Sau Khi Xuyên Thư He Với Đại Lão Cố Chấp
Chương 30
Hữu Thi Vô Tửu
10/03/2022
Bởi vì cảm thấy mình gần đây có thể bị ảnh đế tính kế nên lúc Thẩm Thứ nói tới thù lao có hơi mất tập trung.
Nhưng Từ Tử Minh và Thái Chu đã đắc tội Kiều Nhung lại càng thấp thỏm, hành động càng bất an hơn Thẩm Thứ.
Từ Tử Minh không dám chọc giận Kiều Nhung, nỗ lực muốn cố gắng cứu vớt bản thân từ sai lầm trước đó. Nhưng hắn lại không nghĩ tới chuyện thay đổi hợp đồng của Thẩm Thứ, để cây hái tiền của hắn bay đi mất.
Hắn quyết định nhượng bộ lớn một chút: Nếu Thẩm Thứ thuận lợi ký được hợp đồng với nhãn hàng, thu được đại ngôn này vào tay, công ty sẽ phá lệ đưa hết toàn bộ phí đại ngôn cho cậu. Cũng coi như là khen thưởng một năm cậu vất vả đóng phim và tham gia tống nghệ.
Sau khi Từ Tử Minh đường hoàng nói những lời này ra, Thẩm Thứ âm thầm ở trong lòng trợn trắng mắt.
Xem tiền của nghệ sĩ kiếm được như tiền thưởng cuối năm để trả lại cho họ, cũng thật hết nói nổi Từ Tử Minh.
Một tên thần giữ của keo kiệt như vậy chắc chắn sẽ không nghĩ đến chuyện để người khác hưởng được lợi.
Cậu vẫn nên tự tranh thủ lợi ích thì hơn.
Thẩm Thứ suy nghĩ, cố làm ra bộ dạng như đang do dự. Một lúc sau, cậu mới đồng ý cách làm của Từ Tử Minh.
Sau đó, cậu thở dài một hơi.
Tiếng thở dài nghe vô cùng buồn bã, Từ Tử Minh và Thái Chu ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, không biết cậu bị làm sao.
Từ Tử Minh đưa mắt ra hiệu cho Thái Chu, Thái Chu ngầm hiểu. Khuôn mặt liền nở nụ cười hiền lành, nịnh hót hỏi Thẩm Thứ: “Thẩm Thứ, cậu có gì khó khăn cứ nói với anh Thái. Chỉ cần anh Thái làm được, chắc chắn sẽ giải quyết giúp cậu.
Thẩm Thứ nhìn hắn một cái, ngốc nghếch gãi gãi đầu rồi lại có chút ngượng ngùng mà nói: “Thật ra cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ là…”
Cậu ngập ngừng khiến Thái Chu và Từ Tử Minh khẩn trương nhìn cậu, chờ cậu nói tiếp.
Trong lòng Thẩm Thứ đã mừng rỡ đến mức lăn lộn, ngoài mặt lại giả vờ xấu hổ nói ra.
“Anh Thái, Từ tổng,” cậu “rối rắm” một lúc lâu, cuối cùng cũng mở miệng nói: “Thật ra là tôi muốn đổi một chỗ ở khác tốt hơn một chút.”
“Hai người cũng biết, chỗ tôi ở bây giờ là chung cư tự thuê. Nhiều hàng xóm, diện tích bé thì không nói, môi trường ở còn vừa bẩn vừa loạn.”
“Tôi cũng xem như là một ngôi sao nhỏ có chút danh tiếng, ở chỗ này e là sẽ ảnh hưởng mặt mũi. Hơn nữa, ngày nào cũng ra ra vào vào thật sự không tiện.”
“Lần trước, ngài Kiều đưa tôi về nhà, xe ở dưới lầu phải mất tận hai mươi phút mà vẫn không tìm được chỗ để xe.”
“Cho nên là…”
Cậu không nói hết lời, đôi mắt trông mong nhìn Thái Chu, rồi lại quay sang nhìn Từ Tử Minh.
Từ Tử Minh lại lần nữa đưa mắt ra hiệu cho Thái Chu.
