Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Niên Đại Văn, Tôi Giàu Lên Nhờ Mỹ Thực

Chương 29: Báo Danh Đào Kênh

Triều Sinh Tịch Nhập

14/07/2023

Mộc nhĩ khô trong nhà được hai bao tải, mấy lứa giá đỗ đã phát triển tươi tốt, miếng cá treo trên xà nhà đã khô. Hàng khô thì nhẹ cân, giá cả theo đó cũng cao hơn. Lục Trầm lựa thời gian mang chúng lên thị trấn bán, lại thuận tiện mua ít xương sườn và xương lớn về.

Xương sườn là sườn non, bên trên có chút thịt nạc, thích hợp dùng làm xương sườn kho tàu. Thật ra Đường Cẩm thích ăn sườn xào chua ngọt hơn, nhưng thịt kho tàu tiết kiệm dầu ăn lẫn đường, nước sốt màu nâu thấm vào bên ngoài xương sườn, làm miếng xương bọc một lớp màu cánh gián bóng loáng, thêm khoai tây cắt khối, mềm mại ngon miệng. Thêm canh xương hầm ngọt tận xương tủy, kết hợp với củ cải, ngọt thanh thơm nồng.

Đường Cẩm múc hai chén canh xương hầm đầy ắp. Đặc biệt là dạo này Lục Trầm không được nghỉ ngơi tử tế dẫn đến sụt cân khá nhiều, ngũ quan càng thêm góc cạnh rõ ràng, cần phải bổ sung dưỡng chất.

Nhiệm vụ trồng trọt của đội sản xuất từng bước đạt tiêu chuẩn, Lục Trầm lại không nghỉ ngơi mà lại đi báo danh đào kênh.

Kênh chủ yếu dùng để chứa nước. Tuy đại đội có một con sông nhỏ chảy qua nhưng lại không tiện cho việc tưới tiêu, ngô và lúa mì của bọn họ nằm ở chỗ cao hơn, đất đai khô ráo, nhưng nước từ khe núi chảy xuống lại không đủ. Vì để thỏa mãn yêu cầu phát triển của cây cối, cả đội quyết định đào một con kênh nhỏ ở vị trí gần đó.

Đây là một công việc rất khổ cực, hoàn toàn dựa vào sức người đào đất đá ra. Qua một thời gian, bàn tay có thể bị trầy da chảy máu, còn phải vác đá dọn sang một bên.

Nghe Lục Trầm nói xong, Đường Cẩm cảm thấy rất khó hiểu: “Sao anh lại đăng ký công việc này?”

Tuy trong nhà chẳng dư dả gì, nhưng vẫn đủ ăn no mặc ấm, không đến mức chạy tới làm cu li.

Rõ ràng tay đều rạn nứt, vì sao còn muốn ra sức, không lẽ chỉ vì mấy cái điểm công kia?

Đường Cẩm có tâm muốn khuyên bảo, nhưng Lục Trầm có ý nghĩ của mình. Tuy đào kênh rất mệt nhưng nguyên nhân bởi vậy, đội sản xuất vì gom đủ nhân lực cũng sẽ thông cảm cho sự vất vả của bọn họ mà thêm nửa tháng điểm công, thịt được phát cuối năm cũng có nhiều hơn. Quan trọng nhất là, người lái máy kéo của đội đã đến trạm máy móc nông nghiệp làm công nhân tạm thời, vị trí này chắc chắn đang trống nên sẽ phải tuyển chọn lần nữa.

Đối với toàn bộ người của đội sản xuất thì đây là chuyện lớn. Máy kéo là tài sản quan trọng đại đội mượn của công xã. Lái máy kéo nhẹ nhàng hơn trồng trọt, còn có thể nhận được tiền lương cố định, là sự cám dỗ rất lớn trong mắt mọi người, vì thế mà sự cạnh tranh cũng trở nên vô cùng khốc liệt.

Điều kiện để lái máy kéo, một là phải biết điều khiển máy kéo một cách thành thạo, hai là phải xem biểu hiện thường ngày.



Năm ngoái Lục Trầm được chọn đi học máy kéo, đến lúc thi anh làm khá tốt, chỉ có điều người được chọn cuối cùng lại là cháu trai đại đội trưởng. Bây giờ vị trí này bị bỏ trống, anh chắc chắn sẽ không muốn bỏ lỡ cơ hội lần này.

Đợi đến khi Lục Trầm có thể lái máy kéo, điều kiện trong nhà bọn họ có thể được cải thiện, còn có thể dẫn vợ đi hóng gió.

Lần này Lục Trầm đi đào kênh là để tạo ấn tượng tốt cho mọi người, gia tăng phần thắng.

Đường Cẩm suy xét một hồi. ở thời đại này, người sống thoải mái nhất chính là người có công ăn việc làm ổn định. Mà người bình thường không thể nào vào làm ở các đơn vị chính thức, những công nhân tạm thời ở các nhà xưởng đều phải tranh bể đầu mới có vị trí này. Mỗi vị trí chỉ có một người, loại kỳ ngộ này dù có dùng tiền mua cũng không được.

Tuy lái máy kéo không được đưa vào biên chế, nhưng cũng được xem là chức vụ được yêu thích ở đội sản xuất, làm việc ít mà đãi ngộ lại cao.

Hiện giờ hai vợ chồng lao lực kiếm điểm công, lại không thể công khai kiếm tiền, cho nên lần tuyển chọn người lái máy kéo là cơ hội tốt.

Vất vả mấy ngày nay để đổi lấy những ngày tháng nhẹ nhàng vẫn là rất có lời.

Sau khi suy nghĩ, Đường Cẩm không tiếp tục ngăn cản Lục Trầm. Đau lòng chồng mình phải chịu cực, cô liền dùng quần áo rách may một đôi găng tay, như vậy lực ma sát trên tay sẽ được giảm bớt một chút. Thêm vào đó, mỗi ngày cung cấp đủ nước, ăn bánh ngô cũng đủ chắc bụng.

Chỉ mấy ngày ngắn ngủi, bàn tay, bả vai và lòng bàn chân của Lục Trầm đều đã bị tróc da, trên tóc cũng dính đầy bụi.

Đường Cẩm rót nước cho Lục Trầm rửa tay, sau đó bôi một lớp thuốc mỡ. Đào đất khó khăn hơn cô tưởng tượng nhiều. Cô định bảo nếu khó quá thì bỏ đi, nhưng đã đăng ký rồi, đại đội trưởng sẽ không đồng ý.

Cô chỉ ngóng trông kết quả tuyển chọn tay lái máy kéo lần này, mong rằng đừng làm Lục Trầm thất vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Niên Đại Văn, Tôi Giàu Lên Nhờ Mỹ Thực

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook