Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi
Chương 383: Du Ân rất hài lòng
Hà Vy
26/10/2022
Ngô Mẫn dùng tên thật vạch trần sự thật về những việc làm xấu xa của Tử
Dạ đã nhanh chóng lan truyền, trên mạng xã hội đều tràn ngập những lời
lăng mạ và xúc phạm Tử Dạ.
Quần chúng ăn dưa không mắng không hả giận, người này có đạo đức ti tiện đến nỗi khiến người ta phải thay đổi tam quan.
Những đồng nghiệp trước đó đã bị Tử Dạ xúc phạm khi cô ta còn làm nhà văn trên mạng, họ cũng đứng ra buộc tội cô ta, nói rằng là tác giả trong cùng một trang web nhưng bất cứ ai có thành tích tốt hơn cô ta đều sẽ bị cô ta mua chuộc người đến bình luận nhục mạ người đó, đương nhiên đó đều là những tài khoản ảo.
Nữ diễn viên bị Tử Dạ vu khống ác ý trước đó đã không hề khách sáo mà mời luật sư xử lý, sẽ không tiếc mọi thứ để khiến những kẻ vu khống mình bị pháp luật trừng trị.
Tử Dạ lảo đảo rời khỏi nơi ở của Bạch Thanh Thanh, tìm đại một khách sạn để ở.
Việc đầu tiên khi bước vào phòng, cô ta lấy điện thoại di động ra và gọi cho Ngô Mẫn.
“Cô điên rồi phải không? Cô còn muốn làm việc trong giới giải trí hay không hả?” Tử Dạ nghiến răng nghiến lợi.
Ngô Mẫn bình tĩnh trả lời: “Tôi thực sự không muốn làm việc trong giới giải trí này nữa.”
Tử Dạ nghẹn ngào không thốt nên lời, sau đó lại bắt nạt Ngô Mẫn: “Từ lúc cô mới tốt nghiệp đã làm việc trong giới giải trí, cô tưởng bỏ đi là sẽ tìm được công việc khác sao?”
“Tôi cảnh cáo cô, mau chóng xóa những nội dung đó ngay, nếu không tôi sẽ kiện cô tội phỉ báng người khác.”
Ngô Mẫn cười một nụ cười vô vùng giễu cợt: “Phỉ báng? Tôi không phỉ báng, tôi nói đều là sự thật.”
“Còn nữa, cô nên lo chuyện cô phỉ báng người khác trước đã chứ? Ngôi sao lớn kia đã mời luật sư rồi đấy.” Ngô Mẫn lại cười nhạo: “Đúng rồi, giờ cô còn tiền để lên hầu toà với người ta không đấy?”
“Nghe nói văn mới của cô rớt giá thảm hại, nếu bây giờ có kiện cáo, có phải cô sẽ bán nhà xoay sở tiền hay không?”
Lời nhận xét của Ngô Mẫn suýt nữa khiến Tử Dạ ngất xỉu, cô ta luôn có thái độ cao ngạo với Ngô Mẫn, giờ phút này lại bị Ngô Mẫn chế giễu, thật tình cô ta chỉ muốn xé xác Ngô Mẫn thành trăm mảnh.
Mấy năm nay Ngô Mẫn bị Tử Dạ ức hiếp, cô ta rất ấm ức nên giờ có cơ hội phản kích sẽ chẳng cần phải khách sáo làm gì: “Cô hãm hại sau lưng người khác như vậy, lại hòng dùng mạng xã hội giết chết người khác, giờ cô lại bị mạng xã hội dìm chết rồi, cô thấy thế nào hả?”
Giọng điệu của Ngô Mẫn vui mừng khôn tả: “Tôi cảm thấy thực sự rất vui, đây gọi là quả báo đấy!”
“Sao cô không tự nhìn lại mình đi, một mụ già vừa béo vừa đê tiện như cô mà đòi Chung Văn Thành phải để ý đến mình cơ à? Lại còn đi ghen tị với người phụ nữ của anh ấy?”
“Đúng là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, đừng nói là Chung Văn Thành, ngay cả tôi nhìn thấy cô còn mắc ói nữa là.” Lời nói của Ngô Mẫn tràn đầy sự độc ác, nhưng đó đều là những lời nói thật lòng của cô ta.
