Chương 7: Mưa gió
Mặc Khách
20/03/2023
Ai cũng không cho rằng việc hai người vừa hôn nhau kia có bao nhiêu quan trọng. Tình nhân hôn nhau không phải bình thường sao? Ngạc nhiên cái gì chứ? Đôi tình nhân khác không phải một ngày hôn không tám thì mười lần sao?
Cũng không có người đối với khuyên tai đôi của Tần Kinh Thiên và Lại Thông lấy làm kinh ngạc, đó cũng chả phải nhẫn tượng trưng cho vĩnh hằng. Mà ở xã hội kết hôn xong đều có thể ly hôn, huống chi là hai nam nhân mới nhận thức nhau được một tháng vậy biểu tượng vĩnh hằng thực có ý nghĩa sao?
Đó là một đôi khuyên tai bằng thủy tinh được điêu khắc xảo diệu thành hùng sư. Thủy tinh tím thành đôi mắt sư tử, đuôi là kim cắm vào trong lỗ tai, một đôi vòng tai rất đẹp. Hai nam nhân cũng phối hợp vô cùng tốt, Tần KinhThiên đeo ở tai trái, Lại Thông đeo ở tai phải. Hai nam nhân đi đến đâu cũng rúc vào nhau, Lại Thông được Tần Kinh Thiên ôm trong ngực, đầu gối lên vai phải của hắn, đôi bông tai một tả một hữu hòa lẫn vào nhau, trông rất đẹp mắt.
Hôn môi cùng khuyên tai mọi người có thể không để ý, nhưng doanh thu 60% của tập đoàn Kinh Thiên thì không thể có người không để ý. Tần Kinh Thiên tuyên bố, sau này 60% lợi nhuận của Kinh Thiên tập đoàn đều quản lý bởi “Thiên Thông quỹ” mà Lại Thông sẽ toàn quyền xử lý. Tất cả mọi người đều không dám tin, bao gồm cả biểu muội của sâu lười Vương Á Nam. Kẻ khác thì vì tiền mồ hôi nước mắt bị một cái nam sủng không làm mà hưởng chưa từng gặp qua mà lo lắng, Vương Á Nam lại bởi vì sâu lười biểu ca không có khả năng xài hết mà cảm thấy không đáng giá. Nhưng mặc kệ thái độ của mọi người như thế nào, Tần Kinh Thiên vẫn là khư khư cố chấp.
Kinh Thiên tập đoàn nhìn như không gì phá nổi hàng rào của nó lại bắt đầu sụp đổ. Ở mặt ngoài hết thảy đều như thường, nhưng những mạch nước ngầm đã bắt đầu khởi động. Đụng vào lợi ích của cá nhân, kẻ ngu ngốc cũng sẽ không thúc thủ chịu trói. Mà bởi loại quyết định ngu ngốc này Tần Kinh Thiên uy tín và lực chấn nhiếp xuống dốc không phanh, các loại lời đồn đều có.
Có kẻ nói: “Tần đại tổng tài bị tên tiểu bạch kiểm kia đùa giỡn”
Có kẻ lại nói: “Tên nam sủng kia là gian tế của thế lực đối địch, chịu qua các loại dạy dỗ trên giường công phu rất cao, làm cho Tần đại tổng tài không thương giang sơn thích chưng diện nhân” (nói chung có ý là Tần Kinh Thiên không cần cả cơ nghiệp vì giai đẹp)
Còn có kẻ nói: “ Tần đại tổng tài bị kẻ khác leo lên đầu”
Còn lời đồn xác thực nhất là từ chân chính Vu sư của Đông Nam Á mà phải dùng một số tiền lớn mời đến rằng “Tần đại tổng tài bị bỏ bùa”
Mà lời đồn kì quái nhất phải kể đến: “Tần đại tổng tài do luyện công tự cung trở nên nữ tính hóa. Mà cái kẻ kêu Lại Thông kia lại lớn lên lưng hùm vai gấu, bạo mắt rộng mồm” (⊙.⊙(☉_☉)⊙.⊙) OMG!!!!!!!!!!!
Vương Á Nam bình luận…rất không sáng ý, rõ ràng là Đông Phương Bất Bại.
