Chương 14: Giả thần giả quý
Linh Mèo Cửu Mạng
23/01/2024
"Theo ý tưởng của tôi lúc trước, chỉ căn ép khí độc ra ngoài da rồi dùng kim châm cứu là có thể chữa khỏi cho ông cụ Vân."
"Nhưng bây giờ e là phải thêm một bước."
Nét mặt Sở Phong nặng nề.
Vân Thủy Dao nghe ra ẩn ý, vỗ ngực đảm bảo: "Anh Sở cần tôi phối hợp thế nào thì cứ dặn dò.”
"Chỉ cần cứu được ông nội tôi, cho dù muốn lấy mạng tôi.."
"Không nghiêm trọng như vậy."
Sở Phong xua tay, trịnh trọng nói: "Tôi cần hai cây cỏ dại, ba con bọ hung mà một chậu nước rửa chân ở gần toilet.
"À đúng rồi, còn cần một cái lò và hai chiếc nồi đất"
"Ok, tôi sẽ chuẩn bị ngay!'
Vân Thủy Dao gật đầu, xoay người đi chuẩn bị đồ.
Gòn những người khác thì lại tỏ vẻ giều cợt, cảm. thấy thắng nhóc này làm bừa.
Bọn họ chưa từng nghe nói mấy thứ này có thể chữa bệnh. Thằng nhóc này nói rất nghiêm túc, mà. 'Vân Thủy Dao cũng rất phối hợp.
Trước đó chỉ là phỏng đoán, nhưng bây giờ càng nhìn càng thấy hai người này dường như đã thông đồng từ trước.
Không chỉ hại chết người, mà còn muốn chà đạp. thí thể của ông cụ Vân, đúng là điên rồi!
Một phút sau, Vân Thủy Dao trở lại!
"Cô Vân, lát nữa khi tôi châm cứu cho ông cụ Vân, cô hãy giã nát những thứ này rồi cho vào nồi nấu"
"Khi nào tôi châm cứu xong, cô đút nước cốt đã nấu cho ông cụ Vân uống”
"Nhớ là động tác phải nhanh, nhất định phải cho. ông ấy uống hết trong một phút"
Nghe thấy lời dặn, Vân Thủy Dao không phản đối, tự tay làm.
Sau đó, Sở Phong vén áo của ông cụ Vân lên, lấy kim bạc ra châm vào ngực.
Khoảnh khắc kim châm vào huyệt vị, có một tia sáng nhạt mà mắt thường không thể nhìn thấy xuất hiện, tiến vào trong cơ thể thông qua nội lực vận chuyển.
Lấy lồng ngực làm trung tâm, khuếch tán ra xung quanh.
Nội lực nhanh chóng lắng lại trong cơ thể ông cụ 'Vân một cách lặng lẽ
Phập!
Châm thứ hai là hai kim một nhóm, châm vào. huyệt thái dương,
Châm thứ ba là bốn kim một nhóm, đâm vào đỉnh đầu.
Châm thứ năm...
Châm thứ sáu...
Sở Phong liên tục châm kim.
Thủ pháp của mỗi một lần châm kim đều khác nhau, số lượng cũng rất lạ
Trông có vẻ lộn xộn, chồng chéo.
Nhưng nếu nhìn từ trên xuống sẽ thấy đó là một bố cục hoàn chỉnh, không lộn xôn chút nào.
Điều quan trọng là mỗi một lần hắn châm kim, cơ 'thể ông cụ Vân sẽ rung lên.
Theo nội lực xâm nhập càng sâu, lỗ chân lông trên người đều đang khép mở.
"Giả thần giả quý!"
Từ Hậu Đạt mắng, khinh bí nói: "Châm cứu vớ vấn gì chứ, làm màu thôi, chẳng có tác dụng gì sất!"
"Ngay cả thiết bị Tây y cũng vô dụng, dựa vào. mấy cây kim dởm thì làm được gì?"
"Chứ gì nữa! Tây y là chính thống, Đông y chỉ là bằng môn tả đạo, thường ngày bảo dưỡng sức khỏe. còn được, chứ muốn chữa bệnh cứu người chẳng phải là chuyện cười sao?"
"Tôi thấy chữa bệnh bằng Đông y chẳng thà cầu thần bái phật, cầu nguyện còn tốt hơn!"
