Sau Ly Hôn, Tôi Hô Mưa Gọi Gió
Chương 270
Tam Tỷ Tỷ
29/07/2022
Mấy người còn lại đều nhanh chóng có chỗ ngồi, tôi và Thiệu Tiểu Lôi
cũng đi vào cùng nhau, Vương Tinh đích thân đi vào nói với tôi rằng, bọn họ đã sắp xếp thợ massage giỏi nhất ở đây rồi.
Tôi và Thiệu Tiểu Lôi vừa massage vừa trò chuyện về chuyện vừa mới xảy ra, hai chúng tôi lại gần nhau hơn.
Massage xong, tôi dẫn cô ấy đến tiệm giò bà Bảy vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, lần này tôi đã biết tường tận về Thiệu Tiểu Lôi, cô ấy còn kể cho tôi nghe đầu đuôi câu chuyện khi cô ấy quen biết ông chủ của bọn họ. Xem ra cuộc đời mỗi con người đều có câu chuyện riêng của mình, không thể chỉ dùng đúng sai để đánh giá mọi thứ trên phương diện đạo đức được.
Không khó để nhìn ra Thiệu Tiểu Lôi là người có năng lực, không biết tại sao tôi lại hơi cảm động với cô ấy, nên dò hỏi: "Nếu cô quay về, bà chủ gây khó dễ cho cô thì cô sẽ nghĩ thế nào?"
"Tôi thật sự không nghĩ nhiều như vậy. Nhưng tôi đã ở trong vòng tròn này quá lâu rồi, cũng không hy vọng phá hủy anh ấy, nhưng tôi thật sự không muốn tiếp tục cục diện lúng túng như này nữa, có lẽ đã đến lúc tôi phải hạ quyết tâm rồi, có lẽ… tôi sẽ rời đi."
“Cô nghĩ xong rồi à?” Tôi nhìn cô ấy hỏi.
"Tôi chẳng nghĩ gì cả, anh ấy không thể cho tôi những thứ tôi mong muốn, còn tôi thì không thể dành cả cuộc đời của mình để ở bên cạnh anh ấy, sống một cuộc sống thấp hèn như vậy, tôi vừa bị người khác giẫm đạp lên, lại còn phải bán mạng cho bọn họ, tôi cũng có lòng tôn nghiêm của mình mà?”
Thiệu Tiểu Lôi bất đắc dĩ, có thể thấy, cô ấy vẫn có tình cảm với ông chủ.
"Nhiều năm như vậy, tôi cũng không làm gì có lỗi với anh ấy. Cho dù báo đáp thì tôi cũng đã báo đáp rất nhiều. Năm đó, anh ấy đã cho tôi tiền cứu bố, nhưng tôi cũng vì anh ấy mà mở ra phương diện kinh doanh, mọi thứ đều nghĩ cho anh ấy, đặt mình vào hoàn cảnh của anh để bán mạng thay anh."
Cô ấy bất đắc dĩ lắc đầu, như thể rất thất vọng.
"Cho dù vợ của anh ấy đánh tới nhà của tôi, anh ấy cũng không cho tôi lời nói khiến tôi nở mày nở mặt. Anh ấy nói nếu ly hôn sẽ trả giá quá lớn, nhưng còn tôi thì sao?"
Tôi cũng cạn lời, xem ra đàn ông ai cũng ích kỷ: "Đàn ông luôn có đủ cái cớ, ăn trong bát còn muốn nhìn trong nồi. Tôi cảm thấy, bọn họ đều không đáng tin."
Thiệu Tiểu Lôi gật đầu: "Tôi cũng phải giữ lại chút tôn nghiêm cho mình chứ? Thật ra tôi đã sớm suy xét vấn đề này rồi. So với việc báo ơn, không bằng nói lúc trước tôi vẫn còn ôm mong đợi với anh ấy, nhưng lần này, tôi rất đau lòng, quyết tâm muốn anh ấy thỏa hiệp, thật ra nếu tôi suy xét vấn đề từ góc nhìn kinh doanh thì tôi chẳng nhìn thấy hy vọng nào cả."
"Vậy thì rời đi thôi! Cô hãy đến chỗ của tôi..." Tôi rất quả quyết nói: "Tôi nói thật đó, nếu cô đến chỗ của tôi, cô còn có thể làm bên thị trường.”
Tôi nói thật, nếu đưa Vệ Triết ra thị trường thì hơi không biết trọng dụng nhân tài, anh ta thích hợp với bên dự án hơn, hơn nữa có một số việc, tôi không muốn anh ta bị mấy chuyện chuyện vặt vãnh quấn lấy.
