Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật
Chương 38
Mộc Mộc Lương Thần
07/09/2020
Mục Loan Loan cảm thấy cả người mình đều phát ngốc rồi, sửng sốt ước chừng vài giây mới phản ứng lại được ——
Cô hiện tại thật sự cùng Long tiên sinh nằm trong một ổ chăn, hơn nữa còn cùng hắn dựa vào rất gần!
Chưa từng thân mật tiếp xúc với người khác phái như vậy, khi Mục Loan Loan ý thức được điểm này trong nháy mắt gương mặt liền nóng lên.
Thậm chí mùi thối đang tràn ngập trong phòng cùng cảm giác dính nhớp dơ bẩn trên người đều bị cô mạnh mẽ xem nhẹ.
Mục Loan Loan cả đầu đều ong ong, cô cảm thấy, cô giống như thừa dịp Long tiên sinh không thể phản kháng được mà làm chuyện không nên làm vậy.
Tuy rằng Long tiên sinh trước mắt đang là nửa người nửa rồng, bên dưới chỉ là hình dạng rồng, không có cái ( cấm trẻ em dưới 18 tuổi —— ), nhưng mà không chừng khi hắn trong hình dạng người hoàn toàn thì lại có thì sao ?
Nghĩ đến chuyện đó, Mục Loan Loan vội vàng ngồi dậy, tim đập như nổi trống, dùng cả tay lẫn chân bò qua một bên vài bước, kéo giãn khoảng cách với Long tiên sinh, như vậy cô mới bình tĩnh lại được một chút, không cảm thấy quá quẫn bách.
Mục Loan Loan lặng lẽ chuyển tầm mắt, liếc liếc nhìn khuôn mặt càng tái nhợt hơn thường ngày của Long tiên sinh một cái, cô thấy hắn không biết vì sao cổ hắn lại có điểm hồng nhuận, tầm mắt chuyển qua môi hắn ——
Ủa sao có vẻ bớt xanh tím hơn ngày thường, ngược lại còn cảm giác...hơi sưng sưng?
Mục Loan Loan ngượng ngùng cắn cắn môi, trong đầu có một ít ký ức thật mông lung:
Cô nhớ rõ lúc ấy cô đặc biệt lạnh run, sau đó lại đột nhiên xuất hiện một cái gối ôm thật lớn, thật ấm áp, sau đó cô liền ôm cái gối ôm đó cọ cọ tứ phía, còn ghét bỏ nửa dưới của cái gối ôm sao cứ có gì cứng cứng cạ cạ vào chân cô muốn trầy, không có chút mềm mại mịn màng nào cả........
Hiện tại ngẫm lại, làm gì có cái gối ôm nào ở đây, rõ ràng chính là Long tiên sinh a!
Cô thừa dịp người ta không thể phản kháng, không có ý thức, liền theo bản năng xem người ta như gối ôm, vừa cọ vừa xoa không biết bao lâu.
Nhưng mà có chắc là cô thực sự ngủ thôi không nhỉ?
Mục Loan Loan đỏ mặt cảm thụ một chút, cảm thấy thân thể cũng không có gì đặc biệt không khoẻ, hơn nữa Long tiên sinh cũng không có (cấm trẻ em dưới 18 tuổi —— ) lại không thể động, hẳn là không có làm gì đâu.
Bất quá nói không chừng là có cường hôn, xem miệng hắn sưng như vậy, bên môi ẩn ẩn có vết máu, mà miệng mình cũng có chút mùi máu tươi, nhất định là cô không thể khống chế được thú tính của mình, ngày thường đã cảm thấy Long tiên sinh đẹp thật tà dị, nên khi bệnh hoạn ý thức mơ hồ dứt khoát thả bay mình luôn.
Mục Loan Loan khóc không ra nước mắt, lau mặt, cúi đầu lại nhìn thấy trên tay mình tất cả đều dơ bẩn, còn thật thối.
Một tia sáng chợt loé lên trong đầu, Mục Loan Loan vội vàng kiểm tra một chút linh lực trong cơ thể ——
Trong đan điền đang tràn đầy linh khí nồng đậm, không chỉ chỗ chứa linh khí rộng hơn rất nhiều so với lúc trước, thậm chí còn có một ít linh khí còn có thể ngưng tụ thành sương mù, hoá thành trạng thái lỏng.