Một nhóm bác sĩ cũng cực kỳ tán đồng.
Bọn họ vốn làm Tây y, trước giờ không thích Đông y.
Huống chỉ châm pháp của Sở Phong nhìn hoa cả mất, hoàn toàn là làm trò mèo.
Nhưng từ đầu đến cuối, Sở Phong chỉ đắm chìm trong thế giới của mình, không hề bị ảnh hưởng.
Thoáng cái đã qua nửa tiếng
Khi đồ trong nồi sôi, tỏa ra mùi hôi thối cực kỳ gay mũi, thì Sở Phong cũng sắp châm một kim cuối cùng.
Lúc hẳn thu nội lực, đầu đã đổ đầy mồ hôi, thở hổn hển.
Châm pháp này tên là Cửu Chuyển Sinh Tử, Châm, có từ thời Chiến quốc, thất truyền đến thời Minh
Gó tác dụng cải tử hoàn sinh, nhưng cần phải có. nội lực cực cao.
Ngay cả Sở Phong cũng phải tiêu hao ít nhất 50% nội lực mới thành công hoàn thành châm pháp.
Sau khi châm cứu, muốn hồi phục thì phải tĩnh. dưỡng dăm ba ngày mới được.
"Cô Vân, đút cho ông cụ Vân uống đi”
Sở Phong lên tiếng
Vân Thủy Dao rót nước trong rồi vào bát. Khi cô bưng tới, mùi hôi nồng nặc khiến người ta buồn nôn.
Mọi người dè biu, rối rít lùi về sau, không ngừng châm chọc.
Ngay cả Vân Thủy Dao cũng hơi do dự. Nhưng nhìn vào ánh mắt kiên định của đối phương, cô không thể làm gì khác hơn là nghe theo!
Hiện tại đối phương là hi vọng duy nhất cứu sống ông nội, cô đành phải được ăn cả ngã về không!
"Ực ực!"
Ông cụ Vân đã uống hết cả nồi nước mà vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.
Sau khi ông ấy nằm lại trên giường, vẫn là dáng vẻ đã chết.
"Đây chẳng phải là không có tác dụng gì sao?”
Từ Hậu Đạt thở phào nhẹ nhão.
"Nhưng bây giờ e là phải thêm một bước."
Nét mặt Sở Phong nặng nề.
Vân Thủy Dao nghe ra ẩn ý, vỗ ngực đảm bảo: "Anh Sở cần tôi phối hợp thế nào thì cứ dặn dò.”
"Chỉ cần cứu được ông nội tôi, cho dù muốn lấy mạng tôi.."
"Không nghiêm trọng như vậy."
Sở Phong xua tay, trịnh trọng nói: "Tôi cần hai cây cỏ dại, ba con bọ hung mà một chậu nước rửa chân ở gần toilet.
"À đúng rồi, còn cần một cái lò và hai chiếc nồi đất"
"Ok, tôi sẽ chuẩn bị ngay!'
Vân Thủy Dao gật đầu, xoay người đi chuẩn bị đồ.
Gòn những người khác thì lại tỏ vẻ giều cợt, cảm. thấy thắng nhóc này làm bừa.
Bọn họ chưa từng nghe nói mấy thứ này có thể chữa bệnh. Thằng nhóc này nói rất nghiêm túc, mà. 'Vân Thủy Dao cũng rất phối hợp.
Trước đó chỉ là phỏng đoán, nhưng bây giờ càng nhìn càng thấy hai người này dường như đã thông đồng từ trước.
Không chỉ hại chết người, mà còn muốn chà đạp. thí thể của ông cụ Vân, đúng là điên rồi!
Một phút sau, Vân Thủy Dao trở lại!
"Cô Vân, lát nữa khi tôi châm cứu cho ông cụ Vân, cô hãy giã nát những thứ này rồi cho vào nồi nấu"
"Khi nào tôi châm cứu xong, cô đút nước cốt đã nấu cho ông cụ Vân uống”
"Nhớ là động tác phải nhanh, nhất định phải cho. ông ấy uống hết trong một phút"
Nghe thấy lời dặn, Vân Thủy Dao không phản đối, tự tay làm.