Nhìn Lại Thông trắng nõn không giống người da vàng, vẻ mặt thích ý oa ở trong lòng Tần Kinh Thiên, mái tóc đen dài tán trên bả vai. Tần Kinh Thiên chính là vừa xem văn kiện vừa vỗ về cằm Lại Thông, đây là hành động mèo thích nhất. Lại Thông thoải mái mà híp lại đôi mắt dài nhỏ, còn kém cô lỗ hai tiếng tỏ vẻ vừa lòng. Cái loại bộ dạng này mà cũng xưng là hán tử lưng hùm vai gấu, quả là sự sỉ nhục của nam tử hán ⁀⊙﹏☉⁀
Vương Á Nam cứ việc xem thường sâu lười biểu ca nhưng vẫn theo bổn phận cùng bốn bảo tiêu như hình với bóng đi theo bên người hai nam nhân. Nàng rõ ràng cảm nhận được phong bạo đang dâng lên mà sâu lười biểu ca chính là ở trung tâm cơn phong bạo này, Mà trước mắt chính là phải đối mặt với một kẻ hậu bối-Tần Nhân
“Tổng tài” Làm kẻ quản lý sinh ý trong tứ đại trợ thủ, Tần Nhân chưa bao giờ xưng hô Tần Kinh Thiên là lão đại “Đem toàn bộ 60% lợi nhuận của cả tập đoàn cho người yêu của ngài là không ổn” Việc buôn bán không kẻ nào hận ngươi hay là thích ngươi sẽ bộc lộ ở mặt ngoài, cho dù hắn hận không thể lột da lóc thịt ngươi cũng vẫn có thể giả bộ khuôn mặt tươi cười cùng ngươi xưng huynh gọi đệ. Dối trá sao? Có lẽ nhưng không ngụy trang sao có thể sinh tồn? 70% những kẻ làm ăn thành thực đều là đóng cửa, không thành thực cũng là một loại thủ đoạn.
“Điều này quan hệ đến toàn bộ lợi ích của tập đoàn, ngài nếu khư khư cố chấp sẽ tạo thành hậu quả nghiêm trọng. Một khi tập đoàn mất đi lòng người, trở thành năm bè bảy mảng, tập đoàn tất tiêu vong” Tần Nhân là một kẻ tuy nói không nhiều nhưng vô cùng khí phách. Nhìn hắn khẳng khái lời lẽ trào dâng rất có cỗ phong thái của một đại gián thần (trung thần can gián vua chúa) người khác có thể không cảm thụ được nhưng Vương Á Nam lại cơ hồ muốn uống máu, thật đúng là một đại trung thần!
“Công ty là của ta. Ta cao hứng làm như vậy chẳng lẽ không được sao?” Từng lời băng hàn nện vào nhiệt huyết sôi trào trên người Tần Nhân, làm cho đôi môi dầy tượng trưng cho thành thật, trung hậu run run đứng lên.
Mang theo vẻ mặt chính nghĩa phẫn nộ, Tần Nhân tức giận đến đỏ mặt tía tai “Không thể nói như vậy được! Một đại tập đoàn quan hệ đến bát cơm manh áo của hơn một vạn công nhân viên, ngài tài đại khí thô (giàu có hùng mạnh) không sợ cái gì, nhưng những kẻ này vẫn phải nhờ vào phân tiền lương để tạm nuôi sống gia đình thì không ngoạn nổi trò chơi này của ngài đâu. Ngài cố mà nghĩ lại cho họ đi!
“Ta cũng không phải viện cứu tế, vì cái gì cần lo lắng nhiều như vậy?” không thay dổi bản sắc lãnh khốc. Một câu làm Tân Nhân cả nửa ngày không nói được lời nào,sau một lúc mới phản bác “Tập đoàn này cũng là một tay ngài sáng lập, ngài thật nhẫn tâm để tâm huyết nửa đời mình chảy về hướng đông sao? (chảy về biển) Tần Nhân chuẩn bị hiểu chi lấy tình (lấy tình nghĩa ra giảng giải).
“Thiên kim nan mua cười (Vàng cũng không mua được nụ cười), ta lấy 60% đổi lấy niềm vui của Thông Thông (=.=) thực tiện nghi” Tần Kinh Thiên thật đúng là dám nói. Mà cái vị khuynh quốc khuynh thành kia lại đang dùng cây tăm ăn mâm đựng trái cây đến là cao hứng, miệng sắp kéo tới mang tai. Thiên kim nan mua cười? Chỉ cần không bắt Lại Thông động, y sẽ cười cho ngươi xem. Nhìn ngươi là muốn liếc cười, sắc lang cười vẫn là ánh mặt trời sáng lạn cười.