Đây rõ ràng đã là thực lực trung kỳ nhị giai!
Mục Loan Loan lại nhìn vết máu bên môi Long tiên sinh, loáng thoáng cảm thấy mình bắt được chân tướng gì đó ——
Tám phần là do tối hôm qua cô rất khó chịu, sau đó phóng túng nội tâm tà ác tiểu ác ma của mình, đem Long tiên sinh làm gối ôm xoa xoa cọ cọ một thời gian dài. Không chỉ có như thế, còn vô cùng quá phận cưỡng hôn anh rồng này luôn, thậm chí còn cắn môi người ta tới bị rách ra, không cẩn thận nuốt máu rồng vào rồi.
Mà Long tiên sinh tuy hiện tại bị trọng thương, nhưng tốt xấu gì trước kia cũng là một cường giả thất giai thét ra lửa trên cái đại lục này, máu của hắn ắt hẳn là vô cùng vô cùng mạnh mẽ, nên mới làm cho cô rất thống khổ. May mắn chính là cô vậy mà hấp thu được long huyết, mấy chất dơ bẩn trong thân thể được bài ra hết, thực lực cũng bởi vì vậy mà đạt tới trung kỳ nhị giai, bệnh cũng tốt hơn nhiều.......
Trong lòng có suy đoán như vậy, Mục Loan Loan lập tức càng thêm xấu hổ, may mắn Long tiên sinh hiện tại không có ý thức, bằng không cô cũng không biết phải giải thích hành vi cầm thú của mình như thế nào nữa.
Mục Loan Loan chịu không nổi che mặt trong chốc lát, cô cảm thấy cuộc đời mình trước nay chưa bao giờ quẫn bách như thế này. Nụ hôn đầu tiên còn chưa có, vậy mà mà bây giờ trong lòng lại có chút cảm giác thoả mãn thật quỷ dị, quả thực là quá cầm thú!
Không thể không nói, từ trình độ này mà nói, trí tưởng tượng của Mục Loan Loan cùng Long tiên sinh cũng là không nhường nhau một tấc =_=!
Tuy rằng mùi vị trong phòng thực sự rất khó nghe, Mục Loan Loan vẫn hít sâu mấy hơi thở, ôm ngực một lát sau mới bình tĩnh lại được, chậm rãi đến gần Long tiên sinh thấp giọng nói một tiếng, "Thực xin lỗi Long tiên sinh."
"Ta, ta không phải cố ý......."
"Ngươi không nói lời nào," Mục Loan Loan nói, "Ta coi như ngươi tha thứ cho ta nha."
Cô nói xong liền cười, cô thật là hư, người ta cũng chưa có ý thức, khẳng định cũng không biết.
Hơn nữa, hắn tỉnh lại nói không chừng dưới sự thúc đẩy của cốt truyện mà đi thích Bạch Thủy Dao, nàng cảm thấy mình hiện tại đã có chút thích hắn, này không tốt, này không tốt.
Không thể thích, không thể thích.
Trong lòng có chút chua xót, Mục Loan Loan nỗ lực điều chỉnh tâm thái, "Lần này ta lỡ lợi dụng ngươi, về sau ta sẽ đối xử tốt với ngươi, càng tốt tốt hơn nữa so với hiện tại."
Nàng nói nói liền cảm thấy rất khổ sở, nhưng điểm chua xót này khi tầm mắt thoáng nhìn về phía sừng của Long tiên sinh, chợt thấy một đôi lỗ tai màu trắng lông xù xù, trong phút chốc không cánh mà bay.
Cô lúc nãy vẫn đang chú ý khoé môi Long tiên sinh, cũng chưa nhìn tới đôi lỗ tai lông xù xù đột nhiên mọc ra trên đầu của hắn.
Từ từ, Long tiên sinh không phải là rồng sao? Tại sao bên cạnh sừng của hắn lại còn có hai cái lỗ tai lông xù nha!
Mục Loan Loan chấn kinh, cô chớp chớp mắt, xác nhận vài lần là mình thật sự không nhìn lầm.
Mà đôi lỗ tai xù xù kia của Long tiên sinh, không biết là bởi vì hắn hiện tại rất đau hay cái gì, nó lại đang run run lên, vốn dĩ đã lông xù xù rồi mà cư nhiên còn rung rung.