Tử Dạ hét lên rồi cúp điện thoại.
Cô ta không thể nào nghe nổi nữa, có nghe tiếp cũng sẽ bị Ngô Mẫn chọc tức chết mà thôi.
Ngô Mẫn đã ở bên cạnh cô ta vài năm nên biết rõ lời nào là dễ đâm vào tim cô ta nhất.
Cô ta sợ nhất sẽ bị người khác chê cười vì khuôn mặt và thân hình mập mạp của mình, lại càng sợ người khác chê cười vì không biết tự lượng sức mình mà đi thích Chung Văn Thành…
Tử Dạ không dám nhìn vào điện thoại, bởi vì cô ta biết người trên mạng sẽ mắng cô ta đến chết mất.
Như Bạch Thanh Thanh và Ngô Mẫn đã nói, lần này cô ta sẽ bị mạng xã hội dìm chết.
Cô ta sẽ không thể ở trong giới biên kịch nữa, và ngay cả trong giới văn học trực tuyến cũng sẽ không dám dùng bút danh của mình để viết bất cứ điều gì nữa.
Những lời mắng nhiếc đối với Tử Dạ trên mạng không phải là những từ dễ nghe, thậm chí những nhà biên kịch nổi tiếng cũng lên tiếng tẩy chay cô ta, nói thẳng rằng ngành biên kịch sẽ không cho phép những kẻ đồi bại như vậy làm hỏng danh tiếng của họ, yêu cầu cô ta rời khỏi giới.
Đồng thời, Chung Văn Thành cũng đăng Weibo: “Tôi xin lỗi vì đã đưa một người như vậy vào làng điện ảnh và truyền hình. Tại đây, tôi xin lỗi tất cả các đồng nghiệp của tôi, những người đã bị Tử Dạ làm tổn thương. Ngoài ra, để bù đắp cho lỗi lầm của mình, tôi sẽ quyên tặng toàn bộ số tiền quay phim của Tử Dạ trước kia cho những vùng núi khó khăn.”
Lời nhận xét của Chung Văn Thành tương đương với việc gián tiếp khẳng định nhân phẩm xấu xa của Tử Dạ và hoàn toàn đẩy Tử Dạ xuống vực sâu.
Du Ân mãn nguyện nằm trên giường xem chuyện của Tử Dạ trên Weibo, nghĩ lại trước đây cô bị Tử Dạ bôi nhọ thật thảm hại, cũng thấy hả lòng hả dạ.
Hơn nữa, cô đã nhờ Diệp Văn tìm người giúp mình để mắt theo dõi mọi hành tung của Tử Dạ, sau khi biết được Tử Dạ đã mua vé rời Bắc Kinh vào sáng mai, cô đã gửi thông tin chuyến bay của Tử Dạ cho nữ ngôi sao đã gửi đơn kiện cô ta.
Sáng hôm sau, ngay khi Tử Dạ vừa ảo não xuất hiện ở sân bay, cô ta đã bị nữ minh tinh chào đón bằng một cái tát vào mặt.
Tử Dạ choáng váng ngã xuống đất, che mặt trông thật thảm.
Thật ra dựa vào dáng người của cô ta rất dễ dàng đứng dậy chống trả nữ ngôi sao kia, nhưng nữ diễn viên này đã nhân lúc cô ta choáng váng mà dùng giày cao gót đá mạnh vào Tử Dạ, cô ta bị đôi giày sắc nhọn đá trúng, đau đớn suýt ngất, sao còn sức phản kháng chứ?
“Đồ khốn kiếp!” Nữ ngôi sao nghiến răng mắng Tử Dạ đang nằm trên mặt đất.
Nếu không phải nhân viên sân bay đến can ngăn, nữ diễn viên đó đã xông lên và tiếp tục đấm đá Tử Dạ.
Đám đông khán giả đã quay video của nữ ngôi sao và Tử Dạ bằng điện thoại di động. Tử Dạ che mặt để tránh bị chụp ảnh, vì cô ta là nhà biên kịch, hiếm khi để lộ mặt trước công chúng nên hiện tại chỉ có bút danh Tử Dạ thối tha nổi như cồn trên mạng trong giới biên kịch, nhưng ngoài đời cô ta vẫn không bị ảnh hưởng nhiều.