Không hổ là người trong giang hồ thân kinh bách chiến, Tần Dũng cầm đầu bốn người đều vờ như không nghe thấy. Vương thị tiểu nữ tử lại không có được hàm dưỡng (rèn luyện) tốt như vậy. Cảnh này xem thế nào cũng giống tiết mục hôn quân cùng trung thần, tiểu nữ tử không khỏi vì trung thần mà lo lắng, từ xưa đến nay trung thần đều chẳng có kết cục gì tốt, vị này yểu mệnh!
[“Ngươi thật đúng là ăn no rửng mỡ, không có việc gì lại thay cổ nhân lo lắng” Lại Thông trào phúng trước biểu muội.
Vương Á Nam trừng mắt nhìn sâu lười biểu ca liếc mắt một cái, ưỡn bộ ngực không lớn lắm, thật sự đáng tiểu này đu đủ nãi (ta chả muốn edit đâu tự hiểu đi=.=) “Ta là đứng về phía chính nghĩa”
“Cáp! Chính nghĩa?” từ lỗ mũi hừ ra tiếng, nói “Xin hỏi Israel giết chết Á Tân tứ chi tê liệt là chính nghĩa hay Hamas cho con gái nhi đồng nổ xe taxi là chính nghĩa?” Tần Kinh Thiên chưa bao giờ tin cái gì chân lý chính nghĩa linh tinh. Hắn chỉ tin tưởng chính mình. Xã hội nhiều khi còn cho rằng kẻ xấu là người tốt, mà những kẻ được khen ngợi là lương thiện sau lưng không chuyện xấu gì là không làm. Con người trên thế giới này là loại động vật ngụy trang giỏi nhất.
“Điền Bá Quang cùng Nhạc Bất Quần là chính nghĩa?” Nói nhiều như vậy làm gì? Lại Thông tà tà liếc mắt Tần Kinh Thiên, nói mấy tin tức thời sự cho biểu muội ngốc nghếch làm ví dụ, không phải càng hỏi càng hồ đồ sao?
Vặn vặn ngón tay, đối với kẻ mê Kim Dung như Vương Á Nam mà nói ‘Tiếu ngạo giang hồ’ là quyển sách nàng thích nhất. Không phải vì đây là quyển sách xuất sắc nhất của Kim Dung mà vì nó làm nhận thức về người xấu kẻ tốt của nàng bị đảo lộn rất nhiều. Đọc xong quyển sách này nàng mới hiểu người xấu không phải kẻ mặt sinh ra đã hung ác mà người tốt trên đầu cũng không phải có một chữ Hảo (nói thẳng ra là bà chị này hồi trước toàn nhìn mặt mà bắt hình dong) [Lại Thông bình luận: Quá ngây thơ!]
“Điền Bá Quang là đồ tiểu nhân, gian *** con gái không phải là chính nghĩa. Còn cái kẻ Nhạc Bất Quần kia vì “Quỳnh Hoa Bảo Điển” sát thê diệt đồ (giết vợ, diệt trò) cũng không tính a? Nhưng Điền Bá Quang nguyện đổ chịu thua (dám chơi dám chịu) thắng Lệnh Hồ Xung nhưng không có thừa cơ giết hắn coi như là hảo hán…” Vương Á Nam rơi vào mâu thuẫn nội tâm, càng không ngừng đem từng cảnh từng cảnh trong truyện hồi tưởng lại, đã sớm đem cái gì trung thần hôn quân quên ở sau đầu.
“Tóc dài thì kiến thức ngắn” không biết vị đại gia nào lại toát ra một câu như thế. Chúng nam sĩ có lòng đồng cảm nhìn nhau xong lại ngẩn ra, cái kia Vương Á Nam là nữ nhưng tóc ngắn mà Lại Thông tóc dài là nam a?!]
“Tổng tài ngài không thể làm như vậy!” Tần Nhân có chút quên đúng mực.
“Úc? Ta không thể làm như vậy?” Tần Kinh Thiên chậm rãi lặp lại từng từ trong lời nói của Tần Nhân. Mặt không chút thay đổi gợi lên một nét cười kì lạ “Ở trong này hẳn là chỉ có ta có quyền nói mới đúng” giọng nói gần như ôn nhu nhưng Tần Dũng theo sát phía sau Tần Kinh Thiên lại lén lút lui về phía sau từng bước. Tần Kinh Thiên trên người phát ra hơi thở tàn khốc dữ dằn ép đến hắn thở không nổi, liền ngay cả tóc của Lại Thông trong lòng Tần Kinh Thiêncũng bay lên(0.0) nhiệt độ không khí lập tức giảm đến cực âm.
