Sau Khi Xuyên Sách Tôi Chơi Trò Chơi Với Các Đại Lão
Chương 44:
Yên Hỏa Dịch Bạo
30/05/2024
Khi tỉnh lại lần nữa, trời đã sáng trưng, cô nằm trong phòng cưới của mình và Cố Viễn.
Cô cầm lấy điện thoại di động ở đầu giường, có thông báo vài cuộc gọi nhỡ và tin nhắn từ ba, dì Từ và Giang Thi Ý.
Sau khi trả lời tin nhắn lại, bụng truyền đến tiếng kêu, khiến Đường Miên Miên nhận ra, bây giờ đã sắp mười hai giờ rồi.
Cô ngủ lâu như thế!
Tất cả là do tên khốn kia!
Tối qua anh khiến cô mệt gần chết!
Đường Miên Miên ngồi vậy, khi vừa ngồi dậy, chăn bằng tơ tằm đã trượt xuống khỏi người, cặp vú vốn trắng nõn tràn đầy dấu hôn, dấu cắn và dấu tay, hai đầu vú sưng đỏ, phình to lên một vòng.
Thế cô mới biết cảm nhận tối qua của cô không phải là mơ, cô không mặc đồ, ngủ cả đêm với tình trạng trần như nhộng, chắc chắn là sau khi thằng khốn đó đưa cô về thì anh đã giày vò cô thêm một lần nữa.
“Tên khốn!”
Đường Miên Miên tức giận mắng một tiếng, cửa phòng bỗng bị mở ra!
Chưa kịp che ngực lại, cửa phòng đã bị người khác mở ra.
Cố Viễn!
Đường Miên Miên lo sợ kéo chăn lên, che cơ thể mình lại.
Rõ ràng khi anh ta nhìn thấy vú của cô, ánh mắt chấn động, tai đỏ bừng, bước chân cũng dừng lại, không bước đến gần.
Làm sao bây giờ?
Cô nên giải thích với Cố Viễn như thế nào đây, nếu như bị anh ta biết chuyện đã xảy ra tối qua với Tống Trình, anh ta có tìm người đến giết cô không?
Anh ta ghét việc bản thân bị cô cho đội nón xanh, chỉ vừa nói tới là đã tức muốn nổ tung, nếu thật sự xảy ra, chắc chắn anh ta sẽ không nương tay.
Nếu như cô tìm Ôn Hiểu Nhược về, cũng bày tỏ ý ghép đôi với anh ta, vậy cô có thể nhặt lại được một cái mạng của mình không?
Khi suy nghĩ của Đường Miên Miên rối tung thì nghe thấy giọng nói áy náy của Cố Viễn.
"A!"
Anh ta đang xin lỗi ư, Đường Miên Miên không dám tin cứ nghĩ rằng bản thân đã nghe nhầm.
"Anh vừa nói gì?"
Cố Viễn thở phào, nhắm mắt lại rồi nói: "Tôi xin lỗi chuyện tối qua, là tôi nhất thời mất trí, sau này chuyện đó sẽ không xảy ra nữa!"
Tối qua anh ta ăn năn suốt cả đêm, nghĩ thế nào cũng không ra, tại sao anh ta lại làm ra loại chuyện đó với Đường Miên Miên chứ!
Tối qua rốt cuộc là anh ta đắm chìm trong tình dục đến thế nào mà lại mút đầu vú của cô đến mức sưng lên, rõ ràng anh ta nhớ bản thân đã vô cùng dịu dàng rồi mà!
"Chuyện đó... Có lẽ, cô nên bôi thuốc vào chỗ đó." Cố Viễn ngại ngùng đến mức mặt đỏ tía tai, lúng túng vô cùng đến khi nuốt nước bọt thì mới nói xong nguyên câu.
"A?"
Cuối cùng Đường Miên Miên cũng kịp phản ứng lại, thì ra Cố Viễn coi dấu vết Tống Trình để lại, là kiệt tác tối qua của mình!