Nhưng nữ ngôi sao vẫn chưa chịu buông tha, còn quay lại nói với người quay video: “Đây là kẻ đê tiện đã tung tin đồn tôi bị HIV! Nhờ mọi người quay mặt cô ta cho rõ vào, càng rõ càng tốt, để người dân cả nước biết người đàn bà độc ác này là kẻ như thế nào.”
Những người vây quanh cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng họ vừa nghe nữ ngôi sao kia nói thì tức giận, ai ấy đều cầm điện thoại lên quay thẳng mặt Tử Dạ: “Thì ra đây chính là người đàn bà có lòng dạ hiểm độc kia à, cô ta đáng bị đánh.”
“Đúng đó, dám bịa đặt một cô gái bị nhiễm HIV, sẽ bị sét đánh chết đấy.”
“Tôi đã đến bệnh viện để làm tất cả các loại xét nghiệm, tôi cũng đã đăng hình giấy báo kết quả xét nghiệm kia lên nhưng không ai tin, mọi người có biết mấy năm nay tôi sống khổ sở thế nào không?” Nữ diễn viên kia nói xong thì khóc lóc rất thảm thiết.
Phải công nhận rằng màn trình diễn của cô ấy đã khôi phục danh tiếng rất tốt, sau này sẽ không còn ai dám lấy chuyện này ra bàn tán nữa.
Lần này Tử Dạ bị mọi người mắng thậm tệ hơn, cô ta lấy một tay che mặt, tay kia chống người đứng dậy, định đẩy va li rời đi.
“Thanh danh của tôi đã bị hủy hoại bởi mụ đàn bà chết tiệt này, vì vậy tôi không quan tâm đến chuyện tôi đánh cô có bị lên tin tức nóng hay không, tôi chỉ muốn đánh cô, đánh chết cô!”
Nữ diễn viên đó nói xong vừa định bước đến ra tay thì bị nhân viên dưới mặt đất kéo lại, Tử Dạ nhân cơ hội đã bỏ chạy.
Nhưng sự việc vừa rồi đã rất ầm ĩ, cô ta như con chuột băng qua đường ở sảnh sân bay, hễ những ai đang lướt mạng đều biết cô ta trông thảm thế nào. Cô ta muốn sống một cuộc đời bình an vô sự ư? Mơ đi!
Quần chúng ăn dưa không mắng không hả giận, người này có đạo đức ti tiện đến nỗi khiến người ta phải thay đổi tam quan.
Những đồng nghiệp trước đó đã bị Tử Dạ xúc phạm khi cô ta còn làm nhà văn trên mạng, họ cũng đứng ra buộc tội cô ta, nói rằng là tác giả trong cùng một trang web nhưng bất cứ ai có thành tích tốt hơn cô ta đều sẽ bị cô ta mua chuộc người đến bình luận nhục mạ người đó, đương nhiên đó đều là những tài khoản ảo.
Nữ diễn viên bị Tử Dạ vu khống ác ý trước đó đã không hề khách sáo mà mời luật sư xử lý, sẽ không tiếc mọi thứ để khiến những kẻ vu khống mình bị pháp luật trừng trị.
Tử Dạ lảo đảo rời khỏi nơi ở của Bạch Thanh Thanh, tìm đại một khách sạn để ở.
Việc đầu tiên khi bước vào phòng, cô ta lấy điện thoại di động ra và gọi cho Ngô Mẫn.
“Cô điên rồi phải không? Cô còn muốn làm việc trong giới giải trí hay không hả?” Tử Dạ nghiến răng nghiến lợi.
Ngô Mẫn bình tĩnh trả lời: “Tôi thực sự không muốn làm việc trong giới giải trí này nữa.”
Tử Dạ nghẹn ngào không thốt nên lời, sau đó lại bắt nạt Ngô Mẫn: “Từ lúc cô mới tốt nghiệp đã làm việc trong giới giải trí, cô tưởng bỏ đi là sẽ tìm được công việc khác sao?”
“Tôi cảnh cáo cô, mau chóng xóa những nội dung đó ngay, nếu không tôi sẽ kiện cô tội phỉ báng người khác.”
Ngô Mẫn cười một nụ cười vô vùng giễu cợt: “Phỉ báng? Tôi không phỉ báng, tôi nói đều là sự thật.”