Về phương diện thị trường này, quả thật tôi đang thiếu một người quen thuộc và quyết đoán, nên Thiệu Tiểu Lôi thật sự rất phù hợp, cô ấy có kinh nghiệm phong phú, lại mạnh mẽ trong việc mở rộng thị trường.
Thiệu Tiểu Lôi vừa nghe thấy tôi nói như thế thì hai mắt sáng lên, mừng rỡ hỏi: "Cô nói thật chứ?"
Tôi trịnh trọng gật đầu: "Tôi nói thật, đúng lúc thị trường vật liệu xây dựng của tôi đang thiếu một quản lý thị trường có năng lực. Nếu cô suy nghĩ kỹ càng rồi thì cứ đến tìm tôi, tôi sẽ giao công việc này cho cô, chắc chắn tôi sẽ không bao giờ buông tay, nếu cuối năm đạt được thành tích tốt, tôi có thể chia cổ phần cho cô. Về tiền lương thì chúng ta có thể bàn bạc lại, nhưng tôi sẽ trả theo mức tiêu chuẩn ở Giang Thành."
Tôi chẳng hề do dự vươn cành ô liu về phía cô ấy.
Ánh mắt của Thiệu Tiểu Lôi tràn đầy cảm kích, gật đầu nói: "Tôi sẽ quay về suy xét, rồi sẽ gọi cho cô."
"Tôi đợi tin vui của cô."
Sau khi đưa Thiệu Tiểu Lôi về, tôi không quay lại công ty, mà đi đón con ngay. Tôi ngồi trong xe ngẫm nghĩ, nếu Thiệu Tiểu Lôi thật sự có thể đến Đỉnh Hâm thì quá hoàn hảo rồi.
Như vậy tôi vừa yên tâm lại vừa hiệu quả, Vệ Triết cũng được thả tự do, có thể dốc toàn lực trợ giúp Trương Kính Tùng, dù sao bây giờ cũng có hai công ty là Lăng Long và Đỉnh Hâm, hơn nữa trước mắt Lăng Long vẫn chưa thuận tiện công bố ra bên ngoài, đúng lúc để cho Vệ Triết phụ trách.
Nhưng tôi không chắc liệu Thiệu Tiểu Lôi có thể tới hay không, dù gì cô ấy cũng đang có một thứ khó có thể vứt bỏ.
Tôi ngồi trên xe một lúc lâu, cảm thấy hơi mệt mỏi, nên nhanh chóng xuống xe khởi động một lát, rồi đi bộ đến nhà trẻ, không ngờ xe của Tân Hạo Đình cũng dừng lại ngay bên cạnh tôi.
Tôi và Thiệu Tiểu Lôi vừa massage vừa trò chuyện về chuyện vừa mới xảy ra, hai chúng tôi lại gần nhau hơn.
Massage xong, tôi dẫn cô ấy đến tiệm giò bà Bảy vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, lần này tôi đã biết tường tận về Thiệu Tiểu Lôi, cô ấy còn kể cho tôi nghe đầu đuôi câu chuyện khi cô ấy quen biết ông chủ của bọn họ. Xem ra cuộc đời mỗi con người đều có câu chuyện riêng của mình, không thể chỉ dùng đúng sai để đánh giá mọi thứ trên phương diện đạo đức được.
Không khó để nhìn ra Thiệu Tiểu Lôi là người có năng lực, không biết tại sao tôi lại hơi cảm động với cô ấy, nên dò hỏi: "Nếu cô quay về, bà chủ gây khó dễ cho cô thì cô sẽ nghĩ thế nào?"
"Tôi thật sự không nghĩ nhiều như vậy. Nhưng tôi đã ở trong vòng tròn này quá lâu rồi, cũng không hy vọng phá hủy anh ấy, nhưng tôi thật sự không muốn tiếp tục cục diện lúng túng như này nữa, có lẽ đã đến lúc tôi phải hạ quyết tâm rồi, có lẽ… tôi sẽ rời đi."
“Cô nghĩ xong rồi à?” Tôi nhìn cô ấy hỏi.
"Tôi chẳng nghĩ gì cả, anh ấy không thể cho tôi những thứ tôi mong muốn, còn tôi thì không thể dành cả cuộc đời của mình để ở bên cạnh anh ấy, sống một cuộc sống thấp hèn như vậy, tôi vừa bị người khác giẫm đạp lên, lại còn phải bán mạng cho bọn họ, tôi cũng có lòng tôn nghiêm của mình mà?”
Thiệu Tiểu Lôi bất đắc dĩ, có thể thấy, cô ấy vẫn có tình cảm với ông chủ.