Mục Loan Loan cảm thấy bản thân đang nổi lên tâm ma không kềm nổi muốn rờ rờ cái lỗ tai xù xù đó quá!!
Cô hiện tại thật sự cùng Long tiên sinh nằm trong một ổ chăn, hơn nữa còn cùng hắn dựa vào rất gần!
Chưa từng thân mật tiếp xúc với người khác phái như vậy, khi Mục Loan Loan ý thức được điểm này trong nháy mắt gương mặt liền nóng lên.
Thậm chí mùi thối đang tràn ngập trong phòng cùng cảm giác dính nhớp dơ bẩn trên người đều bị cô mạnh mẽ xem nhẹ.
Mục Loan Loan cả đầu đều ong ong, cô cảm thấy, cô giống như thừa dịp Long tiên sinh không thể phản kháng được mà làm chuyện không nên làm vậy.
Tuy rằng Long tiên sinh trước mắt đang là nửa người nửa rồng, bên dưới chỉ là hình dạng rồng, không có cái ( cấm trẻ em dưới 18 tuổi —— ), nhưng mà không chừng khi hắn trong hình dạng người hoàn toàn thì lại có thì sao ?
Nghĩ đến chuyện đó, Mục Loan Loan vội vàng ngồi dậy, tim đập như nổi trống, dùng cả tay lẫn chân bò qua một bên vài bước, kéo giãn khoảng cách với Long tiên sinh, như vậy cô mới bình tĩnh lại được một chút, không cảm thấy quá quẫn bách.
Mục Loan Loan lặng lẽ chuyển tầm mắt, liếc liếc nhìn khuôn mặt càng tái nhợt hơn thường ngày của Long tiên sinh một cái, cô thấy hắn không biết vì sao cổ hắn lại có điểm hồng nhuận, tầm mắt chuyển qua môi hắn ——
Ủa sao có vẻ bớt xanh tím hơn ngày thường, ngược lại còn cảm giác...hơi sưng sưng?
Mục Loan Loan ngượng ngùng cắn cắn môi, trong đầu có một ít ký ức thật mông lung:
Cô nhớ rõ lúc ấy cô đặc biệt lạnh run, sau đó lại đột nhiên xuất hiện một cái gối ôm thật lớn, thật ấm áp, sau đó cô liền ôm cái gối ôm đó cọ cọ tứ phía, còn ghét bỏ nửa dưới của cái gối ôm sao cứ có gì cứng cứng cạ cạ vào chân cô muốn trầy, không có chút mềm mại mịn màng nào cả........
Hiện tại ngẫm lại, làm gì có cái gối ôm nào ở đây, rõ ràng chính là Long tiên sinh a!
Cô thừa dịp người ta không thể phản kháng, không có ý thức, liền theo bản năng xem người ta như gối ôm, vừa cọ vừa xoa không biết bao lâu.
Nhưng mà có chắc là cô thực sự ngủ thôi không nhỉ?
Mục Loan Loan đỏ mặt cảm thụ một chút, cảm thấy thân thể cũng không có gì đặc biệt không khoẻ, hơn nữa Long tiên sinh cũng không có (cấm trẻ em dưới 18 tuổi —— ) lại không thể động, hẳn là không có làm gì đâu.
Bất quá nói không chừng là có cường hôn, xem miệng hắn sưng như vậy, bên môi ẩn ẩn có vết máu, mà miệng mình cũng có chút mùi máu tươi, nhất định là cô không thể khống chế được thú tính của mình, ngày thường đã cảm thấy Long tiên sinh đẹp thật tà dị, nên khi bệnh hoạn ý thức mơ hồ dứt khoát thả bay mình luôn.
Mục Loan Loan khóc không ra nước mắt, lau mặt, cúi đầu lại nhìn thấy trên tay mình tất cả đều dơ bẩn, còn thật thối.
Một tia sáng chợt loé lên trong đầu, Mục Loan Loan vội vàng kiểm tra một chút linh lực trong cơ thể ——
Trong đan điền đang tràn đầy linh khí nồng đậm, không chỉ chỗ chứa linh khí rộng hơn rất nhiều so với lúc trước, thậm chí còn có một ít linh khí còn có thể ngưng tụ thành sương mù, hoá thành trạng thái lỏng.
Đây rõ ràng đã là thực lực trung kỳ nhị giai!
