Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Thế Thân Ta Mang Thai Nhãi Con
Chương 35
Mộ Ngôn Nhất
16/02/2022
Mọi người thật sự không thể nào tin được có một ngày một người không thích giao tiếp như Thời Tranh lại cố ý kêu họ tới thể hiện tình cảm. Xem dáng vẻ này rõ ràng là cháy tới mức không thể cứu nổi, bọn họ nhìn mà sợ hãi...
Không biết tình nhân bé nhỏ của Thời Tranh là thần thánh phương nào, sao cậu ta có thể tài tới mức thu phục một người không có du͙ƈ vọиɠ thậm chí không có chút tình cảm như Thời Tranh?
Tâm trạng Thời Tranh rất tốt nhìn vẻ mặt đầy hâm (kinh) mộ (hãi) của họ, không chỉ thể hiện tình cảm với quần áo trên người còn làm bộ lơ đãng khoe Sở Ngọc đã vẽ tranh tặng mình, nhẹ nhàng nói vu vơ: "Em ấy còn đặc biệt thiết kế cho tôi, nói tôi đã truyền cảm hứng cho em ấy. Thật ra với những tác phẩm này, mọi người nói xem có phải bản thân em ấy rất tài năng không?"
Mọi người: "..."
Kinh ngạc thì kinh ngạc, mấy ông sếp này đều đã thành tinh, họ vừa thấy vậy đã vội vàng hùa theo Thời Tranh khen ngợi Sở Ngọc.
"Này há chỉ có tài năng không, tuyệt đối là thiên tài! Vừa thấy đã biết bộ quần áo này vô cùng tốt, không ngờ là đích thân người yêu chủ tịch Thời đây thiết kế."
"Hơn nữa còn tự tay làm, chủ tịch Thời thật có phúc."
"Bức tranh này cũng thực đẹp, cả thần thái lẫn dáng vẻ thật phong cách!"
"Xem ra tình cảm chủ tịch Thời và vị kia nhà anh thật sâu đậm, chúc mừng chúc mừng!"
Cuối cùng Thời Tranh tiễn khách về, tuy không có việc gì quan trọng, nhưng mọi người vẫn vui vẻ cho anh mặt mũi và nhân cơ hội tạo dựng quan hệ. Còn chưa nói tới tuy người yêu của Thời Tranh chỉ là người mới nổi tiếng trên mạng, nhưng ở các phương diện khác cũng rất tài năng. Thật sự rất đẹp, Ít nhất không cần trái lương tâm khen bộ quần áo và bức tranh này.
Có chủ tịch trong ngành thời trang nói với Thời Tranh: "Chủ tịch Thời, người yêu của ngài học thiết kế à? Trình độ này có thể làm việc với các thương hiệu cao cấp. Cậu ấy hẳn còn chưa tới 30 đúng chứ? Cậu ấy có muốn tham gia cuộc thi nhà thiết kế mới nổi năm nay không? Theo tôi, cậu ấy hoàn toàn có cơ hội lấy giải vàng!"
Thời Tranh nghe vậy bất ngờ, nói: "Em ấy chưa từng học hẳn là tự mình tìm hiểu, chủ yếu là thiên phú em ấy tốt. Hơn nữa kế hoạch sự nghiệp của em ấy là hội họa chứ không định đi theo thiết kế."
"Sao lại không làm thiết kế!" Đối phương lập tức vỗ đùi tiếc nuối, dù hắn không tin nổi chuyện Thời Tranh nói Sở Ngọc tự mình tìm hiểu, cũng không nhịn được mà nói: "Tài năng như vậy cứ lãng phí thật đáng tiếc! Chủ tịch Thời anh tin tôi đi, chỉ một bộ tây trang này của anh hoàn toàn chính là hàng cao cấp của thương hiệu xa xỉ rồi, là loại mà các tạp chí thời trang có thể thổi tung bầu trời và đảm bảo nhà thiết kế có thể nổi tiếng chỉ sau một đêm."
Thời Tranh cảm thấy Sở Ngọc hình như không có suy nghĩ coi thiết kế là một ngành nghề, nhưng nghe tới có thể Sở Ngọc và quần áo Sở Ngọc thiết kế cho mình được mọi người khen ngợi vẫn không nhịn được hỏi đối phương thêm mấy câu, ghi tạc chuyện cuộc thi nhà thiết kế mới nổi vào lòng.