“Tổng tài, thỉnh bớt giận!” Tần Trung cùng Tần Thuận cực lực khuyên can, hy vọng bọn họ tứ đại kim cương bởi vậy mất đi một vị.
“Ngài cũng biết Nhân là kẻ khẩu không đúng tâm, hắn trong lòng tôn kính ngài vô cùng, tuyệt không có nửa điểm khinh mạn. Nhiều năm làm huynh đệ như vậy lẽ nào ngài lại không hiểu rõ hắn sao?” Như ánh mặt trời chói mắt Tần Lễ nói không sai, hơn nữa hắn trưởng thành anh tuấn vô hình trung càng gia tăng lực thuyết phục.
Thấy Tần Kinh Thiên có vẻ dịu lại, Tần Trung lập tức đệm thêm vào”Đúng vậy, đúng vậy, Tần Nhân không hiểu được ý tưởng của tổng tài, chúng ta sẽ hảo hảo giải thích cho hắn. Ngài cũng biết hắn là đồ du mộc đầu (đầu gỗ=ngốc) sẽ không chuyển biến”
“Hắn không phải khinh thường ngươi, hắn là xem không vừa mắt ta” Lại Thông không chỉ không giúp đỡ dập tắt lửa còn ở một bên đổ thêm dầu.
“Là như vậy sao?” Tần Kinh Thiên khí thế lại càng hơn trước.
Ba người á khẩu không trả lời được. Bọn họ xác thực chướng mắt cái vị nam sủng kia, ỷ vào cùng tổng tài trên giường liền vọng tưởng thao túng Kinh Thiên tập đoàn, mơ cũng quá đẹp đi!
“Ngươi cho ta làm chủ” Lại Thông âm thanh mị hoặc vang lên, ấn tượng nam sủng càng thêm sâu đậm.
Bị âm thanh nam không ra nam, nữ không ra nữ của Lại Thông dọa sợ,Vương Á Nam nghĩ như thế nào lại thấy loại âm thanh này rất quen thuộc, trước kia nàng tựa hồ đã nghe qua, nhưng là ở đâu đây?
“Ngươi cái đồ đồng tính luyến ái chết tiệt, đồ đại biến thái!” một người bình thường trung hậu thành thật luôn có thể chịu đựng nhẫn nại, không dễ dàng phát giận. Nhưng hiện tại thực rõ ràng, Tần Nhân đã bị Lại Thông làm cho tức giận đến mất đi lý trí, sự khiêm tốn phong độ trở thành hư không, chỉ còn bộ mặt dữ tợn mắng chửi người.
“Ba!” cái gạt tàn trên bàn Tần Kinh Thiên thẳng tắp nện xuống đầu Tần Nhân, máu theo trán chảy xuống dưới. Tần Nhân nháy mắt trở thành huyết nhân.
“Ta không quản cái gì Thiên Thông quỹ nữa” Tựa hồ còn ngại Tần Kinh Thiên trừng phạt chưa đủ, Lại Thông lại tiếp tục đốt lửa.
Vương Á Nam cố sống chết cắn hạ môi, ngăn cản tiếng cười tràn ra. Nàng như thế nào cảm thấy quen thuộc, đây không phải là giọng điệu của tổng quản thái giám diễn trong cảnh ở Thanh đình sao? Lời kịch không hề thay đổi! Trời ạ, cả đám nam nhân này không kẻ nào xem kịch truyền thanh sao? Sâu lười biểu ca diễn tệ như vậy mà cư nhiên không bị phát hiện, thật là bất khả tư nghị.
“Vũ nhục ta còn không có gì, vũ nhục bảo bối Thông Thông (hảo buồn nônヽ(`▭´)ノ tuyệt không thể tha thứ” Tần Kinh Thiên biểu tình không thay đổi, xưng hô lại càng đổi càng buồn nôn “Người tới, vả miệng cho ta” (uy uy đây là hiện đại văn a, thương trường văn a, các anh xem phim cổ trang cung đình bị nhiễm quá rồi đấy (ง’̀-’́)ง)
Vậy là ngay trước mặt toàn thể công nhân viên ở đại sảnh Kinh Thiên tập đoàn, một trong tứ đại kim cương Tần Nhân bị người cho 200 cái tát.
Quan bức dân phản, dân không thể không phản.
