Sau Khi Xuyên Thư, Nữ Phụ Pháo Hôi Chăm Chỉ Diễn Kịch
Chương 39:
Nhân Thanh Thảo Tây
17/05/2024
Phương Bách Xuyên bị sặc, hoàn toàn không muốn nói chuyện với anh ta nữa.
Trong lòng cậu thầm nghi ngờ liệu có phải Triệu Sứ có khuynh hướng thích bị ngược đãi hay không? Nếu không thì với tính khí này, cô thích anh ta ở điểm nào?
Mãi cho đến khi xuống máy bay, trước khi mọi người tách ra cũng không có ai nói thêm một câu nào với Tống Hứa Nghiễn, thậm chí là một chữ, kể cả Triệu Sứ.
Tống Hứa Nghiễn rất buồn bực, lúc về đến nhà mặt mày vẫn cau có.
Mẹ Tống Hứa Nghiễn thấy anh ta lúc sáng vừa mới đi ra ngoài mà chiều đã về, tò mò hỏi xem anh ta đi đâu, làm gì.
Tống Hứa Nghiễn tùy tiện nói: "Muốn uống nước dừa, bay đến đảo một chuyến."
Mẹ Tống lập tức cạn lời, nhưng suy nghĩ lại thì thấy rất bình thường, đây đúng là chuyện mà con trai bà có thể làm được.
Về đến nhà, Tống Hứa Nghiễn nhốt mình trong phòng. Sau một hồi bình tĩnh phân tích, anh ta cho rằng hôm nay Triệu Sứ không để ý đến mình hoàn toàn là vì có người đàn ông khác ở đó. Cô cố tình “lạnh nhạt” với mình để mình để ý đến cô, sau đó khống chế mình.
Cô muốn dùng chiêu lạt mềm buộc chặt với anh ta! Chắc chắn là như thế! Anh ta sẽ không mắc lừa đâu!
*
Mùng 5 Tết, Hạ Đường đi chúc Tết thầy dạy đàn của cô, Triệu Sứ cũng đi theo nhưng cô không phải đi chúc Tết thầy dạy đàn, cô đi gặp Tống Hứa Nghiễn.
Tống Hứa Nghiễn và thầy dạy đàn sống ở khu dân cư liền kề nhau, nhiệm vụ mới của Triệu Sứ là đến nhà anh chúc Tết và tặng quà.
Tìm được nhà Tống Hứa Nghiễn, Triệu Sứ bấm chuông cửa bên ngoài, người ra đón cô là tài xế nhà anh.
Nhà Tống Hứa Nghiễn rất lớn, cũng rất phù hợp với bối cảnh của tiểu thuyết thần tượng, từ cổng sắt vào phải đi xe mất mười mấy phút, trong nhà thuê hơn hai mươi người giúp việc.
Xe vừa dừng ở cửa thì đã có người giúp việc ra mở cửa xe cho Triệu Sứ, dẫn Triệu Sứ vào, mẹ Tống cười tươi đón cô.
Mẹ Tống không có cảm tình nhưng cũng không có ác cảm với Triệu Sứ, vì trước đây bà đã nghe nói về những chuyện buồn cười khi cô theo đuổi con trai mình, bà cảm thấy cô không có lòng tự trọng, thân hình lại quá thấp, sau này khó có thể đứng vững được. Và quan trọng nhất là cô không cha không mẹ, không có thế lực gia đình tương xứng, mặc dù nhà họ Hạ coi cô như con gái ruột nhưng dù sao giữa bọn họ cũng không chảy cùng một dòng máu.
Mẹ Tống xưa nay rất giỏi đối nhân xử thế. Gặp Triệu Sứ, bà cũng tiếp đón cô rất nồng nhiệt.
Bà bảo người giúp việc rót cho Triệu Sứ một tách trà và gọi Tống Hứa Nghiễn xuống.
Lúc Tống Hứa Nghiễn nhìn thấy Triệu Sứ ở phòng khách dưới tầng, phản ứng đầu tiên của anh là có chút vui mừng. Khóe môi cũng đã cong lên, lại đột nhiên nhớ đến "thủ đoạn" mà cô dùng với mình, sắc mặt chợt sa sầm xuống.
"Anh Hứa Nghiễn, chúc anh năm mới vui vẻ! Chúc anh sức khỏe dồi dào, vạn sự như ý!" Triệu Sứ lấy một bao lì xì trong túi ra đưa cho anh ta.
Tất nhiên trong bao lì xì không phải tiền, cô keo kiệt lắm, không nỡ tiêu tiền cho Tống Hứa Nghiễn. Trong phong bao lì xì là một cái đĩa nhạc 3D kiểu cũ, mua trên Taobao, năm tệ một tấm, còn được miễn phí vận chuyển.