Thời Tranh thỏa mãn về nhà sau khi khoe xong cục cưng nhà mình, tới nhà anh vờ như mình mới đi làm về.
Lúc này Sở Ngọc đang tập yoga cho bà bầu.
Tuy Bellman và Thời Tranh đều nói rằng không cần đặc biệt chú ý bé con trong bụng, có thể sống như lúc không có bé cũng được, nhưng Sở Ngọc thấy như vậy thì không tốt lắm vì vậy tự mình tìm tư liệu, quyết định... dưỡng thai?
Dù sao cậu đã tải đủ loại sách về mang thai, sau khi xem xong cậu quyết định điều chỉnh chế độ ăn uống và tạm thời thay giờ luyện võ thành yoga.
Lúc Thời Tranh về tới thấy được Sở Ngọc đang ép chân, cậu chỉ mặc quần đùi, hai chân thẳng tắp trắng nõn lộ ra. Áo vén lên lộ ra vòng eo dẻo dai trắng tới mức phát sáng.
Sở Ngọc nghe thấy tiếng động nhưng cũng không nhúc nhích chỉ ngẩng đầu lên, vận động một hồi khiến gương mặt cậu hồng hồng, gương mặt tinh xảo quay qua nhìn anh, hình ảnh đẹp tới mức Thời Tranh lập tức bị chíu một cái ngay tim.
Hô hấp của anh như dừng lại vô thức đi tới chỗ Sở Ngọc, không rõ hỏi: "Sao hôm nay em lại làm cái này vậy cục cưng?"
Sở Ngọc thấy vậy khóe môi hơi nâng, thu chân ngồi lên ghế nhìn Thời Tranh nửa quỳ ngồi trước mắt, cậu lại sát anh nghe anh hỏi: "Sàn nhà có lạnh không." Nghe vậy không khỏi chống tay ở phía sau, chân di chuyển, chân phải đặt lên ngực Thời Tranh cười như không cười hỏi: "Anh muốn làm sao?"
"..." Thời Tranh duỗi tay bắt lấy mắt cá chân của Sở Ngọc, không nhịn được vuốt ve, muốn nói thật nhưng không dám.
Bởi vì chuyện của bé con nên mấy ngày nay anh và Sở Ngọc chỉ ngủ thuần khiết liên tiếp hai ngày, cả hai ngày! Ngoại trừ mấy ngày ra nước ngoài, lâu như vậy anh và Sở Ngọc chưa làm.
Quả nhiên lúc trước nên quy định số lần trong hợp đồng yêu đương, ít nhất cách ngày một lần đi? Hai ngày thật sự là quá dài...
Thời Tranh nghĩ thì nghĩ, nhưng anh chỉ mím môi không nói lời nào. Sở Ngọc nhìn ánh mắt sâu xa nguy hiểm không biết sao còn che giấu ủy khuất của anh, tim cậu liền mềm nhũn, cậu thả lỏng người cười nói: "Được rồi, biết anh ủy khuất rồi, em thỏa mãn anh là được."
Thời Tranh vừa nghe mắt phát sáng, anh lập tức cúi người ôm eo và hôn lên môi Sở Ngọc.
Sở Ngọc duỗi tay ôm lấy cổ anh mơ màng nghĩ: Tuy còn có bé con trong bụng, nhưng sàn nhà cũng không lạnh...
Sau khi trải nghiệm thảm tập yoga, Thời Tranh thỏa mãn ôm Sở Ngọc đi tắm rửa, vừa nói chuyện các đối tác đều khen quần áo cậu thiết kế cho mình, còn đề nghị cậu tham gia thi đấu và trở thành một nhà thiết kế.
Sở Ngọc vốn muốn trực tiếp từ chối, không phải cậu chưa trải nghiệm qua ngành thiết kế nên càng thấy làm họa sĩ tự do, hợp ý. Chỉ là Sở Ngọc không lập tức từ chối khi Thời Tranh nhắc tới cuộc thi nhà thiết kế mới nổi mà hỏi tiếp: "Có phải là nhà thiết kế mới được bình chọn bởi Hiệp hội Thiết kế Thời trang Trung Quốc?"
"Đúng vậy." Thời Tranh hơi bất ngờ gật đầu. Không ngờ Sở Ngọc biết chuyện này, chẳng lẽ em ấy muốn tham gia?