Thái Chu tiếp nhận được tín hiệu, vỗ đùi, sảng khoái đồng ý: “Đây nào có phải việc gì khó. Ký túc xá dành cho nghệ sĩ dưới tay tôi vừa lúc còn trống một phòng. Chờ mấy ngày nữa cậu rảnh, anh Thái sẽ tìm người giúp cậu dọn đồ vào.”
Thẩm Thứ nói thầm ông đây mới không hiếm lạ cái ký túc xá của ngươi.
Cậu không trả lời, nhìn về phía Từ Tử Minh với đôi mắt khó xử.
Từ Tử Minh hiểu rõ ý của Thẩm Thứ trong nháy mắt, lòng oán hận mắng cậu một hồi. Ngoài mặt lại bất động thanh sắc, giọng điệu thương lượng: “Vậy… Nếu không thì như này đi. Thẩm Thứ, trước mắt thì “Minh tinh phá tường” chỉ còn hai kỳ nữa, nghe nói là tiết mục phát sóng trực tiếp. Nên cậu cứ ở trong nhà nghiêm túc chuẩn bị trước, đợi sau khi thi đấu xong, công ty sẽ sắp xếp thuê cho cậu một căn hộ ở An Thịnh Hào Đình.”
An Thịnh Hào Đình là một tiểu khu xa hoa, căn hộ nhỏ nhất cũng đã rộng từ bốn tới năm trăm mét vuông. Người ở nơi đó không phú thì quý, còn có vô số minh tinh, Thẩm Thứ nghe xong hơi dao động.
Nhưng lời nói miệng không có bằng chứng, nếu lỡ Từ Tử Minh về sau đổi ý thì biết làm sao?
Thẩm Thứ rủ mắt tự hỏi, một lát sau ngẩng đầu lên, học theo ngữ khí thương lượng của Từ Tử Minh, nói: “Cái này… Một khi đã như vậy, Từ tổng, chúng ta làm một cái chứng từ đi.”
“Nếu tôi đạt giải quán quân của “Minh tinh phá tường”, ngài phải thuê một căn biệt thự ở An Thịnh Hào Đình cho tôi.”
Nghe thấy lời nói hùng hồn từ trong miệng Thẩm Thứ, Thái Chu khiếp sợ nhìn về phía cậu, cứ như đang nhìn một đứa ngốc.
Thẩm Thứ làm lơ ánh mắt của Thái Chu, nghĩ thầm việc gì phải lấy được thứ tự cao ở trong chương trình. Ông đây đã tiến vào top 10, muốn lấy được giải nhất, đánh bại ảnh đế ảnh hậu, ký hợp đồng sản xuất nhạc, bán ra album của riêng mình!
Tới lúc đó, giá trị của ông đây chắc chắn xứng với căn biệt thự!
Mặc dù đang bận nhưng cậu vẫn ung dung nhìn Từ Tử Minh, chờ hắn đồng ý.
Từ Tử Minh không hiểu được sự tự tin của Thẩm Thứ từ đâu mà đến. Hắn cũng giống Thái Chu, cho rằng Thẩm Thứ hiện tại đang thắng thi đấu nên không rõ bản thân có mấy cân mấy lượng. Dù cho lượng fan trung thành đông đảo nhưng xét về mị lực hấp dẫn người khác thì Phó Thời Kiêu và Hàn Yên đều không để cậu vào mắt.
Hai kỳ cuối cùng là phát sóng trực tiếp, nghĩ cũng chẳng cần nghĩ, tổ tiết mục nhất định sẽ sắp xếp các cảnh tương tác với nhau. Người xem ở hiện trường và những người theo dõi qua mạng sẽ lựa chọn những tuyển thủ được ở lại.
Thẩm Thứ chỉ là một nghệ sĩ nhỏ tuyến 38 không có tác phẩm tiêu biểu nào. Nhân khí hiện giờ coi như là cao đi chăng nữa cũng không thể nào vượt qua nhiều năm tích lũy của ảnh đế ảnh hậu.
Giải quán quân “Minh tinh phá tường” sẽ rơi vào tay cậu? Bỏ cái suy nghĩ đó đi!
Thế nhưng mà, lời này của Thẩm Thứ lại hợp ý hắn, có thể để lại tiền thuê biệt thự cho cậu.
Nghĩ tới chuyện này, Từ Tử Minh vui mừng đồng ý, lập chứng từ cùng với Thẩm Thứ. Trong lòng lại tính toán về sau nên lợi dụng tên ngốc này như nào để phát tài.