"Nhiều năm như vậy, tôi cũng không làm gì có lỗi với anh ấy. Cho dù báo đáp thì tôi cũng đã báo đáp rất nhiều. Năm đó, anh ấy đã cho tôi tiền cứu bố, nhưng tôi cũng vì anh ấy mà mở ra phương diện kinh doanh, mọi thứ đều nghĩ cho anh ấy, đặt mình vào hoàn cảnh của anh để bán mạng thay anh."
Cô ấy bất đắc dĩ lắc đầu, như thể rất thất vọng.
"Cho dù vợ của anh ấy đánh tới nhà của tôi, anh ấy cũng không cho tôi lời nói khiến tôi nở mày nở mặt. Anh ấy nói nếu ly hôn sẽ trả giá quá lớn, nhưng còn tôi thì sao?"
Tôi cũng cạn lời, xem ra đàn ông ai cũng ích kỷ: "Đàn ông luôn có đủ cái cớ, ăn trong bát còn muốn nhìn trong nồi. Tôi cảm thấy, bọn họ đều không đáng tin."
Thiệu Tiểu Lôi gật đầu: "Tôi cũng phải giữ lại chút tôn nghiêm cho mình chứ? Thật ra tôi đã sớm suy xét vấn đề này rồi. So với việc báo ơn, không bằng nói lúc trước tôi vẫn còn ôm mong đợi với anh ấy, nhưng lần này, tôi rất đau lòng, quyết tâm muốn anh ấy thỏa hiệp, thật ra nếu tôi suy xét vấn đề từ góc nhìn kinh doanh thì tôi chẳng nhìn thấy hy vọng nào cả."
"Vậy thì rời đi thôi! Cô hãy đến chỗ của tôi..." Tôi rất quả quyết nói: "Tôi nói thật đó, nếu cô đến chỗ của tôi, cô còn có thể làm bên thị trường.”
Tôi nói thật, nếu đưa Vệ Triết ra thị trường thì hơi không biết trọng dụng nhân tài, anh ta thích hợp với bên dự án hơn, hơn nữa có một số việc, tôi không muốn anh ta bị mấy chuyện chuyện vặt vãnh quấn lấy.
Về phương diện thị trường này, quả thật tôi đang thiếu một người quen thuộc và quyết đoán, nên Thiệu Tiểu Lôi thật sự rất phù hợp, cô ấy có kinh nghiệm phong phú, lại mạnh mẽ trong việc mở rộng thị trường.
Thiệu Tiểu Lôi vừa nghe thấy tôi nói như thế thì hai mắt sáng lên, mừng rỡ hỏi: "Cô nói thật chứ?"
Tôi trịnh trọng gật đầu: "Tôi nói thật, đúng lúc thị trường vật liệu xây dựng của tôi đang thiếu một quản lý thị trường có năng lực. Nếu cô suy nghĩ kỹ càng rồi thì cứ đến tìm tôi, tôi sẽ giao công việc này cho cô, chắc chắn tôi sẽ không bao giờ buông tay, nếu cuối năm đạt được thành tích tốt, tôi có thể chia cổ phần cho cô. Về tiền lương thì chúng ta có thể bàn bạc lại, nhưng tôi sẽ trả theo mức tiêu chuẩn ở Giang Thành."
Tôi chẳng hề do dự vươn cành ô liu về phía cô ấy.
Ánh mắt của Thiệu Tiểu Lôi tràn đầy cảm kích, gật đầu nói: "Tôi sẽ quay về suy xét, rồi sẽ gọi cho cô."
"Tôi đợi tin vui của cô."
Sau khi đưa Thiệu Tiểu Lôi về, tôi không quay lại công ty, mà đi đón con ngay. Tôi ngồi trong xe ngẫm nghĩ, nếu Thiệu Tiểu Lôi thật sự có thể đến Đỉnh Hâm thì quá hoàn hảo rồi.
Như vậy tôi vừa yên tâm lại vừa hiệu quả, Vệ Triết cũng được thả tự do, có thể dốc toàn lực trợ giúp Trương Kính Tùng, dù sao bây giờ cũng có hai công ty là Lăng Long và Đỉnh Hâm, hơn nữa trước mắt Lăng Long vẫn chưa thuận tiện công bố ra bên ngoài, đúng lúc để cho Vệ Triết phụ trách.
Nhưng tôi không chắc liệu Thiệu Tiểu Lôi có thể tới hay không, dù gì cô ấy cũng đang có một thứ khó có thể vứt bỏ.
Tôi ngồi trên xe một lúc lâu, cảm thấy hơi mệt mỏi, nên nhanh chóng xuống xe khởi động một lát, rồi đi bộ đến nhà trẻ, không ngờ xe của Tân Hạo Đình cũng dừng lại ngay bên cạnh tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.