Sở Ngọc đang suy nghĩ.
Hiểu biết của cậu về thiết kế thời trang thế giới này cũng từ trong sách mà ra. Nam chính thụ Lê Cẩm trong truyện gốc và ánh trăng sáng Đào Tư Dịch lòng dạ hiểm độc đều theo ngành thiết kế thời trang. Nam chính thụ và ánh trăng sáng bởi cạnh tranh trong sự nghiệp nên xảy ra mâu thuẫn, đó cũng là một trong những điểm ngược lớn.
Sở Ngọc nhớ lại Đạo Tư Dịch là nhà thiết kế trẻ nổi tiếng mang tiếng đi du học nước ngoài, còn Lê Cẩm chỉ là tân binh mới tốt nghiệp xuất thân bình thường, nhưng Lê Cẩm là nam chính thụ đương nhiên ưu tú hơn vai phải diện, nên Đào Tư Dịch ghen ghét và chèn ép người ta không ít lần.
Trong giai đoạn đầu, Thời Húc Trạch tuy đã hẹn hò với Lê Cẩm, nhưng người vẫn hướng về Đào Tư Dịch, vì vậy Lê Cẩm luôn bị ngược tâm chịu thiệt. Mãi tới khi Thời Húc Trạch vẫn nói chuyện vì Đào Tư Dịch khi gã đạo bản vẽ thiết kế của Lê Cẩm, Lê Cẩm mới bùng nổ chia tay, và người hối hận đau lòng trở thành Thời Húc Trạch. (Hạ: tra công)
Trọng điểm tới giai đoạn thiết kế thời trang là gút mắt tình cảm nên thật ra không có nội dung cụ thể gì. Chỉ là sự nghiệp nam chính thụ Lê Cẩm vẫn có miêu tả đại khái.
Lê Cẩm và Thời Húc Trạch quen biết nhau vào năm cuối, luận văn tốt nghiệp của Lê Cẩm đạt giải thưởng, từ đó bộc lộ tài năng. Sau đó tham gia show thời trang Thời Thượng một lần liền nổi, độ nổi tiếng tăng lên, hơn nữa có Thời Húc Trạch ủng hộ nên sự nghiệp càng rộng mở, sau còn trở thành ngôi sao sáng từng bước đi lên đỉnh cao.
Ngoài trừ chút khúc chiết gây ra bởi Đào Tư Dịch và vị hôn thê gì đó của Thời Húc Trạch, tổng thể mà nói cũng vô cùng thuận lợi.
Mà giải thưởng đầu tiên Lê Cẩm nhận được chính là giải thưởng nhà thiết kế mới.
Theo miêu tả trong truyện thì đây là giải thưởng rất có giá trị, chỉ có nhà thiết kế mới dưới ba mươi tuổi và ra mắt đã được ba năm mới có thể tham gia. Với tư cách là đơn vị tổ chức, Hiệp hội thiết kế thời trang bao gồm các nhà thiết kế hàng đầu trong nước và các thương hiệu thời trang hàng đầu, nên vô cùng uy tín, những người đoạt giải sẽ trở thành những ngôi sao mới được mọi người trong giới xem trọng, họ sẽ có được những cơ hội phát triển rất tốt và trực tiếp nhận được lời mời hoặc tài trợ từ các thương hiệu nổi tiếng.
Không ngờ Thời Tranh sẽ đề nghị cậu tham gia cuộc thi này, Sở Ngọc vốn ngạc nhiên sau đó lại nghĩ tới mình tham gia là trường hợp gì liền không nhịn được mà buồn cười.
Hẳn lúc này Thời Húc Trạch đã dần thân thiết với Lê Cẩm hơn, chờ tới thời điểm trao giải hai người cũng đã sớm xác định quan hệ. Đến lúc đó trong nghi thức trao giải, không lẽ Thời Tranh và con nuôi Thời Húc Trạch cùng nhau ngồi ở dưới cổ vũ bạn trai của họ?
Hơn nữa cậu vừa là bạn trai hiện tại của cha vừa là bạn trai cũ của con trai bạn trai, ngẫm lại thật xấu hổ.
Sở Ngọc không nhịn được hỏi Thời Tranh: "Anh rất muốn em tham gia cuộc thi này?"
Thời Tranh do dự nhìn đôi mắt Sở Ngọc: "Em xuất sắc như vậy anh muốn tất cả mọi người đều biết."