Vấn đề thù lao và nhà ở đã giải quyết xong thì cũng vừa tới giờ hẹn với nhãn hàng. Thái Chu lúc này lại tự thân xuất mã, cùng Thẩm Thứ đi bàn chuyện hợp đồng.
Công ty lựa chọn Thẩm Thứ là Sichang Dairy, là công ty sản xuất sữa trứ danh trong nước. Các sản phẩm từ sữa đa dạng khác nhau, được rất nhiều người yêu thích.
Sau khi Thẩm Thứ và Thái Chu tới chỗ hẹn, người phụ trách phía bên công ty tỉ mỉ nói rõ tình huống cho hai người biết.
Nhân viên R&D trong công ty sắp đưa ra thị trường một sản phẩm tên là “Chí Trăn”(*) tập trung vào khái niệm “đồng cỏ độc nhất, bò sữa hàng đầu, không ô nhiễm không phụ gia, chất lượng protein trong sữa cao”, mục tiêu là những khách hàng thuộc gia đình trung lưu.
Chí Trăn
Vì việc cho ra mắt “Chí Trăn” là bước đi quan trọng trong chiến lược mở rộng thị trường cao cấp hơn của Sichang Dairy. Cấp trên vốn muốn tìm một người có độ nhận diện cao, một ngôi sao nữ trung niên đã kết hôn để làm người đại diện cho dòng sản phẩm này.
Cuối cùng, con gái của ông ấy là đang truy tinh, là “Lá Cây” của Thẩm Thứ trong “Minh tinh phá tường”. Biết được chuyện này, nhất quyết muốn đề cử Thẩm Thứ cho cha mình, còn ngồi kể ra hàng loạt ưu điểm khi chọn cậu làm người đại diện.
Người phụ trách cười tủm tỉm kể lại những lời con gái giám đốc đã nói cho Thẩm Thứ: “Thứ nhất, giá trị nhan sắc cậu cao, có khí chất. Khi an tĩnh không nói lời nào trên người cậu có cảm giác tươi mát thoát tục. Đợi tới khi mở lời, trên người lại có hơi thở thân thiết tự nhiên, vô cùng phù hợp với vị trí sữa bò cao cấp của “Chí Trăn”.
“Thứ hai, gần đây cậu đang nổi trong một chương trình tống nghệ về ca hát. Giọng hát dễ nghe lại biết sáng tác, có thể phối hợp với việc tuyên truyền sản phẩm.”
“Thứ ba, phí đại ngôn của cậu không cao.”
“Ba lý do này cực kỳ có sức thuyết phục, nhưng quan trọng nhất chính là tổng giám đốc rất thương yêu con gái cưng của mình. Cho nên, cuối cùng ông ấy lựa chọn nghe lời con gái nói, tìm cậu tới làm người phát ngôn cho nhãn hiệu “Chí Trăn”.”
“Nếu không, chúng tôi cùng sẽ không lựa chọn một người mới trong giới làm đại ngôn dòng sữa bò này.”
Người phụ trách nói chuyện này rõ ràng một hai, Thẩm Thứ nghe xong lại không thấy phản cảm, ngược lại còn kiên định hơn không ít.
Cậu chân thành nói: “Thật không dám giấu giếm, nếu chúng ta hợp tác thành công, nhãn hiệu sữa bò này sẽ là đại ngôn đầu tiên tôi nhận được. Nghĩ vậy thôi tôi đã thấy vô cùng vui mừng.”
“Ngài nhất định phải thay tôi cảm ơn tổng giám đốc và thiên kim nhé. Hôm nay tôi tới trùng hợp mang theo bức ảnh có chữ ký của mình, nếu không chê, phiền ngài giúp tôi chuyển tới cho cô ấy.”
“Sau này tôi nhất định sẽ nỗ lực làm việc, đảm bảo công ty sẽ không hối hận khi lựa chọn tôi.” Nói xong, Thẩm Thứ lộ ra nụ cười nhẹ nhàng mà đẹp trai.
Người phụ trách của Sichang Dairy dường như có ấn tượng tốt về lần đầu tiên gặp mặt với Thẩm Thứ. Trong lúc đàm phán, lúc thì gật đầu tỏ vẻ hài lòng, lúc thì khen ngợi Thẩm Thứ là người mới giới giải trí khó kiếm được.