Sau đó, Sở Phong vén áo của ông cụ Vân lên, lấy kim bạc ra châm vào ngực.
Khoảnh khắc kim châm vào huyệt vị, có một tia sáng nhạt mà mắt thường không thể nhìn thấy xuất hiện, tiến vào trong cơ thể thông qua nội lực vận chuyển.
Lấy lồng ngực làm trung tâm, khuếch tán ra xung quanh.
Nội lực nhanh chóng lắng lại trong cơ thể ông cụ 'Vân một cách lặng lẽ
Phập!
Châm thứ hai là hai kim một nhóm, châm vào. huyệt thái dương,
Châm thứ ba là bốn kim một nhóm, đâm vào đỉnh đầu.
Châm thứ năm...
Châm thứ sáu...
Sở Phong liên tục châm kim.
Thủ pháp của mỗi một lần châm kim đều khác nhau, số lượng cũng rất lạ
Trông có vẻ lộn xộn, chồng chéo.
Nhưng nếu nhìn từ trên xuống sẽ thấy đó là một bố cục hoàn chỉnh, không lộn xôn chút nào.
Điều quan trọng là mỗi một lần hắn châm kim, cơ 'thể ông cụ Vân sẽ rung lên.
Theo nội lực xâm nhập càng sâu, lỗ chân lông trên người đều đang khép mở.
"Giả thần giả quý!"
Từ Hậu Đạt mắng, khinh bí nói: "Châm cứu vớ vấn gì chứ, làm màu thôi, chẳng có tác dụng gì sất!"
"Ngay cả thiết bị Tây y cũng vô dụng, dựa vào. mấy cây kim dởm thì làm được gì?"
"Chứ gì nữa! Tây y là chính thống, Đông y chỉ là bằng môn tả đạo, thường ngày bảo dưỡng sức khỏe. còn được, chứ muốn chữa bệnh cứu người chẳng phải là chuyện cười sao?"
"Tôi thấy chữa bệnh bằng Đông y chẳng thà cầu thần bái phật, cầu nguyện còn tốt hơn!"
Một nhóm bác sĩ cũng cực kỳ tán đồng.
Bọn họ vốn làm Tây y, trước giờ không thích Đông y.
Huống chỉ châm pháp của Sở Phong nhìn hoa cả mất, hoàn toàn là làm trò mèo.
Nhưng từ đầu đến cuối, Sở Phong chỉ đắm chìm trong thế giới của mình, không hề bị ảnh hưởng.
Thoáng cái đã qua nửa tiếng
Khi đồ trong nồi sôi, tỏa ra mùi hôi thối cực kỳ gay mũi, thì Sở Phong cũng sắp châm một kim cuối cùng.
Lúc hẳn thu nội lực, đầu đã đổ đầy mồ hôi, thở hổn hển.
Châm pháp này tên là Cửu Chuyển Sinh Tử, Châm, có từ thời Chiến quốc, thất truyền đến thời Minh
Gó tác dụng cải tử hoàn sinh, nhưng cần phải có. nội lực cực cao.
Ngay cả Sở Phong cũng phải tiêu hao ít nhất 50% nội lực mới thành công hoàn thành châm pháp.
Sau khi châm cứu, muốn hồi phục thì phải tĩnh. dưỡng dăm ba ngày mới được.
"Cô Vân, đút cho ông cụ Vân uống đi”
Sở Phong lên tiếng
Vân Thủy Dao rót nước trong rồi vào bát. Khi cô bưng tới, mùi hôi nồng nặc khiến người ta buồn nôn.
Mọi người dè biu, rối rít lùi về sau, không ngừng châm chọc.
Ngay cả Vân Thủy Dao cũng hơi do dự. Nhưng nhìn vào ánh mắt kiên định của đối phương, cô không thể làm gì khác hơn là nghe theo!
Hiện tại đối phương là hi vọng duy nhất cứu sống ông nội, cô đành phải được ăn cả ngã về không!
"Ực ực!"
Ông cụ Vân đã uống hết cả nồi nước mà vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.
Sau khi ông ấy nằm lại trên giường, vẫn là dáng vẻ đã chết.
"Đây chẳng phải là không có tác dụng gì sao?”
Từ Hậu Đạt thở phào nhẹ nhão.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.