Nhìn dáng vẻ ăn năn và lúng túng của anh ta, Đường Miên Miên vừa tức giận vừa áy náy, dù sao bản thân cũng là vợ hợp pháp của anh ta, tối qua lại lăn lộn với Tống Trình trong quầy rượu.
Cô cầm lấy điện thoại di động ở đầu giường, có thông báo vài cuộc gọi nhỡ và tin nhắn từ ba, dì Từ và Giang Thi Ý.
Sau khi trả lời tin nhắn lại, bụng truyền đến tiếng kêu, khiến Đường Miên Miên nhận ra, bây giờ đã sắp mười hai giờ rồi.
Cô ngủ lâu như thế!
Tất cả là do tên khốn kia!
Tối qua anh khiến cô mệt gần chết!
Đường Miên Miên ngồi vậy, khi vừa ngồi dậy, chăn bằng tơ tằm đã trượt xuống khỏi người, cặp vú vốn trắng nõn tràn đầy dấu hôn, dấu cắn và dấu tay, hai đầu vú sưng đỏ, phình to lên một vòng.
Thế cô mới biết cảm nhận tối qua của cô không phải là mơ, cô không mặc đồ, ngủ cả đêm với tình trạng trần như nhộng, chắc chắn là sau khi thằng khốn đó đưa cô về thì anh đã giày vò cô thêm một lần nữa.
“Tên khốn!”
Đường Miên Miên tức giận mắng một tiếng, cửa phòng bỗng bị mở ra!
Chưa kịp che ngực lại, cửa phòng đã bị người khác mở ra.
Cố Viễn!
Đường Miên Miên lo sợ kéo chăn lên, che cơ thể mình lại.
Rõ ràng khi anh ta nhìn thấy vú của cô, ánh mắt chấn động, tai đỏ bừng, bước chân cũng dừng lại, không bước đến gần.
Làm sao bây giờ?
Cô nên giải thích với Cố Viễn như thế nào đây, nếu như bị anh ta biết chuyện đã xảy ra tối qua với Tống Trình, anh ta có tìm người đến giết cô không?
Anh ta ghét việc bản thân bị cô cho đội nón xanh, chỉ vừa nói tới là đã tức muốn nổ tung, nếu thật sự xảy ra, chắc chắn anh ta sẽ không nương tay.
Nếu như cô tìm Ôn Hiểu Nhược về, cũng bày tỏ ý ghép đôi với anh ta, vậy cô có thể nhặt lại được một cái mạng của mình không?
Khi suy nghĩ của Đường Miên Miên rối tung thì nghe thấy giọng nói áy náy của Cố Viễn.
"A!"
Anh ta đang xin lỗi ư, Đường Miên Miên không dám tin cứ nghĩ rằng bản thân đã nghe nhầm.
"Anh vừa nói gì?"
Cố Viễn thở phào, nhắm mắt lại rồi nói: "Tôi xin lỗi chuyện tối qua, là tôi nhất thời mất trí, sau này chuyện đó sẽ không xảy ra nữa!"
Tối qua anh ta ăn năn suốt cả đêm, nghĩ thế nào cũng không ra, tại sao anh ta lại làm ra loại chuyện đó với Đường Miên Miên chứ!
Tối qua rốt cuộc là anh ta đắm chìm trong tình dục đến thế nào mà lại mút đầu vú của cô đến mức sưng lên, rõ ràng anh ta nhớ bản thân đã vô cùng dịu dàng rồi mà!
"Chuyện đó... Có lẽ, cô nên bôi thuốc vào chỗ đó." Cố Viễn ngại ngùng đến mức mặt đỏ tía tai, lúng túng vô cùng đến khi nuốt nước bọt thì mới nói xong nguyên câu.
"A?"
Cuối cùng Đường Miên Miên cũng kịp phản ứng lại, thì ra Cố Viễn coi dấu vết Tống Trình để lại, là kiệt tác tối qua của mình!
Nhìn dáng vẻ ăn năn và lúng túng của anh ta, Đường Miên Miên vừa tức giận vừa áy náy, dù sao bản thân cũng là vợ hợp pháp của anh ta, tối qua lại lăn lộn với Tống Trình trong quầy rượu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.