Thái Chu cũng hy vọng Thẩm Thứ có thể thuận lợi ký được đại ngôn này. Tuy rằng hắn sẽ không được trích phần trăm phí đại ngôn, nhưng đây là một cơ hội rất tốt để hấp thụ ánh sáng, có lợi cho sự phát triển của Thẩm Thứ. Về lâu về dài sẽ mang tới ích lợi lớn hơn nữa cho cả hắn và công ty.
Chính vì vậy, hắn ngồi bên cạnh cũng không ngừng hỗ trợ nói tốt cho cậu.
Dưới tình huống hai bên đều muốn thúc đẩy hợp tác, Thẩm Thứ cùng Sichang Dairy vui vẻ ký kết hợp đồng. Phí đại ngôn xác định là 5 triệu, hai năm tiếp theo cậu sẽ là người đại ngôn duy nhất của “Chí Trăn”.
Rời khỏi nơi ký hợp đồng, Thái Chu giơ ngón tay cái với Thẩm Thứ: “Thẩm Thứ, anh Thái hôm nay coi như mở rộng tầm mắt. Từ lúc cậu theo ngài Kiều, kỹ thuật diễn đúng là đã tiến bộ rất nhiều.”
Thẩm Thứ thầm nghĩ hắn ở đây âm dương quái khí trêu chọc ông đây giả vờ đứng đắn, đừng tưởng cậu nghe không hiểu.
Cậu nghiêng người liếc nhìn Thái Chu một cái, giọng nói không có chút vui vẻ nào: “Anh Thái, làm người ấy mà, quan trọng nhất là sự tin tưởng. Người phụ trách của Sichang Dairy thật lòng muốn tôi làm người phát ngôn cho sản phẩm của họ, suy bụng ta ra bụng người, tôi cũng muốn thể hiện thành ý của bản thân.”
“Đạo lý này, anh Thái hẳn là không cần tôi phải nói chứ?”
Sắc mặt Thái Chu ngượng ngùng không nói gì.
Thẩm Thứ nhìn về phía hắn, vô tội nói tiếp: “Hơn nữa không phải với ai tôi cũng sẽ bày trò này kia, phải xem là ai đã.”
Ý là, ông vốn muốn cùng tôi đấu trí đấu dũng, bởi vì thật ra ông chính là một tú ông tâm cơ.
Thái Chu nghe hiểu ý này, đang muốn nổi cáu, chợt nghĩ tới Kiều Nhung chống lưng cho cậu, lại liều mạng áp chế lửa giận của mình.
Hắn hừ lạnh một tiếng, mặt đen như đáy nồi nói với Thẩm Thứ: “Mấy ngày tới phải đi quay quảng cáo cho “Chí Trăn”, tôi có chuyện không thể tới, để Tiểu Đồng tới giúp cậu đi.”
Thẩm Thứ chỉ ước gì không phải nhìn thấy kẻ địch Thái Chu này, nghe vậy thì vui vẻ nói: “Được nha~ Anh Thái cứ yên tâm làm việc, tôi sẽ tự chăm sóc bản thân thật tốt.”
Tuyệt đối sẽ không để ông có cơ hội tác oai tác quái ở trước mặt tôi.
Thái Chu giận điếng người, cùng tay cùng chân đi tới xe của Thẩm Thứ, một mình ngồi vào trong xe chỉ huy Tiểu Đồng lái đi.
Để lại một mình Thẩm Thứ đứng tại chỗ đang cười đến mức mất giọng.
Thẩm Thứ cười đủ rồi, đeo kính râm lên, đứng ở bên đường vẫy tay gọi taxi. Bỗng, cậu nghe thấy nhạc chuông di động heavy metal của mình vang lên.
Cậu lấy di động trong túi áo khoác ra, phát hiện trên điện thoại báo người gọi tới là em trai.
Thẩm Thứ: Hmmmm, thế mà mình còn có một đứa em?
À đúng rồi, nguyên chủ không phải vì người nhà mới đi vay nặng lãi sao? Còn bởi vì vậy mà bị ảnh đế tính kế, cuối cùng mất mạng.
Thật không ngờ bản thân còn có kiểu người thân cực phẩm như thế!