“Còn nữa, cô nên lo chuyện cô phỉ báng người khác trước đã chứ? Ngôi sao lớn kia đã mời luật sư rồi đấy.” Ngô Mẫn lại cười nhạo: “Đúng rồi, giờ cô còn tiền để lên hầu toà với người ta không đấy?”
“Nghe nói văn mới của cô rớt giá thảm hại, nếu bây giờ có kiện cáo, có phải cô sẽ bán nhà xoay sở tiền hay không?”
Lời nhận xét của Ngô Mẫn suýt nữa khiến Tử Dạ ngất xỉu, cô ta luôn có thái độ cao ngạo với Ngô Mẫn, giờ phút này lại bị Ngô Mẫn chế giễu, thật tình cô ta chỉ muốn xé xác Ngô Mẫn thành trăm mảnh.
Mấy năm nay Ngô Mẫn bị Tử Dạ ức hiếp, cô ta rất ấm ức nên giờ có cơ hội phản kích sẽ chẳng cần phải khách sáo làm gì: “Cô hãm hại sau lưng người khác như vậy, lại hòng dùng mạng xã hội giết chết người khác, giờ cô lại bị mạng xã hội dìm chết rồi, cô thấy thế nào hả?”
Giọng điệu của Ngô Mẫn vui mừng khôn tả: “Tôi cảm thấy thực sự rất vui, đây gọi là quả báo đấy!”
“Sao cô không tự nhìn lại mình đi, một mụ già vừa béo vừa đê tiện như cô mà đòi Chung Văn Thành phải để ý đến mình cơ à? Lại còn đi ghen tị với người phụ nữ của anh ấy?”
“Đúng là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, đừng nói là Chung Văn Thành, ngay cả tôi nhìn thấy cô còn mắc ói nữa là.” Lời nói của Ngô Mẫn tràn đầy sự độc ác, nhưng đó đều là những lời nói thật lòng của cô ta.
Tử Dạ hét lên rồi cúp điện thoại.
Cô ta không thể nào nghe nổi nữa, có nghe tiếp cũng sẽ bị Ngô Mẫn chọc tức chết mà thôi.
Ngô Mẫn đã ở bên cạnh cô ta vài năm nên biết rõ lời nào là dễ đâm vào tim cô ta nhất.
Cô ta sợ nhất sẽ bị người khác chê cười vì khuôn mặt và thân hình mập mạp của mình, lại càng sợ người khác chê cười vì không biết tự lượng sức mình mà đi thích Chung Văn Thành…
Tử Dạ không dám nhìn vào điện thoại, bởi vì cô ta biết người trên mạng sẽ mắng cô ta đến chết mất.
Như Bạch Thanh Thanh và Ngô Mẫn đã nói, lần này cô ta sẽ bị mạng xã hội dìm chết.
Cô ta sẽ không thể ở trong giới biên kịch nữa, và ngay cả trong giới văn học trực tuyến cũng sẽ không dám dùng bút danh của mình để viết bất cứ điều gì nữa.
Những lời mắng nhiếc đối với Tử Dạ trên mạng không phải là những từ dễ nghe, thậm chí những nhà biên kịch nổi tiếng cũng lên tiếng tẩy chay cô ta, nói thẳng rằng ngành biên kịch sẽ không cho phép những kẻ đồi bại như vậy làm hỏng danh tiếng của họ, yêu cầu cô ta rời khỏi giới.
Đồng thời, Chung Văn Thành cũng đăng Weibo: “Tôi xin lỗi vì đã đưa một người như vậy vào làng điện ảnh và truyền hình. Tại đây, tôi xin lỗi tất cả các đồng nghiệp của tôi, những người đã bị Tử Dạ làm tổn thương. Ngoài ra, để bù đắp cho lỗi lầm của mình, tôi sẽ quyên tặng toàn bộ số tiền quay phim của Tử Dạ trước kia cho những vùng núi khó khăn.”
Lời nhận xét của Chung Văn Thành tương đương với việc gián tiếp khẳng định nhân phẩm xấu xa của Tử Dạ và hoàn toàn đẩy Tử Dạ xuống vực sâu.