Trên dưới mấy vạn công nhân viên Kinh Thiên tập đoàn đều cảm giác được mưa gió sắp đến, phong mãn lâu (mưa gió nổi lên đầy trời)
P/S: thật kì lạ là anh lại làm nổi tổng tài ở cái thời hiện đại này=.=
Cũng không có người đối với khuyên tai đôi của Tần Kinh Thiên và Lại Thông lấy làm kinh ngạc, đó cũng chả phải nhẫn tượng trưng cho vĩnh hằng. Mà ở xã hội kết hôn xong đều có thể ly hôn, huống chi là hai nam nhân mới nhận thức nhau được một tháng vậy biểu tượng vĩnh hằng thực có ý nghĩa sao?
Đó là một đôi khuyên tai bằng thủy tinh được điêu khắc xảo diệu thành hùng sư. Thủy tinh tím thành đôi mắt sư tử, đuôi là kim cắm vào trong lỗ tai, một đôi vòng tai rất đẹp. Hai nam nhân cũng phối hợp vô cùng tốt, Tần KinhThiên đeo ở tai trái, Lại Thông đeo ở tai phải. Hai nam nhân đi đến đâu cũng rúc vào nhau, Lại Thông được Tần Kinh Thiên ôm trong ngực, đầu gối lên vai phải của hắn, đôi bông tai một tả một hữu hòa lẫn vào nhau, trông rất đẹp mắt.
Hôn môi cùng khuyên tai mọi người có thể không để ý, nhưng doanh thu 60% của tập đoàn Kinh Thiên thì không thể có người không để ý. Tần Kinh Thiên tuyên bố, sau này 60% lợi nhuận của Kinh Thiên tập đoàn đều quản lý bởi “Thiên Thông quỹ” mà Lại Thông sẽ toàn quyền xử lý. Tất cả mọi người đều không dám tin, bao gồm cả biểu muội của sâu lười Vương Á Nam. Kẻ khác thì vì tiền mồ hôi nước mắt bị một cái nam sủng không làm mà hưởng chưa từng gặp qua mà lo lắng, Vương Á Nam lại bởi vì sâu lười biểu ca không có khả năng xài hết mà cảm thấy không đáng giá. Nhưng mặc kệ thái độ của mọi người như thế nào, Tần Kinh Thiên vẫn là khư khư cố chấp.
Kinh Thiên tập đoàn nhìn như không gì phá nổi hàng rào của nó lại bắt đầu sụp đổ. Ở mặt ngoài hết thảy đều như thường, nhưng những mạch nước ngầm đã bắt đầu khởi động. Đụng vào lợi ích của cá nhân, kẻ ngu ngốc cũng sẽ không thúc thủ chịu trói. Mà bởi loại quyết định ngu ngốc này Tần Kinh Thiên uy tín và lực chấn nhiếp xuống dốc không phanh, các loại lời đồn đều có.
Có kẻ nói: “Tần đại tổng tài bị tên tiểu bạch kiểm kia đùa giỡn”
Có kẻ lại nói: “Tên nam sủng kia là gian tế của thế lực đối địch, chịu qua các loại dạy dỗ trên giường công phu rất cao, làm cho Tần đại tổng tài không thương giang sơn thích chưng diện nhân” (nói chung có ý là Tần Kinh Thiên không cần cả cơ nghiệp vì giai đẹp)
Còn có kẻ nói: “ Tần đại tổng tài bị kẻ khác leo lên đầu”
Còn lời đồn xác thực nhất là từ chân chính Vu sư của Đông Nam Á mà phải dùng một số tiền lớn mời đến rằng “Tần đại tổng tài bị bỏ bùa”
Mà lời đồn kì quái nhất phải kể đến: “Tần đại tổng tài do luyện công tự cung trở nên nữ tính hóa. Mà cái kẻ kêu Lại Thông kia lại lớn lên lưng hùm vai gấu, bạo mắt rộng mồm” (⊙.⊙(☉_☉)⊙.⊙) OMG!!!!!!!!!!!
Vương Á Nam bình luận…rất không sáng ý, rõ ràng là Đông Phương Bất Bại.