Thẩm Thứ ngay lập tức vào trạng thái chiến đấu, ấn phím nhận cuộc gọi.
Nhưng Từ Tử Minh và Thái Chu đã đắc tội Kiều Nhung lại càng thấp thỏm, hành động càng bất an hơn Thẩm Thứ.
Từ Tử Minh không dám chọc giận Kiều Nhung, nỗ lực muốn cố gắng cứu vớt bản thân từ sai lầm trước đó. Nhưng hắn lại không nghĩ tới chuyện thay đổi hợp đồng của Thẩm Thứ, để cây hái tiền của hắn bay đi mất.
Hắn quyết định nhượng bộ lớn một chút: Nếu Thẩm Thứ thuận lợi ký được hợp đồng với nhãn hàng, thu được đại ngôn này vào tay, công ty sẽ phá lệ đưa hết toàn bộ phí đại ngôn cho cậu. Cũng coi như là khen thưởng một năm cậu vất vả đóng phim và tham gia tống nghệ.
Sau khi Từ Tử Minh đường hoàng nói những lời này ra, Thẩm Thứ âm thầm ở trong lòng trợn trắng mắt.
Xem tiền của nghệ sĩ kiếm được như tiền thưởng cuối năm để trả lại cho họ, cũng thật hết nói nổi Từ Tử Minh.
Một tên thần giữ của keo kiệt như vậy chắc chắn sẽ không nghĩ đến chuyện để người khác hưởng được lợi.
Cậu vẫn nên tự tranh thủ lợi ích thì hơn.
Thẩm Thứ suy nghĩ, cố làm ra bộ dạng như đang do dự. Một lúc sau, cậu mới đồng ý cách làm của Từ Tử Minh.
Sau đó, cậu thở dài một hơi.
Tiếng thở dài nghe vô cùng buồn bã, Từ Tử Minh và Thái Chu ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, không biết cậu bị làm sao.
Từ Tử Minh đưa mắt ra hiệu cho Thái Chu, Thái Chu ngầm hiểu. Khuôn mặt liền nở nụ cười hiền lành, nịnh hót hỏi Thẩm Thứ: “Thẩm Thứ, cậu có gì khó khăn cứ nói với anh Thái. Chỉ cần anh Thái làm được, chắc chắn sẽ giải quyết giúp cậu.
Thẩm Thứ nhìn hắn một cái, ngốc nghếch gãi gãi đầu rồi lại có chút ngượng ngùng mà nói: “Thật ra cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ là…”
Cậu ngập ngừng khiến Thái Chu và Từ Tử Minh khẩn trương nhìn cậu, chờ cậu nói tiếp.
Trong lòng Thẩm Thứ đã mừng rỡ đến mức lăn lộn, ngoài mặt lại giả vờ xấu hổ nói ra.
“Anh Thái, Từ tổng,” cậu “rối rắm” một lúc lâu, cuối cùng cũng mở miệng nói: “Thật ra là tôi muốn đổi một chỗ ở khác tốt hơn một chút.”
“Hai người cũng biết, chỗ tôi ở bây giờ là chung cư tự thuê. Nhiều hàng xóm, diện tích bé thì không nói, môi trường ở còn vừa bẩn vừa loạn.”
“Tôi cũng xem như là một ngôi sao nhỏ có chút danh tiếng, ở chỗ này e là sẽ ảnh hưởng mặt mũi. Hơn nữa, ngày nào cũng ra ra vào vào thật sự không tiện.”
“Lần trước, ngài Kiều đưa tôi về nhà, xe ở dưới lầu phải mất tận hai mươi phút mà vẫn không tìm được chỗ để xe.”
“Cho nên là…”
Cậu không nói hết lời, đôi mắt trông mong nhìn Thái Chu, rồi lại quay sang nhìn Từ Tử Minh.
Từ Tử Minh lại lần nữa đưa mắt ra hiệu cho Thái Chu.
Thái Chu tiếp nhận được tín hiệu, vỗ đùi, sảng khoái đồng ý: “Đây nào có phải việc gì khó. Ký túc xá dành cho nghệ sĩ dưới tay tôi vừa lúc còn trống một phòng. Chờ mấy ngày nữa cậu rảnh, anh Thái sẽ tìm người giúp cậu dọn đồ vào.”