Du Ân mãn nguyện nằm trên giường xem chuyện của Tử Dạ trên Weibo, nghĩ lại trước đây cô bị Tử Dạ bôi nhọ thật thảm hại, cũng thấy hả lòng hả dạ.
Hơn nữa, cô đã nhờ Diệp Văn tìm người giúp mình để mắt theo dõi mọi hành tung của Tử Dạ, sau khi biết được Tử Dạ đã mua vé rời Bắc Kinh vào sáng mai, cô đã gửi thông tin chuyến bay của Tử Dạ cho nữ ngôi sao đã gửi đơn kiện cô ta.
Sáng hôm sau, ngay khi Tử Dạ vừa ảo não xuất hiện ở sân bay, cô ta đã bị nữ minh tinh chào đón bằng một cái tát vào mặt.
Tử Dạ choáng váng ngã xuống đất, che mặt trông thật thảm.
Thật ra dựa vào dáng người của cô ta rất dễ dàng đứng dậy chống trả nữ ngôi sao kia, nhưng nữ diễn viên này đã nhân lúc cô ta choáng váng mà dùng giày cao gót đá mạnh vào Tử Dạ, cô ta bị đôi giày sắc nhọn đá trúng, đau đớn suýt ngất, sao còn sức phản kháng chứ?
“Đồ khốn kiếp!” Nữ ngôi sao nghiến răng mắng Tử Dạ đang nằm trên mặt đất.
Nếu không phải nhân viên sân bay đến can ngăn, nữ diễn viên đó đã xông lên và tiếp tục đấm đá Tử Dạ.
Đám đông khán giả đã quay video của nữ ngôi sao và Tử Dạ bằng điện thoại di động. Tử Dạ che mặt để tránh bị chụp ảnh, vì cô ta là nhà biên kịch, hiếm khi để lộ mặt trước công chúng nên hiện tại chỉ có bút danh Tử Dạ thối tha nổi như cồn trên mạng trong giới biên kịch, nhưng ngoài đời cô ta vẫn không bị ảnh hưởng nhiều.
Nhưng nữ ngôi sao vẫn chưa chịu buông tha, còn quay lại nói với người quay video: “Đây là kẻ đê tiện đã tung tin đồn tôi bị HIV! Nhờ mọi người quay mặt cô ta cho rõ vào, càng rõ càng tốt, để người dân cả nước biết người đàn bà độc ác này là kẻ như thế nào.”
Những người vây quanh cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng họ vừa nghe nữ ngôi sao kia nói thì tức giận, ai ấy đều cầm điện thoại lên quay thẳng mặt Tử Dạ: “Thì ra đây chính là người đàn bà có lòng dạ hiểm độc kia à, cô ta đáng bị đánh.”
“Đúng đó, dám bịa đặt một cô gái bị nhiễm HIV, sẽ bị sét đánh chết đấy.”
“Tôi đã đến bệnh viện để làm tất cả các loại xét nghiệm, tôi cũng đã đăng hình giấy báo kết quả xét nghiệm kia lên nhưng không ai tin, mọi người có biết mấy năm nay tôi sống khổ sở thế nào không?” Nữ diễn viên kia nói xong thì khóc lóc rất thảm thiết.
Phải công nhận rằng màn trình diễn của cô ấy đã khôi phục danh tiếng rất tốt, sau này sẽ không còn ai dám lấy chuyện này ra bàn tán nữa.
Lần này Tử Dạ bị mọi người mắng thậm tệ hơn, cô ta lấy một tay che mặt, tay kia chống người đứng dậy, định đẩy va li rời đi.
“Thanh danh của tôi đã bị hủy hoại bởi mụ đàn bà chết tiệt này, vì vậy tôi không quan tâm đến chuyện tôi đánh cô có bị lên tin tức nóng hay không, tôi chỉ muốn đánh cô, đánh chết cô!”
Nữ diễn viên đó nói xong vừa định bước đến ra tay thì bị nhân viên dưới mặt đất kéo lại, Tử Dạ nhân cơ hội đã bỏ chạy.
Nhưng sự việc vừa rồi đã rất ầm ĩ, cô ta như con chuột băng qua đường ở sảnh sân bay, hễ những ai đang lướt mạng đều biết cô ta trông thảm thế nào. Cô ta muốn sống một cuộc đời bình an vô sự ư? Mơ đi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.