Nhìn Lại Thông trắng nõn không giống người da vàng, vẻ mặt thích ý oa ở trong lòng Tần Kinh Thiên, mái tóc đen dài tán trên bả vai. Tần Kinh Thiên chính là vừa xem văn kiện vừa vỗ về cằm Lại Thông, đây là hành động mèo thích nhất. Lại Thông thoải mái mà híp lại đôi mắt dài nhỏ, còn kém cô lỗ hai tiếng tỏ vẻ vừa lòng. Cái loại bộ dạng này mà cũng xưng là hán tử lưng hùm vai gấu, quả là sự sỉ nhục của nam tử hán ⁀⊙﹏☉⁀
Vương Á Nam cứ việc xem thường sâu lười biểu ca nhưng vẫn theo bổn phận cùng bốn bảo tiêu như hình với bóng đi theo bên người hai nam nhân. Nàng rõ ràng cảm nhận được phong bạo đang dâng lên mà sâu lười biểu ca chính là ở trung tâm cơn phong bạo này, Mà trước mắt chính là phải đối mặt với một kẻ hậu bối-Tần Nhân
“Tổng tài” Làm kẻ quản lý sinh ý trong tứ đại trợ thủ, Tần Nhân chưa bao giờ xưng hô Tần Kinh Thiên là lão đại “Đem toàn bộ 60% lợi nhuận của cả tập đoàn cho người yêu của ngài là không ổn” Việc buôn bán không kẻ nào hận ngươi hay là thích ngươi sẽ bộc lộ ở mặt ngoài, cho dù hắn hận không thể lột da lóc thịt ngươi cũng vẫn có thể giả bộ khuôn mặt tươi cười cùng ngươi xưng huynh gọi đệ. Dối trá sao? Có lẽ nhưng không ngụy trang sao có thể sinh tồn? 70% những kẻ làm ăn thành thực đều là đóng cửa, không thành thực cũng là một loại thủ đoạn.
“Điều này quan hệ đến toàn bộ lợi ích của tập đoàn, ngài nếu khư khư cố chấp sẽ tạo thành hậu quả nghiêm trọng. Một khi tập đoàn mất đi lòng người, trở thành năm bè bảy mảng, tập đoàn tất tiêu vong” Tần Nhân là một kẻ tuy nói không nhiều nhưng vô cùng khí phách. Nhìn hắn khẳng khái lời lẽ trào dâng rất có cỗ phong thái của một đại gián thần (trung thần can gián vua chúa) người khác có thể không cảm thụ được nhưng Vương Á Nam lại cơ hồ muốn uống máu, thật đúng là một đại trung thần!
“Công ty là của ta. Ta cao hứng làm như vậy chẳng lẽ không được sao?” Từng lời băng hàn nện vào nhiệt huyết sôi trào trên người Tần Nhân, làm cho đôi môi dầy tượng trưng cho thành thật, trung hậu run run đứng lên.
Mang theo vẻ mặt chính nghĩa phẫn nộ, Tần Nhân tức giận đến đỏ mặt tía tai “Không thể nói như vậy được! Một đại tập đoàn quan hệ đến bát cơm manh áo của hơn một vạn công nhân viên, ngài tài đại khí thô (giàu có hùng mạnh) không sợ cái gì, nhưng những kẻ này vẫn phải nhờ vào phân tiền lương để tạm nuôi sống gia đình thì không ngoạn nổi trò chơi này của ngài đâu. Ngài cố mà nghĩ lại cho họ đi!
“Ta cũng không phải viện cứu tế, vì cái gì cần lo lắng nhiều như vậy?” không thay dổi bản sắc lãnh khốc. Một câu làm Tân Nhân cả nửa ngày không nói được lời nào,sau một lúc mới phản bác “Tập đoàn này cũng là một tay ngài sáng lập, ngài thật nhẫn tâm để tâm huyết nửa đời mình chảy về hướng đông sao? (chảy về biển) Tần Nhân chuẩn bị hiểu chi lấy tình (lấy tình nghĩa ra giảng giải).
“Thiên kim nan mua cười (Vàng cũng không mua được nụ cười), ta lấy 60% đổi lấy niềm vui của Thông Thông (=.=) thực tiện nghi” Tần Kinh Thiên thật đúng là dám nói. Mà cái vị khuynh quốc khuynh thành kia lại đang dùng cây tăm ăn mâm đựng trái cây đến là cao hứng, miệng sắp kéo tới mang tai. Thiên kim nan mua cười? Chỉ cần không bắt Lại Thông động, y sẽ cười cho ngươi xem. Nhìn ngươi là muốn liếc cười, sắc lang cười vẫn là ánh mặt trời sáng lạn cười.
Không hổ là người trong giang hồ thân kinh bách chiến, Tần Dũng cầm đầu bốn người đều vờ như không nghe thấy. Vương thị tiểu nữ tử lại không có được hàm dưỡng (rèn luyện) tốt như vậy. Cảnh này xem thế nào cũng giống tiết mục hôn quân cùng trung thần, tiểu nữ tử không khỏi vì trung thần mà lo lắng, từ xưa đến nay trung thần đều chẳng có kết cục gì tốt, vị này yểu mệnh!