Thẩm Thứ nói thầm ông đây mới không hiếm lạ cái ký túc xá của ngươi.
Cậu không trả lời, nhìn về phía Từ Tử Minh với đôi mắt khó xử.
Từ Tử Minh hiểu rõ ý của Thẩm Thứ trong nháy mắt, lòng oán hận mắng cậu một hồi. Ngoài mặt lại bất động thanh sắc, giọng điệu thương lượng: “Vậy… Nếu không thì như này đi. Thẩm Thứ, trước mắt thì “Minh tinh phá tường” chỉ còn hai kỳ nữa, nghe nói là tiết mục phát sóng trực tiếp. Nên cậu cứ ở trong nhà nghiêm túc chuẩn bị trước, đợi sau khi thi đấu xong, công ty sẽ sắp xếp thuê cho cậu một căn hộ ở An Thịnh Hào Đình.”
An Thịnh Hào Đình là một tiểu khu xa hoa, căn hộ nhỏ nhất cũng đã rộng từ bốn tới năm trăm mét vuông. Người ở nơi đó không phú thì quý, còn có vô số minh tinh, Thẩm Thứ nghe xong hơi dao động.
Nhưng lời nói miệng không có bằng chứng, nếu lỡ Từ Tử Minh về sau đổi ý thì biết làm sao?
Thẩm Thứ rủ mắt tự hỏi, một lát sau ngẩng đầu lên, học theo ngữ khí thương lượng của Từ Tử Minh, nói: “Cái này… Một khi đã như vậy, Từ tổng, chúng ta làm một cái chứng từ đi.”
“Nếu tôi đạt giải quán quân của “Minh tinh phá tường”, ngài phải thuê một căn biệt thự ở An Thịnh Hào Đình cho tôi.”
Nghe thấy lời nói hùng hồn từ trong miệng Thẩm Thứ, Thái Chu khiếp sợ nhìn về phía cậu, cứ như đang nhìn một đứa ngốc.
Thẩm Thứ làm lơ ánh mắt của Thái Chu, nghĩ thầm việc gì phải lấy được thứ tự cao ở trong chương trình. Ông đây đã tiến vào top 10, muốn lấy được giải nhất, đánh bại ảnh đế ảnh hậu, ký hợp đồng sản xuất nhạc, bán ra album của riêng mình!
Tới lúc đó, giá trị của ông đây chắc chắn xứng với căn biệt thự!
Mặc dù đang bận nhưng cậu vẫn ung dung nhìn Từ Tử Minh, chờ hắn đồng ý.
Từ Tử Minh không hiểu được sự tự tin của Thẩm Thứ từ đâu mà đến. Hắn cũng giống Thái Chu, cho rằng Thẩm Thứ hiện tại đang thắng thi đấu nên không rõ bản thân có mấy cân mấy lượng. Dù cho lượng fan trung thành đông đảo nhưng xét về mị lực hấp dẫn người khác thì Phó Thời Kiêu và Hàn Yên đều không để cậu vào mắt.
Hai kỳ cuối cùng là phát sóng trực tiếp, nghĩ cũng chẳng cần nghĩ, tổ tiết mục nhất định sẽ sắp xếp các cảnh tương tác với nhau. Người xem ở hiện trường và những người theo dõi qua mạng sẽ lựa chọn những tuyển thủ được ở lại.
Thẩm Thứ chỉ là một nghệ sĩ nhỏ tuyến 38 không có tác phẩm tiêu biểu nào. Nhân khí hiện giờ coi như là cao đi chăng nữa cũng không thể nào vượt qua nhiều năm tích lũy của ảnh đế ảnh hậu.
Giải quán quân “Minh tinh phá tường” sẽ rơi vào tay cậu? Bỏ cái suy nghĩ đó đi!
Thế nhưng mà, lời này của Thẩm Thứ lại hợp ý hắn, có thể để lại tiền thuê biệt thự cho cậu.
Nghĩ tới chuyện này, Từ Tử Minh vui mừng đồng ý, lập chứng từ cùng với Thẩm Thứ. Trong lòng lại tính toán về sau nên lợi dụng tên ngốc này như nào để phát tài.
