàng, bước nhanh vào nhà chính. Tay của hắn ban đầu vốn đặt ở sau lưng, chỉ trong chốc lát đặt ngay phía trước, nhưng gương mặt lạnh lùng có chút ửng đỏ khác thường, cũng không biết là đang bực mình hay là xấu hổ.
Quý Tang cùng Ôn Giản kính trà cho cha mẹ chồng, đang lắng nghe căn dặn của cha mẹ chồng, cũng tại thời điểm này nhớ lại.
Nàng!
Xuyên sách rồi!
Xuyên vào cuốn tiểu thuyết hai ngày trước mới đọc.
Quý gia và Ôn gia trong sách là hàng xóm láng giềng. Mẹ ruột của Quý Tang chết sớm, sau khi phụ thân lấy kế mẫu, sinh ra một đứa con gái Quý Xuân Hoa, Ôn gia chỉ có một con trai độc nhất là Ôn Giản, nổi tiếng trong thôn là đẹp trai, lại còn hiểu chuyện có học thức, trong thôn có cô nương nào đến tuổi gả đi ai mà không muốn chạy đến Ôn gia bàn hôn sự?
Kế mẫu của Quý Tang sớm vì con gái của chính mình xinh đẹp, lén lút cùng phụ mẫu của Ôn Giản bàn chuyện chỉ cần đồng ý Quý Xuân Hoa gả vào Ôn gia, liền bằng lòng trả của hồi môn hào phóng. Tuy Ôn Giản lớn lên rất đẹp trai, nhưng Ôn gia dồn hết tiền bạc vào chuyện học hành của Ôn Giản, bốn năm thi một lần lại sắp đến gần, phụ mẫu Ôn gia vừa thương lượng, liền đồng ý chuyện hôn sự này, chỉ là không ngờ đến Ôn Giản nói cái gì đều không đồng ý.
Không có bó nem cho thầy, hắn nguyện ý vào núi đi săn.
(Bó nem: món lễ vật nhỏ mọn nhất được ưa dùng đối với những người nghèo. Học trò đến xin học với thầy cũng thường dùng lễ vật này.)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.