[“Ngươi thật đúng là ăn no rửng mỡ, không có việc gì lại thay cổ nhân lo lắng” Lại Thông trào phúng trước biểu muội.
Vương Á Nam trừng mắt nhìn sâu lười biểu ca liếc mắt một cái, ưỡn bộ ngực không lớn lắm, thật sự đáng tiểu này đu đủ nãi (ta chả muốn edit đâu tự hiểu đi=.=) “Ta là đứng về phía chính nghĩa”
“Cáp! Chính nghĩa?” từ lỗ mũi hừ ra tiếng, nói “Xin hỏi Israel giết chết Á Tân tứ chi tê liệt là chính nghĩa hay Hamas cho con gái nhi đồng nổ xe taxi là chính nghĩa?” Tần Kinh Thiên chưa bao giờ tin cái gì chân lý chính nghĩa linh tinh. Hắn chỉ tin tưởng chính mình. Xã hội nhiều khi còn cho rằng kẻ xấu là người tốt, mà những kẻ được khen ngợi là lương thiện sau lưng không chuyện xấu gì là không làm. Con người trên thế giới này là loại động vật ngụy trang giỏi nhất.
“Điền Bá Quang cùng Nhạc Bất Quần là chính nghĩa?” Nói nhiều như vậy làm gì? Lại Thông tà tà liếc mắt Tần Kinh Thiên, nói mấy tin tức thời sự cho biểu muội ngốc nghếch làm ví dụ, không phải càng hỏi càng hồ đồ sao?
Vặn vặn ngón tay, đối với kẻ mê Kim Dung như Vương Á Nam mà nói ‘Tiếu ngạo giang hồ’ là quyển sách nàng thích nhất. Không phải vì đây là quyển sách xuất sắc nhất của Kim Dung mà vì nó làm nhận thức về người xấu kẻ tốt của nàng bị đảo lộn rất nhiều. Đọc xong quyển sách này nàng mới hiểu người xấu không phải kẻ mặt sinh ra đã hung ác mà người tốt trên đầu cũng không phải có một chữ Hảo (nói thẳng ra là bà chị này hồi trước toàn nhìn mặt mà bắt hình dong) [Lại Thông bình luận: Quá ngây thơ!]
“Điền Bá Quang là đồ tiểu nhân, gian *** con gái không phải là chính nghĩa. Còn cái kẻ Nhạc Bất Quần kia vì “Quỳnh Hoa Bảo Điển” sát thê diệt đồ (giết vợ, diệt trò) cũng không tính a? Nhưng Điền Bá Quang nguyện đổ chịu thua (dám chơi dám chịu) thắng Lệnh Hồ Xung nhưng không có thừa cơ giết hắn coi như là hảo hán…” Vương Á Nam rơi vào mâu thuẫn nội tâm, càng không ngừng đem từng cảnh từng cảnh trong truyện hồi tưởng lại, đã sớm đem cái gì trung thần hôn quân quên ở sau đầu.
“Tóc dài thì kiến thức ngắn” không biết vị đại gia nào lại toát ra một câu như thế. Chúng nam sĩ có lòng đồng cảm nhìn nhau xong lại ngẩn ra, cái kia Vương Á Nam là nữ nhưng tóc ngắn mà Lại Thông tóc dài là nam a?!]
“Tổng tài ngài không thể làm như vậy!” Tần Nhân có chút quên đúng mực.
“Úc? Ta không thể làm như vậy?” Tần Kinh Thiên chậm rãi lặp lại từng từ trong lời nói của Tần Nhân. Mặt không chút thay đổi gợi lên một nét cười kì lạ “Ở trong này hẳn là chỉ có ta có quyền nói mới đúng” giọng nói gần như ôn nhu nhưng Tần Dũng theo sát phía sau Tần Kinh Thiên lại lén lút lui về phía sau từng bước. Tần Kinh Thiên trên người phát ra hơi thở tàn khốc dữ dằn ép đến hắn thở không nổi, liền ngay cả tóc của Lại Thông trong lòng Tần Kinh Thiêncũng bay lên(0.0) nhiệt độ không khí lập tức giảm đến cực âm.
“Tổng tài, thỉnh bớt giận!” Tần Trung cùng Tần Thuận cực lực khuyên can, hy vọng bọn họ tứ đại kim cương bởi vậy mất đi một vị.