Vấn đề thù lao và nhà ở đã giải quyết xong thì cũng vừa tới giờ hẹn với nhãn hàng. Thái Chu lúc này lại tự thân xuất mã, cùng Thẩm Thứ đi bàn chuyện hợp đồng.
Công ty lựa chọn Thẩm Thứ là Sichang Dairy, là công ty sản xuất sữa trứ danh trong nước. Các sản phẩm từ sữa đa dạng khác nhau, được rất nhiều người yêu thích.
Sau khi Thẩm Thứ và Thái Chu tới chỗ hẹn, người phụ trách phía bên công ty tỉ mỉ nói rõ tình huống cho hai người biết.
Nhân viên R&D trong công ty sắp đưa ra thị trường một sản phẩm tên là “Chí Trăn”(*) tập trung vào khái niệm “đồng cỏ độc nhất, bò sữa hàng đầu, không ô nhiễm không phụ gia, chất lượng protein trong sữa cao”, mục tiêu là những khách hàng thuộc gia đình trung lưu.
Chí Trăn
Vì việc cho ra mắt “Chí Trăn” là bước đi quan trọng trong chiến lược mở rộng thị trường cao cấp hơn của Sichang Dairy. Cấp trên vốn muốn tìm một người có độ nhận diện cao, một ngôi sao nữ trung niên đã kết hôn để làm người đại diện cho dòng sản phẩm này.
Cuối cùng, con gái của ông ấy là đang truy tinh, là “Lá Cây” của Thẩm Thứ trong “Minh tinh phá tường”. Biết được chuyện này, nhất quyết muốn đề cử Thẩm Thứ cho cha mình, còn ngồi kể ra hàng loạt ưu điểm khi chọn cậu làm người đại diện.
Người phụ trách cười tủm tỉm kể lại những lời con gái giám đốc đã nói cho Thẩm Thứ: “Thứ nhất, giá trị nhan sắc cậu cao, có khí chất. Khi an tĩnh không nói lời nào trên người cậu có cảm giác tươi mát thoát tục. Đợi tới khi mở lời, trên người lại có hơi thở thân thiết tự nhiên, vô cùng phù hợp với vị trí sữa bò cao cấp của “Chí Trăn”.
“Thứ hai, gần đây cậu đang nổi trong một chương trình tống nghệ về ca hát. Giọng hát dễ nghe lại biết sáng tác, có thể phối hợp với việc tuyên truyền sản phẩm.”
“Thứ ba, phí đại ngôn của cậu không cao.”
“Ba lý do này cực kỳ có sức thuyết phục, nhưng quan trọng nhất chính là tổng giám đốc rất thương yêu con gái cưng của mình. Cho nên, cuối cùng ông ấy lựa chọn nghe lời con gái nói, tìm cậu tới làm người phát ngôn cho nhãn hiệu “Chí Trăn”.”
“Nếu không, chúng tôi cùng sẽ không lựa chọn một người mới trong giới làm đại ngôn dòng sữa bò này.”
Người phụ trách nói chuyện này rõ ràng một hai, Thẩm Thứ nghe xong lại không thấy phản cảm, ngược lại còn kiên định hơn không ít.
Cậu chân thành nói: “Thật không dám giấu giếm, nếu chúng ta hợp tác thành công, nhãn hiệu sữa bò này sẽ là đại ngôn đầu tiên tôi nhận được. Nghĩ vậy thôi tôi đã thấy vô cùng vui mừng.”
“Ngài nhất định phải thay tôi cảm ơn tổng giám đốc và thiên kim nhé. Hôm nay tôi tới trùng hợp mang theo bức ảnh có chữ ký của mình, nếu không chê, phiền ngài giúp tôi chuyển tới cho cô ấy.”
“Sau này tôi nhất định sẽ nỗ lực làm việc, đảm bảo công ty sẽ không hối hận khi lựa chọn tôi.” Nói xong, Thẩm Thứ lộ ra nụ cười nhẹ nhàng mà đẹp trai.
Người phụ trách của Sichang Dairy dường như có ấn tượng tốt về lần đầu tiên gặp mặt với Thẩm Thứ. Trong lúc đàm phán, lúc thì gật đầu tỏ vẻ hài lòng, lúc thì khen ngợi Thẩm Thứ là người mới giới giải trí khó kiếm được.