Trong lòng cậu thầm nghi ngờ liệu có phải Triệu Sứ có khuynh hướng thích bị ngược đãi hay không? Nếu không thì với tính khí này, cô thích anh ta ở điểm nào?
Mãi cho đến khi xuống máy bay, trước khi mọi người tách ra cũng không có ai nói thêm một câu nào với Tống Hứa Nghiễn, thậm chí là một chữ, kể cả Triệu Sứ.
Tống Hứa Nghiễn rất buồn bực, lúc về đến nhà mặt mày vẫn cau có.
Mẹ Tống Hứa Nghiễn thấy anh ta lúc sáng vừa mới đi ra ngoài mà chiều đã về, tò mò hỏi xem anh ta đi đâu, làm gì.
Tống Hứa Nghiễn tùy tiện nói: "Muốn uống nước dừa, bay đến đảo một chuyến."
Mẹ Tống lập tức cạn lời, nhưng suy nghĩ lại thì thấy rất bình thường, đây đúng là chuyện mà con trai bà có thể làm được.
Về đến nhà, Tống Hứa Nghiễn nhốt mình trong phòng. Sau một hồi bình tĩnh phân tích, anh ta cho rằng hôm nay Triệu Sứ không để ý đến mình hoàn toàn là vì có người đàn ông khác ở đó. Cô cố tình “lạnh nhạt” với mình để mình để ý đến cô, sau đó khống chế mình.
Cô muốn dùng chiêu lạt mềm buộc chặt với anh ta! Chắc chắn là như thế! Anh ta sẽ không mắc lừa đâu!
*
Mùng 5 Tết, Hạ Đường đi chúc Tết thầy dạy đàn của cô, Triệu Sứ cũng đi theo nhưng cô không phải đi chúc Tết thầy dạy đàn, cô đi gặp Tống Hứa Nghiễn.
Tống Hứa Nghiễn và thầy dạy đàn sống ở khu dân cư liền kề nhau, nhiệm vụ mới của Triệu Sứ là đến nhà anh chúc Tết và tặng quà.
Tìm được nhà Tống Hứa Nghiễn, Triệu Sứ bấm chuông cửa bên ngoài, người ra đón cô là tài xế nhà anh.
Nhà Tống Hứa Nghiễn rất lớn, cũng rất phù hợp với bối cảnh của tiểu thuyết thần tượng, từ cổng sắt vào phải đi xe mất mười mấy phút, trong nhà thuê hơn hai mươi người giúp việc.
Xe vừa dừng ở cửa thì đã có người giúp việc ra mở cửa xe cho Triệu Sứ, dẫn Triệu Sứ vào, mẹ Tống cười tươi đón cô.
Mẹ Tống không có cảm tình nhưng cũng không có ác cảm với Triệu Sứ, vì trước đây bà đã nghe nói về những chuyện buồn cười khi cô theo đuổi con trai mình, bà cảm thấy cô không có lòng tự trọng, thân hình lại quá thấp, sau này khó có thể đứng vững được. Và quan trọng nhất là cô không cha không mẹ, không có thế lực gia đình tương xứng, mặc dù nhà họ Hạ coi cô như con gái ruột nhưng dù sao giữa bọn họ cũng không chảy cùng một dòng máu.
Mẹ Tống xưa nay rất giỏi đối nhân xử thế. Gặp Triệu Sứ, bà cũng tiếp đón cô rất nồng nhiệt.
Bà bảo người giúp việc rót cho Triệu Sứ một tách trà và gọi Tống Hứa Nghiễn xuống.
Lúc Tống Hứa Nghiễn nhìn thấy Triệu Sứ ở phòng khách dưới tầng, phản ứng đầu tiên của anh là có chút vui mừng. Khóe môi cũng đã cong lên, lại đột nhiên nhớ đến "thủ đoạn" mà cô dùng với mình, sắc mặt chợt sa sầm xuống.
"Anh Hứa Nghiễn, chúc anh năm mới vui vẻ! Chúc anh sức khỏe dồi dào, vạn sự như ý!" Triệu Sứ lấy một bao lì xì trong túi ra đưa cho anh ta.
Tất nhiên trong bao lì xì không phải tiền, cô keo kiệt lắm, không nỡ tiêu tiền cho Tống Hứa Nghiễn. Trong phong bao lì xì là một cái đĩa nhạc 3D kiểu cũ, mua trên Taobao, năm tệ một tấm, còn được miễn phí vận chuyển.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.