Sau Khi Xuyên Sách Ta Lui Vòng Giải Trí Làm Cá Mặn
Chương 30:
Cáp Cáp Quái Đại Vương Cáp
15/09/2022
Lâm Tú Lệ chỉ muốn con gái ở lại trong nhà, gây dựng sự nghiệp kiếm được tiền hay không cũng không quan trọng, nhà bọn họ lại không thiếu tiền.
Quan trọng là con gái rời khỏi giới giải trí, tốt nhất là ở lại Hải Thành, để cho bọn họ có thể tùy thời nhìn thấy, cũng có thể yên tâm một chút.
“Chờ con làm tốt giấy phép sẽ lập tức mở.” Lâm Nhất Niệm nói.
“Giấy phép có thể con không cần phải làm đâu, trực tiếp dùng giấy phép công ty Lâm Viên của ba con là được”.
“Công ty Lâm viên không phải là ba cùng dượng kết hợp mở ra hay sao? Con không muốn làm công cho dượng”.
“Phá sản rồi.”
Lâm Nhất Niệm kinh ngạc nhìn bà, thời điểm ăn tết công ty này vẫn còn hoạt động rất tốt, như thế nào đột nhiên nói phá sản liền phá sản?
Chẳng lẽ ký ức của nguyên chủ không đáng tin cậy? Cô đã bị ký ức của nguyên chủ lừa?
Lúc này Lâm Tú Lệ mới nói tiếp cho con gái yên tâm.
“Tháng trước dượng con cùng nhà chúng ta cãi nhau, gây ra mẫu thuẫn, vì vậy mà ông ta rút cổ phần. Hiện tại công ty này chỉ là một cái vỏ rỗng, nhưng vẫn còn thuê địa điểm cũ, tình trạng giống như bị đóng cửa vậy. Trong thôn không có ai muốn thuê tiếp, thôn uỷ lại không muốn để cho đất đai trong thôn cho người ngoài thuê. Ba con tính toán đem giấy phép công ty huỷ bỏ. Nếu con tiếp nhận, vậy thì thử xem xem, nhưng tình trạng hiện tại của nó chính là như vậy”.
Lâm Nhất Niệm trong đầu hiện lên bốn chữ đang không ngừng tuần hoàn —— trời cũng giúp ta!
Tiếp nhận công ty của ba nguyên chủ, chờ trên khi mười mấy bồn hoa nhỏ trên sân thượng lớn lên một chút nữa là cô có thể mở cửa hàng.
Mảnh đất mà công ty Lâm Viên thuê là ở trên núi, xung quanh không thiếu cây cây cỏ cỏ. Chờ khi cô chơi chán mấy bồn cây nhỏ này, liền có thể đi lên núi hai vòng, giục sinh cỏ cây trên núi một chút.
Tốt nhất nuôi một con chó nhỏ, khi lên núi, cô sẽ mang chó nhỏ đi theo.
Lâm Nhất Niệm không thể thoát khỏi dụ hoặc này, liền động tâm, nói : “Con thử xem sao”
Lâm Tú Lệ trong mắt ý cười càng đậm hơn vài phần, có thể đem người giữ lại bên mình là tốt rồi.
Sau đó, Lâm Nhất Niệm hỏi : “Mẹ, miếng đất kia tiền thuê mỗi tháng là bao nhiêu?”
Lâm Tú Lệ nói: “Tiền thuê là một năm trả một lần. Năm nay tiền thuê đã được thanh toán rồi, con không cần phải lo lắng số tiền này. Về sau cũng không cần phải lo lắng. Chỉ cần con nguyện ý mở cửa hàng ở đó, mẹ sẽ giúp con trả tiền thuê hàng năm”.
Chỉ cần con gái tiếp nhận công ty Lâm Viên, bà sẽ không để cho con bé phải bỏ tiền ra, mỗi năm bà trả là được.
Quan trọng là con gái rời khỏi giới giải trí, tốt nhất là ở lại Hải Thành, để cho bọn họ có thể tùy thời nhìn thấy, cũng có thể yên tâm một chút.
“Chờ con làm tốt giấy phép sẽ lập tức mở.” Lâm Nhất Niệm nói.
“Giấy phép có thể con không cần phải làm đâu, trực tiếp dùng giấy phép công ty Lâm Viên của ba con là được”.
“Công ty Lâm viên không phải là ba cùng dượng kết hợp mở ra hay sao? Con không muốn làm công cho dượng”.
“Phá sản rồi.”
Lâm Nhất Niệm kinh ngạc nhìn bà, thời điểm ăn tết công ty này vẫn còn hoạt động rất tốt, như thế nào đột nhiên nói phá sản liền phá sản?
Chẳng lẽ ký ức của nguyên chủ không đáng tin cậy? Cô đã bị ký ức của nguyên chủ lừa?
Lúc này Lâm Tú Lệ mới nói tiếp cho con gái yên tâm.
“Tháng trước dượng con cùng nhà chúng ta cãi nhau, gây ra mẫu thuẫn, vì vậy mà ông ta rút cổ phần. Hiện tại công ty này chỉ là một cái vỏ rỗng, nhưng vẫn còn thuê địa điểm cũ, tình trạng giống như bị đóng cửa vậy. Trong thôn không có ai muốn thuê tiếp, thôn uỷ lại không muốn để cho đất đai trong thôn cho người ngoài thuê. Ba con tính toán đem giấy phép công ty huỷ bỏ. Nếu con tiếp nhận, vậy thì thử xem xem, nhưng tình trạng hiện tại của nó chính là như vậy”.
Lâm Nhất Niệm trong đầu hiện lên bốn chữ đang không ngừng tuần hoàn —— trời cũng giúp ta!
Tiếp nhận công ty của ba nguyên chủ, chờ trên khi mười mấy bồn hoa nhỏ trên sân thượng lớn lên một chút nữa là cô có thể mở cửa hàng.
Mảnh đất mà công ty Lâm Viên thuê là ở trên núi, xung quanh không thiếu cây cây cỏ cỏ. Chờ khi cô chơi chán mấy bồn cây nhỏ này, liền có thể đi lên núi hai vòng, giục sinh cỏ cây trên núi một chút.
Tốt nhất nuôi một con chó nhỏ, khi lên núi, cô sẽ mang chó nhỏ đi theo.
Lâm Nhất Niệm không thể thoát khỏi dụ hoặc này, liền động tâm, nói : “Con thử xem sao”
Lâm Tú Lệ trong mắt ý cười càng đậm hơn vài phần, có thể đem người giữ lại bên mình là tốt rồi.
Sau đó, Lâm Nhất Niệm hỏi : “Mẹ, miếng đất kia tiền thuê mỗi tháng là bao nhiêu?”
Lâm Tú Lệ nói: “Tiền thuê là một năm trả một lần. Năm nay tiền thuê đã được thanh toán rồi, con không cần phải lo lắng số tiền này. Về sau cũng không cần phải lo lắng. Chỉ cần con nguyện ý mở cửa hàng ở đó, mẹ sẽ giúp con trả tiền thuê hàng năm”.
Chỉ cần con gái tiếp nhận công ty Lâm Viên, bà sẽ không để cho con bé phải bỏ tiền ra, mỗi năm bà trả là được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.