Thái Chu cũng hy vọng Thẩm Thứ có thể thuận lợi ký được đại ngôn này. Tuy rằng hắn sẽ không được trích phần trăm phí đại ngôn, nhưng đây là một cơ hội rất tốt để hấp thụ ánh sáng, có lợi cho sự phát triển của Thẩm Thứ. Về lâu về dài sẽ mang tới ích lợi lớn hơn nữa cho cả hắn và công ty.
Chính vì vậy, hắn ngồi bên cạnh cũng không ngừng hỗ trợ nói tốt cho cậu.
Dưới tình huống hai bên đều muốn thúc đẩy hợp tác, Thẩm Thứ cùng Sichang Dairy vui vẻ ký kết hợp đồng. Phí đại ngôn xác định là 5 triệu, hai năm tiếp theo cậu sẽ là người đại ngôn duy nhất của “Chí Trăn”.
Rời khỏi nơi ký hợp đồng, Thái Chu giơ ngón tay cái với Thẩm Thứ: “Thẩm Thứ, anh Thái hôm nay coi như mở rộng tầm mắt. Từ lúc cậu theo ngài Kiều, kỹ thuật diễn đúng là đã tiến bộ rất nhiều.”
Thẩm Thứ thầm nghĩ hắn ở đây âm dương quái khí trêu chọc ông đây giả vờ đứng đắn, đừng tưởng cậu nghe không hiểu.
Cậu nghiêng người liếc nhìn Thái Chu một cái, giọng nói không có chút vui vẻ nào: “Anh Thái, làm người ấy mà, quan trọng nhất là sự tin tưởng. Người phụ trách của Sichang Dairy thật lòng muốn tôi làm người phát ngôn cho sản phẩm của họ, suy bụng ta ra bụng người, tôi cũng muốn thể hiện thành ý của bản thân.”
“Đạo lý này, anh Thái hẳn là không cần tôi phải nói chứ?”
Sắc mặt Thái Chu ngượng ngùng không nói gì.
Thẩm Thứ nhìn về phía hắn, vô tội nói tiếp: “Hơn nữa không phải với ai tôi cũng sẽ bày trò này kia, phải xem là ai đã.”
Ý là, ông vốn muốn cùng tôi đấu trí đấu dũng, bởi vì thật ra ông chính là một tú ông tâm cơ.
Thái Chu nghe hiểu ý này, đang muốn nổi cáu, chợt nghĩ tới Kiều Nhung chống lưng cho cậu, lại liều mạng áp chế lửa giận của mình.
Hắn hừ lạnh một tiếng, mặt đen như đáy nồi nói với Thẩm Thứ: “Mấy ngày tới phải đi quay quảng cáo cho “Chí Trăn”, tôi có chuyện không thể tới, để Tiểu Đồng tới giúp cậu đi.”
Thẩm Thứ chỉ ước gì không phải nhìn thấy kẻ địch Thái Chu này, nghe vậy thì vui vẻ nói: “Được nha~ Anh Thái cứ yên tâm làm việc, tôi sẽ tự chăm sóc bản thân thật tốt.”
Tuyệt đối sẽ không để ông có cơ hội tác oai tác quái ở trước mặt tôi.
Thái Chu giận điếng người, cùng tay cùng chân đi tới xe của Thẩm Thứ, một mình ngồi vào trong xe chỉ huy Tiểu Đồng lái đi.
Để lại một mình Thẩm Thứ đứng tại chỗ đang cười đến mức mất giọng.
Thẩm Thứ cười đủ rồi, đeo kính râm lên, đứng ở bên đường vẫy tay gọi taxi. Bỗng, cậu nghe thấy nhạc chuông di động heavy metal của mình vang lên.
Cậu lấy di động trong túi áo khoác ra, phát hiện trên điện thoại báo người gọi tới là em trai.
Thẩm Thứ: Hmmmm, thế mà mình còn có một đứa em?
À đúng rồi, nguyên chủ không phải vì người nhà mới đi vay nặng lãi sao? Còn bởi vì vậy mà bị ảnh đế tính kế, cuối cùng mất mạng.
Thật không ngờ bản thân còn có kiểu người thân cực phẩm như thế!
Thẩm Thứ ngay lập tức vào trạng thái chiến đấu, ấn phím nhận cuộc gọi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.