“Ngài cũng biết Nhân là kẻ khẩu không đúng tâm, hắn trong lòng tôn kính ngài vô cùng, tuyệt không có nửa điểm khinh mạn. Nhiều năm làm huynh đệ như vậy lẽ nào ngài lại không hiểu rõ hắn sao?” Như ánh mặt trời chói mắt Tần Lễ nói không sai, hơn nữa hắn trưởng thành anh tuấn vô hình trung càng gia tăng lực thuyết phục.
Thấy Tần Kinh Thiên có vẻ dịu lại, Tần Trung lập tức đệm thêm vào”Đúng vậy, đúng vậy, Tần Nhân không hiểu được ý tưởng của tổng tài, chúng ta sẽ hảo hảo giải thích cho hắn. Ngài cũng biết hắn là đồ du mộc đầu (đầu gỗ=ngốc) sẽ không chuyển biến”
“Hắn không phải khinh thường ngươi, hắn là xem không vừa mắt ta” Lại Thông không chỉ không giúp đỡ dập tắt lửa còn ở một bên đổ thêm dầu.
“Là như vậy sao?” Tần Kinh Thiên khí thế lại càng hơn trước.
Ba người á khẩu không trả lời được. Bọn họ xác thực chướng mắt cái vị nam sủng kia, ỷ vào cùng tổng tài trên giường liền vọng tưởng thao túng Kinh Thiên tập đoàn, mơ cũng quá đẹp đi!
“Ngươi cho ta làm chủ” Lại Thông âm thanh mị hoặc vang lên, ấn tượng nam sủng càng thêm sâu đậm.
Bị âm thanh nam không ra nam, nữ không ra nữ của Lại Thông dọa sợ,Vương Á Nam nghĩ như thế nào lại thấy loại âm thanh này rất quen thuộc, trước kia nàng tựa hồ đã nghe qua, nhưng là ở đâu đây?
“Ngươi cái đồ đồng tính luyến ái chết tiệt, đồ đại biến thái!” một người bình thường trung hậu thành thật luôn có thể chịu đựng nhẫn nại, không dễ dàng phát giận. Nhưng hiện tại thực rõ ràng, Tần Nhân đã bị Lại Thông làm cho tức giận đến mất đi lý trí, sự khiêm tốn phong độ trở thành hư không, chỉ còn bộ mặt dữ tợn mắng chửi người.
“Ba!” cái gạt tàn trên bàn Tần Kinh Thiên thẳng tắp nện xuống đầu Tần Nhân, máu theo trán chảy xuống dưới. Tần Nhân nháy mắt trở thành huyết nhân.
“Ta không quản cái gì Thiên Thông quỹ nữa” Tựa hồ còn ngại Tần Kinh Thiên trừng phạt chưa đủ, Lại Thông lại tiếp tục đốt lửa.
Vương Á Nam cố sống chết cắn hạ môi, ngăn cản tiếng cười tràn ra. Nàng như thế nào cảm thấy quen thuộc, đây không phải là giọng điệu của tổng quản thái giám diễn trong cảnh ở Thanh đình sao? Lời kịch không hề thay đổi! Trời ạ, cả đám nam nhân này không kẻ nào xem kịch truyền thanh sao? Sâu lười biểu ca diễn tệ như vậy mà cư nhiên không bị phát hiện, thật là bất khả tư nghị.
“Vũ nhục ta còn không có gì, vũ nhục bảo bối Thông Thông (hảo buồn nônヽ(`▭´)ノ tuyệt không thể tha thứ” Tần Kinh Thiên biểu tình không thay đổi, xưng hô lại càng đổi càng buồn nôn “Người tới, vả miệng cho ta” (uy uy đây là hiện đại văn a, thương trường văn a, các anh xem phim cổ trang cung đình bị nhiễm quá rồi đấy (ง’̀-’́)ง)
Vậy là ngay trước mặt toàn thể công nhân viên ở đại sảnh Kinh Thiên tập đoàn, một trong tứ đại kim cương Tần Nhân bị người cho 200 cái tát.
Quan bức dân phản, dân không thể không phản.
Trên dưới mấy vạn công nhân viên Kinh Thiên tập đoàn đều cảm giác được mưa gió sắp đến, phong mãn lâu (mưa gió nổi lên đầy trời)
P/S: thật kì lạ là anh lại làm nổi tổng tài ở cái thời hiện đại này=.=
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.