Sở Ngọc nghe vậy hơi nhướng mày, cười: "Anh tin tưởng em như vậy sao? Anh không sợ mất mặt khi em không lấy được giải thưởng nào à?"
"Không." Thời Tranh không chút do dự trả lời: "Em nhất định là giỏi nhất."
Sở Ngọc nghe được mà rung động, ánh mắt dịu dàng nhào vào lòng anh, và chụt một cái.
"Vậy em tham gia thử xem." Sở Ngọc nhếch môi: "Xem xem ánh mắt anh có chuẩn hay không."
Thời Tranh bế cậu lên rồi bọc người trong khăn tắm đưa lên giường, anh duỗi tay sờ sờ mái tóc cậu rồi nhẹ nhàng nói: "Chuẩn."
Sở Ngọc nhớ lại ngay từ đầu bản thân muốn tránh Thời Húc Trạch và những nhân vật chủ yếu trong tiểu thuyết để không bị liên lụy cốt truyện vô nghĩa của nguyên tác. Chỉ là từ khi ở bên Thời Tranh, suy nghĩ này không biết biến mất từ lúc nào.
Tuy cha nuôi phản diện Thời Tranh khó tránh khỏi có liên quan Thời Húc Trạch, nhưng cốt truyện giữa họ trong lúc mơ hồ cũng đã thay đổi hoàn toàn. Bởi vì cảnh cáo từ Thời Tranh, Thời Húc Trạch không dám tới trêu chọc cậu một chút, bất tri bất giác cậu cũng không còn kiêng dè chuyện giao tiếp với vai chính. Có thể là vì được Thời Tranh bảo vệ quá tốt nên hiện tại cậu không e dè gì, cảm thấy có đi đoạt mất sự nổi bật của vai chính cũng không sao.
Tuy cậu không có tính toán kiếm sống bằng ngành thiết kế, nhưng cậu rất có hứng thú và tự tin vào phương diện này, dù so với nam chính Lê Cẩm có thiên phú cao cậu cũng rất tin tưởng bản thân.
Nếu Thời Tranh nói cậu giỏi nhất, cậu sẽ làm hết sức mình cho anh xem.
Cũng không biết khi Thời Húc Trạch sẽ có vẻ mặt thế nào khi nhìn thấy bạn trai cũ chưa từng học thiết kế lại lấy được giải thưởng và đang quen với cha nuôi mình.
Không biết tình nhân bé nhỏ của Thời Tranh là thần thánh phương nào, sao cậu ta có thể tài tới mức thu phục một người không có du͙ƈ vọиɠ thậm chí không có chút tình cảm như Thời Tranh?
Tâm trạng Thời Tranh rất tốt nhìn vẻ mặt đầy hâm (kinh) mộ (hãi) của họ, không chỉ thể hiện tình cảm với quần áo trên người còn làm bộ lơ đãng khoe Sở Ngọc đã vẽ tranh tặng mình, nhẹ nhàng nói vu vơ: "Em ấy còn đặc biệt thiết kế cho tôi, nói tôi đã truyền cảm hứng cho em ấy. Thật ra với những tác phẩm này, mọi người nói xem có phải bản thân em ấy rất tài năng không?"
Mọi người: "..."
Kinh ngạc thì kinh ngạc, mấy ông sếp này đều đã thành tinh, họ vừa thấy vậy đã vội vàng hùa theo Thời Tranh khen ngợi Sở Ngọc.
"Này há chỉ có tài năng không, tuyệt đối là thiên tài! Vừa thấy đã biết bộ quần áo này vô cùng tốt, không ngờ là đích thân người yêu chủ tịch Thời đây thiết kế."
"Hơn nữa còn tự tay làm, chủ tịch Thời thật có phúc."
"Bức tranh này cũng thực đẹp, cả thần thái lẫn dáng vẻ thật phong cách!"
"Xem ra tình cảm chủ tịch Thời và vị kia nhà anh thật sâu đậm, chúc mừng chúc mừng!"
Cuối cùng Thời Tranh tiễn khách về, tuy không có việc gì quan trọng, nhưng mọi người vẫn vui vẻ cho anh mặt mũi và nhân cơ hội tạo dựng quan hệ. Còn chưa nói tới tuy người yêu của Thời Tranh chỉ là người mới nổi tiếng trên mạng, nhưng ở các phương diện khác cũng rất tài năng. Thật sự rất đẹp, Ít nhất không cần trái lương tâm khen bộ quần áo và bức tranh này.