Mục Loan Loan lại nhìn vết máu bên môi Long tiên sinh, loáng thoáng cảm thấy mình bắt được chân tướng gì đó ——
Tám phần là do tối hôm qua cô rất khó chịu, sau đó phóng túng nội tâm tà ác tiểu ác ma của mình, đem Long tiên sinh làm gối ôm xoa xoa cọ cọ một thời gian dài. Không chỉ có như thế, còn vô cùng quá phận cưỡng hôn anh rồng này luôn, thậm chí còn cắn môi người ta tới bị rách ra, không cẩn thận nuốt máu rồng vào rồi.
Mà Long tiên sinh tuy hiện tại bị trọng thương, nhưng tốt xấu gì trước kia cũng là một cường giả thất giai thét ra lửa trên cái đại lục này, máu của hắn ắt hẳn là vô cùng vô cùng mạnh mẽ, nên mới làm cho cô rất thống khổ. May mắn chính là cô vậy mà hấp thu được long huyết, mấy chất dơ bẩn trong thân thể được bài ra hết, thực lực cũng bởi vì vậy mà đạt tới trung kỳ nhị giai, bệnh cũng tốt hơn nhiều.......
Trong lòng có suy đoán như vậy, Mục Loan Loan lập tức càng thêm xấu hổ, may mắn Long tiên sinh hiện tại không có ý thức, bằng không cô cũng không biết phải giải thích hành vi cầm thú của mình như thế nào nữa.
Mục Loan Loan chịu không nổi che mặt trong chốc lát, cô cảm thấy cuộc đời mình trước nay chưa bao giờ quẫn bách như thế này. Nụ hôn đầu tiên còn chưa có, vậy mà mà bây giờ trong lòng lại có chút cảm giác thoả mãn thật quỷ dị, quả thực là quá cầm thú!
Không thể không nói, từ trình độ này mà nói, trí tưởng tượng của Mục Loan Loan cùng Long tiên sinh cũng là không nhường nhau một tấc =_=!
Tuy rằng mùi vị trong phòng thực sự rất khó nghe, Mục Loan Loan vẫn hít sâu mấy hơi thở, ôm ngực một lát sau mới bình tĩnh lại được, chậm rãi đến gần Long tiên sinh thấp giọng nói một tiếng, "Thực xin lỗi Long tiên sinh."
"Ta, ta không phải cố ý......."
"Ngươi không nói lời nào," Mục Loan Loan nói, "Ta coi như ngươi tha thứ cho ta nha."
Cô nói xong liền cười, cô thật là hư, người ta cũng chưa có ý thức, khẳng định cũng không biết.
Hơn nữa, hắn tỉnh lại nói không chừng dưới sự thúc đẩy của cốt truyện mà đi thích Bạch Thủy Dao, nàng cảm thấy mình hiện tại đã có chút thích hắn, này không tốt, này không tốt.
Không thể thích, không thể thích.
Trong lòng có chút chua xót, Mục Loan Loan nỗ lực điều chỉnh tâm thái, "Lần này ta lỡ lợi dụng ngươi, về sau ta sẽ đối xử tốt với ngươi, càng tốt tốt hơn nữa so với hiện tại."
Nàng nói nói liền cảm thấy rất khổ sở, nhưng điểm chua xót này khi tầm mắt thoáng nhìn về phía sừng của Long tiên sinh, chợt thấy một đôi lỗ tai màu trắng lông xù xù, trong phút chốc không cánh mà bay.
Cô lúc nãy vẫn đang chú ý khoé môi Long tiên sinh, cũng chưa nhìn tới đôi lỗ tai lông xù xù đột nhiên mọc ra trên đầu của hắn.
Từ từ, Long tiên sinh không phải là rồng sao? Tại sao bên cạnh sừng của hắn lại còn có hai cái lỗ tai lông xù nha!
Mục Loan Loan chấn kinh, cô chớp chớp mắt, xác nhận vài lần là mình thật sự không nhìn lầm.
Mà đôi lỗ tai xù xù kia của Long tiên sinh, không biết là bởi vì hắn hiện tại rất đau hay cái gì, nó lại đang run run lên, vốn dĩ đã lông xù xù rồi mà cư nhiên còn rung rung.
Mục Loan Loan cảm thấy bản thân đang nổi lên tâm ma không kềm nổi muốn rờ rờ cái lỗ tai xù xù đó quá!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.