Có chủ tịch trong ngành thời trang nói với Thời Tranh: "Chủ tịch Thời, người yêu của ngài học thiết kế à? Trình độ này có thể làm việc với các thương hiệu cao cấp. Cậu ấy hẳn còn chưa tới 30 đúng chứ? Cậu ấy có muốn tham gia cuộc thi nhà thiết kế mới nổi năm nay không? Theo tôi, cậu ấy hoàn toàn có cơ hội lấy giải vàng!"
Thời Tranh nghe vậy bất ngờ, nói: "Em ấy chưa từng học hẳn là tự mình tìm hiểu, chủ yếu là thiên phú em ấy tốt. Hơn nữa kế hoạch sự nghiệp của em ấy là hội họa chứ không định đi theo thiết kế."
"Sao lại không làm thiết kế!" Đối phương lập tức vỗ đùi tiếc nuối, dù hắn không tin nổi chuyện Thời Tranh nói Sở Ngọc tự mình tìm hiểu, cũng không nhịn được mà nói: "Tài năng như vậy cứ lãng phí thật đáng tiếc! Chủ tịch Thời anh tin tôi đi, chỉ một bộ tây trang này của anh hoàn toàn chính là hàng cao cấp của thương hiệu xa xỉ rồi, là loại mà các tạp chí thời trang có thể thổi tung bầu trời và đảm bảo nhà thiết kế có thể nổi tiếng chỉ sau một đêm."
Thời Tranh cảm thấy Sở Ngọc hình như không có suy nghĩ coi thiết kế là một ngành nghề, nhưng nghe tới có thể Sở Ngọc và quần áo Sở Ngọc thiết kế cho mình được mọi người khen ngợi vẫn không nhịn được hỏi đối phương thêm mấy câu, ghi tạc chuyện cuộc thi nhà thiết kế mới nổi vào lòng.
Thời Tranh thỏa mãn về nhà sau khi khoe xong cục cưng nhà mình, tới nhà anh vờ như mình mới đi làm về.
Lúc này Sở Ngọc đang tập yoga cho bà bầu.
Tuy Bellman và Thời Tranh đều nói rằng không cần đặc biệt chú ý bé con trong bụng, có thể sống như lúc không có bé cũng được, nhưng Sở Ngọc thấy như vậy thì không tốt lắm vì vậy tự mình tìm tư liệu, quyết định... dưỡng thai?
Dù sao cậu đã tải đủ loại sách về mang thai, sau khi xem xong cậu quyết định điều chỉnh chế độ ăn uống và tạm thời thay giờ luyện võ thành yoga.
Lúc Thời Tranh về tới thấy được Sở Ngọc đang ép chân, cậu chỉ mặc quần đùi, hai chân thẳng tắp trắng nõn lộ ra. Áo vén lên lộ ra vòng eo dẻo dai trắng tới mức phát sáng.
Sở Ngọc nghe thấy tiếng động nhưng cũng không nhúc nhích chỉ ngẩng đầu lên, vận động một hồi khiến gương mặt cậu hồng hồng, gương mặt tinh xảo quay qua nhìn anh, hình ảnh đẹp tới mức Thời Tranh lập tức bị chíu một cái ngay tim.
Hô hấp của anh như dừng lại vô thức đi tới chỗ Sở Ngọc, không rõ hỏi: "Sao hôm nay em lại làm cái này vậy cục cưng?"
Sở Ngọc thấy vậy khóe môi hơi nâng, thu chân ngồi lên ghế nhìn Thời Tranh nửa quỳ ngồi trước mắt, cậu lại sát anh nghe anh hỏi: "Sàn nhà có lạnh không." Nghe vậy không khỏi chống tay ở phía sau, chân di chuyển, chân phải đặt lên ngực Thời Tranh cười như không cười hỏi: "Anh muốn làm sao?"
"..." Thời Tranh duỗi tay bắt lấy mắt cá chân của Sở Ngọc, không nhịn được vuốt ve, muốn nói thật nhưng không dám.
Bởi vì chuyện của bé con nên mấy ngày nay anh và Sở Ngọc chỉ ngủ thuần khiết liên tiếp hai ngày, cả hai ngày! Ngoại trừ mấy ngày ra nước ngoài, lâu như vậy anh và Sở Ngọc chưa làm.
Quả nhiên lúc trước nên quy định số lần trong hợp đồng yêu đương, ít nhất cách ngày một lần đi? Hai ngày thật sự là quá dài...
Thời Tranh nghĩ thì nghĩ, nhưng anh chỉ mím môi không nói lời nào. Sở Ngọc nhìn ánh mắt sâu xa nguy hiểm không biết sao còn che giấu ủy khuất của anh, tim cậu liền mềm nhũn, cậu thả lỏng người cười nói: "Được rồi, biết anh ủy khuất rồi, em thỏa mãn anh là được."
Thời Tranh vừa nghe mắt phát sáng, anh lập tức cúi người ôm eo và hôn lên môi Sở Ngọc.
Sở Ngọc duỗi tay ôm lấy cổ anh mơ màng nghĩ: Tuy còn có bé con trong bụng, nhưng sàn nhà cũng không lạnh...
Sau khi trải nghiệm thảm tập yoga, Thời Tranh thỏa mãn ôm Sở Ngọc đi tắm rửa, vừa nói chuyện các đối tác đều khen quần áo cậu thiết kế cho mình, còn đề nghị cậu tham gia thi đấu và trở thành một nhà thiết kế.
Sở Ngọc vốn muốn trực tiếp từ chối, không phải cậu chưa trải nghiệm qua ngành thiết kế nên càng thấy làm họa sĩ tự do, hợp ý. Chỉ là Sở Ngọc không lập tức từ chối khi Thời Tranh nhắc tới cuộc thi nhà thiết kế mới nổi mà hỏi tiếp: "Có phải là nhà thiết kế mới được bình chọn bởi Hiệp hội Thiết kế Thời trang Trung Quốc?"
"Đúng vậy." Thời Tranh hơi bất ngờ gật đầu. Không ngờ Sở Ngọc biết chuyện này, chẳng lẽ em ấy muốn tham gia?
Sở Ngọc đang suy nghĩ.
Hiểu biết của cậu về thiết kế thời trang thế giới này cũng từ trong sách mà ra. Nam chính thụ Lê Cẩm trong truyện gốc và ánh trăng sáng Đào Tư Dịch lòng dạ hiểm độc đều theo ngành thiết kế thời trang. Nam chính thụ và ánh trăng sáng bởi cạnh tranh trong sự nghiệp nên xảy ra mâu thuẫn, đó cũng là một trong những điểm ngược lớn.
Sở Ngọc nhớ lại Đạo Tư Dịch là nhà thiết kế trẻ nổi tiếng mang tiếng đi du học nước ngoài, còn Lê Cẩm chỉ là tân binh mới tốt nghiệp xuất thân bình thường, nhưng Lê Cẩm là nam chính thụ đương nhiên ưu tú hơn vai phải diện, nên Đào Tư Dịch ghen ghét và chèn ép người ta không ít lần.
Trong giai đoạn đầu, Thời Húc Trạch tuy đã hẹn hò với Lê Cẩm, nhưng người vẫn hướng về Đào Tư Dịch, vì vậy Lê Cẩm luôn bị ngược tâm chịu thiệt. Mãi tới khi Thời Húc Trạch vẫn nói chuyện vì Đào Tư Dịch khi gã đạo bản vẽ thiết kế của Lê Cẩm, Lê Cẩm mới bùng nổ chia tay, và người hối hận đau lòng trở thành Thời Húc Trạch. (Hạ: tra công)
Trọng điểm tới giai đoạn thiết kế thời trang là gút mắt tình cảm nên thật ra không có nội dung cụ thể gì. Chỉ là sự nghiệp nam chính thụ Lê Cẩm vẫn có miêu tả đại khái.
Lê Cẩm và Thời Húc Trạch quen biết nhau vào năm cuối, luận văn tốt nghiệp của Lê Cẩm đạt giải thưởng, từ đó bộc lộ tài năng. Sau đó tham gia show thời trang Thời Thượng một lần liền nổi, độ nổi tiếng tăng lên, hơn nữa có Thời Húc Trạch ủng hộ nên sự nghiệp càng rộng mở, sau còn trở thành ngôi sao sáng từng bước đi lên đỉnh cao.
Ngoài trừ chút khúc chiết gây ra bởi Đào Tư Dịch và vị hôn thê gì đó của Thời Húc Trạch, tổng thể mà nói cũng vô cùng thuận lợi.
Mà giải thưởng đầu tiên Lê Cẩm nhận được chính là giải thưởng nhà thiết kế mới.
Theo miêu tả trong truyện thì đây là giải thưởng rất có giá trị, chỉ có nhà thiết kế mới dưới ba mươi tuổi và ra mắt đã được ba năm mới có thể tham gia. Với tư cách là đơn vị tổ chức, Hiệp hội thiết kế thời trang bao gồm các nhà thiết kế hàng đầu trong nước và các thương hiệu thời trang hàng đầu, nên vô cùng uy tín, những người đoạt giải sẽ trở thành những ngôi sao mới được mọi người trong giới xem trọng, họ sẽ có được những cơ hội phát triển rất tốt và trực tiếp nhận được lời mời hoặc tài trợ từ các thương hiệu nổi tiếng.
Không ngờ Thời Tranh sẽ đề nghị cậu tham gia cuộc thi này, Sở Ngọc vốn ngạc nhiên sau đó lại nghĩ tới mình tham gia là trường hợp gì liền không nhịn được mà buồn cười.
Hẳn lúc này Thời Húc Trạch đã dần thân thiết với Lê Cẩm hơn, chờ tới thời điểm trao giải hai người cũng đã sớm xác định quan hệ. Đến lúc đó trong nghi thức trao giải, không lẽ Thời Tranh và con nuôi Thời Húc Trạch cùng nhau ngồi ở dưới cổ vũ bạn trai của họ?
Hơn nữa cậu vừa là bạn trai hiện tại của cha vừa là bạn trai cũ của con trai bạn trai, ngẫm lại thật xấu hổ.
Sở Ngọc không nhịn được hỏi Thời Tranh: "Anh rất muốn em tham gia cuộc thi này?"
Thời Tranh do dự nhìn đôi mắt Sở Ngọc: "Em xuất sắc như vậy anh muốn tất cả mọi người đều biết."
Sở Ngọc nghe vậy hơi nhướng mày, cười: "Anh tin tưởng em như vậy sao? Anh không sợ mất mặt khi em không lấy được giải thưởng nào à?"
"Không." Thời Tranh không chút do dự trả lời: "Em nhất định là giỏi nhất."
Sở Ngọc nghe được mà rung động, ánh mắt dịu dàng nhào vào lòng anh, và chụt một cái.
"Vậy em tham gia thử xem." Sở Ngọc nhếch môi: "Xem xem ánh mắt anh có chuẩn hay không."
Thời Tranh bế cậu lên rồi bọc người trong khăn tắm đưa lên giường, anh duỗi tay sờ sờ mái tóc cậu rồi nhẹ nhàng nói: "Chuẩn."
Sở Ngọc nhớ lại ngay từ đầu bản thân muốn tránh Thời Húc Trạch và những nhân vật chủ yếu trong tiểu thuyết để không bị liên lụy cốt truyện vô nghĩa của nguyên tác. Chỉ là từ khi ở bên Thời Tranh, suy nghĩ này không biết biến mất từ lúc nào.
Tuy cha nuôi phản diện Thời Tranh khó tránh khỏi có liên quan Thời Húc Trạch, nhưng cốt truyện giữa họ trong lúc mơ hồ cũng đã thay đổi hoàn toàn. Bởi vì cảnh cáo từ Thời Tranh, Thời Húc Trạch không dám tới trêu chọc cậu một chút, bất tri bất giác cậu cũng không còn kiêng dè chuyện giao tiếp với vai chính. Có thể là vì được Thời Tranh bảo vệ quá tốt nên hiện tại cậu không e dè gì, cảm thấy có đi đoạt mất sự nổi bật của vai chính cũng không sao.
Tuy cậu không có tính toán kiếm sống bằng ngành thiết kế, nhưng cậu rất có hứng thú và tự tin vào phương diện này, dù so với nam chính Lê Cẩm có thiên phú cao cậu cũng rất tin tưởng bản thân.
Nếu Thời Tranh nói cậu giỏi nhất, cậu sẽ làm hết sức mình cho anh xem.
Cũng không biết khi Thời Húc Trạch sẽ có vẻ mặt thế nào khi nhìn thấy bạn trai cũ chưa từng học thiết kế lại lấy được giải thưởng và đang quen với cha nuôi mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.